Vào phòng.
Tô Vũ lấy ra 100 giọt Nguyên Khí dịch, đưa cho đại điểu một nửa, rất nhanh hắn bèn nói: "Nói trước đi, nếu không có vấn đề thì phần còn lại sẽ thuộc về ngươi! Vì sao lại bảo Huyền Khải nhất tộc muốn ra tay với Nhân tộc?"
Đại điểu tùy ý đáp: "Điều này còn phải hỏi à? Nhân tộc Tô Vũ của các ngươi giết Thanh Khải và Hồng Khải, chỉ có hai vị này vào được Liệp Thiên bảng mà đều bị giết, khẳng định là họ sẽ muốn trả thù, không trả thù thì còn có mặt mũi lăn lộn tiếp à? Đương nhiên, Huyền Khải nhất tộc cũng chưa chắc to gan dám trực tiếp ra tay với Nhân tộc, nhưng hôm qua. . ."
Nói đến đây, trên gương mặt đại điểu một lần nữa lộ ra tiếu dung: "Hôm qua, Huyền Khải nhất tộc mang theo hai sinh vật hình người trở về trụ sở của họ, sinh vật hình người đó theo ta thấy thì rất được cường giả Huyền Khải nhất tộc coi trọng, đơn giản chỉ có thể là một trong bốn tộc Nhân, Thần, Ma, Tiên. Vừa vặn hôm qua Tô Vũ gây chuyện, sau đó Đại Hạ phủ lại giết cường giả đóng giữ của họ, họ không tìm Nhân tộc các ngươi gây phiền mới là lạ!"
Con đại điểu này cũng không có chứng cứ thực tế gì mà chỉ là suy đoán, nhưng như thế cũng đủ rồi, nó lại nói: "Khẳng định là gia hỏa của một trong tam tộc Ma, Thần, Tiên. Ma tộc rất bá đạo, rất ít khi lén lút như vậy, ta thấy không phải Tiên tộc thì chính là Thần tộc. Sáng sớm hôm nay, một vài cường giả Huyền Khải tộc trụ ở phụ cận cũng bị điều về, không phải là chuẩn bị ra tay với Nhân tộc thì chẳng lẽ lại là Phượng Hoàng tộc chúng ta à?"
". . ."
Nó nói rất có đạo lý, Tô Vũ không thể phản bác. Ngươi chỉ là một con chim, phân tích ấy vậy mà rất rõ ràng.
"Điểu huynh. . . Khụ khụ, ý của Phượng huynh là có Tiên tộc hoặc Thần tộc thông đồng với đối phương, chuẩn bị mượn dùng lực lượng Huyền Khải nhất tộc trong thành tiến hành ra tay lùng bắt Nhân tộc?"
"Tám chín phần mười là thế!"
Đại điểu cười nói: "Không sao đâu, mau chạy đi, đừng sợ! Việc này thường thấy ấy mà, qua mấy ngày liền không sao, lần này đại khái là đến lục soát tìm Nhân tộc Tô Vũ, hôm qua tên kia đã lắc lư ở ngoài thành, thiên tài bình thường đều chịu đựng không nổi dụ hoặc của cổ thành, không chừng tối hôm qua hắn đã lẻn vào, cho nên họ mới điều động lực lượng lùng bắt!"
". . ."
Tô Vũ câm nín, ai bảo ngươi là thiên tài thì nhất định chịu không được dụ hoặc từ cổ thành?
Vậy cũng chưa chắc đâu!
Thôi được, tối thiểu là ta đã tới, tên này không đoán sai.
Tô Vũ suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Ý của Phượng huynh là Huyền Khải nhất tộc có nắm giữ cổ thành lệnh sao?"
"Đương nhiên!"
Đại điểu đáp rất tự tin: "Bọn hắn đã đóng quân ở đây nhiều năm như vậy, khẳng định là có cổ thành lệnh. Chỉ cần bọn họ tìm Liệp Thiên các mua một phần tình báo, trên đại thể xác định được Tô Vũ ở đâu, mở ra căn phòng có người ở phụ cận khu vực ấy, Tô Vũ kia nhất định phải chết!"
Tô Vũ hít sâu một hơi, "Không sợ làm cho dân chúng phẫn nộ sao?"
"Sợ cái gì?"
Đại điểu tùy ý đáp: "Cái này thì có gì phải sợ, đến cổ thành bình thường đều là kẻ cùng đường mạt lộ, Huyền Khải nhất tộc có vô địch tọa trấn còn sợ dân chúng phẫn nộ chắc? Dân chúng phẫn nộ thì ích gì? Ngươi giận mấy thì cũng chịu không được một chiêu của vô địch!"
"Vậy bọn hắn cổ thành lệnh của vòng nào?"
"Cái này thì ta không biết."
Đại điểu lắc đầu, "Bất quá nếu ngươi ra giá cao, ta có thể giúp ngươi nghe ngóng, trên thực tế thì chẳng ích gì, không quan tâm là vòng nào, thu thập được các ngươi là đủ rồi, chỗ quá sâu thì các ngươi lại vào không được! Huyền Khải nhất tộc trước đó hình như từng mở cổ ốc ở vòng 20, tối thiểu là họ sẽ nắm giữ cổ thành lệnh ở vòng 20!"
