Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2180 - Chương 2180: Bị Người Lợi Dụng

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2180: Bị Người Lợi Dụng
 

Chu Thiên Phương yên lặng gật đầu, y đã hiểu.

So với Cửu Diệp Thiên Liên thì Tô Vũ lại càng quan trọng hơn!

Điểm này dù là y thì cũng có thể nhìn ra.

Một bên là bảo vật có thể chứng đạo Bán Hoàng, một bên là bá chủ của một thế lực sau lưng có ba tôn Bán Hoàng, 35 tôn vô địch, giết Tô Vũ ở đây thì cái giá phải bỏ ra quá nhỏ, có ai mà không vui lòng?

So với việc giết Tô Vũ, để cho Nhân tộc nhiều thêm một vị Bán Hoàng thì cũng chẳng tính là gì.

"Chúng ta thật sự mặc kệ à?"

"Không quản được, cũng không biết hắn ở đâu! Huống chi ta nói rồi, có một lão quỷ đang nhìn ta chằm chằm, có lẽ Huyết Hỏa đã phát hiện ra ta, gia hỏa này không giống đám Huyết Hỏa Ma tộc khác, sống đến bây giờ vẫn không chết thì nói rõ lão không dễ đối phó!"

"Vậy ngài hãy cẩn thận!"

"Yên tâm, hắn muốn đối phó ta thì cũng không đơn giản, huống chi chưa chắc hắn đã giao thủ với ta, có vẻ hắn muốn đấu với Ma Hoàng một trận hơn!"

Bóng đen lại cười nói: "Nguy hiểm nhất vẫn là tên bộ trưởng Thiên bộ kia, thứ ông ta khát cầu chỉ có Cửu Diệp Thiên Liên! Ngươi cho rằng ông ta thật sự không làm gì được Hà Đồ sao? Ha ha, ta cho ngươi biết, kỳ thật những người kia đều đang chờ đợi, hiện tại họ áp chế Hà Đồ chỉ vì không muốn y lên quấy rối. Cửu Diệp Thiên Liên vừa nở ra, ngươi chờ đi, Hà Đồ nhất định sẽ lên, y nhất định sẽ mở ra thông đạo Tử Linh, không quấy đục nước thì sao có thể đoạt bảo?"

Chu Thiên Phương yên lặng gật đầu, kỳ thật tất cả mọi người đều đã nhìn ra, bao gồm cả vị trước mặt này, bao gồm cả Huyết Hỏa hay bộ trưởng Thiên bộ đều đang bình tĩnh chờ đợi. Họ đợi Cửu Diệp Thiên Liên nở rộ sẽ để Hà Đồ tiến vào, lợi dụng Hà Đồ trở thành gậy quấy phân heo.

Hà Đồ cho là không ai có thể làm gì y, trên thực tế y chỉ là công cụ bị mọi người lợi dụng mà thôi.

Mưu kế của Tử Linh có thể qua mặt một đám người sống sờ sờ hay sao?

Hà Đồ lén lút chấn động Quy Nguyên đao, vô địch tầng bảy đều mặc kệ y, chín phần mười trong số họ đều mang tâm lý nắm chắc, hiện họ chỉ cố ý áp chế tiến độ, chờ khi nở rộ mới để Hà Đồ đi lên làm kẻ đần giúp một số người đạt được mục tiêu.

Chu Thiên Phương dĩ nhiên cũng khá nắm chắc, y nói khẽ: "Không có gì bất ngờ xảy ra thì khi Cửu Diệp Thiên Liên nở rộ, Hà Đồ và Tử Linh quân chủ kia sẽ đi lên, trong thông đạo cũng không thiếu người, không biết là kẻ nào không may. Ta thấy không chừng có người sẽ tự vác đá đập chân của mình, hy vọng đó không phải Nhân tộc!"

Nói xong y lại lắc đầu thở dài, "Những người khác thì còn đỡ, gia hỏa Tần Trấn kia ngây ngốc kia chỉ tập trung tinh thần đánh Hà Đồ, sau này phải cảnh cáo y đừng để y đánh quá độc ác. Hạ Long Võ, Chu Phá Long đều gian hoạt như quỷ, hô cho to nhưng không hề xuất lực, ngược lại thì Tần Trấn. . . Phải cẩn thận một chút mới được, ta thấy y thật sự có lòng muốn đánh chết đám Tử Linh kia!"

Bóng đen phì cười, "Không sao đâu, y quá yếu, đánh lợi hại hơn nữa thì Hà Đồ cũng không coi ra gì! Chỉ xem là kẻ nào xui xẻo sau khi Tử Linh xuất hiện mà thôi, những kẻ đơn độc đều biết đoạt bảo gian nan thế nào, cứ cố ý nhường bọn họ một chút, ta thấy tốt nhất là kiềm chế lại, để đám độc hành bị Tử Linh theo dõi, cũng coi như phụ trợ một tay!"

