Ngân Dực đưa tin tới: "Đại nhân, đại ca ta đến rồi!"
Lòng Tô Vũ hơi động, cấp tốc vẫy tay với mấy người Bạch Nhất, bọn họ nhanh chóng tập hợp, Tô Vũ truyền âm dặn dò: "Đợi chút nữa có thể thuyết phục Kim Dực là tốt nhất, không thuyết phục được thì mọi người đồng loạt ra tay bắt lấy gã, cố gắng đừng giết, miễn cho dẫn tới phiền toái!"
"Vâng!"
Mọi người dồn dập trả lời, nhóm Bạch Nhất cũng hơi kích động, bắt được Kim Dực thì sẽ thu hoạch được rất nhiều thứ.
Mà Tô Vũ lại cảm thấy hy vọng không lớn.
Khó!
Kim Dực chưa chắc đã biết, mà biết thì cũng chưa chắc sẽ nói.
Nếu Nhật Nguyệt tam trọng mà cũng biết được danh tính kẻ phản bội, vậy thì vị vô địch kia không có khả năng giấu diếm được Vĩnh Hằng đến tận bây giờ.
Có thể Kim Dực chỉ biết mình đang phục vụ cho vô địch, thế nhưng đến cùng là ai... thì còn phải chờ thương thảo.
Trần Vĩnh một mực đánh giết những cường giả từng hạ thủ với đa thần văn hệ, nhiều người như vậy chắc chắn có kẻ dưới trướng tên vô địch kia. Sư bá am hiểu việc rút ra tinh huyết, rút ra trí nhớ, nhưng lại chậm chạp không liên hệ cùng mọi người, rõ ràng sư bá cũng không phát hiện ra cái gì.
. . .
Bên ngoài Nam Nguyên, phụ cận Tinh Lạc sơn.
Kim Dực hạ xuống.
Gã cảnh giác quan sát bốn phía, thấy Ngân Dực thì mới nhẹ nhàng thở ra, rất nhanh gã truyền âm trách cứ: "Bên đây không an toàn, ngươi chạy tới đây làm gì?"
"Đại ca!"
Ngân Dực lộ ra nụ cười, "Không có chuyện gì, hiện tại cường giả đều tụ tập ở Nam Nguyên thành, có gọi bọn họ ra cũng chẳng chịu ra, không sao đâu!"
"Nhưng cũng không thể chủ quan!"
Kim Dực vẫn rất cảnh giác, Vạn Tộc giáo bị bài xích còn hơn cả Liệp Thiên các, gã một mực cẩn thận từng li từng tí quen rồi.
Hạ xuống đất, Kim Dực dò xét một vòng, thấy không có nguy hiểm gì mới trầm giọng hỏi: "Ngươi tìm ta gấp thế là có chuyện gì?"
"Đại ca, vẫn là chuyện lúc trước, gần đây ngươi Lục Dực thần tộc đến, một mực thúc giục chúng ta giúp bọn hắn làm việc, trước đó ta có nói với ngươi chuyện liên hệ với Liệp Thiên các, ta nghĩ rồi, ta muốn mang Lục Dực thần giáo đầu nhập bọn họ."
Kim Dực nhíu mày, "Liệp Thiên các? Liệp Thiên các cũng là kẻ ăn tươi nuốt sống, đều không phải thứ gì tốt lành. Hợp tác là được rồi, gia nhập thì miễn đi."
"Đại ca, không giống nhau đâu, tối thiểu Liệp Thiên các không có phân biệt chủng tộc, đều chỉ chú trọng năng lực! Ta là Nhật Nguyệt nhất trọng, đại ca lại là Nhật Nguyệt tam trọng, còn không phải loại yếu như ta, đại ca rất có thiên phú, một khi tiến vào Nhật Nguyệt trung kỳ có lẽ sẽ có cơ hội tiến vào hậu kỳ, trở thành trưởng lão quyền cao chức trọng..."
Kim Dực nhíu mày, "Ngươi tìm ta là muốn khuyên ta gia nhập Liệp Thiên các?"
"Đúng vậy!"
