Thấy Tinh Nguyệt không thèm phản ứng Tô Vũ, Tinh Hồng bèn trả lời thay: "Tử Linh giới rất lớn, rất rất lớn! Cường giả vô cùng nhiều! Dĩ nhiên, đa phần đều đang ngủ say, hoặc là ở trạng thái phong bế, không có khái niệm thời gian, không gian, có kẻ còn dứt khoát nghỉ lại ngay tại Tử Linh Thiên Hà. Tử Linh quân chủ như Tinh Nguyệt là những vị đã đã khôi phục một chút trí nhớ, cho nên mới có lòng tranh bá. Những Tử Linh nhỏ yếu sẽ không có linh trí, vô thức đi loạn hoặc là bất động. Mà kẻ mạnh hơn Tinh Nguyệt thì trí nhớ lại khó khôi phục, vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác. . ."
Tô Vũ đã hiểu!
Hắn kinh ngạc nói: "Ý của đại nhân là Tử Linh như Tinh Nguyệt quân chủ chỉ có thể coi là trung đẳng, vừa vặn đủ khôi phục trí nhớ, thế nhưng cũng là hạng gà mờ, lại không cách nào hoàn toàn khôi phục. Kẻ yếu hơn thì không có cách, mạnh hơn thì khôi phục không được, cho nên trong núi không lão hổ, khỉ nhỏ bèn xưng vương?"
Chính là ý tứ này!
Thế nhưng, đồ ngốc, ngươi lại đang kích thích Tinh Nguyệt rồi.
Quả nhiên, sau một khắc, lối đi chấn động còn cuồng loạn hơn ban nãy, tiếng gào thét giận dữ vang vọng đất trời, Tinh Nguyệt muốn nổi điên!
Tô Vũ thật quá phận!
Nàng thề hôm nay mà nàng ra ngoài được, nàng nhất định phải giết chết tên hỗn đản này, hắn khinh người quá đáng!
Tinh Hồng đè xuống, tiếp tục trấn áp, đoạn nói: "Coi là như thế đi, thật ra cường giả mạnh mẽ chân chính chết đi rất khó hóa thành Tử Linh, dù họ ở ngay trong Tử Linh Thiên Hà thì cũng không dễ để hóa thành Tử Linh! Làm Tử Linh không có ý thức, cái gì cũng không biết, hệt như một tờ giấy trắng, chỉ là một cái xác không hồn! Tinh Nguyệt đã được xem như vận khí không tệ, kỳ thật nàng không yếu, nhưng vận khí tốt nên mới khôi phục được một ít linh trí. Chính vì vậy nàng mới đi tới phụ cận lối đi này để về giới vực sinh linh."
Tô Vũ đã hiểu!
Tử Linh giới tuy rất mạnh, nhưng một số cường giả chết đi khả năng đều thành khôi lỗi, căn bản không có ý thức, khôi lỗi mạnh hơn, nhiều hơn nhưng không có ý thức thì cũng không tính là gì.
Tô Vũ hiểu rõ, hắn khẽ cảm thán: "Nói như vậy, tốt nhất là đừng quá mạnh trước khi chết. Bằng không thực lực cường đại vô biên thì sẽ không có cách nào khôi phục trí nhớ, cuối cùng chỉ có thể trở thành khôi lỗi! Chết thì cũng phải chết thỏa đáng! Yếu cũng không được, mạnh lại càng không. Aiz, xem ra muốn làm Tử Linh cũng thật khó khăn!"
"Nói không sai, tỉ như những Tử Linh ngươi giết trước đó, kỳ thật đa phần đều không có bất kỳ ý thức nào, bị ngươi giết thì giết thôi, chẳng qua là chúng tuân theo quy tắc thượng cổ nên mới kéo tới giết ngươi. Còn bản thân chúng vốn không tồn tại bất kỳ cảm xúc hay ký ức gì, đến Nhật Nguyệt cửu trọng có lẽ mới khôi phục lại được một chút trí nhớ."
Tô Vũ cảm khái một tiếng, cười nói: "Nói như vậy, Tinh Nguyệt quân chủ chết vẫn rất thỏa đáng, vừa đúng lúc, chúc mừng, chúc mừng!"
Đậu mè!
Tuy rằng toàn thân trên dưới Tử Linh đều mang màu đen tử khí, nhưng nếu sờ tay vào người Tinh Nguyệt lúc này thì chắc chắn có thể cảm nhận được cả người nàng đang nóng bừng lên vì giận dữ.
Có điều nàng ráng nhẫn nhịn, không thèm la hét nữa, bởi vì nàng phát hiện mình càng nổi giận thì Tô Vũ lại càng kích thích nàng.
Mọe nó, rồi sẽ có một ngày nàng đích thân làm thịt gia hỏa chết tiệt đó!
Tô Vũ cười ha hả một tiếng.
Ta thích nhất là nhìn vẻ mặt muốn đánh chết ta nhưng hết lần này tới lần khác lại đánh không chết được của các ngươi.
Cực kỳ thoải mái!
Trò chuyện với Tinh Hồng một hồi đã giúp Tô Vũ biết thêm không ít thứ, cũng biết tiếp theo hắn cần phải làm gì, tỉ như phải tìm Chu Thiên chi pháp, nếu không được liền đi Tử Linh giới, tìm người từng mở Chu Thiên khiếu để tâm sự.
Đương nhiên, hiện tại thì chưa cần, hắn chưa tới tình trạng ấy.
Nếu hắn không có chuẩn bị gì mà dám bước vào Tử Linh giới, bảo đảm chân trước thò vào, chân sau đã bị Tinh Nguyệt chém thành tám mảnh!
