Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 198 - Chương 198: Sống Không Qua Nổi 30 Giây

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 198: Sống Không Qua Nổi 30 Giây
 

"Không phải, từ 91 - 100 các ngươi đều có thể khiêu chiến, chiến thắng bọn hắn, vào bảng rồi thì về sau mới có thể khiêu chiến 10 người xếp trên, cứ thế mà suy ra, ngươi muốn khiêu chiến mười vị trí cao nhất, vậy chính ngươi phải tiến vào được tới hai mươi vị trí đầu!"

Dứt lời, Trần Phong còn giải thích thêm: "Bách Cường bảng thật ra là bảng xếp hạng vũ lực cá nhân, học phủ còn có một số danh sách khác nữa, các ngươi có khả năng thử một chút, chưa hẳn nhất định phải khiêu chiến Bách Cường bảng. Khi chưa tốt nghiệp Văn Minh học phủ thì chiến lực không nhất định là tiêu chuẩn duy nhất."

Bách Cường bảng, chủ yếu vẫn là đề cao về sức chiến đấu.

Một ít học viên khi chưa tốt nghiệp chỉ sợ không có đủ sức chiến đấu gì, chuyện này đối với bọn hắn không công bằng, có rất nhiều học viên theo các hệ như Thần đan, Đúc binh ở giai đoạn đầu thì sức chiến đấu rất yếu.

Lúc này, một thanh niên đầu đinh đi ra từ trong tòa nhà, anh ta bước đi như long hành hổ bộ, mắt nhìn phía trước chứ cũng không nhìn về phía Trần Phong.

Trần Phong lại vội vàng nhường đường và thấp giọng nhắc: "Đừng cản đường!"

Mọi người nhao nhao tránh ra một con đường, thanh niên đầu đinh nhìn cũng không nhìn bọn họ, cứ thẳng về phía trước mà bước đi, rất nhanh liền rời khỏi nơi này.

"Đó là học viên xếp trong mười vị trí đầu!" Chờ anh ta đi rồi, Trần Phong mới lên tiếng: "Người này đứng thứ sáu, tên là Khương Mục, thực lực rất mạnh, Vạn Thạch lục trọng, dưỡng tính đỉnh phong."

Nói xong, hắn lại có chút tự giễu: "Đừng nhìn cảnh giới thân thể của cậu ta chẳng qua chỉ là Vạn Thạch lục trọng, nếu ta giao thủ với cậu ta thì sống không qua nổi 30 giây."

Trong lòng mọi người khẽ chấn động, Trần Phong đã là Vạn Thạch thất trọng, cũng tính là cường giả.

Vạn Thạch hậu kỳ gặp Khương Mục lại sống không qua nổi 30 giây.

Đây là do chính hắn nói, chứ không phải do người khác lan truyền, xem dáng vẻ của Trần Phong thì cũng không giống kẻ chuyên nịnh nọt.

Có học viên vội vàng hỏi: "Trần tổ trưởng, vậy Chiêm Hải xếp thứ nhất có thực lực như thế nào?"

"Chiêm Hải ư?" Trần Phong cười cười đáp: "Các ngươi ngoan ngoãn một chút, đừng có mơ tưởng tới Chiêm Hải. Hắn đã từng giao thủ với Đằng Không, cũng không thua đâu."

Không thua!

Vậy tức là thắng?

Mọi người không biết Chiêm Hải đã thắng hay là hòa nhau, thế nhưng ai ai cũng đều rung động cực kỳ, đây rõ ràng là một vị thiên tài có thể đấu với Đằng Không.

Trong đám người, có kẻ hâm mộ nói: "Mục tiêu của chúng ta chính là Bách Cường lâu, hi vọng sẽ mau chóng có khả năng tiến vào."

". . ."

Trần Phong cười khẽ, không buông lời đả kích bọn hắn.

Học phủ có bao nhiêu học viên?

Người dưới 30 tuổi có trên 1 vạn!