"Cũng phải."

Hai người thương lượng xong xuôi, rất nhanh đã tan biến ngay tại chỗ.

. . .

Mà giờ khắc này, ở cửa vào bảy tầng, Tần Trấn đang thở hồng hộc, vui mừng vì cuối cùng cũng đánh lui được Hà Đồ. y trở lại chỗ cũ, thở phào rồi nói: "Ta có cảm giác bộ trưởng Thiên bộ không mạnh như tưởng tượng, những người khác cũng thế. . ."

Chu Phá Long và Hạ Long Vũ không lên tiếng phối hợp với lời này, một lát sau, Hạ Long Vũ mới nhẹ giọng dặn dò: "Qua mấy ngày nữa, khi Cửu Diệp Thiên Liên nở rộ thì ngươi đi theo chúng ta, đừng có đi loạn một mình!"

"Hả?"

"Nghe theo là được!"

Hạ Long Vũ lau sạch thanh đao của mình, cũng không ngẩng đầu lên mà nói: "Ngươi vừa chứng đạo, chết tại đây thì Đại Tần vương sẽ thương tâm, ngươi cứ theo chân chúng ta cùng hành động đi, cách xa đám Tử Linh một chút."

". . ."

Tần Trấn nhìn thoáng qua Hạ Long Võ rồi nhìn lại Chu Phá Long, nửa ngày sau mới hỏi: "Lại muốn làm cái gì à?"

Cảm giác như lần này lão tử lại bị tính kế rồi!

Lần trước ta chẳng hiểu ra sao mà đột nhiên chứng đạo thành công!

Các ngươi hết bảo ta chạy lại bảo ta chứng đạo rồi lại chạy.

Lần này lại thế nào nữa đây?

Hạ Long Vũ lười nói thêm, Chu Phá Long cũng không nhiều lời. Quen là tốt rồi, không cần phải nói nhiều, tránh để xảy ra sơ xuất.

. . .

Thần Hầu phủ.

Rất nhiều người đều đang nhìn lên bầu trời, nhìn vào hư ảnh của Cửu Diệp Thiên Liên sắp nở rộ.

Bên cạnh Tô Vũ, lão Hách ngắm một hồi bèn buột miệng khen: "Đẹp quá!"

Đẹp á?

Chưa hẳn là đẹp, thế nhưng tăng thêm thuộc tính Hợp Đạo nên quả là đẹp không sao tả xiết!

Trong đại viện, nhiều vị Thần tộc khác cũng ra khỏi phòng, có cường giả Nhật Nguyệt mở miệng bàn luận: "Tộc ta có thể cướp lấy bảo vật này không?"

"Khó mà nói."

Mọi người xôn xao nghị luận, đúng lúc đó, một thân ảnh cường hãn đột nhiên hiện lên ở cửa ra vào, "Mở cửa!"

Ngoài cửa có một vị Thần vương mới đến.

Bên cạnh Chiến Vô Song, trong mắt vị cường giả chuẩn vô địch có nhật nguyệt thay đổi liên tục, kiểm tra đối phương một hồi, vị vô địch ở ngoài cửa cũng không để ý, đợi chuẩn vô địch này dò xét xong xuôi, trên đại thể đã xác định thân phận đối phương, lúc này mới mở ra đại môn Thần Hầu phủ.

Vị Thần vương vô địch tiến vào ngay lập tức.

Ông ta không giận vì bị chuẩn vô địch dò xét, gần đây Lam Thiên điên khùng giết người trắng trợn, nên vẫn cần phải phân biệt rõ thân phận, vì vậy dù là vô địch thì cũng không thể hoàn toàn không đề phòng.

"Bái kiến Thần vương!"

Một đám người dồn dập hành lễ.

Thần vương tóc dài màu xanh lam khẽ gật đầu, toàn thân ông đều tản mát ra lực lượng lạnh lẽo thấu xương.

Phất tay đóng cửa lại, Thần vương đạm mạc nói: "Các ngươi về phòng trước đi. Chiến Vô Song, Vũ Thánh, hai ngươi lưu lại!"

Ông gọi tên Chiến Vô Song cùng với vị chuẩn vô địch kia.

Những người khác không dám nhiều lời, nhanh chóng trở về phòng mình. Đương nhiên Tô Vũ cũng không ở lại, hắn và lão Hách chung phòng, vào trong rồi hắn mới hiếu kỳ hỏi: "Đại nhân muốn nói cái gì thế nhỉ?"

Lão Hách cạn lời, ngươi đúng là cái gì cũng cảm thấy hứng thú, rảnh rỗi đến phát sợ!

Bình Luận (0)
Comment