Ngân Dực thành khẩn nói: "Đại ca, bán mạng cho ai mà không phải bán mạng? Người nào cho nhiều thì chúng ta liền theo kẻ đó, đây không phải lẽ thường sao? Chư thiên vạn tộc sao có thể tha cho chúng ta, chỉ có Liệp Thiên các! Nhân tộc cũng thế, vạn tộc cũng được, ai sẽ tiếp nhận chúng ta? Dù có đón nhận thì chúng ta cũng chỉ là chó!"
Kim Dực vẫn nhíu mày.
Ngân Dực lại nói: "Đại ca, chẳng lẽ còn hi vọng vào vị sau lưng kia, vị kia đến chính mình cũng khó đảm bảo, không sớm thì muộn sẽ bại lộ..."
"Im miệng!"
Ánh mắt Kim Dực lạnh lẽo, quát lớn: "Đừng có hồ ngôn loạn ngữ!"
Ngân Dực trầm giọng nói: "Ta không hồ ngôn loạn ngữ, chuyện sớm hay muộn mà thôi. Có thể lừa gạt được nhất thời, nhưng sao có thể lừa gạt được cả đời? Đại ca, ngươi nói thật với ta đi, rốt cuộc vị kia có phải là vô địch mà Nhân tộc muốn truy tra không, là cùng một người sao?"
"Cái gì mà cùng một người?"
Kim Dực phủ nhận: "Không phải!"
Ngân Dực lại lắc đầu nói: "Đại ca chớ coi ta là đồ ngớ ngẩn! Vị phản bội kia hố Diệp Bá Thiên, một mực nhằm vào đa thần văn hệ, mà vị sau lưng chúng ta cũng giống thế. Lục Dực thần giáo chúng ta đã vì vị này mà giết rất nhiều người! Đều là đa thần văn nhất hệ! Đa thần văn nhất hệ bây giờ nhân khẩu thưa thớt, hai huynh đệ ta cũng lập công không ít, Trần Vĩnh biết việc này cho nên mới bảo Phong Kỳ tiến vào giáo ta..."
Kim Dực lạnh lùng nhìn Ngân Dực, "Nói đủ chưa?"
Ngân Dực thành khẩn nói tiếp: "Ta và đại ca không phải thân huynh đệ, nhưng mà còn hơn hẳn thân huynh đệ! Trăm năm trước, huynh đệ ta đã giúp đỡ lẫn nhau cùng đi đến Nhật Nguyệt, đi tới ngày hôm nay. Bây giờ đứng trước loạn cục, cường giả các tộc đã nhập cảnh, ta muốn sống, cũng muốn đại ca sống..."
Kim Dực lạnh lùng cắt ngang: "Đi theo ta tự nhiên có thể sống sót! Lục Dực Thần tộc bên này cứ qua loa chút là được, cứ để người phía dưới đi làm, ngươi và ta chỉ cần giết Trần Vĩnh, hoặc là Hồng Đàm, muốn tiến thêm một bước cũng không phải việc khó!"
"Đại ca, thật sự có thể sao?"
Ngân Dực nhìn gã, khẽ thở dài, "Chúng ta đã truy sát Trần Vĩnh rất lâu! Kết quả như thế nào? Lần này đại ca đuổi theo giết Trần Vĩnh sao? Tô Vũ... Tô Vũ là chủ nhân cổ thành, kể cả vô địch cũng đều sợ hắn, có thể giết hắn không? Hồng Đàm bây giờ được Đại Hạ phủ bảo vệ rất tốt, không tìm chúng ta trả thù đã coi là chuyện tốt... Đại ca, bây giờ không còn là trước kia nữa rồi!"
Lắc đầu, Ngân Dực thở dài, "Nhân cảnh kỳ thật không có gì tốt, ngươi và ta đến Nhật Nguyệt, hi vọng người ngoài nâng đỡ đi càng xa thì khó như lên trời, mỗi một lần đều là đang bán mạng! Đại ca, ý của ta là, nếu bán tin tức này đi, có lẽ chúng ta có khả năng cầm về đủ chỗ tốt cho chúng ta tu luyện tới Nhật Nguyệt cao trọng."
"Hèn mạt!"
