Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1666 - Chương 1666: Ám Sát Đại Nhân Vật Của Hạ Gia

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1666: Ám Sát Đại Nhân Vật Của Hạ Gia
 

Mà giờ khắc này, Hạ Tân Y hoàn toàn không hay biết tất cả những chuyện sắp sửa xảy ra với mình.

Đánh nổ y hay không thì y hoàn toàn không biết gì cả, từ phủ thành chủ đi ra, Hạ Tân Y cũng rất điệu thấp, gần đây không yên ổn, y phải khiêm tốn một chút.

Lão cha còn chưa trở lại, đã giục nhiều lần nhưng y vẫn di chuyển rất chậm rãi, không hề tỏ vẻ khẩn trương tí nào.

Hồ tổng quản đều sắp chửi mẹ chửi cha!

Hạ hầu gia mà không về nữa thì Đại Hạ phủ sẽ thật sự loạn mất.

Được rồi, mặc kệ những thứ này, chính mình xem trọng Hạ thị thương hội là được, hai ngày nay có nhiều hàng hóa đến, y cần tra xét xem, mặt khác, chờ phụ thân trở về rồi nói sau.

Hai vị hộ vệ vẫn giấu kín trong hư không, không phải Nhật Nguyệt thì vô phương dò xét.

Hạ Tân Y rất kín tiếng, ăn mặc cũng cực kỳ mộc mạc, không có mấy người biết đến y.

Y một đường đi thẳng về hướng Hạ thị thương hội, nơi này cách phủ thành chủ không xa, bên kia cũng là khu náo nhiệt, nói nhảm, không phải khu náo nhiệt thì mở thương hội làm gì.

Mặc dù y có cảnh giác, thế nhưng thật sự không có mấy phần lo lắng.

Đừng đùa chứ, nơi này ở ngay trước cửa nhà ta mà!

Dù lần trước vị tướng lĩnh kia bị giết thì cũng là bởi vì tòa nhà cách xa phủ thành, y thì khác, ở đây rất gần phủ thành chủ, Hồ tổng quản đang ở ngay trong phủ thành chủ, nếu có chuyện thì thì nhiều nhất vài ba giây là ông ta có thể phóng tới nơi.

Thời gian ngắn như vậy, còn sợ nguy hiểm thì cửa nhà cũng không thể ra.

Hạ Tân Y tiếp tục hướng đi về phía trước.

. . .

Mà điều Tô Vũ muốn làm không nhiều, chính là dò xét xem Hạ Tân Y ở đâu, nắm rõ điểm đến.

Sau đó, trong nháy mắt lao tới cho y một quyền, đánh nổ y, tiếp theo lại cấp tốc trở về, ẩn vào trong đám người, còn chuyện điều tra thì hắn không quá lo. Hồ tổng quản cũng không phải vô địch, mình sợ ông ấy điều tra làm gì?

Từ khi thực lực Tô Vũ tăng lên, mấy thần văn chữ Biến, Nhẫn, m, Tĩnh đều đồng loạt tấn cấp, Liễm tức thuật của xoáy rùa cũng càng thêm cường hãn, cộng thêm ẩn thần phù mà lão Ngưu tặng hắn, đến mức độ này, có thể liếc mắt liền nhìn ra thân phận của hắn cũng không có mấy ai.

"Hai vị Sơn Hải đỉnh phong, mục tiêu vẫn rất rõ ràng!"

Tô Vũ thầm nghĩ, ngọc cảm ứng liên tục dò xét.

Khoảng cách ngàn mét, dưới tình huống không nhìn thấy người, mình lại đột nhiên phóng ra cho y một quyền là được rồi.

Hoàn mỹ!

Đang nghĩ ngợi, lòng Tô Vũ hơi động, mà giờ khắc này hắn đã đi đến ngay trước cổng chính nha môn Long Võ vệ, trò chuyện với vài vị gia hỏa đi cùng hắn, họ đều định đi vào trong nha môn.

Tô Vũ bỗng nhiên có một khắc ngừng lại, thật sự cũng không khiến bất kì ai chú ý, trước cửa Long Võ vệ, vài vị thủ vệ liếc nhìn bọn hắn, cũng không nhiều lời. Tới nơi này không phải làm việc thì là tìm người, không cần để ý, không ai dám gây chuyện ở phủ Long Võ vệ.

