Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1833 - Chương 1833: Tượng Đá Phát Uy

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1833: Tượng Đá Phát Uy
 

Cùng lúc đó.

Hoàng Giáp thở dốc nói: “Sắp tới rồi, tiểu tử ngươi nghĩ kỹ chưa? Đợi ở đây sẽ chết đấy, hay là... Ta truyền tống giúp ngươi chạy xa một chút, rồi chúng ta đường ai nấy đi...”

Tô Vũ không để ý, bên tai hắn vang lên thanh âm Tinh Hồng: “Thông đạo ở ngay đây, ngươi cứ lao thẳng lên trên... Để Cục lông nhỏ lên đầu đi, thủ đoạn bình thường khó mà mở ra được, giơ thứ kia lên thì không khó nữa.”

Tô Vũ nghi hoặc?

Giơ cục lông?

Là sao?

Thôi, không rõ cũng không sao, hẳn là Tinh Hồng không hại mình đâu?

Nếu y muốn giết chết chính mình thì chẳng có gì khó cả.

Tô Vũ nhanh chóng để Cục lông nhỏ lên trên đầu, tóm lấy Hoàng Cửu rồi bay lên!

Hoàng Giáp sốt ruột mắng: “Đến nơi rồi, ngươi còn giữ nàng làm cái gì?”

Tô Vũ lạnh lùng đáp: “Lát nữa các ngươi tự chạy trốn, lúc đó ta sẽ thả nàng ta! Trưởng lão, đừng giở thủ đoạn với ta!”

Dứt lời, hắn đã bay đến trời cao, Cục lông nhỏ trên đỉnh đầu như đụng vào thứ gì đó, gian nan bay lên một hồi, một thông đạo mơ hồ xuất hiện!

Hoàng Giáp sửng sốt!

Chuyện gì vậy, nơi này có thông đạo ư?

Đùa à?

Ông là người Hoàng bộ, vậy mà Liệp Thiên các còn không biết nơi này có thông đạo, có vẻ còn rất ổn định!

Hơn nữa ông là cao thủ về không gian, nếu có thông đạo, ông sẽ cảm ứng được mới đúng.

Nhưng ông không cảm ứng được bất cứ cái gì!

Hoàng Giáp hơi chấn động, giờ đây đã hiểu được vì sao Tô Vũ phải tới đây, hóa ra là ở đây có thông đạo, hắn có thể chạy trốn!

Nơi xa, mấy người Lạp Đức cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc!

Thông đạo?

Thông đạo Nhân cảnh đi thông chư thiên?

Sao có thể?

Giờ phút này, thấy Tô Vũ đang bay vao trong đó, mấy người đều nóng nảy, đến chiến trường Chư Thiên, có lẽ thông đạo sẽ truyền tống đến những nơi ngẫu nhiên, vậy rất khó tìm, hơn nữa ở đó có nhiều cường giả, một khi Tô Vũ bị những người khác giết, vậy kẻ đó hời lớn rồi!

Hoàng Giáp vừa muốn nói gì đó, Tô Vũ bỗng nhiên ném Hoàng Cửu xuống dưới, lạnh lùng quát: “Đừng đuổi theo, hoặc là ngươi có thể thử xem!”

Hoàng Giáp đỡ lấy Hoàng Cửu, nghĩ thầm thử thì thử, nhưng ông lại do dự... thôi, gia hỏa Tô Vũ này quá nguy hiểm, vẫn nên chạy thì hơn, những người này đuổi theo Tô Vũ, mình đi nơi khác sẽ an toàn hơn.

Ông kéo Hoàng Cửu chạy, Hoàng Cửu tức giận quát: “Tô Vũ, thù gãy tay này ta sẽ nhớ kỹ!”

“Ngu ngốc!”

Tô Vũ hừ một tiếng, nếu không phải lời Hoàng Giáp nói làm hắn hồ nghi, hắn đã thuận tay xử lý kẻ này rồi!

Nhân tiện xử lý luôn Hoàng Giáp!

Nhưng suy xét lại thì, nếu đó thật sự là người Liễu gia, giết rồi thì không biết giải thích sao với lão sư, còn vấn đề có phải Nhân tộc hay không... Tô Vũ không quan tâm, Nhân tộc thì sao?

Cũng không phải chưa từng giết!

Tô Vũ chạy vào thông đạo, nhanh chóng bay đi, ta muốn đến chiến trường Chư Thiên!

Các ngươi có giỏi thì đuổi theo đi!

Không biết tượng đá lão đại có đáng tin cậy không, vô địch cảm ứng nguy cơ rất nhạy bén, nếu bị nhận ra thì rất phiền toái.

Còn nữa, tượng đá lão đại đang ở Nhân cảnh hay là đã trở về chiến trường Chư Thiên rồi?

Mà hình như có tới ba vô địch đuổi theo hắn, lão đại đấu nổi không?

Lúc trước chỉ thấy y đánh bạo tam thế thân nhiều vị vô địch, chưa từng thấy y hoàn toàn đánh chết vị vô địch nào, Tô Vũ hơi lo lắng.

Thôi, mặc kệ!

. . .

Bên kia thông đạo.

Tượng đá đã đến nơi trước.

Y nhìn quanh bốn phía, chẳng có kẻ nào quanh đây!

Nơi này không phải chiến trường, tượng đá âm thầm gật đầu, không thể quá nổi bật, nên điệu thấp thì hơn, giết người diệt khẩu, tốt nhất là đừng để ai biết do ta đánh chết.

Cổ thành cũng cần sinh tồn.

Nếu đánh chết người, bị cường giả vạn tộc nhìn thấy, có lẽ sẽ có chút phiền toái.

“Chu Thiên Đạo...”

Thì thầm một cái tên, được, chính là ngươi!

Ngươi cũng đi theo phía sau đúng không?

Ta đánh chết bọn người kia rồi tặng công lao cho ngươi, dù sao Nhân tộc ngươi đã là kẻ địch chúng của vạn giới rồi!

Y thì phải điệu thấp!

Nhất định phải một quyền đánh chết một kẻ!

Ba vô địch đều chết hết thì sẽ không ai biết là ta làm.

Tượng đá xoa tay hầm hè!

Y ngẫm nghĩ, rồi tầng vật chất thạch hóa ngoài cùng dần dần rút đi.

Lộ ra bộ dáng thật sự!

Lãnh khốc, cổ xưa, tang thương, anh tuấn!

Mắt như sao trời, mi như lợi kiếm.

Không còn tâm thái sa điêu như trước, nếu Tô Vũ nhìn thấy, chắc sẽ cảm thấy tượng đá thế này mới phù hợp với khí chất của y.

Trong nháy mắt, Tô Vũ đội cục lông lao ra.

Hắn còn chưa kịp nhìn cái gì, đang có chút nôn nóng, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng người bình thản nói: “Ngươi tránh ra, đừng chặn đường!”

Tô Vũ vui mừng, vội vàng tránh đi!

. . .

Ở Nhân cảnh, ba vô địch thấy thông đạo kia vẫn đang mở.

Mạt Hợp Ma vương trầm giọng hỏi: “Đuổi theo không?”

“Đuổi theo!”

Ánh mắt Hỏa Tức Thần vương biến ảo: “Thông đạo, thông đạo mới, Nhân tộc cũng chưa chắc đã biết, giết Tô Vũ rồi trở về giết Không Thanh Tử, sẽ không ai biết nơi đây có thông đạo...”

Còn mấy người Chu Thiên Đạo ở phía sau, sớm hay muộn bọn họ cũng xử lý hết!

Một thông đạo mới, bọn họ cũng muốn biết nó sẽ dẫn tới đâu ở chiến trường Chư Thiên.

2 vị vô địch nhanh chóng lao vào thông đạo.

Phía sau, Lạp Đức Ma vương cắn răng, nhanh chóng gia tốc đuổi kịp, hai các ngươi muốn tranh đoạt cùng ta ư?

Tô Vũ là của ta!

“Ta muốn vật gánh chịu, Văn Mộ bia có thể cho các ngươi...”

Lạp Đức Ma vương khẽ quát, có chút nôn nóng!

2 vị vô địch kia không để ý đến gã!

Tùy ngươi!

Giết được Tô Vũ rồi tính, hắn còn chưa chết đâu, gấp cái gì.

Ba vô địch lập tức lao qua thông đạo bay đi.

. . .

Kẻ đầu tiên ngoi đầu là Mạt Hợp Ma vương.

Tốc độ của gã nhanh nhất.

Vừa lộ mặt, tượng đá... Không, giờ phút này Tinh Hồng không còn là trạng thái tượng đá nữa.

Tinh Hồng đã chờ sẵn, không nói nhiều, lập tức nện xuống một quyền!

Một quyền này vô cùng cường đại!

Ầm vang, toàn bộ lối ra thông đạo bị một quyền này bao phủ!

Mạt Hợp Ma vương mới ra ngoài đã biến sắc, ầm một tiếng, đầu vỡ nát, thân thể vỡ nát, thời gian trường hà nhanh chóng mở ra, trong nháy mắt, một Mạt Hợp Ma vương xuất hiện!

Nhưng nắm tay lại giáng xuống!

Lần này, càng mạnh, càng nhanh hơn!

Hỏa Tức Thần vương bị dư uy đánh trúng, miệng phun máu tươi, sắc mặt biến đổi, nhưng phía sau còn có Lạp Đức Ma vương đang muốn lao lên, giờ gã muốn xuống nhưng lại bị chặn đường...

Oanh!

Không có thời gian suy nghĩ hay mắng chửi, vô số nắm tay đã buông xuống!

Ầm ầm ầm!

Thế thân thứ hai của Mạt Hợp Ma vương bị đánh bạo!

Phía sau, Lạp Đức Ma vương vô cùng hoảng sợ!

Chuyện gì vậy?

Không, nắm tay này thật quen mắt... gã lập tức hoảng sợ, kinh tủng vô cùng!

Tinh Hồng!

Đối, chính là y!

Đáng chết!

Gã muốn rống lên, nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị Hỏa Tức Thần vương va trúng, gã rơi xuống dưới, không ngừng hộc máu.

Bình Luận (0)
Comment