Ma tộc sứ quán.
Thiên Đạc vừa trở về, mấy ngày nay gã liên tục đối chiến, thậm chí là sát lục với thiên tài các tộc khác.
Gã cũng từng đi tìm Tần Phóng, đáng tiếc thực lực gã vẫn không bằng đối phương, bị hắn ta đâm một thương xuyên ngang cánh tay, may mà gã chạy nhanh, bằng không rất có thể đã chết trong tay gia hỏa Nhân tộc này.
Từ lúc Tần Phóng bước vào Lăng Vân thất trọng thì mạnh hơn so với trước kia không ít.
Đặc biệt là sau khi nguyên khí thuế biến lần nữa thì tên này lại càng lợi hại hơn!
Gã cũng từng chiến đấu với Thạch Tôn, vốn còn tưởng rằng có thể thắng, kết quả cũng chỉ đấu ngang bằng.
Trong vòng vài ngày, gã đã giao thủ với rất nhiều thiên tài, thậm chí khi gặp được cường giả xếp thứ 12 Thiên bảng, gã cũng dám chiến một trận với đối phương, có điều bị tên nọ dùng một quyền đánh gãy xương cốt, may mà Ma Đa Na tình cờ đi ngang qua, đối phương thấy Ma Đa Na liền chạy, bằng không thì gã đã vong mạng rồi.
Mà hết thảy những việc này cũng đã đúc thành uy danh của Thiên Đạc, gã đã giết tới hạng 12 Địa bảng.
Lăng Vân thất trọng cảnh!
Đương nhiên, so với đồng dạng cảnh giới thì gã không cách nào so sánh được với Ma Đa Na. Có điều bây giờ gã là thiên tài có bài danh cao nhất ở Địa bảng trong Thủy Ma tộc.
Lão tổ còn không coi trọng sao?
Còn chưa đủ à?
Thiên Đạc cười tự giễu một tiếng!
Có lẽ… vẫn không đủ.
Gia tộc của gã đích thật là đại gia tộc, lão tổ đã chứng đạo thành công hơn 5000 năm trước, hậu duệ rất nhiều, đến thế hệ này của gã thì đã sớm khai chi tán diệp thành siêu cấp đại gia tộc.
Ở thế hệ này, gã chẳng là gì cả.
Tuy rằng gã có thiên phú, bất quá hiện tại cũng mới là Lăng Vân, chỉ có thể chiến với Sơn Hải sơ kỳ. Đối với lão tổ mà nói thì dạng thiên tài như này trong gia tộc không thiếu, trừ phi gã lên được Thiên bảng thì mới có thể khiến ông ấy chú ý tới.
"Ta sẽ mạnh mẽ đi lên!"
Thiên Đạc âm thầm quyết tâm, gã nhất định sẽ tiến bộ hơn nữa.
Gã tới Chư Thiên chiến trường chính là mang theo lòng quyết đấu sinh tử, mang theo ý chí thẳng tiến không lùi.
Giết người, hoặc là bị người giết.
Gã sẽ mạnh mẽ cường hóa bản thân mình, cường đại đến độ lão tổ cũng phải coi trọng.
Ma Đa Na chính là đối tượng mà gã cần phải vượt qua.
"Mục tiêu kế tiếp. . . Phù Thổ Linh!"
Thiên Đạc hừ lạnh một tiếng, tên kia cũng khiến gã cảm thấy ngoài ý muốn, không nghĩ hắn còn giết được Sơn Hải ngũ trọng, đã lên tới vị trí thứ năm Địa bảng rồi.
Đệ tứ Địa bảng là Hoàng Đằng, gã đã từng đấu với y, thực lực tương đương, Hoàng Đằng mới là Lăng Vân lục trọng. Người thứ ba là Tần Phóng mạnh hơn gã, gã thừa nhận bây giờ mình còn chưa bằng hắn.
Vị trí thứ năm là Phù Thổ Linh. . . Gã muốn thử xem sao.
"Ma Đa Na nói hắn đã hợp nhất ngũ hành, thật sự có thể làm vậy à?"
Thiên Đạc quan sát một lượt tư liệu của Phù Thổ Linh, đây là tư liệu gã mua được từ chỗ Liệp Thiên các. Thiên tài chém giết cũng không phải hồ loạn giết chóc, mà là tra rõ ràng tư liệu của đối phương, đánh giá ra mạnh yếu mới có thể tùy tiện đối đầu một phen.
"Phù Thổ Linh. . ."
Thiên Đạc lẩm bẩm, chính là ngươi!
Tuy rằng hành tung của cái tên này khó nắm bắt, nhưng không sao, ta sẽ tìm được ngươi!
. . .
Vài ngày tiếp theo, Tô Vũ đi khắp mấy lượt Cửu Tinh thành.
Tìm hiểu đủ loại tình báo, bao gồm Nhật Nguyệt các tộc đang ở đây là những ai, thực lực gì, bọn họ trọ ở lại nơi nào. . .
Còn có gần đây có ai đạt được vật gì tốt, buôn bán vật phẩm ra sao. . .
Mà hành tung của Thiên Đạc cũng không khó tra xét.
Gần nhất có tiếng gió truyền ra nói rằng gã đang muốn tìm Phù Thổ Linh chiến một trận, kỳ thật đây chính là do gã thả ra tiếng gió, ý muốn Phù Thổ Linh chủ động hiện thân tìm mình.
