6 tiếng đồng hồ sau, 72 đạo kim văn một lần nữa xuất hiện.
Chẳng những có 72 đạo kim văn mà còn có 1 đạo kim văn hư ảo đã gần hiện ra, nửa Địa binh!
Hư không hơi chấn động một chút.
Mơ hồ có khen thưởng muốn xuất hiện.
Địa binh bình thường chưa chắc đã có khen thưởng.
Nhưng lần này Tô Vũ không đúc Địa binh bình thường, đây là thánh binh, khi Tô Vũ quát lên một tiếng, gõ mạnh xuống, đạo kim văn thứ 73 hoàn toàn hiện ra!
Địa binh thành hình!
Giờ phút này, trong hư không, một cỗ lực lượng nhu hòa xuất hiện, nháy mắt dung nhập thư cốt, từng đám mây buông xuống, hỗ trợ cường hóa cho quyển sách của hắn.
Tô Vũ tươi cười.
Ta đã đoán được.
Quả nhiên là khen thưởng.
Ít nhất hiện tại là khen thưởng, có thể đánh lừa quy tắc, binh khí của ta còn chưa hoàn thành, nhưng bìa sách của ta thật sự là đúc theo hình thức thánh binh, đây là thánh đạo!
Khí tức nhân đạo, từ thiện, nho nhã, thư sinh...
Bìa sách chính là thánh.
Bên ngoài cũng nhẹ nhàng thở ra, Địa binh rèn thành công rồi!
Thật sự có khen thưởng!
Thật lợi hại!
Ở chiến trường Chư Thiên, đây không phải lần đầu tiên đúc Địa binh có khen thưởng, nhưng trong 100 lần thì có lẽ chỉ có một lần, không ngờ Tô Vũ đúc một lần liền có thiên địa khen thưởng.
Hiện tại gia hỏa này đã có thể xem như Địa Binh sư chân chính, nếu Tô Vũ không đáng ghét đến vậy thì thân phận Địa Binh sư của hắn rất hữu dụng trong vạn giới.
. . .
“Vậy là hoàn thành ư?”
Có người hỏi một câu, cảm thấy cũng tạm được!
Nhưng so với mong đợi thì kém hơn không ít, hiện tại Địa binh của Tô Vũ hấp thu khen thưởng, nháy mắt tăng thêm ba đạo kim văn, đạt tới 76 đạo kim văn, xem như Địa binh sơ đẳng không tồi.
Nhưng đó chỉ là... Địa binh sơ đẳng mà thôi, gần như mỗi thiên tài hay cường giả ở đây đều có.
Sơn Hải có thể dùng Địa binh!
Người bình thường khó có được, nhưng thiên tài và cường giả các tộc không thiếu Địa binh.
Tô Vũ làm lâu như vậy, động tĩnh không nhỏ mà chỉ làm ra một thanh Địa binh sơ đẳng, nói thật, mọi người không còn chờ mong như trước, còn cảm thấy có chút thất vọng, lãng phí cả một ngày chờ đợi.
. . .
Trong phủ thành chủ.
Mấy người Triệu Lập đứng lên, người ngoài cho rằng đã kết thúc, chỉ có bọn họ mới biết đây mới chỉ là bắt đầu.
Triệu Thiên Binh cười nói: “Tiểu tử ngươi tài thật, ngay cả quy tắc cũng dám đánh lừa!”
Cái gì mà thánh binh, rõ ràng chính là hung binh!
Kết quả Tô Vũ lại rèn bìa sách thành thánh binh, còn lừa được quy tắc khen thưởng, có thể nói gì đây, xem như được mở mang tầm mắt, Triệu Thiên Binh chỉ có thể than rằng Tô Vũ quá lớn gan!
Kế tiếp khi đúc hung binh, có lẽ hắn sẽ gặp phiền toái không nhỏ.
Tô Vũ đáp: “Quy tắc chỉ là quy tắc, ta vốn đúc binh khí nhân nghĩa, cảm hóa vạn vật mà!”
Dứt lời, khí tức Tô Vũ biến đổi, trầm giọng nói: “Chư vị, ta sắp chính thức bắt đầu rồi! Kế tiếp, chư vị hãy tránh xa ra một chút, nếu không có khả năng sẽ có phiền toái!”
Đám người gật đầu.
Tô Vũ nhìn Triệu Lập: “Lão sư, có lẽ ta sẽ bị sét đánh, ta sẽ cố gắng chống đỡ, nhưng không thể ngừng đúc, ngài cần làm tiếp giúp ta bất cứ lúc nào!”
Triệu Lập gật đầu, một cái búa lớn xuất hiện trong tay, hít sâu một hơi nói: “Yên tâm!”
“Bắt đầu thôi!”
Một trang sách huyền phù bị Tô Vũ túm lấy, nháy mắt ném vào bìa sách, trên trang sách bùng nổ huyết khí, xung đột với bìa, Tô Vũ cầm búa nện xuống, tiếng vang lớn truyền ra!
Trong không trung, hình chiếu vốn kim sắc bỗng nhiên trở nên đỏ như máu.
Trong phủ thành chủ, trên trang sách hiện ra hư ảnh một đại yêu rít gào, dường như không cam lòng bị nhốt lại, thê lương gầm thét, kịch liệt giãy giụa, bất quá vẫn bị Tô Vũ đánh nhốt vào trong trang sách kia!
Lúc này Tô Vũ đã tiêu hao rất lớn.
Hình chiếu trong hư không kịch liệt chấn động, phiếm màu đỏ rực như máu.
. . .
Một vài người chuẩn bị rời đi bỗng nhiên ngây ngẩn, đều nhìn về phía bên kia.
Nơi đó vốn bạch quang tỏa sáng, thánh quang nhu hòa, giờ phút này lại lan tràn huyết khí, hung khí chấn động.
Một vài Đúc Binh sư cường đại bừng tỉnh, Thiên Đúc vương thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói: “Biết ngay là tiểu tử kia không lương thiện như vậy mà, quả nhiên lúc trước chỉ đặt móng, bản chất hắn vẫn muốn đúc hung binh!”
Nam Vô Cương nhìn một hồi, khẽ gật đầu phụ họa: “Lúc trước vẫn cảm thấy không thích hợp, giờ mới thấy bình thường.”
Tô Vũ đâu phải hạng người lương thiện!
Hắn giết người nhiều hơn bất cứ ai.
Ban nãy trong hư không vừa mới xuất hiện quy tắc khen thưởng, hiện tại bỗng tụ tập huyết vân, dường như thiên địa có điểm phẫn nộ, phẫn nộ vì bị lừa gạt, hoặc đây là huyết vân vốn nên xuất hiện, bởi vì Tô Vũ đúc hung binh!
Nhưng nó còn chưa hóa thành kiếp nạn.
Giờ vẫn chưa đến lúc kiếp nạn giáng xuống, nhưng nếu Tô Vũ tiếp tục rèn đúc, ắt sẽ dẫn tới nạn kiếp khó tránh khỏi.
Một trang sách bị dung nhập!
Kim văn không gia tăng, huyết vân tụ tập thêm không ít, Tô Vũ không quan tâm, trang sách thứ hai bay đến, lập tức bị ghép vào bìa sách, hình chiếu một cự thú lại xuất hiện, điên cuồng rít gào hơn cả ban nãy.
Tô Vũ vô cùng bình tĩnh, tiếp tục gõ đánh, đánh ép đối phương chui vào trang sách.
Giờ phút này, huyết vân càng thêm nồng đậm.
Trang thứ 3, tranh thứ 4...
Đến khi trang thứ 5 hoàn toàn ghép vào, kim văn gia tăng thêm một đạo, 77 đạo kim văn!
Đúng thời khắc kim văn gia tăng, huyết vân hóa thành hình người tấn công Tô Vũ, công kích văn binh đang rèn dở.
. . .
“Huyết kiếp!”
Ngoài thành, Thiên Đúc vương sợ hãi thốt lên, Vân Trần nhíu mày, “Mới chỉ là lần đầu tiên thôi, mỗi lần tăng thêm một đạo kim văn sẽ đưa tới một lần kiếp nạn, hắn phải lập tức ngừng lại, nếu không... Tiếp tục như vậy, kiếp nạn sẽ càng ngày càng lợi hại, hiện tại đã có thể so với Sơn Hải!”
77 đạo kim văn, kiếp nạn có thể so với chiến lực Sơn Hải.
Trong sự chú ý của mọi người, một tiếng gầm lên truyền ra: “Ta mới là kiếp nạn của ngươi!”
Tiếng gầm gừ lớn vô cùng, một cái miệng khổng lồ xuất hiện, Tô Vũ nuốt luôn huyết nhân, ầm, huyết vân tiêu tán, Tô Vũ hừ một tiếng, Sơn Hải yếu ớt mà cũng xứng làm kiếp nạn của ta?
Vừa vặn dùng huyết kiếp để rèn luyện thân thể, hắn vốn đang phiền vì thân thể muốn thăng cấp, bây giờ áp chế một chút cũng tốt.
“Quá hung tàn!”
Có người nói thầm, quá hung tàn, kiếp nạn Sơn Hải yếu lắm sao?
Tên hung ác Tô Vũ lại một ngụm nuốt luôn, tiếng rèn đúc vẫn đều đều vang vọng, hiển nhiên kiếp nạn mới rồi không thể tổn thương được Tô Vũ.
Tô Vũ mặc kệ, tiếp tục điên cuồng nện đánh, dung nhập trang sách.
Huyết vân lại bắt đầu hội tụ.
Hung binh phải chịu trừng phạt.
Trong hư không hiển hiện quang mang nửa trắng nửa đỏ, đỏ là huyết khí, trắng là lực lượng thần thánh.
Thánh ma đồng thể!
Lần này sau khi dung nhập 6 trang sách, ầm một tiếng, lại có thêm một đạo kim văn hiện ra, 78 đạo kim văn, huyết vân lại hóa thành một đạo tàn ảnh tấn công Tô Vũ và cuốn sách.
Tô Vũ tay phải cầm chùy, tay trái hóa quyền, hắn đánh ra một quyền, đánh bạo huyết ảnh!
Ngay sau đó, một thần văn xuất hiện, thần văn chữ "Máu" nồng đậm, huyết tinh lập tức hấp thu tàn tích huyết vân, trong nháy mắt đã không còn lại chút gì.
Tô Vũ tiếp tục rèn, tiếp tục dung nhập, trong hư không, huyết vân lại hội tụ lần nữa, xem dáng dấp có vẻ cường đại hơn trước.