Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1664 - Chương 1664: M Mưu Của Hạ Hổ Vưu

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1664: m Mưu Của Hạ Hổ Vưu
 

Lòng Tô Vũ khẽ động, cấp tốc đưa tin: "Tiểu mập mạp, cho ta mấy cái danh sách đi, ta muốn giết người trả thù!"

". . . Ngươi là Huyền Cửu hay là Hoàng Cửu?"

"Đoán xem!"

"Không đoán, chắc chắn là Huyền Cửu, danh tiếng tên kia quá nhỏ, không phù hợp với tác phong của ngươi!"

"Thật thông minh!"

"Ngươi đúng là giỏi trà trộn!"

Hạ Hổ Vưu cũng bó tay rồi, mẹ nó, ta cho rằng ngươi là lính quèn, không ngờ ngược lại, tiểu tử nhà ngươi lại là nhân vật không lớn không nhỏ của Liệp Thiên các a!

Kém chút đã lấy mạng Nguyên Khánh Đông.

Ngươi thật giỏi!

"Không thể giết quá nhiều, giết nhiều mà những người đó đều có vấn đề thì kẻ đứng sau lưng nếu có liên hệ, vừa so sánh liền biết ngay vấn đề ở đâu!"

Rất nhanh, Hạ Hổ Vưu đưa tin nói: "Ngươi muốn tạo ra dáng vẻ một người điên cuồng, có thù tất báo đúng không?"

"Ngươi thật thông minh, nói chuyện dễ ghê, đúng là ta có ý tưởng này, nhưng không tổng kết tốt bằng ngươi ha ha!"

Tô Vũ tán dương một câu, quả thật hắn muốn làm như vậy.

Các người cho là ta không dám điên cuồng đi giết chóc, đi trả thù?

Không, ta sẽ điên cuồng vả mặt Đại Hạ phủ!

Ngươi nói ta là phản đồ của Liệp Thiên các?

Đừng đùa!

Dù là Nhân tộc cũng sẽ làm loại chuyện tương tự.

"Đừng cứ mãi loanh quanh với mấy gia hỏa không trọng yếu! Giết nhiều sẽ quá giả! Giết tên nào trọng yếu mà thực lực lại không quá mạnh ấy, ta nghĩ. . . Có rồi, ngươi đi giết thúc thúc của ta đi."

"Hả?"

"Hạ Tân Y, ngươi không biết à? Cha của Hạ Thiền ấy, ngươi gặp qua rồi mà!"

"Đệt, ngươi còn là người sao? Nhà các ngươi tranh quyền đoạt lợi đến mức độ này rồi? Hay là nói, y đã phản bội?"

Tô Vũ choáng váng!

Mập mạp dám bảo ta đi giết con trai của Hạ Tiểu Nhị, cha của Hạ Thiền, ngươi điên rồi à?

Ngươi cũng quá độc ác!

"Không có việc gì, thúc thúc ta tu luyện xảy ra vấn đề, ta muốn đánh vỡ thân thể y để trùng tu lại từ đầu. Thuận tiện cũng làm cho y rời khỏi lần phân loạn này. Ngươi cứ đánh nổ thân thể y là được, lưu lại biển ý chí là đủ, đừng giết thật, nhớ đấy, không được giết nhé, một khi ngươi đánh nổ thúc ta thì cả Nhân cảnh đều phải chấn động! Như vậy thì uy danh của ngươi mới đủ điên cuồng!"

"Mọe, làm vậy để Đại Hạ phủ truy sát ta đến chết à?"

"Nói nhảm, không phải ngươi không sợ sao? Không phải muốn lập uy sao? Chọn người này không tốt à? Thúc ta rất điệu thấp, cũng không có mấy người để ý, còn không nổi danh như Hạ Ngọc Văn, hành tung cũng rất kín đáo. Ngươi đánh nổ y, Nhị gia gia ta sẽ nhanh chóng trở về, từ đó, Nhị gia gia nổi bão, triệu tập cường giả trở về Đại Hạ phủ cũng là việc thuận lý thành chương. Hiện tại, có một số cường giả không tiện điều động lắm, tùy tiện triệu hồi về sẽ quá lộ liễu."

