Một giờ trôi qua.
Thân thể Tô Vũ hơi hơi chấn động, 31 đúc hoàn thành, tiêu hao hết 7 sợi thiên địa huyền quang.
Tô Vũ tiếp tục.
Bên ngoài như thế nào thì hắn không quan tâm, dù sao hiện giờ cũng không có ai đến tìm hắn, vả lại muốn đám Tử Linh ngoài kia biến mất thì ít nhất cũng cần ba ngày, ba ngày sau lại nói.
Lại qua một giờ, sắc trời đã tối.
Thân thể Tô Vũ lần nữa chấn động, 32 đúc hoàn thành, tiêu hao 8 sợi thiên địa huyền quang.
Thời gian cứ thế từng chút trôi qua.
Bầu không khí bên ngoài càng thêm an tĩnh.
Hơn một tiếng sau, khí huyết toàn thân Tô Vũ sôi sục, khí thế vô cùng cường đại, ầm ầm một tiếng, đúc thứ 33 hoàn thành, tiêu hao 9 sợi thiên địa huyền quang, tổng cộng ba đúc đã ngốn hết 24 sợi.
Mỗi một lần đúc thân đều sẽ tiêu hao càng nhiều.
Tô Vũ tiếp tục yên lặng tu luyện, nghĩ tới một chuyện, hắn bèn lấy thêm Thiên Huyết quả ra để thôn phệ.
Giá trị của thứ này cũng rất cao!
Hai sợi thiên địa huyền quang đổi được một viên, dùng để tăng cường khí huyết. Khi thân thể ngươi cường hóa không có nghĩa là cường độ khí huyết sẽ có thể bắt kịp, bình thường cần phải chậm rãi uẩn dưỡng để thân thể tích lũy đủ khí huyết.
Chính vì vậy khi sử dụng Thiên Huyết quả thì có thể giải quyết vấn đề nói trên.
Bất quá không phải thiên tài nào cũng có thể dùng, bởi vì giá trị quá xa xỉ, vô cùng lãng phí.
Nhưng Tô Vũ lại dùng không tiếc tay.
Lừa gạt tài nguyên chính là vì dùng để tu luyện, tiếc của không xài thì mạo hiểm bày ra thế cờ lớn như thế để làm gì?
Tô Vũ nuốt một viên Thiên Huyết quả vào bụng, trong nháy mắt khí huyết liền cháy rừng rực, nguyên bản khí huyết trước đó còn có chút hư nhược, nay lập tức được cường hóa, cả người hắn tràn ngập lực lượng hơn hẳn.
Ầm ầm!
Tựa như sóng lớn, huyết dịch trong nội thể cấp tốc chảy xuôi, truyền ra tiếng sóng phần phật.
Tô Vũ đầy mặt rung động, hiệu quả tốt hơn hắn tưởng tượng, Thần tộc quả nhiên có rất nhiều đồ tốt.
Không có Thiên Huyết quả thì ít nhất Tô Vũ phải tiêu hao ba đến năm ngày để uẩn dưỡng khí huyết, nay nhờ phục dụng một viên mà tối thiểu giúp hắn bớt đi được mấy ngày.
Quá tốt, có điều. . . đắt quá!
Cho nên mới nói cũng chỉ có siêu cấp thiên tài mới cam lòng bỏ tiền ra mua. Người bình thường cơ bản sẽ không nghĩ tới việc sử dụng, trừ khi bị thương nặng, khí huyết tiêu hao nặng nề thì may ra mới dùng nó như thánh phẩm trị liệu.
Nhưng Tô Vũ thì khác, vả lại sống chết trước mắt, tiết kiệm mà làm gì?
Mau chóng làm bản thân mạnh lên mới là chân lý!
Vả lại quan trọng là khi hắn thôn phệ nó mới phát hiện ra Thiên Huyết quả có tác dụng hỗ trợ việc chú thể nhanh hơn!
Trước đó bởi vì cường độ khí huyết không đủ, dẫn đến trì trệ tốc độ chú thể.
Nhưng bây giờ thì khác, không bao lâu sau, thân thể Tô Vũ đã rung lên, một cỗ khí huyết cường hãn bùng nổ, rất nhanh hắn đã hoàn thành lần đúc thân thứ 34. Có điều lần này hắn đã xài những 10 sợi thiên địa huyền quang, tiêu hao rất lớn!
Tô Vũ tính toán một thoáng, còn kém 38 đúc, còn lại 466 sợi, chưa hẳn đã đủ, đành chịu vậy.
. . .
Ngay khi Tô Vũ đang tập trung đúc thân, thì bên ngoài lại càng ngày càng nhiều Tử Linh xuất hiện.
Đương nhiên đây không phải do Tô Vũ làm, mà là việc tốt do mấy người Chu Quảng Thâm gây ra. Cứ thỉnh thoảng bọn họ lại âm thầm giết chết một ít.
Màn đêm buông xuống khiến tử khí càng thêm sôi trào!
Ngoại trừ những Nhật Nguyệt cao trọng thì hầu hết những cường giả khác đều đã không chịu nổi tử khí nồng đậm bên ngoài, không ít người phải nhờ Nhật Nguyệt che chở cho để tiến nhập cổ ốc, tránh tiếp xúc với Tử Linh.
