Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 196 - Chương 196: Tới Thật Là Nhanh!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 196: Tới Thật Là Nhanh!
 

Ngoan độc!

Ánh mắt Hạ Hổ Vưu cũng thay đổi, cậu thật sự gặp được kẻ ngoan độc rồi.

Vì tiền mà có thể bán luôn chính mình.

"Cái kia. . . Nếu là thật thì hẳn cũng sẽ đáng tiền. . . "

"Ta tiết lộ một đặc tính thì ngươi cho ta 5 điểm công huân, thế nào?"

"Cái này. . . Quá mắc. . . 1 điểm được không?"

"Thôi vậy, quá ít, không bán đâu."

Tô Vũ từ bỏ, Hạ Hổ Vưu lau mồ hôi vừa thấm rịn ra trán, cái tên này không nhìn ra a, trước đó một bộ cái gì cũng đều không hiểu, kết quả lập tức liền bạo phát, quả là kẻ đáng sợ.

"Ngươi không sợ. . . bị người ta phát hiện sau đó nhằm vào ngươi sao?"

"Chuyện sớm hay muộn mà thôi, những sự tình đó ta lại không giấu được, chỉ cần ta không ngừng mạnh lên, nhằm vào ta cũng là chuyện thường tình."

"Cũng có lý. . ." Hạ Hổ Vưu gật gật đầu, có chút lấy lòng bảo: "Tô huynh đệ, về sau xin chiếu cố tiểu đệ nhiều hơn, có chuyện nhớ tìm tiểu đệ hỗ trợ, cam đoan sẽ giúp ngươi làm tới thỏa đáng!"

"Thật hả?"

"Dĩ nhiên!"

"Ta muốn đổi một chút tinh huyết vạn tộc Vạn Thạch cảnh, ngươi có thể giúp ta đổi được không?"

"Vạn Thạch cảnh mà thôi, việc nhỏ, ngươi nói đi, ngươi muốn loại nào?"

Tô Vũ lập tức liệt kê ngay: "Toàn Quy, Lam Ngư, Thiết Dực điểu cũng được."

"Lam Ngư thì không được!" Hạ Hổ Vưu trong nháy mắt đã thấy nhức đầu: "Đây là chủng tộc trung lập, không thể tùy tiện bắt giết, tra ra được sẽ có phiền toái! Thiết Dực điểu thì quá đơn giản, cái này có khả năng đổi, Toàn Quy. . . Ta phải hỏi thăm trước mới được."

"Giá cả thì thế nào?"

"Vạn Thạch cảnh cũng phải chia sơ trung hậu kỳ, ngươi muốn loại cảnh giới nào? Thiết Dực điểu Thiên Quân cảnh không đáng tiền, đều là giá cả thống nhất, 1 điểm công huân là đổi được, nhưng nếu là Vạn Thạch cảnh, sơ kỳ thì cần 3 điểm, trung kỳ 5 điểm, hậu kỳ 10 điểm!"

"Còn như Toàn Quy thì đắt hơn, đây cũng không phải là mặt hàng thông thường như Thiết Dực điểu."

"Sơ kỳ là được, nếu không lấy được Toàn Quy thì ta chỉ đổi 5 giọt Thiết Dực điểu, lại thêm 5 giọt Nguyên Khí dịch, 30 điểm công huân nhé!" Tô Vũ hấp tấp đề nghị.

". . ."

Hạ Hổ Vưu nhìn Tô Vũ rồi nhe răng trợn mắt, "Tô Vũ, ngươi trả giá cũng quá độc ác! Nguyên Khí dịch tốn 5 điểm công huân một giọt, tinh huyết 5 giọt 15 điểm, tổng cộng phải là 40 điểm. . ."

