Bát trưởng lão nhanh chóng lấy ra một viên ngọc phù, dò xét một thoáng, nhưng rồi lại lắc đầu bảo: "Vô dụng, trước đó nếu tra được thứ này thì còn có thể nhìn trộm một thoáng, hiện tại bị phế đi rồi, không có tác dụng gì!"
Tô Vũ chần chờ nói: "Dùng thời gian quay lại có lẽ có thể phát hiện được điều gì đấy."
"Quay ngược thời gian?"
Bát trưởng lão cười đáp: "Không đơn giản như vậy đâu, dính đến vô địch thì thời gian quay lại cơ hồ không có tác dụng, vô địch có khả năng làm nhiễu loạn thời không! Trừ phi đối phương không có chút chuẩn bị gì, lại lâm vào trong khốn cảnh, không có cách nào ứng đối, dĩ nhiên có thể thử nhìn một chút!"
Ông tỏ vẻ tiếc nuối!
Bỏ qua đi thôi!
Mà Tô Vũ lại không từ bỏ, hắn nói: "Ngân Dực, ngươi cảm thấy đại ca ngươi nhận biết đối phương như thế nào? Ngươi từng nói, đại ca ngươi và ngươi đã quen biết trăm năm, ấn theo lý thuyết thì gã tiếp xúc vô địch, ngươi cũng từng tiếp xúc qua rồi mới phải."
Ngân Dực vội vàng phủ nhận: "Đại nhân, cái này thì ta thật sự không lừa ngươi, ta chưa tiếp xúc qua bất luận vô địch nào. Đại ca... đại ca ta có khả năng không phải nhận biết đối phương sau khi quen ta, có lẽ là đã sớm quen biết! Trăm năm trước, đại ca ta vẫn là Lăng Vân cảnh, lúc ấy ta mới chỉ là Đằng Không, khi đó, đại ca ta từ Chư Thiên chiến trường trở về..."
"Hả?"
Tô Vũ sững sờ, "Ngươi nói cái gì?"
"Trước kia Kim Dực cũng là cường giả trong quân, sau này hình như hắn phạm vào sai lầm lớn, bị cách chức, cho nên mới rời khỏi Chư Thiên chiến trường."
"Là nhánh quân nào?"
"Cái này thì ta không rõ, ta hỏi rồi nhưng mà đại ca không nói, tuy vậy từ cách cư xử cùng thói quen thì ta biết hắn xuất thân từ trong quân! Có thể là Đại Kim phủ hoặc là Đại Đường phủ, có lần đại ca ta gặp cường địch, từng động tới lôi quyền, đây là một môn chiến pháp huyền giai cao cấp của Đại Kim phủ cùng Đại Đường phủ. Dĩ nhiên, có thể là đại ca ta tự mình học được... Thế nhưng, ta cảm thấy hắn vận dụng hết sức thuần thục, ta đoán hắn học không ít năm rồi."
Tô Vũ cau mày, học được từ quân của Đại Đường phủ hoặc là Đại Kim phủ?
Kim Dực thế mà xuất thân từ trong quân?
Mà Trần Vĩnh cũng đang một mực sát lục một số tướng lĩnh trong quân.
Điều này đại biểu cái gì?
Điều này đại biểu, vị vô địch kia chính là vô địch trấn thủ tại Chư Thiên chiến trường, cho nên ở đó đã quen biết những người này, bọn họ bị gã thu phục, trở thành kẻ dưới trướng của gã.
Trăm năm trước... Kim Dực rời khỏi Chư Thiên chiến trường.
Năm mươi năm trước, Diệp Bá Thiên bị phục sát.
Tô Vũ lắc đầu, còn thiếu chút thông tin nữa, thế nhưng đối phương đã lộ ra chân tướng càng ngày càng nhiều.
Cũng tốt!
Kim Dực bị giết, có lẽ tên kia đã nhận ra mối nguy, cộng thêm việc Trần Vĩnh không ngừng đánh giết tướng lãnh, mà Kỷ Hồng cũng tra ra chút gì đó, tiếp tục như thế, không sớm thì muộn thân phận của đối phương sẽ phải bại lộ!
Làm cho đối phương cảm thấy nguy hiểm đang gia tăng.
Tô Vũ thở hắt ra, thân phận vị này kỳ thật đã càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ, xem ra, lại kích thích mấy lần, gã sẽ phải chó cùng rứt giậu!
"Có thể tra thân phận của Kim Dực một chút!"
Tô Vũ nhìn về phía Ngân Dực rồi nói: "Gã còn lưu lại, hoặc là nói gì nữa không, ví như gã từng nói qua tên thật là gì, không có khả năng Kim Dực chính là bản danh."
"Cái này... sau khi chúng ta quen biết liền dùng danh Kim Dực, Ngân Dực để xưng hô, bản danh của đại ca ta hình như họ Vu!"
Tô Vũ gật đầu, cái này cũng có thể tra một chút thử xem.
Tra ra thân phận ban đầu của Kim Dực!
