Thành Khải hơi do dự: "Lỡ như cường giả Nhân tộc đến giúp. . ."
"Không đây, Trịnh Bình đã đi đón Hoàng Đằng, hiện tại hẳn là đã trở về, có người trên đường sẽ chặn giết bọn họ, dù viện quân Nhân tộc tới thì cũng sẽ cứu họ trước, không quản được bên này, cũng không có thời gian đến quản! Nhiều nhất là 10 ngày, Tô Vũ liền phế đi!"
"Vậy Thiên Hà Thành chủ. . ."
Phong tỏa cửa thành không phải là việc nhỏ.
Đạo Thành trấn an: "Không sao, ngày mai ta sẽ đưa một chút Thiên Nguyên khí qua, giải trừ bớt tử khí áp chế cho hắn, Thiên Hà đại nhân sẽ không quản những chuyện này."
Thành Khải gật đầu, lại nói: "Chỗ quân tuần đêm ta còn có thể sai sử một hai, bất quá thủ vệ ở cửa thành là do thành chủ quản lý, họ là Thiên Diệt vệ, hi vọng sẽ không phát sinh xung đột."
Đạo Thành đạm mạc nói: "Không đâu, Tiên tộc muốn làm việc, ta tin tưởng Thiên Hà Thành chủ sẽ biết lựa chọn như thế nào, dù hắn muốn về phe Nhân tộc thì cũng phải nhìn xem Tiên tộc có đáp ứng hay không!"
Thành Khải không nói gì nữa, ngươi có nắm chắc thì tốt.
Chỉ sợ chọc tới thành chủ, trong thành vẫn còn có chút phiền phức đây.
Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên ở nơi xa tử khí đại thịnh!
"Rống!"
Một tiếng gầm thét từ chỗ Tử Linh truyền ra, cách đó không xa, Hắc Khải kinh hoàng hét: "Quân tuần đêm mới đi dò xét đã chết!"
"Chết rồi?"
Thành Khải giật mình, hai vị Lăng Vân đã chết rồi.
Thật to gan!
Quân tuần đêm đều là dân cổ thành, giết dân cư cổ thành ở đây thì sẽ trêu chọc số lượng lớn Tử Linh xuất hiện, là kẻ nào điên như vậy?
Tô Vũ?
Trêu chọc ra nhiều Tử Linh như thế, nếu là Tô Vũ thì cũng khó có thể giải quyết!
Đạo Thành không vội, y quát: "Hắc Khải tướng quân, mau điều động thêm quân tuần đêm đi tuần tra, cứ để hắn giết!"
Ngươi muốn giết thật sao?
Vậy liền giết đi!
Có khả năng là Tô Vũ đã mang theo Thiên Nguyên quả vào đây. Không sao, ngươi giết càng nhiều, Tử Linh càng đông, khi giết quá nhiều thì Tử Linh Sơn Hải thậm chí là Nhật Nguyệt sẽ xuất hiện, ngươi liền chết chắc!
Dù là y thì đơn độc tao ngộ một Tử Linh vừa vào Sơn Hải cũng cực kỳ phiền phức!
Thậm chí phải chạy khỏi thành mới có hi vọng sống sót.
Y nhìn về phía Thành Khải, đoạn nói: "Mau để quân tuần đêm tiếp quản cửa thành!"
"Được!"
Thành Khải ra lệnh: "Hắc Khải, liên hệ tộc nhân nhanh chóng tới cửa thành tụ tập, tiếp quản cửa thành, nói cho Thiên Diệt vệ biết chúng ta sẽ lo liệu bên chỗ thành chủ đại nhân!"
"Vâng!"
Hắc Khải không nói nhiều, cấp tốc mang theo quân tuần đêm chạy về hướng cửa thành.
. . .
Một lát sau.
Số lượng quân tuần đêm tăng vọt, vượt qua trăm người đều hội tụ đến cửa thành.
