Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 212 - Chương 212: Đã Từng Rất Giàu Có

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 212: Đã Từng Rất Giàu Có
 

"Đừng bất mãn!” Bạch Phong nhìn thấy sắc mặt của Tô Vũ liền biếng nhác nói: "Người mới đều phải làm vậy, đến khi ngươi thành người cũ rồi, lại có người khác đến, những chuyện này sẽ là của người mới! Không cần biết ngươi có phải thiên tài hay không, chờ mạnh mẽ rồi hãy nói!"

"Ngươi không cường đại, ngươi chẳng là gì cả, học phủ có một đống thiên tài yêu nghiệt kẹt tại Dưỡng Tính đỉnh phong, ai thèm quan tâm bọn hắn!"

Tô Vũ im lặng, một lát sau mới đáp: "Lão sư, ta không biết nấu cơm, nhưng ta biết quét dọn vệ sinh, ta có thể học được cái gì ở đây?"

"Học cái gì ư?” Bạch Phong như cười như không: "Học được nhiều thứ! Ta sẽ không dạy ngươi chương trình học cơ sở, tự ngươi chọn lớp! Ở đây, nhiệm vụ trước mắt của ngươi chỉ có một, phác họa thần văn, tiến vào Dưỡng Tính!"

"Còn sau đó học cái gì. . . Trước tiên ngươi cứ nắm vững cơ sở đã, sau đó sẽ biết! Hệ chúng ta cần đầy đủ số lượng thần văn, không đủ thì muốn học gì cũng không được!"

"Thế nhưng. . ." Bạch Phong nhìn hắn, cau mày nói: "Ngươi từng vẽ hai thần văn rất nhanh, ta không lo lắng về thần văn của ngươi, nếu ngươi phác họa chậm chạp, ta sẽ không thu ngươi làm học sinh, nhưng ý chí lực của ngươi thì ta phải nói là tiến bộ quá chậm!"

"Nếu ngươi cần phác họa nhiều thần văn, ta sợ ý chí lực của ngươi không thể nào uẩn dưỡng, mà ngưng lại ở Dưỡng Tính tiền kì, giai đoạn này ngươi không cần chú tâm vào thần văn nữa, mục tiêu chủ yếu là tăng ý chí lực!"

Tô Vũ gật đầu, đây là nhược điểm của hắn.

Ý chí lực quá yếu!

Độ chứa đầy 30% kỳ thật không tính là kém, đương nhiên khi so với thiên tài thượng đẳng thì Tô Vũ kém hơn rất nhiều, thượng đẳng bình thường đều đã đạt đến giai đoạn Dưỡng Tính rồi.

Bạch Phong thấy hắn ngoan ngoãn tiếp thu thì cười nhạt nói: "Ý chí lực trước Dưỡng Tính tăng lên rất đơn giản! Khu thí nghiệm phụ bên kia có phòng chứa phế liệu thí nghiệm bao gồm các bản phá toái và tạp chất bị loại bỏ."

"Trong phòng Loại bỏ có chứa cặn bã tinh huyết, tinh huyết hỗn tạp, năng lượng hỗn hợp, ngươi muốn tu luyện thì ở bên ngoài là được, đừng vào sâu, bằng không năng lượng hỗn loạn sẽ khiến ngươi mất khống chế."

"Phòng Mảnh vỡ thì chứa các bản phá toái của vạn tộc nguyên bản, ý chí lực hỗn tạp, thứ này thích hợp cho ngươi rèn luyện tăng ý chí lực, chủ yếu là ý chí lực đối kháng tăng lên, đương nhiên, ở đó sẽ không có tư liệu gì, chỉ có ý chí lực hỗn loạn tôi luyện cho ngươi!"

Tô Vũ nghe đến loại bỏ thất, nghĩ đến lời Triệu Lập nói trước đây, ở đó đều là cặn bã sau khi phân tách tinh huyết, Triệu Lập hết sức coi trọng.

Nhưng có vẻ Bạch Phong lại không quá coi trọng.