"Đại Hạ phủ vẫn còn cường giả à?"

"Nói nhảm, ở Chư Thiên phủ, chúng ta còn có hai vị Nhật Nguyệt cảnh, trong đó một vị là Nhật Nguyệt hậu kỳ! Trú tại Chư Thiên chiến trường hay Trấn Ma quân cũng có Nhật Nguyệt, tướng chủ Trấn Ma quân cũng là Nhật Nguyệt hậu kỳ. Còn nữa, Đại Hạ phủ đã đặt xuống 5 cái tiểu giới, bên trong có 12 vị Nhật Nguyệt tọa trấn, trong đó có 5 vị Nhật Nguyệt hậu kỳ. . ."

Tô Vũ nuốt một ngụm nước bọt!

Úi đệt!

Thật hay giả thế?

Ta hoàn toàn không biết mấy thứ này.

Đại Hạ phủ mạnh như vậy sao?

Trong mắt hắn, thực lực Đại Hạ phủ còn không mạnh bằng Đại Minh phủ.

"Vậy. . . Đại Minh phủ có phải cũng có rất nhiều cường giả không?"

"Không rõ, Đại Minh phủ chủ yếu để cường giả đều vùi thân ở chỗ mình, bọn họ đặt xuống 3 tiểu giới, tự do quản lý, cũng chỉ do một vị Nhật Nguyệt hậu kỳ tọa trấn. Đại Hạ phủ thì khác, tiểu giới của Đại Hạ phủ cơ hồ đều có Nhật Nguyệt hậu kỳ đi tọa trấn."

Đã hiểu!

Tô Vũ rung động nói: "Ý của ngươi là lần này ta đánh nổ thúc ngươi, Hạ Hầu gia sẽ có lý do điều động cường giả trở về?"

"Dĩ nhiên! Đó là con của Nhị gia gia, con một đấy, ngươi nói xem liệu có điều động hay không? Thế nhưng bình thường Nhị gia gia không có lý do điều động, bằng không thì sẽ lộ rõ Đại Hạ phủ khẩn trương thái quá, quá mức sầu lo, nhưng hiện tại chính là cơ hội!"

"Mập mạp chết bầm, ngươi cũng đừng hù ta, vì tranh quyền đoạt lợi mà lợi dụng ta, đánh nổ thúc ngươi, sau đó. . . Hạ gia sẽ xử chết ta!"

Ta vẫn không quá yên tâm, thật sự có thể chứ?

Đánh nổ Hạ Tân Y thật sự sẽ không có việc gì?

Đánh nổ thân thể, lưu lại biển ý chí, đây đều là chuyện nguy hiểm. Sơ sẩy một chút sẽ toi đời.

"Bớt nói nhảm, không có chuyện gì đâu, tin tưởng ta!"

"Ngươi nói chuyện với ai đó?" Tô Vũ mắng một tiếng, rất nhanh lại bảo: "Vậy ngươi đem hành tung, số lượng hộ vệ, tất cả đều nói cho ta biết đi!"

"Được!"

Rất nhanh, Hạ Hổ Vưu đã gửi hành trình gần đây của Hạ Tân Y qua, bao gồm cả lực lượng hộ vệ bên cạnh, ngay cả khuyết điểm của đối phương đều nói cho Tô Vũ, như thể chỉ sợ Tô Vũ đánh không chết thúc thúc của cậu!

Thật sự không phải là người!

Tô Vũ âm thầm líu lưỡi, nếu ta mà đánh nổ thân thể Hạ Tân Y, kẻ biết chuyện thì coi như xong, không biết rõ tình hình thì chắc chắn sẽ cho là ta điên rồi?

Ngay cả con trai của Hạ Hầu gia, đường đệ của Hạ Long Võ mà cũng dám đụng đến.

