Giờ phút này, Tô Vũ cách chỗ đó không xa.
Thấy thế, ánh mắt hắn biến đổi, truyền âm quát: “Giết hắn! Giết kẻ dùng kiếm!”
Mọi người sửng sốt.
Cái gì?
Lúc này mà giết người, còn muốn giết kẻ dùng kiếm... Huyền Cửu điên rồi ư?
“Nhanh!”
Không đợi bọn họ ra tay, Tô Vũ đã lao ra, rống to: “Giết!”
Oanh!
Một quyền này của hắn vô cùng cường hãn!
Tử khí sôi trào!
Tô Vũ đã đúc thân 62 lần, lực lượng thân thể vượt qua 66 vạn khiếu, giờ phút này, Dương khiếu nửa mở, lực lượng lập tức vượt qua 80 vạn khiếu, đống tử khí bị hắn hút kia hoàn toàn không hề vô dụng.
Hắn đã đạt tới trình độ Nhật Nguyệt tam trọng, hoặc có thể nói là trình độ Nhật Nguyệt tam trọng của tiểu tộc như Hỏa Đồng tộc, gần như Nhật Nguyệt đều là thiên tài, không có mấy kẻ là kẻ yếu, kẻ yếu cũng khó có thể lên đến Nhật Nguyệt.
Lực lượng 80 vạn khiếu, trừ phi là thiên tài đỉnh cấp, không thì Nhật Nguyệt tam trọng bình thường chỉ như vậy.
Không có thần văn phụ trợ, không có gì khác, chỉ có thân thể đơn thuần và Dương khiếu nửa mở.
Tô Vũ đánh ra một quyền!
Oanh!
Một thanh kiếm mỏng va chạm nắm tay hắn, phụt một tiếng, tế kiếm xuyên thấu nắm tay, nhưng lập tức bị tử khí ăn mòn hơn phân nửa, trong hư không, một tiếng kêu rên khó nhịn phát ra, Triệu Thiên Phong nhanh chóng rút tế kiếm về, nhưng tế kiếm của gã đã đen nhánh, tử khí lan tràn.
“Huyền Cửu?”
Triệu Thiên Phong giận dữ, hơn nữa còn kinh hãi!
Vì sao Huyền Cửu lại ra tay?
Chẳng lẽ lần này Liệp Thiên các cũng nhận nhiệm vụ?
Vớ vẩn!
Nào có nhiều nhiệm vụ như vậy cho bọn họ nhận!
Mà Tô Vũ bên kia đã thu quyền rồi lùi lại, hơi nhíu mày, kẻ kia rất mạnh, hắn không phải là đối thủ, nhưng chỉ là hiện tại mà thôi.
Không sao cả, giây tiếp theo, hơn 10 vị Nhật Nguyệt đồng thời ra tay đánh vỡ hư không.
Ầm ầm ầm!
Phốc!
Triệu Thiên Phong phun máu, tế kiếm đứt gãy, gã muốn trốn chạy.
Điên rồi!
Rốt cuộc Liệp Thiên các đang làm gì?
Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, hắn nhìn bốn phía, rồi quay đầu nhìn thoáng qua Trần Vĩnh bị thương không nhẹ đang nhanh chóng lui lại, hắn nghiền ngẫm nói: “Trần Vĩnh? Ngươi nợ ta một mạng! Tốt nhất là ngươi đi nói với Tô Vũ, đa thần văn hệ các ngươi nợ ta rất nhiều cái mạng! Ngươi, và cả Liễu Văn Ngạn, ngày cắt đứt thông đạo tử khí, ta hy vọng Tô Vũ có thể nhớ phần tình cảm này, quan trọng là hy vọng các ngươi có chút địa vị trong lòng hắn!”
Nghe vậy, mọi người liền hiểu ra.
Thì ra là thế!
Huyền Cửu, hoạt tử nhân, cư dân Tinh Hồng cổ thành, hiểu rồi!
Trái tim Trần Vĩnh đập mạnh, y nhìn thoáng qua Huyền Cửu, trầm giọng nói: “Phần tình cảm này ta sẽ nhớ kỹ, còn sư điệt ta thì ta chỉ có thể nói rằng sẽ cố gắng hết sức, ngoài ra... Ta không thể bảo đảm!”
Huyền Cửu, kẻ này rất mạnh!
Vừa rồi y suýt chút nữa đã chết, tuy y thực cảnh giác nhưng vẫn bị Thôn Thiên kiến làm bại lộ hành tung, y am hiểu che giấu, không có nghĩa là thật sự có thể địch lại Nhật Nguyệt ngũ trọng, bị giết chỉ là chuyện trong nháy mắt, may mà Huyền Cửu đã ra tay cứu mạng.
Huyền Cửu là Nhật Nguyệt tam trọng, dùng tử khí bao trùm chặn đòn đánh của đối phương, đồng thời còn có hơn 10 vị Nhật Nguyệt Liệp Thiên các ra tay, đánh trọng thương gã!
Trần Vĩnh có chút hâm mộ!
Huyền Cửu... Huyền Cửu Liệp Thiên các quả nhiên có uy thế, hơn 10 vị Nhật Nguyệt tùy hắn sai sử, ở nơi này, hắn cũng là nhân vật cấp bậc bá chủ, Nhật Nguyệt hậu kỳ bình thường đều không dám trêu chọc hắn.