Mà Tô Vũ trong nháy mắt đã hóa gió.

Phút chốc, hắn độn không ngàn mét, thấy được Hạ Tân Y, cũng nhìn thấy hai vị Sơn Hải đỉnh phong đang trốn ở trong hư không.

Thần văn chữ "Tĩnh" phát động.

Hai vị Sơn Hải đỉnh phong còn chưa phát giác được bất kỳ nguy hiểm nào thì đúng lúc này, trong hư không đột nhiên xuất hiện một quả đấm cực lớn.

Oanh!

Đây là trên đường phố, lúc bấy giờ có rất nhiều người ở chung quanh, đột nhiên tất cả mọi người đều thấy được một màn kinh người ấy.

Ầm ầm một tiếng!

Một vị trung niên bị một quyền đánh cho chia năm xẻ bảy, huyết nhục văng tung tóe, triệt để nổ tung!

Giờ khắc này, đặc sản dân phong hung hãn của Đại Hạ phủ mới hiện ra rõ rệt, hơn mười người lập tức rút đao hoặc là kiếm ra, hoàn toàn không hề có động thái giải tán bỏ chạy.

Mà hai vị Sơn Hải âm thầm bảo hộ thì hơi ngẩn ra, sau một khắc, một vị Sơn Hải đỏ bừng hai mắt, đại não mất đi ý thức, giận dữ hét: "Tiểu hầu gia!"

Tiếng gầm lên giận dữ này đã vang vọng toàn thành.

Cùng lúc ấy, ở phủ thành chủ, một đạo khí tức cường hãn phóng tới.

"Hèn mạt!"

"Phong thành!"

"Long Võ vệ, phong thành!"

"Hết thảy Sơn Hải, Nhật Nguyệt trong thành cấp tốc hội tụ, không được kháng lệnh!"

Đó là giọng của Hồ tổng quản, trong thanh âm của ông thể hiện rõ sự điên cuồng!

Không xong rồi.

Có người ngay dưới mí mắt ông giết Hạ Tân Y, Hạ Hầu gia trở về sẽ phát điên mất!

Mà sau khi vị Sơn Hải hộ vệ rống to một tiếng, bốn phía những dân chúng kia cũng choáng váng.

Ai cơ?

Tiểu hầu gia á?

Tiểu hầu gia là ai?

Con trai của Hạ Hầu gia?

Trong chớp nhoáng này, toàn thành đều choáng váng, con trai của Hạ Hầu gia, trong thành, ngay tại nơi cách phủ thành chủ không xa, ngay tại bên cạnh cổng nha môn Long Võ vệ lại bị người đánh cho thân thể chia năm xẻ bảy!

Cái này. . . Đây quả thực là chuyện khó tin, khó có thể tưởng tượng nổi.

. . .

Lúc bấy giờ, từng đạo khí tức Nhật Nguyệt, Sơn Hải bùng nổ.

Cũng cùng lúc ấy, Tô Vũ cấp tốc trở về tiếp tục trò chuyện với vài vị học viên, bỗng nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về phía bên kia, một mặt đờ đẫn, mà mấy người khác cũng đều bị hấp dẫn lực chú ý.

Sau một khắc, cổng chính Long Võ vệ có mấy trăm hộ vệ quân lao ra, có vài vị cường giả trực tiếp bay lên trời, không ai quản đám Tô Vũ ở dưới cổng.

Đám Tô Vũ ngăn cản đường đi nên bị những Long Võ vệ đó thô bạo đẩy ra, những người này cấp tốc lao về hướng nội thành xảy ra chuyện để tập hợp.

Hệ thống chiến tranh của Đại Hạ phủ trong nháy mắt được thiết lập.

"Ù ù!"

Tiếng kèn vang lên, đây là việc lớn, là thiên đại sự, người của Hạ gia lại bị ám sát ngay tại nơi cách phủ thành chủ rất gần.

Tiếng rống giận dữ của Hồ tổng quản vang vọng toàn thành.

Bảy tám đạo khí tức Nhật Nguyệt tung hoành khắp nơi.

