Bắt đầu từ ngày này, đại danh Liệp Thiên các lại truyền khắp cổ thành.
Thiên Nguyên khí khan hiếm, hết rồi thì cứ việc tới tìm Liệp Thiên các.
20 điểm một phần, không hề tăng giá!
Chắc chắn đủ cho mọi người!
Liệp Thiên các, không gì không làm được!
Tô Vũ bắt đầu cắn nuốt tinh huyết, lấy ra càng nhiều Thiên Nguyên khí hơn, tuy rằng cực kỳ bận rộn nhưng hắn lại vui vẻ vô cùng.
Một phần Thiên Nguyên khí phí tổn bao nhiêu?
Lấy ra một phần đại khái là 1000 điểm công huân Nhân tộc, chính là 1 Liệp Thiên điểm, nhưng hắn bán được với giá 19 Liệp Thiên điểm, kiếm lời 18 điểm, lợi nhuận 1800%!
Đó là còn chưa tính phần trăm hoa hồng!
Đương nhiên, đây là hắn, hàng do Liệp Thiên các cung cấp có phí tổn không thấp, đại khái gấp ba trở lên, tức là 3 điểm trở lên, ngoài ra còn phải chi trả tiền trích phần trăm, chi phí câu thông khách hàng, chi phí vận chuyển... Tính ra, phí tổn của Liệp Thiên các là khoảng 5 điểm.
Ngày thường bán 10 điểm, kiếm lời gấp đôi.
Mà Tô Vũ thì không còn là gấp đôi.
Đó là một khoản lợi nhuận kếch xù.
Giờ phút này phong thành cũng cho hắn cơ hội buôn bán, mọi người có nhu cầu cao, đám cường giả tiểu tộc trong thành sôi nổi tới mua sắm.
Mỗi ngày đều có lượng giao dịch khoảng 500 điểm.
Liên tiếp từ ngày thứ ba, mãi cho đến ngày thứ tám phong thành, vài vị cường giả chặn cửa cũng bắt đầu phải tới mua đồ của Tô Vũ.
Tô Vũ vừa liên tục phong thành, vừa bán hàng cho bọn họ, chuẩn bị đào rỗng túi đám người ngu ngốc ấy.
Những người này tiêu trừ tử khí ở trong thành là chuyện tốt, có thể giúp Tô Vũ giảm bớt không ít áp lực.
Người sống trong thành cũng có thể giúp đỡ tiêu hao tử khí.
Nếu dùng Thiên Nguyên khí, tử khí càng bị triệt tiêu nhiều hơn.
Lúc bấy giờ, tượng đá lại mở mắt, ngây ngẩn cả người.
Nó phát hiện lượng tử khí mình phải gánh vác đã ít đi rất nhiều.
Vốn cư dân trong thành gánh vác chừng 20%, Tô Vũ gánh vác 10%, nó là 70%.
Nhưng hiện tại, cư dân trong thành gánh vác 30%, Tô Vũ vẫn thế, mà nó thì chỉ cần gánh vác 60%.
Tượng đá lâm vào trầm tư, lại nhìn Tô Vũ vẫn thoải mái sống nhăn răng, còn có tâm tư tung tăng nhảy nhót kiếm tiền, thời khắc này, tượng đá thầm ra một quyết định khá vô thạch tính.
Nó muốn chia cho Tô Vũ 10% áp lực!
Hiện giờ, nó gánh vác một nửa, cư dân trong thành gánh vác 30%, Tô Vũ... 20%.
Nếu ngươi còn có thể nhảy nhót như vậy, ta tin rằng thành chủ là ngươi rất hữu dụng, ta ủng hộ ngươi, ngươi tiếp tục nhảy nhót đi, tiếp tục phong thành đi.
Ta rất hài lòng. Đây là lần đầu tiên ta phải gánh vác ít tử khí như vậy.
Chưa bao giờ Tinh Hồng tượng đá vừa lòng như lúc này.
Nó cảm thấy thành chủ như Tô Vũ quả thật là tốt hơn mấy chục vị thành chủ trước đây nhiều lắm, rất tốt!
Tô Vũ gánh vác 20% tử khí, một người hiệu suất bằng hai người.