Tô Vũ lắc đầu, "Ta không ngốc, điểm công huân nếu đổi thành tiền theo giá chợ đen thì có thể đổi được 5 vạn, 30 điểm công huân là 150 vạn! Nguyên Khí dịch giá chính thức cũng là 100 ngàn một giọt, 5 giọt 500 ngàn, tinh huyết Thiết Dực điểu dù cho là Vạn Thạch cảnh thì còn có thể trị giá 200 ngàn một giọt sao? Chỉ là việc này có chút nguy hiểm mà thôi, ta không muốn gánh nguy hiểm đó, lại không muốn đi ra khỏi học phủ để đổi. Giờ tốn điểm công lao để tìm ngươi, nếu 30 điểm có thể hoàn thành được, vậy chúng ta về sau sẽ có cơ hội hợp tác lâu dài, không được thì. . . ta không tin trong học phủ không có ai khác làm, dù sao đó cũng không phải tài nguyên bị quản chế gì!"

"Ngươi có lợi nhuận, ta cũng không phải loại người không cho người ta kiếm tiền, 30 điểm điểm công huân, đừng nói ngươi mua không được hay là phải lỗ vốn!"

Hạ Hổ Vưu giơ ngón tay cái lên, tâm phục khẩu phục đáp: "Huynh đệ khôn khéo lắm, thứ này ngươi đi học phủ đổi thì phải mất đến 40 điểm công huân, tìm ta. . . là được rồi! Thôi, ngày mai ta sẽ đưa tới cho ngươi, 30 điểm công huân, chốt cái giá đó đi!"

Tô Vũ âm thầm cười lớn trong lòng.

Tiết kiệm được tiền rồi!

Tiết kiệm được 10 điểm công huân, nếu không phải nhờ có Hạ Hổ Vưu, hắn mới đến học phủ nào dám tìm người đổi lung tung, chẳng lẽ không sợ bị người ta hố điểm rồi mất sạch sao?

Tìm Hạ Hổ Vưu thì khác, đối phương hết sức thông minh, vả lại còn xuất thân từ đại gia tộc, vì 30 điểm công huân mà hố mình, cậu ta hẳn phải biết có đáng giá hay không.

Có lẽ ở chợ đen, Tô Vũ có thể dùng cái giá càng tiện nghi hơn để đổi nhưng hắn không có thời gian để đi, hơn nữa cũng tìm không thấy phương pháp, còn về việc tìm Chu Tuệ, thôi được rồi, hắn thật đúng là sợ Chu Tuệ sẽ vì 30 điểm công huân mà hố mình một lần.

Hạ Hổ Vưu cũng nhếch miệng cười, nhìn đi, đây là chỗ tốt của việc kết giao với thiên tài.

Ngày đầu tiên gặp mặt đã có giao dịch 30 điểm công huân.

Những học viên trung hạ kia tính đi tính lại thì một lần có lẽ chỉ có thể giao dịch vài điểm công huân là cùng, nào có thoải mái như tìm thiên tài để hợp tác, nhất là loại thiên tài không có bối cảnh, có bối cảnh thì chính hắn sẽ không thiếu những thứ này.

Tô Vũ hiện tại vừa mới vào trường học thôi, về sau thì sao?

Hạ Hổ Vưu cười càng xán lạn, 30 điểm công huân, ra chợ đen chuyển một thoáng, 150 vạn sẽ tới tay.

Mua sắm những món đồ kia, Nguyên Khí dịch thì giá cả khó mà nói, giá thị trường chính thức là 10 vạn, nhưng nếu cậu tìm người quen là một vị Đằng Không nào đó giúp đỡ một chút, 5 vạn một giọt cũng đều có thể.

Thiết Dực điểu Vạn Thạch cảnh kỳ thật cũng không quá đáng tiền, 5 giọt cũng có thể kiếm được 50 vạn.

Đổi tới đổi lui, cậu ta có thể kiếm được một nửa.

Đương nhiên, trong đó cần gánh chịu không ít nguy hiểm, cũng cần quen biết nhân mạch, việc mua bán này cũng không phải người nào cũng đều có thể làm.

Vận khí không tốt thì trong quá trình chuyển đổi, điểm công huân rất có khả năng liền đổi họ, thuộc về họ Vạn!

Nhưng không sao, Hạ Hổ Vưu tin là mình làm được.

Cậu hài lòng, Tô Vũ cũng cảm thấy hài lòng.