Họ Vu, trăm năm trước là Lăng Vân cảnh, xuất ngũ từ trong quân, có thể là phạm sai lầm gì đó rồi bị cách chức.
Lăng Vân không tính yếu, có thể có một ít ghi chép.
Tra ra thân phận của đối phương, lại tra một chút quỹ tích hoạt động của Kim Dực thì có lẽ sẽ đoán được tin tức gì đó.
Còn nữa, mình đã thu lấy máu của hắn, đợi chút nữa không ai thì có thể thử nhìn trộm xem trong trí nhớ có cái gì hay không.
Vị vô địch này hẳn đã lưu lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng Kim Dực, có khi Kim Dực đã gặp qua đối phương rồi cũng nên.
"Vậy những năm qua các ngươi đã làm bao nhiêu việc cho vị kia, giết qua người nào?"
Tô Vũ lại hỏi một câu, Ngân Dực suy nghĩ một lúc bèn đáp: "Trong ấn tượng của ta thì ta từng làm 9 lần nhiệm vụ cho vị kia, đều là giết người! Cơ hồ hoặc giết cường giả hoặc giết thiên tài đa thần văn nhất hệ! Bao gồm cả việc năm đó truy sát Trần Vĩnh, thế nhưng khi ấy chúng ta thất bại, sau này lại tiếp thêm một nhiệm vụ đuổi giết Trần Vĩnh, chiếm lấy bia đa thần văn chiến kỹ..."
Tô Vũ mặt không đổi sắc, cũng không tỏ ra tức giận, Ngân Dực nhất định là kẻ phải chết, không cần thiết sinh khí.
"Vậy bảy lần khác thì sao? Ngươi nói cơ hồ đều là giết đa thần văn nhất hệ, chẳng lẽ còn có kẻ không phải à?"
"Đúng vậy."
Ngân Dực gật đầu, "Còn có một lần không phải giết cường giả cùng thiên tài đa thần văn hệ, mà là giết Vạn Thiên Thánh, nhưng Vạn Thiên Thánh là phủ trưởng, rất ít khi đi ra ngoài, chúng ta không tìm được cơ hội. Ta ở Đại Hạ phủ chờ mấy tháng, thậm chí cố ý đánh giết một vài học viên cùng nghiên cứu viên của Đại Hạ Văn Minh học phủ mà cũng không thể dụ được ông ta, thế nên chúng ta liền từ bỏ."
Vạn Thiên Thánh?
Lòng Tô Vũ khẽ động, vị kia đang thử thăm dò Vạn Thiên Thánh sao?
Năm đó khi Diệp Bá Thiên bị giết, bên cạnh ông chính là tam thế thân của Vạn Thiên Thánh. Diệp Bá Thiên cùng Vạn Thiên Thánh là bạn tốt, người biết điều này cũng không ít.
Vậy liệu người đi theo Diệp Bá Thiên khi đó có phải Vạn Thiên Thánh hay không?
Đổi thành chính mình thì cũng phải thăm dò một thoáng.
Đương nhiên, từ 50 năm trước Vạn Thiên Thánh đã là Sơn Hải... Cái này không có cách nào nói, Diệp Bá Thiên đã sắp chứng đạo mà ông vẫn là Sơn Hải, khi đó còn không có ai phục sát Diệp Bá Thiên, theo lý thuyết Vạn Thiên Thánh sẽ không cần phải ẩn giấu.
Đang êm đẹp thì tự dưng đi che giấu thực lực của mình làm gì?
Thực lực mạnh, không phải sẽ thu nhận được càng nhiều chỗ tốt sao?
Vạn Thiên Thánh cũng không lưu lại danh tiếng gì tại Chư Thiên chiến trường...
Có rất ít người biết Vạn Thiên Thánh từng tiến vào cổ thành. Trong khi đó, Thiên Môn từng nói với hắn, trong số cường giả Nhân tộc, Vạn phủ trưởng chính là người có tốc độ di chuyển nhanh nhất khi bước vào cổng chính ở Thiên Diệt thành, bất quá rất rõ ràng, việc này cực kỳ ít người biết đến.
Khi đó, Nhân cảnh vẫn đang hòa hợp êm thấm, Vạn Thiên Thánh muốn che giấu thực lực là để làm gì?
Chẳng lẽ trời sinh âm hiểm, một mực muốn che che lấp lấp sao?
Tô Vũ tuy rất nghi hoặc, thế nhưng hoài nghi thì hoài nghi, nếu hắn là tên vô địch phản bội, đại khái cũng không có cách nào chứng minh người kia là Vạn Thiên Thánh, dù sao người ta cũng không phải mới ẩn giấu trong năm mươi năm gần đây!
Khi đó, bạn tốt của ông là Diệp Bá Thiên đã có chiến lực vô địch.
Nào có ai chưa thấy kẻ đối đầu mà đã ẩn giấu thực lực.
Đương nhiên, thăm dò thì ắt không thể thiếu.
Những năm qua, chắc chắn phủ trưởng không chỉ một lần bị người ta thăm dò.