Mà tượng đá vốn phải gánh vác 70% áp lực, hiện tại chỉ còn một nửa mà thôi. Nó thoải mái hơn không ít, tâm tình cũng vì thế mà sung sướng hơn rất nhiều.
Quả nhiên, Thiên Diệt nói rất đúng!
Tô Vũ giỏi gây chuyện, cũng giỏi làm nên chuyện!
Nhìn xem, hữu dụng thế nào kìa.
Tượng đá vốn còn lo lắng 20% có thể khiến Tô Vũ không chịu đựng nổi nữa hay không, sự thật chứng minh, không thành vấn đề!
. . .
Tô Vũ đang vui vẻ kiếm tiền bất chợt kinh hồn táng đảm!
Sao vậy?
Ban nãy khi hắn đang đếm tiền, tử khí bỗng nhiên bạo phát, lúc trước bởi vì thừa nhận lực phản phệ, một ngày hắn phải tốn hai giờ để nghịch chuyển tử khí, nhưng lúc này hắn phải tốn thêm một giờ nữa mới có thể áp chế!
Nói cách khác, hiện tại mỗi ngày Tô Vũ phải tốn ba giờ nghịch chuyển không gián đoạn thì mới có thể an toàn duy trì cân bằng, không đến mức khiến chính mình bị ăn mòn.
“3 giờ!”
Tô Vũ run sợ, chuyện gì vậy?
Ta không làm gì mà nhỉ?
Hay do thời gian phong thành hơi lâu nên ta phải chịu phản phệ mạnh hơn?
Thật đáng sợ!
Tô Vũ kinh hồn táng đảm, đã ba giờ rồi, nếu tiếp tục như thế, đến lúc phải tốn tới 10 tiếng đồng hồ, vậy hắn chẳng còn thời gian tu luyện nữa.
Đến lúc phải tốn 24 giờ mới có thể nghịch chuyển cân bằng, vậy thì từ nay về sau, hắn chẳng khác gì những người khác, suốt ngày phải tu luyện để triệt tiêu tử khí.
Tô Vũ sợ hãi!
3 giờ sau, cuối cùng hắn cũng mài giũa xong lượng tử khí gia tăng hôm nay.
Tinh Hồng tượng đá nhìn hắn, suy tư, lợi hại thật!
Hóa giải nhanh như vậy ư?
Nghĩa là nếu ta chuyển thêm cho ngươi, ngươi cũng có thể gánh vác được?
Tinh Hồng cảm thấy mình gặp được bảo bối rồi.
Quá sung sướng, hay là... Ta chuyển thêm một phần cho ngươi?
“Thôi, quá lộ liễu, không được! Phải kiềm chế bản thân.”
Tinh Hồng thầm nghĩ, thôi, chờ một thời gian nữa, để xem tiểu tử này làm ra đại sự gì hay không rồi ta lại chuyển thêm một phần cho hắn, hắn sẽ nghĩ rằng do phản phệ gây ra, tuy không phải nhưng dù sao cũng cần phải có một cái cớ, không phải sao?
Tinh Hồng cực kỳ vừa lòng.
Vị thành chủ này, ta duyệt rồi!
Không ai được đổi!
Rất tốt, Tô Vũ mà không chết, nó cảm thấy mình cũng chẳng cần đổi thành chủ khác, đâu có ai tri kỷ được như hắn.
Thiên Diệt có hối hận không?
Nó rất muốn khoe khoang với Thiên Diệt rằng ta gặp được bảo bối rồi.
Khi các ngươi bị tử khí làm khó, thì ở chỗ ta, tân thành chủ đã giúp ta gánh vác rất nhiều tử khí!
Thoải mái cực kì!
. . .
Tinh Hồng thì vui vẻ, nhưng Tô Vũ. . . thật sự có chút sợ hãi!
Ta có nên phong thành nữa hay thôi?
Hắn hơi sợ!
Tử khí phản phệ bỗng nhiên gia tăng nhiều như vậy, hắn thực sự cảm thấy hơi sợ, không được, nếu gia tăng tới 5 giờ trở lên thì ta phải lập tức nghịch chuyển toàn bộ sau đó trốn chạy.
Cứ cảm thấy ở lại đây rất nguy hiểm, vừa rồi thần văn chữ “Kiếp” cũng đã nhảy lên, hình như có nguy cơ.