So với dự kiến thì đã tốt hơn rất nhiều, hắn đã chuẩn bị tới học phủ để đổi, nhưng nếu tới học phủ đổi thì toàn bộ 40 điểm công huân trong tay sẽ mất sạch!

Hiện tại còn dư lại 10 điểm công huân, đủ cho hắn sinh sống một quãng thời gian.

...

Cơm nước xong xuôi, sau khi đi nhận sách vở và trang phục, Tô Vũ lại quay về Dưỡng Tính viên.

Mấy gian phòng sát vách giờ phút này cũng lần lượt có người tới.

Hạ Hổ Vưu lúc này không còn là thương nhân vừa mới nói về giao dịch mấy ngàn thậm chí hơn vạn điểm kia nữa, thoáng cái cậu ta đã chạy đi bắt chuyện, giúp đỡ những người mới tới quét dọn vệ sinh.

. . .

Trong phòng, Tô Vũ đã bày sẵn đệm chăn, mở cửa sổ ra cho thông gió, rồi ngồi ở trên ghế sô pha nhẹ nhàng thở ra.

Hết thảy đều đã thu xếp tốt.

Ngày mai Hạ Hổ Vưu sẽ đưa tới vật mình cần, như vậy là có thể buông tay buông chân, đẩy cao tốc độ tu luyện.

Thêm 5 giọt huyết dịch Vạn Thạch cảnh thì có phải Thiết Dực điểu giao diện sẽ khởi động lại không?

Tô Vũ không biết.

Mặc kệ có thể hay không, tu luyện tinh huyết Vạn Thạch cảnh thì tốc độ khẳng định sẽ nhanh hơn Thiên Quân cảnh.

Mà nguyên khí ở Đại Hạ phủ vốn có đã cao hơn Nam Nguyên nhiều lắm.

Dù cho không có những vật này phụ trợ, Tô Vũ vẫn cảm thấy tốc độ tu luyện sẽ được đẩy lên rất nhanh, hắn còn chưa bắt đầu tu luyện mà đã có thể cảm nhận được một cỗ nguyên khí bị các khiếu huyệt của mình thu nạp.

Ở trong môi trường này, Tô Vũ xác định dù cho mình không có sách họa Vạn Tộc thì những năm qua nếu muốn tu luyện tới Khai Nguyên lục hoặc thất trọng hẳn là không khó gì.

Cho nên ở Đại Hạ phủ, dù cho là học viên của gia đình bình thường, nhưng nếu vẫn không tu luyện tới Khai Nguyên lục thất trọng thì theo Tô Vũ đều là biểu hiện của thiên phú rất kém cỏi.

Trong lúc Tô Vũ đang nghĩ ngợi thì bất chợt cửa phòng bị gõ vang.

Hắn mở cửa ra.

Bên ngoài là một nam tử trung niên, thấy Tô Vũ mở cửa thì người nọ cũng không nói nhảm, cấp tốc giới thiệu ngay: "Ta là thành viên trong đội gác cổng của tòa nhà số ba, về sau các ngươi ra vào phòng ngủ chỉ cho phép một mình các ngươi, không cho phép dẫn người tới! Mặt khác, sau này thông báo về các chương trình học, quá trình sắp xếp của các ngươi cũng là do chúng ta phụ trách."

"Quét dọn vệ sinh có thể tìm tổ gác cổng, chúng ta sẽ an bài người tới quét dọn, một tháng hết 3000 khối. Nếu giặt quần áo thì dưới lầu có cửa hàng giặt ủi. . . Hết thảy chi tiêu đều có thể dùng thẻ công huân để kết toán, cũng có thể dùng thẻ học phủ để chi trả."

Tốc độ nói của vị trung niên ấy rất cao, rõ ràng không phải là lần đầu tiên nói, câu từ cực kỳ nhuần nhuyễn.

Chờ Tô Vũ nghe xong thì ý nghĩ đầu tiên liền là: Hạ Hổ Vưu sắp sập tiệm rồi!

Cậu ta kiếm tiền nhờ việc quét dọn vệ sinh, từ giờ khắc này đại khái cậu ta sẽ phải thất nghiệp.

Tới thật là nhanh!

Bình Luận (0)
Comment