"Thiên Môn tướng quân, cửa thành sẽ do chúng ta tiếp quản, ngày mai chúng ta sẽ tạ tội với thành chủ đại nhân!"
Hắc Khải dẫn người tới gần cửa thành.
Trên tường thành, nam tử Sơn Hải yên lặng nhìn gã, hồi lâu sau mới đạm mạc nói: "Hắc Khải, chớ quên nơi đây là Thiên Diệt cổ thành, Huyền Khải nhất tộc mạnh hơn nữa thì tại nơi này cũng không thể nổi lên được sóng gió! Chuyện trong thành, đại nhân đã không muốn quản nhiều, ngươi lại muốn vượt quyền tiếp quản?"
"Còn xin Thiên Môn tướng quân tạo điều kiện!"
Hắc Khải ngồi trên lưng ngựa, trầm giọng nói: "Tô Vũ giết hai thiên tài của Huyền Khải nhất tộc, Vĩnh Hằng của tộc ta cũng cực kì coi trọng, bây giờ vây giết Tô Vũ cũng là chuyện bất đắc dĩ, mặt khác, còn có lệnh từ bên trên. . . Thiên Môn tướng quân hẳn là hiểu ý ta!"
Người Tiên tộc cũng có mặt ở đây!
Sơn Hải nam tử trầm mặc, gã nhìn giáp sĩ xung quanh rồi ra lệnh: "Rút lui!"
Gã vừa nhảy xuống tường thành, Hắc Khải đã cản ở trước mặt, đoạn nói: "Kính nhờ Thiên Môn tướng quân, tạm mượn cửa thành lệnh dùng một lát!"
Chín cổng đều đang mở rộng!
Nếu muốn đóng cửa thành thì còn cần cửa thành lệnh, Thiên Môn xem như là quan giữ cổng, gã nắm giữ cửa thành lệnh, không có vật này thì không đóng cổng lại được, như vậy rất dễ để cho Tô Vũ chạy thoát.
Tướng lĩnh Thiên Môn biến sắc, lạnh lùng quát: "Hắc Khải, ngươi đừng quên ai mới là chủ nhân nơi này! Thật to gan!"
Gã vừa quát, giáp sĩ bên cạnh đồng loạt rút đao!
Bên phía quân tuần đêm cũng lập tức cầm thương giằng co.
Cửa thành lệnh!
Không có thứ này thì sẽ rất phiền phức, mở hay đóng cổng đều dựa vào nó, một khi đóng cổ thành lại, cổ thành sẽ giống như tử địa, điều này đã xâm phạm đến quyền lợi của Thiên Hà Thành chủ.
Tim Hắc Khải đập nhanh liên hồi, bất quá vẫn gắng gượng nói: "Tạm mượn mà thôi, bắt được Tô Vũ thì chúng ta sẽ lập tức trả lại, Thiên Môn tướng quân không cần tức giận."
"Trả lại?"
Thiên Môn lạnh lùng nói: "Không cho mượn! Chẳng những thế, hiện tại chúng ta cũng không nhường cổng thành, các ngươi muốn thủ thì cứ canh giữ ở nơi này, quân tuần đêm còn không có quyền lợi tiếp quản nơi đây đâu! Hắc Khải ngươi cũng không phải tổng tướng, không đủ tư cách! Tiên tộc nếu muốn nhúng tay thì ngươi bảo Tiên tộc tự tới đi!"
". . ."
Hắc Khải bị gã nói như thế thì bất giác rơi vào thế tiến thối lưỡng nan, vội bảo: "Thiên Môn, ta chỉ mượn tạm mà thôi, tạm thời phong bế cửa thành, rất nhanh sẽ trả lại. Nhân tộc năm đó vây công Thiên Diệt thành, ngươi cũng không ít lần bị khó xử, bây giờ vây giết Tô Vũ, cũng là vì báo thù thay thành chủ. . ."