Bên trong một gian phòng rộng lớn.
Cửa rộng mở.
Mấy người Chu Quảng Thâm và Tần Hạo đều đang ở đây.
Sắc mặt bọn họ đều ngưng trọng.
Tần Hạo sốt ruột hỏi: "Ngươi nói xem, hắn đi rồi chưa?"
Chu Quảng Thâm lắc đầu, khó mà đi nổi.
Đi như thế nào?
Cổ thành bên này có người biết chuyện lần trước Tô Vũ dùng Xuyên Toa phù để trốn thoát, cho nên vẫn luôn có Nhật Nguyệt cao trọng tuần tra trên không trung, không chỉ vậy, tầng tầng lớp lớp bên ngoài cổ thành đều có cường giả canh chừng, Tô Vũ căn bản không có cơ hội vận dụng Xuyên Toa phù, huống chi, hắn có cái đó hay không mới là vấn đề đáng nói.
Sông hộ thành đã bị người ngăn chặn!
Cửa thành thì bị phong tỏa!
Ngoài thành thì có hàng loạt Nhật Nguyệt canh phòng.
Chư Thiên chiến trường lúc bấy giờ, ngoại trừ cường giả trong quân đội cần phải ở yên địa bàn trấn thủ, còn lại rất nhiều Nhật Nguyệt nhàn tản khác đều chạy tới, thậm chí cả Nhật Nguyệt đang ở bên trong giới vực nhà mình cũng chạy về đằng này, một mặt là muốn xem náo nhiệt, mặt khác là hy vọng đục nước béo cò, xem thử xem có thể may mắn nhặt được cái tiện nghi nào hay không.
Tần Hạo nói: "Ngũ Hành tộc có âm thầm liên hệ với ta, chỉ cần Tô Vũ nói ra vị trí của Phù Thổ Linh, bảo đảm gã vẫn còn sống sót an toàn thì Ngũ Hành tộc bên này sẽ trợ giúp cùng bảo hộ. . ."
Chu Quảng Thâm trực tiếp lắc đầu, cắt lời y: "Đừng hy vọng, huống chi để đối phương biết được Tô Vũ ra ngoài thì có khi lại trúng kế, Ngũ Hành tộc cũng không phải thứ gì tốt lành, không cần để ý bọn họ!"
Tần Hạo thở dài, suy nghĩ một chút lại nói: "Tô Vũ. . . Ta biết tên kia có thiên phú, không nghĩ tới hắn lại lớn gan như vậy, vô địch Long tộc sẽ sớm đến thôi, tiếp tục như thế thì Tô Vũ cầm chắc chạy không thoát!"
Chạy chỗ nào?
Không đường nào có thể trốn!
Dù vô địch Nhân tộc tới cũng thế, bởi vì vô địch các tộc khác cũng sẽ sớm đổ dồn về đây. Nhân tộc mà muốn bảo hộ Tô Vũ thì có lẽ phải bùng nổ cuộc chiến Vĩnh Hằng.
Ai bảo biểu hiện của Tô Vũ lần này quá yêu nghiệt.
Thủ đoạn, tâm tính, thiên phú, thực lực, cùng với lòng dũng cảm!
Cái tên này giết người không chớp mắt!
Hơn mười vị Sơn Hải, nói giết liền giết.
Lần trước hắn lừa giết một nhóm lớn Nhật Nguyệt, số Nhật Nguyệt kể cả trực tiếp lẫn gián tiếp chết ở trên tay hắn còn nhiều hơn so với số Tần Hạo từng giết.
Vạn tộc có thể khoan nhượng Tô Vũ tiếp tục tồn tại mới là lạ.
Ma Đa Na, Chiến Vô Song hay Huyền Vô Cực đều là yêu nghiệt trong số yêu nghiệt, thế nhưng nói tới điên cuồng thì không ai có thể so sánh với Tô Vũ. Đây là điển hình của dân liều mạng, vì chỗ tốt, vì lợi ích, cái gì cũng không cần để ý.
Tâm tình Tần Hạo hiện giờ hết sức phức tạp.
Y muốn che chở cho Tô Vũ!
Y tin tưởng phụ thân của mình cũng muốn vậy, có điều y làm được sao?
Đáng thương cho Tô Vũ bị buộc tiến vào một cái vòng lặp vô hạn.
Không biểu hiện ra đầy đủ giá trị, Nhân tộc không nguyện ý vì hắn mà trả đại giới.
Biểu hiện ra đầy đủ giá trị, vạn tộc lại nguyện ý trả đại giới càng lớn để lấy mạng hắn.
Chỉ đơn giản bởi vì Tô Vũ là thiên tài đa thần văn nhất hệ.
Kể từ đó, Tô Vũ không thoát nổi khỏi cái vòng lặp vô hạn này.
Trừ phi hắn một mực điệu thấp, đàng hoàng ở lại Đại Minh phủ, có điều hắn không biểu hiện ra giá trị của mình, Đại Minh phủ sẽ cần hắn chắc? Vả lại kín tiếng trong thời gian ngắn còn được, cứ làm con rùa rút cổ trong thời gian dài, thì thiên phú tốt tới đâu rồi cũng sẽ phế đi.