Thế nhưng chỉ có đúng trăm người lên bảng!

Bình thường học viên 18 tuổi sẽ nhập học, nói cách khác, Bách Cường bảng tụ tập học viên ở 12 độ tuổi khác nhau.

Một ít thiên tài đỉnh cấp những năm này tự nhiên đã tiến giai Đằng Không.

Dưới tình huống thông thường, cho dù là thiên tài thượng đẳng thì cũng phải nhập học ba năm thì mới có hi vọng tiến vào Bách Cường bảng, đây là thời gian mà đám đỉnh cấp ít nhất cũng phải bỏ ra.

"Chớ xem thường học viên Bách Cường bảng, dù cho người đứng cuối cùng thì chiến lực cũng tiếp cận Vạn Thạch tam trọng đỉnh phong!" Trần Phong nhắc nhở: "Trong năm mươi vị trí đầu đều có thực lực Vạn Thạch ngũ lục trọng, ba mươi vị trí đầu thì lại càng tiếp cận Vạn Thạch thất trọng trở lên, mười vị trí đầu tiên hầu hết đều là Vạn Thạch đỉnh phong!"

Lời này vừa nói ra, các học viên đều có chút chịu đả kích.

Người xếp cuối cùng đã tiếp cận Vạn Thạch trung kỳ, Bách Cường bảng hoàn toàn là một nơi rất đáng gờm.

"Đừng nhìn Bách Cường lâu nữa, ta mang các ngươi tới bên ngoài khu Bí Cảnh nhìn một chút, bên trong thì hiện tại các ngươi còn chưa được vào. . ."

Trần Phong dẫn mọi người rời khỏi bách Cường lâu, thế nhưng vẫn có không ít người không ngừng quay đầu lại nhìn.

Đại bộ phận trong nhóm đều là thiên tài thượng đẳng, tự nhiên ai cũng có mấy phần dã tâm.

Không ai cam tâm làm một kẻ tầm thường!

. . .

Khu Bí Cảnh không nhìn ra được thứ gì, chỉ có thể ở bên ngoài đi dạo một vòng chứ chẳng thể tiến vào bên trong tham quan.

Cảm xúc lớn nhất của Tô Vũ chính là, thật là nhiều cường giả!

Trên đường, bọn hắn gặp một vài nghiên cứu viên, từng người từng người đều là điểm sáng, chọc cho hắn không dám dùng ý chí lực dò xét, nếu không còn chưa dò xét ra mà ý chí lực đã có dấu hiệu hỏng mất.

Nghiên cứu viên của Văn Minh học phủ, yếu nhất cũng là Đằng Không.

Còn về viện huấn luyện vạn tộc, đám Tô Vũ không thể đi qua, cũng không thấy học viên vạn tộc nào cả.

Đối phương và đám Tô Vũ không ở chung một khu dân cư, mà họ ở gần bên khu giáo sư hơn, rõ ràng, học phủ cũng lo lắng xuất hiện nhiễu loạn nên mới xếp họ tới bên đó.

Ở khu ấy cường giả như mây, người trên Đằng Không quơ tay là có một nắm lớn, ai dám quấy rối thì trong nháy mắt sẽ có mấy trăm người Đằng Không giết qua.

. . .

Đi vòng vo hơn một giờ, nhóm Tô Vũ mới lần nữa về tới tòa nhà đang ở.

Ban đêm, Tô Vũ ăn qua loa chút gì đó xong liền bắt đầu tu luyện, đọc sách.

Tại học phủ, hết thảy vẫn phải xem thực lực.

Kiếm điểm công huân cần thực lực, muốn có tài nguyên cũng cần thực lực, thậm chí như Hạ Hổ Vưu nói, muốn khoa trương cũng phải có thực lực. . . Không có thực lực thì sẽ chẳng là cái gì cả.

Trần Phong là cường giả Vạn Thạch thất trọng thế nhưng khi gặp Khương Mục xếp thứ sáu cũng phải chủ động nhường đường, còn phải cẩn thận hơn cả khi gặp nghiên cứu viên.

Nghiên cứu viên không thèm để ý chút chuyện này nhưng học viên trẻ tuổi nóng tính thì lại có thể sẽ bùng nổ xung đột với ngươi.

Người như Trần Phong có nhiều kinh nghiệm, cho nên bình thường gặp những học viên thiên tài như thế thì họ càng thận trọng hơn khi gặp nghiên cứu viên, đây cũng là một nguyên nhân khác khiến học viên trên Bách Cường bảng được mọi người hâm mộ, quá có thể diện.

Giờ phút này, trong tay Tô Vũ đã không còn Nguyên Khí dịch, duy nhất chỉ còn lại một giọt tinh huyết, hắn cũng không dám dùng linh tinh.

Đêm nay, hắn chủ yếu chỉ yên lặng đọc sách.

Chăm chú xem Lôi Nguyên đao .

Bây giờ Tô Vũ đã nắm giữ đao thứ hai, hắn đang xem đao thứ ba.

Đáng tiếc, theo thời gian trôi qua, đao thứ ba thoạt nhìn đã ít đi rất nhiều loại cảm giác huyền diệu kia.

Còn về đao thứ tư. . . Tô Vũ nhìn một chút, miễn cưỡng có thể nhìn ra một chút xíu huyền diệu, còn về phần đao thứ năm thì hắn thật sự hoàn toàn nhìn không ra, nó cực kỳ bình thường, không có khác biệt gì so với thư tịch thông thường.

"Đao thứ ba của Lôi Nguyên đao —— Lôi Bạo!"

"Mở ra 16 khiếu huyệt mới có thể tu luyện."

Hiện tại Tô Vũ đã mở ra Lôi Nguyên đao 12 khiếu huyệt, còn cần mở ra thêm 4 cái khiếu huyệt nữa mới được.

Tô Vũ chẳng qua chỉ nhìn một chút, không có ý định tu luyện.

Mở ra 4 khiếu huyệt của Lôi Nguyên đao để nắm giữ đao thứ ba, vậy còn không bằng mở ra 3 khiếu huyệt còn lại của Chiến Thần quyết , nếu hắn là thiên tài tu luyện thì rất nhanh sẽ có khả năng tiến vào Thiên Quân cảnh.

Thiên Quân cảnh thi triển đao thứ hai có thể mạnh hơn Khai Nguyên cảnh thi triển đao thứ ba nhiều.

"Ta xem nhiều thêm mấy lần, nếu không xem nữa thì sắp tới thứ đồ chơi này sẽ muốn phế bỏ."

Tô Vũ có chút đau lòng, Khai Nguyên quyết mà Bạch Phong viết đã bị phế đi, Lôi Nguyên đao lại phế đi nữa thì hắn sẽ bị tổn thất quá lớn.

Đêm nay, Tô Vũ một mực chăm chỉ đọc sách.

Đao thứ ba thoạt nhìn có chút phiền phức, nhưng đây cũng là một loại ý chí lực đối kháng, đây là cách tốt nhất để tu luyện ý chí lực.

Chưa đến Đằng Không thì bọn hắn không có cách nào tu luyện Vạn Văn kinh của Văn Minh học phủ.

Ý chí lực của Tô Vũ bây giờ đã tiếp cận tới độ chứa đầy 30%, so với khi hắn gặp Bạch Phong thì đã mạnh lên rất nhiều.

Tất cả những thứ này đều có liên quan đến mảnh công pháp Thiên Quân nguyên bản bể nát kia, cũng có quan hệ tới việc hắn không ngừng quan sát Khai Nguyên quyết Lôi Nguyên đao .

Chờ đến khi bước vào giai đoạn dưỡng tính, thực lực của hắn chắc chắn sẽ có một bước nhảy vọt.

Khi đó, uy lực thần văn cũng sẽ phóng đại.

Bình Luận (0)
Comment