Mà bên trong thành, Hồng Đàm nhẹ nhàng thở ra.
Nguy hiểm thật!
Hạ Hầu gia buông trường đao, Chu Thiên Đạo cũng ngồi xuống, cuối cùng bọn họ cũng nhớ ra Tô Vũ còn đang ở đây.
Má!
Suýt nữa đã quên gia hỏa này, giả làm Huyền Cửu đến nghiện rồi, làm mọi người đều quên mất là hắn rất mạnh, mạnh đến mức đáng sợ, vậy mà hắn có thể giao phong cùng Nhật Nguyệt ngũ trọng!
Mấu chốt là... Người ta còn mang theo hơn 10 vị Nhật Nguyệt, ngươi có sợ không?
Thực lực này không hề kém hơn Đại Minh phủ, Đại Tần phủ, thậm chí có thể nói là mạnh hơn, Nhật Nguyệt hậu kỳ có tận vài vị cơ mà.
Giờ phút này, hư không bạo động, Triệu Thiên Phong bị mấy người Cự Lực đánh cho điên cuồng hộc máu, gã gào rống một tiếng, đột nhiên, thân thể nổ tung, đánh bay mấy người vây sát, biển ý chí nhanh chóng trốn chạy, có điều chưa chạy được bao xa thì bỗng ‘ầm’, biền ý chí ngùn ngụt bốc cháy.
Tô Vũ hừ lạnh, lại là thủ đoạn này.
Là thủ đoạn của vị vô địch phản bội kia!
Hiển nhiên, kẻ tập sát Trần Vĩnh là thuộc hạ của đối phương.
Tô Vũ nhíu mày, rốt cuộc gã vô địch phản bội đã khống chế được bao nhiêu Nhật Nguyệt?
Chỉ do hắn giết chết là đã có ba người.
Kim Dực, Triệu Thiên Phong, còn có Nhật Nguyệt vây sát vạn tộc lúc trước, ba vị Nhân tộc đều có cách chết giống hệt nhau.
Ba vị cường giả Nhật Nguyệt cảnh!
Mà đó còn chưa phải là tất cả, có lẽ vẫn còn rất nhiều.
Tô Vũ không nói gì thêm, chết thì tốt, hắn cũng lười xem thêm dị tượng Nhật Nguyệt rơi xuống, hắn bình thản nói: “Suy nghĩ của Huyền Cửu không đại biểu cho ý tứ Liệp Thiên các, ta chỉ muốn sống dù có phải giúp đa thần văn hệ, chư vị đừng hiểu lầm lập trường Liệp Thiên các ta, ta không đại biểu cho lập trường của bọn họ!”
Trong hư không, Tam trưởng lão và Bát trưởng lão khẽ gật đầu, Tam trưởng lão chậm rãi tiếp lời: “Đây chỉ là mục đích cá nhân của Huyền Cửu, từ trước đến nay Liệp Thiên các ta vẫn luôn thuộc phe trung lập!”
Có người thầm mắng!
Trung lập cái píp!
Các ngươi giết bao nhiêu Nhật Nguyệt rồi, gần đây Nhật Nguyệt động một cái là chết, không phải do các ngươi thì là do Nhân tộc giết!
Liệp Thiên các ngươi trung lập, vậy mấy chục vị Nhật Nguyệt tới đây làm cái gì?
Còn có hơn 10 vị Nhật Nguyệt hậu kỳ!
Thực lực này còn đáng sợ hơn cả Thần Ma!
Trần Vĩnh chắp tay với Tô Vũ rồi nhanh chóng bay vào trong thành, Tô Vũ mang theo hơn 10 vị Nhật Nguyệt hộ tống, ép đám Nhật Nguyệt chặn đường phải rời đi, mãi đến khi Trần Vĩnh vào trong an toàn thì Tô Vũ mới yên lặng lui về.
Thật bá đạo, cũng rất có quyền thế!
Giờ khắc này, Hoàng Cửu đứng cạnh Hoàng Giáp hâm mộ truyền âm: “Trưởng lão, sao hắn còn sống tốt hơn ngài vậy? Còn nữa, chắc chắn hắn chính là Tô Vũ. Nhưng Nhật Nguyệt tam trọng, chuyện này... Không có khả năng đúng không?”
Đây là Tô Vũ ư?
Không thể nào tin được!
Hoàng Cửu cũng cảm thấy hoài nghi!
Có phải chúng ta đã đoán sai hay không, lẽ nào Huyền Cửu không phải Tô Vũ?
Tô Vũ chỉ mới Lăng Vân, dù Lăng Vân yêu nghiệt đến mức nào thì cũng không đến mức có chiến lực Nhật Nguyệt tam trọng được.
Thật đáng sợ!
Nàng tự hoài nghi mình, hoài nghi chính mình đã đoán sai, mà Hoàng Giáp, vị cường giả hạng 3 Chứng Đạo bảng cũng có chút hồ nghi, Huyền Cửu là Tô Vũ thật sao?
Ta cũng cảm thấy không giống!
Mà nghĩ lại thì thấy đau lòng quá, tiểu tử này có thể hiệu lệnh hơn 10 vị Nhật Nguyệt, má nó, ta là trưởng lão mà còn chưa có đãi ngộ này đâu, tuy rằng hiện tại ta không phải nữa.