Còn có mảnh vỡ thất, tàn phiến vạn tộc nguyên bản lưu lại. . . Dùng hẳn một phòng, rốt cuộc đã làm hỏng bao nhiêu vạn tộc nguyên bản?

Quả nhiên là giàu nứt đố đổ vách!

Nói là không có tiền, trên thực tế thì rất có tiền, nhà ai dám để vạn tộc nguyên bản hỏng chồng chất trong phòng.

Bạch Phong dựa trên ghế sô pha, rót cho mình chén trà, anh nhìn thoáng qua Tô Vũ, thấy hắn không có động tĩnh gì thì thầm mắng một tiếng, không có tính tự giác chút nào!

"Nhiệm vụ của ngươi chỉ có vậy, trước giai đoạn Dưỡng Tính, ta không có gì để dạy ngươi! Lúc này chương trình học cơ sở đã đủ cho ngươi, nhiệm vụ của ngươi khá nặng nề, một phương diện là phải học tập chương trình học cơ sở, một phương diện là đến phòng thí nghiệm hỗ trợ!"

"Quét dọn đi, mấy tháng rồi chưa dọn. . .” Bạch Phong uống một ngụm trà lạnh không biết đã để bao lâu, tiếp tục nói: "Yên tâm, ta sẽ không bắt ngươi làm việc không công, mỗi tháng ta trả ngươi 5 điểm công huân, ngươi tới học phủ mấy ngày nay, chắc đã biết 5 điểm công huân khó kiếm thế nào! Còn loại bỏ thất, mảnh vỡ thất, với người khác là bảo địa, nhưng với chúng ta thì không, coi như để ngươi nhập môn tu luyện, tự nắm bắt cơ hội đi."

Bạch Phong dứt lời thì đứng lên: "Ta có việc cần ra ngoài một chuyến, tự ngươi đi dạo quanh đây, nhớ kỹ, ngươi không được đi đến nơi ta không cho ngươi quyền hạn! Không cho phép dẫn người khác vào, chết rồi thì đừng trách ta!"

"Mệt thì tự tìm gian phòng mà nghỉ ngơi, trước kia có không ít người ở lại, trong phòng có đủ đồ. . . Nếu chăn mền mốc rồi thì tự nghĩ biện pháp!"

Nói xong, Bạch Phong cứ thế rời đi!

Tô Vũ im lặng!

Bạch Phong đi rồi, hắn mới cảm thấy thoải mái hơn một chút, nơi này chỉ có một mình hắn, hắn mới đến đây, có thể thăm thú xung quanh, không ai nói xấu bên tai.

"Khu thí nghiệm phụ, phòng kho, khu sinh hoạt. . ."

Ba nơi đó là nơi Tô Vũ có thể tiến vào.

Nhưng khu sinh hoạt. . . Tô Vũ nhìn thoáng qua, hắn cảm thấy bất đắc dĩ, đám gia hỏa này, bề ngoài thì ngăn nắp, rốt cuộc sau lưng đang làm cái trò gì vậy?

Sao lại trông như ổ heo thế này?

Toàn bộ phòng khách không có nổi một chỗ đặt chân.

Khắp nơi đều là rác rưởi sinh hoạt!

"Ai!"

Tô Vũ thở dài, hình tượng Bạch Phong tiêu sái và nho nhã trước đây, toàn bộ đã biến mất vào giờ khắc này, chỉ còn lại cái nhãn lôi thôi!

Còn lôi thôi hơn cả mình!

Sau khi cha hắn rời nhà, ít nhất Tô Vũ còn biết dọn dẹp nhà cửa, nhưng đám Bạch Phong thì. . . không thể chấp nhận nổi!

"Nếu ta có năng lực như Hạ Hổ Vưu thì tốt rồi. . ."

Lúc này Tô Vũ thật sự cảm thấy hâm mộ cậu ta, hai tiểu đệ Huyết Lôi quá vô dụng, không thể dùng để quét dọn vệ sinh được, hắn đành phải tự mình động thủ thôi!

...

Tô Vũ không ngờ nhiệm vụ ngày đầu tiên của mình ở sở nghiên cứu lại là quét dọn vệ sinh.