Vòng thứ 20!
Số vòng càng lớn thì càng gần bên ngoài, phủ thành chủ xem như nằm bên trong vòng số 1.
Những tên kia từng mở ra phòng ở vòng thứ 20.
Nghĩ đến đây, Tô Vũ không muốn nói về vấn đề ấy nữa mà là hỏi sang chuyện khác: "Phượng huynh có biết cơ duyên trong cổ thành làm sao mới thu hoạch được không?"
". . ."
Đại điểu nhìn hắn, nửa ngày sau mới nói: "Biết! Ngươi muốn đi lấy cơ duyên? Đi phủ thành chủ? Đi cổ ốc? Hay là đi cướp đoạt cổ thành lệnh, giết Tử Linh?"
". . ."
Tô Vũ khựng lại, hồi lâu sau mới cắn răng nói: "Đa tạ Phượng huynh!"
Ta giết cả tổ tiên nhà mi!
Liệp Thiên các!
Đậu má các ngươi!
Quá đen, xem ra cái gọi là đại cơ duyên thì ngay cả một con chim đều biết, còn dám nói là tin miễn phí!
Đại điểu giống như nhìn ra cái gì, bỗng nhiên có chút cảnh giác, sốt ruột nói: "Giao dịch hoàn thành rồi, ta phải đi, còn lại 50 giọt Nguyên Khí dịch thì ta từ bỏ. Chúng ta buôn bán phải ra giá mắc tiền một tí, ngươi không trả giá nên ta cũng không thể hiểm độc mà thu tiền!"
Đại điểu oán thầm, nó đoán kẻ đối diện hẳn đã từng giao dịch với Liệp Thiên các.
Tô Vũ hỏi ra lời kia, ngay từ đầu nó không nghĩ nhiều nhưng xem xét vẻ mặt Tô Vũ. . . Đây là bị lừa, bị hố a!
Thế thì tám chín phần mười là Liệp Thiên các lòng dạ hiểm độc đòi giá cao rồi.
Đối tượng mà Liệp Thiên các giao dịch không phải đỉnh cấp cường giả thì sẽ là tuyệt thế thiên tài, bởi vì những người này có tiền, những người khác thì Liệp Thiên các kỳ thật rất ít khi liên hệ.
Kẻ trước mắt này không phải đỉnh cấp cường giả thì sẽ là tuyệt thế thiên tài của Nhân tộc.
Mà Tô Vũ. . . Giờ phút này có lẽ là đang ở trong thành.
Đại điểu phút chốc nghĩ đến rất nhiều thứ!
Hay là ta bỏ chạy a?
Ta chỉ tùy tiện tìm người tâm sự, giao dịch một chút mà thôi, không nghĩ tới lại gặp phải chính chủ, đúng là cạn lời!
Tô Vũ không lên tiếng, tiện tay ném phần Nguyên Khí dịch còn lại cho đại điểu, hắn đang tức giận đến đau thắt ruột gan.
Miễn phí dâng tặng, những tên kia lại dám thu năm kiện binh khí Huyền giai đỉnh phong của ta!
Chờ đó, ta sẽ sớm tìm các ngươi tính sổ!
Đại điểu thấy hắn hào phóng như vậy thì giãy giụa một lúc rồi vẫn nói: "Quen là tốt ấy mà, huynh đài mua tin tức ở Liệp Thiên các đúng không? Bình thường tin tức của bọn hắn. . . Nói như thế nào nhỉ, hơi bị đắt một chút nhưng rất chân thật, chỗ chúng ta thì... nói câu khó nghe, có tin chỉ là suy đoán, là tin tức ngầm. Ngươi hãy nhìn thoáng chút!"
Nó khuyên nhủ một câu, chớ nổi giận, đừng nóng giận, đừng giận lây qua ta a.
Việc này rất bình thường, ăn thêm mấy lần thua thiệt là được, về phần tin tức từ Liệp Thiên các thì cũng không phải thuần túy chỉ là lòng dạ hiểm độc, chỗ họ vẫn rất có đảm bảo.
"Nếu là tin tức giả thì còn có thể bắt đền, Liệp Thiên các cũng sẽ bồi thường!"
Tô Vũ gật gật đầu, nhìn về phía đại điểu, "Phượng huynh đoán được ta là ai?"
"Không!" Đại điểu phủ nhận, vội vàng nói: "Chúng ta làm chút ít sinh ý thôi, sao lại nói cái này?"
"Phượng huynh sẽ không bán đứng ta chứ?"
"Tuyệt đối không!"
Đại điểu lo lắng: "Chúng ta chỉ là tiểu nhân vật, dù có biết được ai đang ở đâu thì cũng không tìm được Huyền Khải nhất tộc để báo. Mà dù gặp được thì người ta cũng không tin, một khi không tìm được người lại bị thiên nộ vậy sẽ xong đời. Ta chỉ muốn kiếm chút lợi nhỏ, nào có ngu ngốc để mất mạng như thế, đúng không?"
Tô Vũ khẽ gật đầu, lại nói: "Huyền Khải nhất tộc tìm không thấy Tô Vũ thì sẽ ra tay với những Nhân tộc khác sao?"