Kim Dực giận dữ quát: "Ngươi nói cái gì?"
Ngân Dực bình tĩnh lặp lại: "Ta nói là bán tình báo này cho Liệp Thiên các, Liệp Thiên các ra giá cực nhanh đối với tình báo, có lẽ có khả năng bán được giá tốt!"
"Đồ hỗn trướng, ngươi muốn tìm chết?"
Kim Dực kinh sợ, "Ngân Dực, ngươi nói cho ta biết, có phải ngươi đã đề cập việc này với ai rồi không?"
Lục Dực thần giáo truy sát Trần Vĩnh, ở bề ngoài dĩ nhiên không phải là làm việc cho vị vô địch nào, mà là do Trần Vĩnh trả thù họ nên họ mới tiên hạ thủ vi cường.
Nhưng nếu lộ ra mục đích truy sát Trần Vĩnh không chỉ như vậy thì sẽ hết sức phiền toái.
Nhân cảnh vẫn đang một mực truy xét vị vô địch phản bội.
Ngân Dực lắc đầu, "Không, thế nhưng ta hi vọng đại ca có thể suy tính một chút, chúng ta trả giá đã đủ nhiều, mà cho tới bây giờ, ngay cả việc ta đang bán mạng cho ai mà ta cũng không biết."
Kim Dực cau mày, lạnh lùng nói: "Chỗ tốt không ít là được! Những năm qua, nếu không phải vị đại nhân kia duy trì, ngươi và ta có thể đi đến Nhật Nguyệt sao?"
Ngân Dực bình tĩnh nói: "Đại ca, tỉnh lại đi, thật sự là duy trì rất lớn sao? 50 năm trước, ngươi và ta đã là Sơn Hải đỉnh phong, 50 năm trôi qua rồi, ta mới chỉ từ Sơn Hải đỉnh phong đến Nhật Nguyệt nhất trọng, đại ca cũng chỉ đến tam trọng... Nhưng chúng ta xuất sinh nhập tử bao nhiêu lần? Đúng là lấy được chỗ tốt, nhưng mà kém chút đã mất mạng bảy tám lần, làm việc nguy hiểm cho vị kia biết bao nhiêu lần rồi."
Cảm xúc của Kim Dực quay cuồng, nửa ngày sau mới cất tiếng hỏi: "Ngân Dực, ngươi muốn làm gì?"
"Bán tin tức của hắn đổi lấy hàng loạt tài nguyên, cao chạy xa bay, không về Nhân cảnh nữa, khởi đầu lại tại chư thiên. Nhân cảnh... không thích hợp với chúng ta! Chúng ta làm chuột trăm năm trong khe cống ngầm, từ trước tới giờ không dám gặp người, Nhật Nguyệt khác cao cao tại thượng, vạn người kính ngưỡng, ngươi và ta thì sao? Ngươi và ta chẳng là cái thá gì!"
Ngân Dực thành khẩn thuyết phục: "Đại ca, ngươi và ta bắt đầu lại đi, ta tin tưởng nhất định sẽ tốt hơn hiện tại nhiều!"
Kim Dực lạnh lùng nhìn Ngân Dực, rất lâu sau mới mở miệng nói: "Có lẽ... Ngươi nói đúng! Thế nhưng, đại ca cũng cần suy nghĩ một thoáng, có một số việc không phải trong thời gian ngắn có khả năng quyết định, ngươi cho ta thêm chút thời gian..."
Ngân Dực suy tư chốc lát, gật gật đầu, thở dài, "Ta biết đại ca có chỗ khó, được, ta cho đại ca thời gian, hi vọng đại ca sớm làm ra quyết định, ta không muốn tiếp tục như bây giờ nữa."
Ngân Dực xoay người rời đi, ánh mắt biến ảo một thoáng, cùng lúc đó, Tô Vũ thu vào tin tức: "Vô phương thuyết phục, các đại nhân ra tay đi!"
...
Nay tới đây thôi các cậu ưiii, ngáp muốn sái quai hàm rồiii, để mai mình phấn đấu ngồi nhà gõ chữ tiếp nhó, chúc mn ngủ ngonn <3