Trong lòng Tô Vũ khẽ động, Phù Thổ Linh, Thổ Linh tộc. . .
Được lắm, ta có thể ngụy trang thành Phù Thổ Linh.
"Đúng vậy, ta có khả năng ngụy trang thành Phù Thổ Linh, hiện thân ở ngoài vùng biển để lừa Thiên Đạc qua đó!"
Về phần Phù Thổ Linh thật thì không lo, tên kia âm hiểm vô cùng, Thiên Đạc công khai tìm gã, gã nguyện ý xuất hiện mới là lạ!
Sợ là sợ tin tức “Phù Thổ Linh” hàng giả lảng vảng ở ngoài biển bị Phù Thổ Linh hàng thật giá thật biết, đoán được là chính mình ngụy trang thì nguy, phiền toái!
"Tốt nhất là cũng lừa Phù Thổ Linh qua đây. . . Có điều nếu gã mang theo mấy vị Nhật Nguyệt tới vây giết ta, vậy thì coi như xong."
Tô Vũ thở dài, đại phiền toái!
Chính vì trước đó không giải quyết được Phù Thổ Linh nên hiện tại làm gì cũng vướng tay vướng chân, cứ lo canh cánh sẽ bị gã đâm một đao lúc nào không hay.
Coi như Phù Thổ Linh không dám hiện thân, bất quá biết được mình giả trang thành gã, sau đó mình bắt Thiên Đạc, Thiên Đạc thu được bảo vật rồi quay đầu lại đi đấu giá, Phù Thổ Linh có thể đoán ra chân tướng hay không?
Má nó.
Khả năng rất lớn là gã sẽ nghĩ đến điểm này!
Cái kia chính là trí mạng!
"Bắt Thiên Đạc xong, có lẽ nên tìm cơ hội thương lượng với Phù Thổ Linh một chút. . ."
Tô Vũ quyết định, trước bắt được Thiên Đạc đã rồi lại nói!
. . .
Rất nhanh, Tô Vũ ra khỏi thành.
Hắn lựa chọn một địa phương vắng người, dùng diện mạo của Phù Thổ Linh chém giết với một con yêu thú một hồi, sau đó cấp tốc tan biến ngay tại chỗ.
Mà không bao lâu sau, tin tức này đã truyền đến tai Thiên Đạc.
Nhận được tin, Thiên Đạc lập tức ra khỏi thành!
Gã muốn đi tìm Phù Thổ Linh!
. . .
Cùng lúc đó.
Trong một gian phòng bên trong tòa thành cổ duy nhất tại Cửu Tinh thành.
Phù Thổ Linh đang tập trung khôi phục nguyên khí. Mấy ngày nay, gã bị người đá kia phát hiện, đôi bên đánh mấy trận mà vẫn bất phân thắng bại, dưới sự bất đắc dĩ, gã đành phải trốn đến cổ thành.
Vẫn là cổ thành an toàn!
Đương nhiên, chỉ khi nào tên vương bát đản Tô Vũ kia không đến thì nơi đây mới an toàn!
Mặc kệ, gần nhất vận khí của gã không tốt, nếu gã không lầm thì hình như hỗn đản Tô Vũ cũng đang tìm mình. Trước cứ tránh một chút đã, ở trong cổ ốc đợi mấy ngày, biết đâu còn thu được cơ duyên nào đấy.
Chỉ cần Tô Vũ không tới đây gây náo loạn Tử Linh, khiến khắp nơi ngập tràn tử khí, thì thiên tài như gã có ở dăm ba bữa cũng chẳng sao.
. . .
Mà cùng một thời gian.
Thạch Tôn cũng thu được tin tức Phù Thổ Linh xuất hiện tại vùng biển.
Hắn không khỏi cảm khái, tên này chạy thật nhanh a!
Ta một đường truy đuổi tới cổ thành, vốn còn tưởng rằng tên thổ dân đó đang trốn bên trong cổ ốc nào đó, không nghĩ thì ra gã lại chạy ra vùng biển rồi.
Đã như vậy. . . Ta đây liền đi tìm ngươi, ngươi cho rằng nơi có nước thì có thể ngăn cản ta?
Phù Thổ Linh, ngươi quá coi thường ta!
Ta là một tôn thạch nhân không-sợ-nước!
Hắn quay đầu liền đuổi về phía vùng biển nơi “Phù Thổ Linh” từng xuất hiện.
Phù Thổ Linh khẳng định đã dùng chướng nhãn pháp lừa mình, khó trách hai ngày nay không có động tĩnh gì, nguyên lai là gã đã sớm không còn ở đây, cục đất đáng chết!
Giờ khắc này, Phù Thổ Linh vẫn đang ẩn mình trong một gian cổ ốc, một bên dưỡng thương, một bên chờ đợi cơ duyên xuất hiện, gã còn không biết thạch đầu nhân đang truy sát mình đã chạy mất.
Hiển nhiên lại càng không biết chuyện Tô Vũ lúc bấy giờ đang bày ra thiên la địa võng, chỉ chờ Thiên Đạc mắc câu thì sẽ chính thức mở ra kế hoạch lừa gạt siêu cấp của hắn.