Tô Vũ bận rộn hơn hai tiếng mới miễn cưỡng dọn sạch khu sinh hoạt.

"Ổ heo!"

Tô Vũ thở phì phò, thầm mắng một tiếng.

Quá bẩn!

Sao mấy người này ở được vậy?

Hình như Bạch Phong thường xuyên ở đây, Tô Vũ phát hiện ra không ít đồ dùng hàng ngày của anh, cái tên này lôi thôi như thế, tìm đâu ra quần áo sạch để ra ngoài thế?

"Chắc không phải mua mấy trăm bộ để thay đổi đấy chứ?"

Tô Vũ tự hỏi, hắn quét dọn xong thì nổi lên hứng thú đi thăm trung tâm nghiên cứu.

Trung tâm nghiên cứu có ba tầng trên mặt đất, ba tầng ngầm, tổng cộng là sáu tầng.

Mỗi tầng một khu vực!

Giờ phút này hắn đang ở tầng một, đây là khu sinh hoạt, có nhà ăn, có phòng bếp, có phòng khách. . . chứa mấy chục người cũng không thành vấn đề.

Chẳng qua lúc này chẳng có ai.

Tô Vũ có thể tưởng tượng được, năm xưa ở thời điểm trung tâm nghiên cứu còn náo nhiệt, hẳn là nơi đây có không ít người, gian phòng nào cũng đầy ắp người.

Khu thí nghiệm chính là tầng ngầm thứ ba, tầng ngầm thứ hai là khu giam giữ, tầng tiếp theo là phòng kho.

Lầu hai là khu thí nghiệm phụ, lầu ba là phòng tài liệu.

Bây giờ, Tô Vũ chỉ có thể hoạt động ở tầng ngầm một đến lầu hai.

Hắn không có quyền hạn đến khu vực khác, Bạch Phong dặn rất kĩ nên hắn không dám tùy tiện chạy loạn, phòng trường hợp xui xẻo mà chết ở đây.

"Đến phòng kho xem sao. . . Biết đâu lại tìm được gì đó."

Tô Vũ động tâm, phòng kho của một sở nghiên cứu lớn thật sự mất hết chẳng còn chút gì sao?

Ta không tin!

. . .

Mấy phút đồng hồ sau.

Nhìn phòng kho rộng hơn 1000 mét vuông, kệ hàng hóa bày đầy phòng mà trống rỗng!

Tô Vũ thật sự câm nín.

Ta tin rồi.

"Phi Thiên hổ tinh huyết (Đằng Không)"

"Phệ Hồn yêu tinh huyết (Đằng Không)"

"Kim Sí Đại Bằng tinh huyết (Lăng Vân)"

". . ."

Nhìn các thùng đựng hàng và tên đánh dấu trên đó, Tô Vũ ngơ ngác rất lâu.

Hắn có thể tưởng tượng ra nơi đây từng giàu có như thế nào!

Ở đây có rất nhiều Đằng Không tinh huyết, Lăng Vân tinh huyết, hơn nữa còn là tinh huyết của các chủng tộc cường đại.

Nhưng hôm nay, tất cả đều đã biến mất!

Chỉ để lại một cái phòng kho trống rỗng!

Không, vẫn còn!

Tô Vũ tìm mãi mới thấy một bình tinh huyết vẫn còn chứa chất lỏng bên trong.

"Hỏa Đồn tinh huyết (Vạn Thạch)"

Một bình Hỏa Đồn tinh huyết nho nhỏ, có lẽ đã bị quên lãng, nhét vào nơi hẻo lánh không ai hỏi thăm.

Tô Vũ khóc không ra nước mắt!

Kỳ thật Hỏa Đồn tinh huyết cũng là thứ tốt, nhưng so với những cái tên trên đống nhãn kia, lại nhìn chữ Hỏa Đồn tinh huyết. . . Đúng là rác rưởi!

Thứ này còn không bằng Thiết Dực điểu tinh huyết.

Chỉ hỗ trợ Thiên Quân và Vạn Thạch cảnh rèn luyện thân thể một chút mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment