Cục lông lớn đột ngột bành trướng vô số lần!
Nó há miệng nuốt chửng quá khứ thân và cả hư không xung quanh, trong cái bụng tròn vo bỗng nhiên truyền ra một tiếng nổ vang kinh thiên động địa!
Cục tròn tròn bị nổ tung bay loạn khắp thế giới!
Hư không bao trùm huyết sắc, mưa máu rớt xuống.
Tam thế thân của Bán Hoàng ngã xuống!
Động tĩnh còn lớn hơn khi vô địch bỏ mạng.
Giờ khắc này, chư thiên vạn giới đều trợn tròn mắt.
Rốt cuộc tình huống thế nào?
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh!
Bọn họ chỉ thấy hai cục tròn tròn bỗng nhiên xuất hiện, sau đó... Ma Hoàng bị hai cục tròn tròn đó liên thủ cắn hỏng, không có sức chống đỡ, trực tiếp từ bỏ hai thế thân, còn tự bạo một thế thân.
Hai cục lông này từ đâu ra?
Giờ khắc này, chư thiên an tĩnh, vô số vô địch hiện lên, không còn hứng giao chiến nữa, bọn họ nhìn về phía hai cục lông kia, nhìn về phía quả cầu khổng lồ đang bay loạn kia!
Phệ Thần tộc?
Có vô địch không biết chủng tộc này.
. . .
Tinh phong huyết vũ.
Hai thế thân của Bán Hoàng Ma tộc đã bị ăn, hoặc có thể nói là bị chính Ma Hoàng tự bạo.
Giờ khắc này, chư thiên yên lặng.
Ngay sau đó, Minh Hoàng, Tiên Hoàng, Thần Hoàng, Long Hoàng, Thái Cổ Cự Nhân Hoàng, Linh Hoàng...
Hư ảnh các Bán Hoàng hiện lên.
Giọng Thiên Cổ Tiên Hoàng chấn động chư thiên, lạnh lùng quát: “Phệ Thần Bán Hoàng to gan lớn mật, dám tập sát Bán Hoàng Ma tộc, đáng chết!”
“Phải giết!”
Các Bán Hoàng hiện lên, tỏ vẻ thỏ tử hồ bi, hai đại cường giả cấp bậc Bán Hoàng đánh lén Ma Hoàng, đánh bạo tam thế thân của đối phương, đây không phải là việc nhỏ.
Trong hư không, Cục lông lớn vẫn đang bay loạn, thân hình như quả bóng xì hơi, dần dần thu nhỏ.
Một lát sau, nó đến bên cạnh vợ mình.
Cục lông lớn nhìn bốn phương tám hướng, nhìn Cục lông nhỏ bay lên trên cổ thành muốn ra ngoài, nó chớp chớp mắt, lại nhìn cục lông bên cạnh, hai cục lông liếc nhau, lập tức biến mất tại chỗ.
Trước khi đi, Cục lông lớn nhìn Tô Vũ một cái, có một chút nghi hoặc.
Nhưng nó không nhìn nhiều, nhanh chóng biến mất.
Một cái thời không thông đạo mở ra!
Nháy mắt, một cây Thiên Nguyên Quả khổng lồ hiện ra trước mắt mọi người, ngay sau đó, Cục lông lớn và vợ nó liền leo lên nằm sấp trên cây.
Cục lông lớn không hé răng.
Phu nhân Phệ Thần tộc lại lộ ra một đôi tay nhỏ xù lông, chống nạnh, hô: “Chúng ta về nhà, không ăn nữa! Tên Bán Hoàng kia muốn ăn tiểu gia hỏa nhà chúng ta trước nên chúng ta mới ăn lão, lão không ăn bảo bối nhà chúng ta, chúng ta ăn lão làm gì!”
Nó chống nạnh... no ợ một cái, nó ăn không nhiều lắm, nhưng cũng đã đầy bụng, nó lại hô: “Chúng ta về nhà thật đây, đã nói là không ăn rồi nhé, chúng ta muốn đóng cửa đi ngủ, tạm biệt nha!”
Kẽo kẹt, hình như cửa thông đạo đang đóng lại, phu nhân xua tay với với bốn phương tám hướng, ra hiệu chúng nó phải về nhà.
Tạm biệt!
Không đánh nữa, không ăn nữa, chúng ta ăn Ma Hoàng là có lý do.
Hai cục lông cũng không ngốc, lần này bọn chúng gây ra động tĩnh quá lớn.
Về nhà thôi!
Về nhà rồi sẽ không còn sợ nữa.
Hai cường giả Bán Hoàng tọa trấn hang ổ, còn không bị chủng tộc liên lụy, chỉ có một đứa nhóc con, nếu có kẻ tấn công, chúng nó cũng không sợ.
Đám Bán Hoàng kia cũng chỉ đe doạ một phen mà thôi.
Đánh hai cục lông tròn này ư... Thôi bỏ đi, không cần thiết.
Đúng lúc này, kẽo kẹt một tiếng, cửa thông đạo Phệ Thần cổ giới bị xé ra: “Ợ...”
Lần này là Cục lông lớn.
Cục lông lớn ợ một cái, có chút suy yếu, nó vẫn hô lên: “Này, chúng ta về nhà đây, tiểu tử nhà ta còn nhỏ, đừng đánh nó, các ngươi đều già như vậy rồi mà còn bắt nạt trẻ con thì xấu lắm, đánh nữa là chúng ta cũng ăn các ngươi luôn đấy!”
Dứt lời, nó kéo một cái, cánh cửa lại bị giấu đi, hai cục lông đã thật sự về nhà.
Về nhà, đóng cửa.
Có bản lĩnh thì tiến vào cổ giới đánh chúng nó này.
Không bản lĩnh thì cho các ngươi chặn cửa mấy trăm năm đấy, hai cục lông không sợ.
Thực ra chư hoàng liên thủ thì có thể phá hủy cổ giới, nhưng... ai nguyện ý làm vậy?
Không sợ hai cục lông kia liều mạng sao?
Giờ phút này, chúng nó đã đi rồi, trong nháy mắt, chư hoàng đến bên ngoài Ma giới, Ma Hoàng đã trốn vào Ma giới.
Các Bán Hoàng quan sát Ma giới.
Thiên Cổ Tiên Hoàng bình tĩnh hỏi thăm: “Ma Hoàng, ngươi không sao chứ? Tam thế thân ngã xuống, chỉ sợ Ma giới sẽ gặp nguy hiểm, Nhân tộc gian trá, cẩn thận Nhân tộc đột kích Ma giới, nếu Ma Hoàng yên tâm, chúng ta có thể trấn thủ chiến khu Nam bộ giúp Ma tộc!”
Thanh âm Ma Hoàng truyền ra, chấn động tứ phương: “Vĩnh Hằng Ma tộc trở về Ma giới!”
Lời này vừa dứt, đám cường giả Ma tộc vốn đang lo lắng liền đồng loạt rời đi.
Huyết Hỏa Ma vương đang giao chiến với Đại Hạ vương, gã hứng một đao, mang theo thương thế nhanh chóng trốn chạy, mà Đại Hạ vương cũng không đuổi giết, gia hỏa này quá mạnh, nếu liều mạng, chưa chắc Đại Hạ vương đã có thể thắng gã.
Huyết Hỏa Ma vương nhanh chóng trở về, còn mang theo một đám vô địch Ma tộc, trong đó có mấy người bị thương không nhẹ, còn có một người khí tức mỏng manh, mất một tam thế thân, phía sau gã, Ngưu Bách Đạo vui mừng dị thường, cầm một khối vật gánh chịu chạy trốn.
Ta thật thông minh!
Đoán được Ma tộc sẽ xảy ra chuyện, quả nhiên, Ma Hoàng đã xảy ra chuyện, cường giả Ma tộc và các vô địch khác đều ngây người, nhưng ông thì không, ông không thèm quan tâm, thừa dịp đối phương kinh hãi sơ hở, liều mạng trọng thương xử lý một tam thế thân của đối phương.
Kiếm lời rồi!
Giờ khắc này, Huyết Hỏa Ma vương mang theo mười mấy vị vô địch trở về, trên bầu trời Ma giới, các vô địch Ma tộc hiện ra hư ảnh.
Thanh âm Ma Hoàng bình tĩnh: “Không phiền chư vị lo lắng, thương nhẹ mà thôi, Ma tộc ta vẫn còn gần trăm Vĩnh Hằng, vẫn có thể trấn thủ chiến khu Nam bộ nhỏ bé kia! Huống chi... thương thế của ta không quá nghiêm trọng, chỉ mất tam thế thân mà thôi...”
Dứt lời, một cỗ khí tức vô cùng cường hãn đột nhiên hiện lên.
Sắc mặt một vô địch Ma tộc đột nhiên biến đổi, ngay sau đó, y thê lương gào rống, một tiếng vang lớn vang lên.
Quá khứ tương lai thân đều vỡ nát, hiện tại thân bỗng nhiên biến thành khí tức Ma Hoàng.
Trong nháy mắt, y hóa thành bộ dáng Ma Hoàng, biến mất tại chỗ.
Ầm!
Ma giới chấn động, huyết vân rớt xuống.
Các vô địch Ma tộc còn lại, có người nhíu mày, có người nhẹ nhàng thở ra.
Vẫn ổn!
Một vô địch đã chết, nhưng Ma Hoàng có thể khôi phục thực lực, nếu là ngày thường, mọi người sẽ tỏ vẻ thương tiếc, sẽ sợ hãi, nhưng giờ phút này, mọi người đều biết tâm tư Ma Hoàng.
Khôi phục thực lực nhất định, chấn nhiếp cường giả tứ phương.
Ở thời khắc tồn vong của chủng tộc, một vị vô địch chết đi là kết quả có thể chấp nhận được, huống chi, vị vô địch kia chứng đạo không lâu, nhưng cũng là thiên tài năm xưa, hiện giờ đã trở thành một thế thân của Ma Hoàng.
Tam thế thân khôi phục một khối chỉ là chuyện trọng nháy mắt.
Thế thân này có chiến lực vô địch, tuy hơi yếu hơn trước một chút, nhưng chênh lệch không lớn.
Ma tộc không phải Nhân tộc.
Nhân tộc không có Hoàng giả vẫn có thể sinh tồn, bởi vì Nhân tộc không chịu lực áp chế ở các giới, có thể mang đến uy hiếp tuyệt đối cho đối phương, Ma tộc thì không thể, một khi Ma tộc không có Hoàng giả, toàn bộ Ma giới sẽ rung chuyển, chia năm xẻ bảy.
Ma tộc không giống Nhân tộc, Nhân tộc có thể tấn công thế giới khác để uy hiếp bất cứ lúc nào, nghiêm khắc mà nói, tình thế Ma tộc còn nguy hiểm hơn so với Nhân tộc.
Tuy rằng Ma giới có lực áp chế, nhưng... nếu cường giả các tộc liên thủ đánh vỡ Ma giới, dù Ma giới có lực áp chế cũng vô dụng.
Mà Nhân cảnh lại không thể dễ dàng bị đánh vỡ như vậy.
Đây là thế giới có Hoàng giả thời thượng cổ!
Phá Nhân cảnh sẽ phải trả cái giá lớn hơn so với phá Ma giới.