Tô Vũ vận chuyển Nguyên Thủy thần quyết, lực lượng thần thánh dần bị tiêu hao.
Đao khí lân cận không ngừng hội tụ, càng lúc càng nồng đậm, Tô Vũ nhìn thoáng qua, nếu Lôi Tuyệt không phải đồ ngu, thấy tình huống đao khí ở đây nồng đậm như vậy thì chắc chắn gã sẽ không dám tới.
Mà hắn cứ lắc lư đợi tại đây, Lôi Tuyệt sẽ hoài nghi có phải có bẫy gì không.
Hắn bây giờ không dám xem thường bọn gia hỏa này.
Từng kẻ đều là dân liều mạng, cũng hết sức cảnh giác.
Đầu óc Tô Vũ cấp tốc vận chuyển, lẩm bẩm: "Phải tìm người đến giết mới được, thực lực nhất định phải cường đại hơn ta, tốt nhất có thể quấn lấy ta. Lôi Tuyệt xem xét ta bị cuốn lấy thì mới không hoài nghi."
Bằng không thì Tô Vũ luôn một mực chạy trốn, bỗng nhiên lại không chạy nữa, đây không phải là để cho người ta liếc mắt xem thấu có vấn đề sao?
Nhưng tìm ai mới tốt nhỉ?
Thực lực không thể quá yếu, cũng không thể quá mạnh, quá mạnh thì Tô Vũ còn chưa hẳn có thể đánh được đối phương, vậy liền rất khó xử.
Phù Thổ Linh thật ra là lựa chọn tốt!
Bất quá tên kia độn thổ có chút khó dây dưa.
Mặc kệ những thứ này!
Tô Vũ không suy nghĩ thêm nữa, tiếp tục lẩn trốn xem sao, gặp cường giả lại hạ độc thủ.
Hắn vội vàng bỏ chạy về phía trước, Nguyên Thủy thần quyết liên tục vận chuyển, hấp thu năng lượng thần thánh, tốt nhất là hấp thu hết tất cả năng lượng thần thánh ở nơi này, nhờ đó vận chuyển Khai Thiên Đao cũng bớt đi trở ngại.
Năm xưa, mặc dù vô địch lưu lại năng lượng cường hãn, đẳng cấp rất cao, nhưng dù sao trải qua nhiều năm, đao khí và năng lượng thần thánh làm hao mòn lẫn nhau, bây giờ năng lượng lưu lại phải phân bố hơn trăm dặm, kỳ thật đã rất đạm bạc.
Tô Vũ nhanh chóng tiến lên, tiếp tục ẩn giấu hành tung, không cố ý lộ ra đường đi của mình.
Bọn gia hỏa này ai cũng thông minh như quỷ, có phải mình cố ý tiết lộ hành tung hay không thì chúng đều có thể đánh giá ra được.
Trong Thiên Đoạn cốc, số lượng thiên tài đã ít đi kha khá.
Bị giết rất nhiều!
Còn lại thì có kẻ chạy, có kẻ tự nghĩ thực lực mạnh mẽ hơn sẽ tiếp tục lưu lại.
Tô Vũ vừa độn hành mấy ngàn thước, phía trước, một đầu Kim Long há mồm cắn đứt đầu một con dê rừng khổng lồ.
Đầu dê rừng rơi xuống!
Tô Vũ ngốc trệ một thoáng, Long cũng cắn người?
Cái này hắn thật sự không biết!
Kim Long kia hơi quen mắt, là tên đã cùng hắn làm một trận với gia hỏa Huyền Khải nhất tộc sao?
Nó thế mà cũng cắn người?
Tô Vũ ngốc trệ mất mấy giây, Long cũng cắn người, vẫn là lần đầu tiên hắn bắt gặp. Trên thực tế cơ hội nhìn thấy Long cũng không nhiều. Mà mỗi khi hắn thấy, Long tộc đều là dùng đuôi càn quét, hoặc là phun lửa phun nước phun cái khác. . .
Kim Long này lúc trước dùng kiếm thì không nói, đậu má, nó còn biết cắn người, thủ đoạn quả nhiên rất nhiều.
Con Kim Long một ngụm cắn chết dê rừng bỗng nhiên thu nhỏ thân ảnh, cảnh giác nhìn về phía Tô Vũ, mắt rồng tràn đầy cảnh giác, đuôi dài hơi hơi đong đưa giống như đã làm xong chuẩn bị tập kích.
Thực lực của nó là Lăng Vân cửu trọng, hiển nhiên không yếu.
Long tộc cũng là chủng tộc Thập cường, mặc dù Kim Long không phải thuộc Thiên Long tộc mạnh nhất, nhưng nó cũng là Long tộc gần với Thiên Long tộc, thực lực tương đối cường hãn.
Bất quá Tiểu Long này có lẽ còn nhỏ tuổi.
Nhìn nó cắn chết dê rừng, tên kia xem ra cũng là Lăng Vân cảnh.
Tô Vũ quan sát đối phương, đang suy nghĩ xem có nên lôi nó ra làm đối thủ hay không, bất quá thực lực của nó thật sự không yếu, nếu nó liên thủ với Lôi Tuyệt thì Tô Vũ liền gặp phiền toái.