. . .
Tô Vũ đi ra khỏi hậu điện.
Tới hiện tại hắn đã hoàn thành đúc thân 69 lần, còn thiếu 3 lần đúc nữa là có thể hoàn thành Đúc Thân pháp, bước vào Lăng Vân cảnh.
Vấn đề về Dương khiếu vẫn cần phải ưu tiên giải quyết.
Mặt khác, hắn muốn liên lạc với Bạch gia lão tổ, gia gia của Bạch Phong một lần.
Tính ra thì đó cũng là người một nhà.
Bây giờ Tô Vũ đã tiếp chưởng mấy cổ thành, có lẽ hắn cũng có thể để Bạch lão gia tử tới đảm nhiệm chức thành chủ một phương, dĩ nhiên, muốn vậy thì ông phải hóa thành Hoạt Tử nhân, có điều tình trạng của lão gia tử lúc này còn thảm hơn cả Hoạt Tử nhân bình thường, có khi còn chẳng có cách nào động đậy.
Về chuyện trung hòa Dương khiếu, đó là điều không có hi vọng.
Tô Vũ còn không thể giải quyết, huống chi là Bạch gia lão gia tử.
Dù Tô Vũ muốn tìm m khiếu thì trước hết cần phải mở ra 360 Thần khiếu cái đã. Lão gia tử tuổi quá cao, có lẽ còn chưa kịp mở ra hết thì đã xong đời.
Vậy còn không bằng hóa thành Hoạt Tử nhân, tốt xấu gì cũng tự tại hơn một chút, có thể sống thêm một đoạn thời gian.
"Ta nên liên lạc với lão sư!"
Tô Vũ thầm nghĩ, tốt nhất là có thể mời gia gia của ngài tới, chuyển đổi thành Hoạt Tử nhân cho ta.
Hoạt Tử nhân cũng không sao hết!
Tối thiểu là triển khai toàn bộ Dương khiếu thì chiến lực của Bạch lão gia tử sẽ tăng vọt, bất quá hình như vị này mới chỉ là Sơn Hải, tăng vọt lên thì đại khái cũng chỉ có thể chiến Nhật Nguyệt. Hiện tại Tô Vũ không quá để ý nữa, vốn bản thân hắn đã có thể đánh Nhật Nguyệt.
Vừa đi ra ngoài, Tô Vũ vừa liên hệ Liệp Thiên các.
Hiện tại hắn vẫn là bạch diện, mặt nạ Huyền Giáp thì còn đang trong tay Nam Vô Cương.
Tô Vũ lấy ra Liệp thiên sách họa, viết xuống: "Ta muốn mua một số tinh huyết, có thể cung cấp không?"
"Cần tinh huyết gì?"
"Tinh huyết của Văn Minh sư các đại cường tộc, đừng quá mạnh, Đằng Không trở lên là được!"
"Văn Minh sư. . ."
Liệp Thiên các đang tra tồn kho.
Một lát sau mới có người trả lời hắn: "Số lượng Văn Minh sư các tộc không nhiều, cũng rất ít khi tham chiến, Nhân tộc thì có một số ít, trưởng lão cần không?"
Cần con mẹ ngươi!
Tô Vũ im lặng, xéo đi, Liệp Thiên các quả nhiên không phải thứ gì tốt!
"Ngoại trừ Nhân tộc, các tộc khác đều không có à?"
"Có một ít, bất quá vừa rồi bộ trưởng truyền lệnh, ngài muốn cũng được, thế nhưng phải đợi hợp tác đạt thành đã rồi bàn lại."
Ngươi cút mẹ nó luôn đi!
Tô Vũ hừ một tiếng, xem ra là đám này đang muốn bắt chẹt ta.
Bộ trưởng Thiên bộ hạ lệnh?
Không phải vị này đang ngủ say à? Xem ra đã ra ngoài thật rồi, hiện tại lão ta muốn chấp chưởng Liệp Thiên các luôn sao?
Trong Liệp Thiên các có quá nhiều kẻ khốn kiếp.
Nhất định sẽ có ngày ta phải đến đó chỉnh đốn một phen.
"Hợp tác thì có thể bàn bạc, trước đưa cho ta một nhóm tinh huyết lại nói, miễn phí ấy nhé, lấy cái này ra bắt chẹt ta cũng vô dụng, dù sao ta cũng là trưởng lão Liệp Thiên các, không cho chút mặt mũi nào à? Ngươi là người Hoàng bộ đúng không? Nhận biết bộ trưởng Hoàng bộ không? Chu Thiên Phương là thân thích của ta, biết Hoàng Giáp chứ? Không Không là lão bằng hữu của ta. Trong Hoàng bộ ta còn có không ít bằng hữu, nói chuyện khách khí một chút, cẩn thận ta kêu trưởng lão cấp trên của ngươi tới tìm ngươi đấy!"
Tô Vũ buông lời trêu đùa, sợ chưa?
Liệp Thiên các đã hỏng lỗ chỗ thành cái rây, thế mà còn dám lên mặt với ta.
Cùng lắm Liệp Thiên các không cho hắn thì thôi, hắn sẽ tự nghĩ biện pháp.
Vấn đề Dương khiếu nhất định phải được giải quyết.
Không giải quyết thì hắn không thể tùy tiện rời khỏi cổ thành, vả lại không có Tinh Nguyệt duy trì thì Tô Vũ sẽ rất bi thảm, nhất định phải bảo vệ Tinh Nguyệt cho tốt mới được.