Người Hạ gia thưa thớt, Hạ Hầu gia cùng Hạ Long Võ có quan hệ vô cùng tốt, đánh nổ Hạ Tân Y có lẽ còn khiến Hạ gia nổi nóng hơn cả việc đánh nổ Hạ Hổ Vưu.

Nghĩ đến đây, Tô Vũ liền đưa tin cho Huyền Giáp: "Trưởng lão, ta muốn trả thù Hạ gia, trả thù kẻ phản bội chúng ta! Trả thù hết thảy! Trưởng lão, thay ta chuyển cáo cho đại nhân vật của Liệp Thiên các, người phản bội chúng ta không sớm thì muộn sẽ phải trả giá đắt!"

". . ."

Huyền Giáp bối rối, chuyện gì vậy? Có phải Huyền Cửu bị ai giết, bị ai thay thế rồi không?

Mẹ nó, ngươi giả bộ một chút thì thôi đi, giả vờ mãi làm gì, vui lắm đúng không?

"Ngươi muốn trả thù người nào?"

"Ta đi giết Hạ Hổ Vưu!"

"Ta. . ."

Huyền Giáp muốn mắng người, mẹ nó, đừng đùa, ngươi cảm thấy ta sẽ tin à?

"Ngươi nghiêm túc sao?"

"Không quan tâm nghiêm túc hay không, trước tiên ngài cứ đem lời của ta chuyển đạt tới cao tầng đi. Bảo là ta muốn trả thù, ta là Huyền Cửu điên cuồng!"

Nói đến đây, Tô Vũ bỗng nhiên hiếu kỳ hỏi: "Trưởng lão, rốt cuộc ngài thuộc phe nào? Tiểu tộc xem náo nhiệt hay là Nhân tộc ta?"

Không có gì hơn hai loại khả năng này!

Loại thứ nhất, việc không liên quan đến mình, chỉ ước gì đại tộc loạn nhiều lên để xem chút náo nhiệt, xem náo nhiệt thì không chê chuyện lớn.

Loại thứ hai, Nhân tộc, có lẽ còn có quan hệ với Đại Hạ phủ hoặc là cường giả Nhân cảnh, cho nên mới không bán đứng Tô Vũ.

Một lát sau, Huyền Giáp mới trả lời: "Thật ra ta là gia gia ngươi, ngươi không biết tin tức về gia gia ngươi đúng không? Thực ra là ta đây, cha ngươi được sinh ra không lâu thì ta liền rời đi, thụ mệnh lệnh của Đại Hạ vương, ẩn nấp tiến vào Liệp Thiên các!"

". . ."

Cút mẹ mi đi!

Má nó, ngươi dám chiếm tiện nghi của ta!

"Ngài là Nhân tộc, bộ trưởng Huyền Bộ không phải sẽ nắm giữ thân phận của ngài sao?"

"Ngụy trang thân phận, hắn không biết."

"Ha ha!"

"Thật đó, ta tên thật là Tô Nam Sinh, ý là sinh ở Nam Nguyên, ngươi cứ hỏi thử coi, ta cũng không che giấu mà, cháu trai, kêu một tiếng gia gia đi, gia gia tự hào vì ngươi!"

". . ."

Khốn kiếp!

Tô Vũ điên cuồng mắng!

Lão già này dám trêu chọc ta, dám chiếm tiện nghi của ta, đồ hỗn trướng, không sớm thì muộn ta sẽ đánh chết ngươi!

Không phản ứng lại vị này nữa, hắn đóng kênh thông tin, ngươi đi chết đi!

Đợi đó, rồi có ngày ta sẽ hung hăng xử lý ngươi.

Không, nếu phát hiện hành tung của ngươi thì ta sẽ bảo Chu Thiên Đạo thông tri Đại Minh vương đi đánh chết ngươi!

Lão già khốn kiếp, dám gọi ta là cháu. . . Chúng ta không xong đâu!

Bình Luận (0)
Comment