Thiên Môn thản nhiên đáp: "Đó là chuyện của thành chủ, không liên quan gì đến ngươi! Cũng không cần các ngươi đến báo thù, cổ thành từ trước đến nay đều là phe trung lập, bây giờ đã đến cực hạn, thật sự cho rằng vô địch Nhân tộc không làm gì được cổ thành ư?"
Hắc Khải còn muốn nói tiếp, bên kia, Thành Khải đã quát: "Hiệp trợ bọn hắn thủ vệ cửa thành, Hắc Khải, cái khác không cần nói thêm nữa!"
Thiên Môn đã không nguyện ý giao ra cửa thành lệnh thì cũng không cần bức bách gã.
Thật sự chọc giận Thiên Hà thành chủ thì không phải là chuyện gì tốt.
Có thể giữ vững cửa thành là được.
Hắc Khải không lên tiếng, trên trăm tên quân tuần đêm vội sắp xếp đội hình, giữ vững 8 cửa thành khác, về phần cổng chính dĩ nhiên do Hắc Khải tự mình trấn thủ.
"Đều giữ vững tinh thần hết cho ta!"
Dứt lời, gã nhìn về phía Thiên Môn, nói: "Còn nhờ Thiên Môn tướng quân mở ra hiện thân kính ở 9 cổng!"
Thiên Môn nhíu mày, "Hao phí quá lớn!"
"Huyền Khải tộc sẽ chi!" Hắc Khải nói thẳng: "Hết thảy hao phí đều do Huyền Khải nhất tộc bỏ ra tài nguyên!"
Liếc mắt nhìn gã, Thiên Môn thản nhiên đáp: "Được, mở ra một đêm cần tốn vạn giọt Nguyên Khí dịch, 10 giọt tinh huyết Sơn Hải!"
"Ngươi. . ."
Hắc Khải tức giận, quá nhiều! Gã biết chắc chắn chi phí thực tế sẽ không cao như vậy.
Hiện thân kính ở 9 cổng thiết kế chính là vì những gia hỏa biết ẩn thân, độn thuật. Một khi có người ẩn thân mà đến, hiện thân kính đều sẽ lộ ra hành tung của đối phương, đây cũng là một trong những cơ chế cường đại của cổ thành.
Dù hiện tại rất bất mãn nhưng Hắc Khải vẫn đành phải đáp ứng.
. . .
Mà bên này, Thành Khải nghe xong, chờ 9 cổng đều được trông giữ kỹ càng thì gã không xen vào nữa.
Truyền m Phù liên tục nhá lên, thế nhưng vẫn không có bất kỳ người nào trả lời gã. Thành Khải thở dài: "Những tộc nhân lưu lại trụ sở. . . chỉ sợ đều đã chết!"
Đám Đạo Thành ở bên cạnh không lên tiếng.
Xuất sư bất lợi!
Rốt cuộc có phải là do Tô Vũ làm hay không?
Nếu đúng thì lá gan của hắn thật lớn.
Đến bây giờ tử khí bên kia còn chưa tiêu tán, điều này đại biểu tên xuất thủ vẫn chưa chết.
"Đạo Thành, chi bằng chúng ta qua đó xem thử. . ." Thành Khải đề nghị: "Cùng đi, không để cho hắn có cơ hội tấn công!"
Đạo Thành nhìn chung quanh, hít sâu một hơi rồi nói: "Không, tiếp tục lục soát, bắt càng nhiều Nhân tộc càng tốt, hiện tại hành tung của hắn bất định, dù qua đó thì cũng khó bắt hắn!"
"Được rồi!"
Thành Khải cũng chỉ đành nghe y mà xử lý, tuy bắt Nhân tộc chưa hẳn đã làm được cái gì nhưng thử một chút cũng tốt.
"Tiếp tục điều tra!"
Thành Khải ra lệnh, những người khác bèn bắt đầu tiếp tục truy tìm.