Mấy chục đạo khí tức Sơn Hải cấp tốc hội tụ.

Một cây trường thương phóng lên tận trời, Triệu tướng quân từ cổng nha môn sau lưng Tô Vũ lao ra, sát khí lay trời, giận không kiềm được.

Thời khắc này Đại Hạ phủ lập tức dẫn xuất vô số cường giả.

"Phong thành!"

"Trong vòng ba ngày, bất kỳ người nào cũng không được ra vào!"

"Hết thảy dân chúng lập tức trở về nhà, chờ đợi điều tra!"

"Kẻ tự tiện ra khỏi phòng, tự tiện rời đi, giết không tha!"

"Đào sâu ba thước, tìm ra hung thủ cho ta!"

Trên không, một vòng diệu dương chiếu rọi, uy hiếp toàn thành, Hồ tổng quản nắm chặt một viên cầu nho nhỏ, lúc nào cũng có thể tùy thời phá toái, lửa giận thao thiên.

"Huyền Cửu! Là ngươi đúng không?"

"Liệp Thiên các, các ngươi điên rồi, thật sự điên rồi, các ngươi chết chắc! Triệu hoán Đại Hạ vương trở về, triệu hoán Hạ phủ chủ trở về, triệu hoán Hạ Hầu gia trở về, đồ diệt Liệp Thiên các!"

Hồ tổng quản thật sự vô phương bình tĩnh!

Còn may mà tiểu Hầu gia không chết.

Thế nhưng, thân thể không còn, biển ý chí trọng thương, dưới tình huống như vậy, Hạ Hầu gia trở về. . . Ông không còn mặt mũi nào gặp người được nữa!

Ngay dưới mí mắt của ông a!

Tiểu Hầu gia lại bị người ta đánh nổ.

Liệp Thiên các!

Một nắm đấm kia tuyệt đối là của Huyền Cửu, ông đã từng gặp qua.

"Phong thành!"

Ông muốn tra ra đối phương, đối phương chưa thể ra khỏi thành, nhất định là không, hắn nhất định còn ẩn giấu trong đám người.

Lần này mặc kệ trả giá lớn bao nhiêu, ông chắc chắn sẽ tìm thấy đối phương, trước khi Hạ Hầu gia trở về ông nhất định phải giết cái tên này.

Vốn cứ tưởng rằng chỉ là tiểu nhân vật, không nghĩ tới đối phương không phải chuột, không chỉ không trốn tránh, thậm chí còn dám to gan lớn mật, dám đánh giết nhân vật trọng yếu của Hạ gia!

Ánh mắt ông băng hàn!

Còn nữa, làm sao đối phương biết được hành tung của Hạ Tân Y?

Dù là ông thì thật sự cũng không quá rõ ràng Hạ Tân Y muốn đi đâu.

Ông nhìn về phía hai vị hộ vệ đang điên cuồng, ánh mắt rét lạnh, hai đồ đần độn này không hề có chút cảm giác nguy hiểm nào sao?

Hay là nói, ngay cả bọn hắn đều bị Liệp Thiên các hủ thực?

Không xong rồi, nhất định phải hồi báo Hạ Hầu gia!

Hồ tổng quản bất đắc dĩ, ông có thể đoán trước được Hạ Hầu gia sẽ giận dữ như thế nào. Người Hạ gia rất xem trọng hậu duệ của mình, bởi vì số lượng quá ít, Hạ Hầu gia cũng chỉ có một đứa con mà thôi.

Hàng loạt quân đội xuất động, cấp tốc đem trọn cái thành trì phong tỏa.

Hết thảy cửa ra vào đều không cho phép bất cứ ai đi qua.

Hết thảy dân chúng đều bị cưỡng ép trở về nhà.

Ở Đại Hạ phủ sứ quán, toàn bộ đều có trọng binh trấn giữ, bất kỳ người nào cũng không được xuất nhập!

Nhất là Đại Hạ Văn Minh học phủ, bởi vì có ngoại tộc ở đó nên sẽ do Nhật Nguyệt bát trọng Bạch Long tự mình trấn thủ, bất kỳ người nào cũng không được tự tiện rời đi, kẻ đang ở bên ngoài thì nhất định phải lập tức trở về!

Bình Luận (0)
Comment