Hắn còn đang suy nghĩ, ánh mắt của Kim Long lại lộ ra một vệt kim quang, nhìn về phía Tô Vũ rồi chần chờ mở miệng: "Thôi Lãng?"
Tô Vũ hơi bất ngờ, hắn lộ ra thân hình nhìn về phía nó, "Làm sao ngươi nhận ra?"
Thật sự là hắn!
Kim Long cực kỳ cảnh giác, hơi lui lại một chút, không quên lấy đi xác dê rừng, "Ta từng thấy độn thuật của ngươi, rất mạnh, rất lợi hại. Ta cảm giác có cường giả ở phụ cận nhưng không phát hiện hành tung nên mới suy đoán là ngươi!"
Cũng không ngốc, lại còn xem thấu được hắn.
Kim Long cấp tốc hỏi: "Ngươi muốn giết ta?"
"Không có chuyện đó!" Tô Vũ cười đáp: "Chúng ta là chiến hữu cùng nhau giết Huyền Khải tộc!"
"Không, ngươi muốn giết ta, ta cảm nhận được sát ý. . ."
Kim Long thầm mắng trong lòng!
Ngươi cho rằng ta là kẻ ngu sao?
Cái tên này lá gan thật lớn, thế mà lại muốn giết mình, nó đã chứng kiến “Thôi Lãng” giết Hồng Khải nên vẫn luôn ôm thái độ cảnh giác, mở miệng nói: "Hạ thủ với Nhân tộc các ngươi là Thần Ma, không phải Long tộc. Long tộc rất mạnh mẽ, ngươi đừng trêu chọc Long tộc vô cớ!"
"Không có chuyện đó!" Tô Vũ giơ tay trấn an, sao có thể.
Long tộc ấy mà, ta biết.
Chu Thiên Đạo có vật cưỡi thuộc Long tộc, cũng là Kim Long.
Vật cưỡi của Nhị Đại Đại Hạ phủ cũng là Long tộc, hình như là một đầu Bạch Long, không biết có phải Thiên Long tộc hay không. Thiên Long tộc thì sẽ là bạch long, thế nhưng trong Long tộc còn có Bạch Long nhất tộc. Đôi bên khác nhau ở số lượng móng vuốt, Thiên Long cửu trảo, Kim Long bát trảo, Bạch Long thất trảo. Tô Vũ không biết Long tộc của Nhị Đại có mấy trảo.
Nếu là Thiên Long cửu trảo . . . Hừm, chuyện này hơi bất khả thi, dù sao thì Thiên Long cửu trảo cũng tương đương với Nguyên Thủy Thần Ma, Nhật Nguyệt thất trọng cũng có thể sánh bằng Nhật Nguyệt cửu trọng.
Vậy thì vị kia đại khái sẽ là Bạch Long nhất tộc.
Tiểu Kim Long không tin hắn, tiếp tục rút lui, vừa lui vừa cảnh cáo: "Thôi Lãng, ta không trêu chọc ngươi, ngươi cũng đừng trêu chọc ta, nơi này gia hỏa để giết rất nhiều, không cần thiết chém giết lẫn nhau. Vả lại hình như Lôi Tuyệt còn đang tìm ngươi đó."
"Phải!"
Tô Vũ cười đáp: "Vậy Long huynh xin nhường một chút, ta muốn rời khỏi đây, ngươi cản đường ta rồi, mọi người đừng nảy sinh xung đột là tốt nhất."
"Được!"
Tiểu Kim Long cấp tốc tránh đi, bên cạnh có khe nứt, nó mau chóng tiến vào trong khe, Tô Vũ cũng phá không phóng tới, tiếp tục bay về phái trước.
Tiểu Kim long nhìn hắn rời đi, ánh mắt biến ảo.
Nhân tộc này mang đến cho nó cảm giác vô cùng nguy hiểm.
Đang nghĩ ngợi, bất chợt tiếng sấm nổi lên bốn phía, sau một khắc, một tiếng sấm rền quét qua, ầm ầm dữ dội, Tiểu Kim Long quét đuôi qua, lôi đình chợt nổ tung.
Tiểu Kim Long bay lên trời, lăng không nhìn về phía Lôi Tuyệt.
Lôi Tuyệt hơi biến sắc mặt, mở miệng nói: "Ta đang tìm người, không muốn đối địch với Long tộc!"
Tiểu Kim Long trầm ngâm một hồi, nhìn về sau một chút, "Thôi Lãng vừa mới rời đi, Lôi Tuyệt, lần sau ngươi mà còn dám càn quét bốn phương thì đừng trách ta không khách khí!"
"Vô Ưu huynh thứ lỗi!"
Lôi Tuyệt cũng không nói lời ngoan độc, đều là Lăng Vân cửu trọng, thực lực Lôi Đình Thần tộc và Kim Long nhất tộc không kém nhau nhiều, không cần thiết giao chiến cùng Kim Long.
Dứt lời, gã hóa thành lôi đình, lần nữa truy kích mà đi.
Tiểu Kim Long nhìn thân ảnh gã đi xa, thân thể thu nhỏ, sau một khắc nó cũng hóa thành một đạo kim quang đuổi theo về bên đó, có lẽ nó có thể nhặt chút lợi lộc, Lôi Tuyệt và Thôi Lãng đều mang đến cho nó áp lực không nhỏ.