Trong Huyễn Thiên Kính, một đám Thần tộc đều tỏ ra kinh hồn bạt vía.
Ai nấy đều thấy sợ hãi.
Hiện tại bọn họ đã ở trong Thiên binh, ra không được, vào không xong, hệt như một cái lồng giam, một khi Băng Phong Thần vương gặp chuyện không may thì cả đám liền tiêu đời.
Thế nhưng ở nơi vô địch hoành hành thế này thì bọn họ cũng đành chịu.
Điều duy nhất có thể làm chính là cầu nguyện cho Băng Phong Thần vương không có việc gì!
Oành oành!
Tiếng nổ rất lớn, ngay cả bọn hắn cũng nghe thấy, thậm chí ở trong Thiên binh rồi mà Thần tộc còn cảm nhận được tử khí xâm lấn, giờ khắc này, ước chừng có 11 tôn Tử Linh cực kỳ cường hãn đang lơ lửng trong hư không, tiếng cười thăm thẳm điên cuồng vang vọng đất trời.
. . .
"Chúng ta ra được rồi!"
"Vùng đất sinh linh bẩn thỉu!"
"Ha ha ha, Hà Đồ, làm cho gọn gàng vào!"
"Tinh Nguyệt, tốt lắm!"
". . ."
Đám Tử Linh quân chủ đều hết sức sung sướng.
Thoải mái quá!
Chúng ta được ra rồi!
Chẳng những đi ra mà lúc này họ còn tạm thời thoát khỏi quy tắc hạn chế, đây mới là chỗ tốt lớn nhất, bằng không tùy tiện đi ra rồi tùy tiện giết người, sau đó lại bị đao quy tắc tùy thời giáng lâm thì cũng chẳng vui vẻ gì, khi đó, dù ngươi có là Tử Linh quân chủ thì cũng bị Quy Nguyên đao giết chết.
Hà Đồ cũng lộ ra vẻ mặt tươi cười rạng rỡ.
Y nhìn từng tôn vô địch trốn chạy, nở nụ cười sảng khoái.
Nhưng trong lòng y biết rõ, mấy tên sinh linh khốn kiếp kia không phải là không địch lại Tử Linh bọn họ, mà chỉ là muốn để bọn họ làm gậy quấy phân heo thôi, được, ta thỏa mãn các ngươi!
Quấy cho các ngươi nát như cám mới thôi.
Hà Đồ cười nói: "Chư vị, nếu như đã đi ra mà không giết chóc một phen thì quả thực có lỗi với nỗ lực của chúng ta! Trước hết hãy giết tất cả Vĩnh Hằng tiểu tộc. . ."
"Không, giết Thần tộc đi, ta chán ghét bọn chúng!"
"Giết Ma tộc trước được không? Ta ghét tộc đó nhất!"
"Không không không, giết Nhân tộc đi, ta nhớ năm xưa ta chính là bị Nhân tộc giết chết, mặc dù đã không còn cảm giác gì nữa nhưng giết bọn hắn vẫn tốt hơn. . ."
Nào ngờ thoáng cái, những vị quân chủ này liền “chống đối”, không muốn nghe lời Hà Đồ nữa.
Chúng ta đều đã đi ra, đương nhiên là phải làm những việc khiến bản thân thoải mái trước.
Sắc mặt Hà Đồ có chút khó coi, y vừa định dựa vào lí lẽ biện luận thuyết phục bọn họ thì chợt nghe Tinh Nguyệt lên tiếng: "Trước hết hãy giết Tiên tộc, Tiên tộc có Thiên Nguyên khí có thể áp chế tử khí của chúng ta, giết bọn chúng trước, sau đó thì báo thù riêng phần mình. Tiên tộc mới là công địch của Tử Linh!"
Nghe nàng nói thế, mấy vị Tử Linh bên cạnh liền hô hào: "Được, nếu Tinh Nguyệt đã nói vậy thì hãy cho Tinh Nguyệt mặt mũi, chư vị, trước hết cứ giết Tiên tộc đi!"
". . ."
Hà Đồ điên cuồng mắng chửi trong bụng!
Là ta thả các ngươi ra, hỗn đản, vì sao các ngươi lại nghe lời Tinh Nguyệt?
Tinh Nguyệt chết tiệt, nàng đang đoạt quyền lên tiếng của ta!
Mà Tinh Nguyệt thì vẫn tỏ vẻ lạnh nhạt, nhưng trong lòng thì đang vui sướng nhấm nháp loại tư vị này.
Cảm thụ quá đặc biệt, đây chính là mị lực của ngôn ngữ nói!
Ta cũng có thể làm lãnh tụ!
Chỉ cần lừa gạt đám người kia, bọn họ liền tín nhiệm ta, sẽ có cảm giác ta đáng tin cậy hơn Hà Đồ!
Tinh Nguyệt đang nghĩ, ta có nên mang theo đám người kia đi giết Tô Vũ hay không?
Thế nhưng. . . Ta có chút không nỡ.
Bởi vì Tô Vũ đã giúp nàng cảm nhận được ưu việt về chỉ số thông minh, nghiền ép đám Tử Linh quân chủ này khiến nàng thoải mái lăn lộn, trở thành lão đại trên danh nghĩa, mặc dù mọi người chỉ tạm thời nghe nàng, bất quá như vậy đã đủ rồi!
Về phần Hà Đồ có tức hay không thì có quan hệ gì với nàng.
Tinh Nguyệt hết sức vui vẻ, nhìn quanh một vòng rồi nói: "Vậy cùng nhau giết sạch Tiên tộc trước đi!"
"Được!"
9 tôn Tử Linh biến mất trong nháy mắt.
Hà Đồ và Ngốc Ngốc ngây người nhìn nhau, Hà Đồ tức giận nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng rơi vào đường cùng, y đành phải đi theo số đông.
Về phần giết người nào hay nhằm vào người nào trước thì y vốn cũng không có ý kiến.
Thế nhưng mọi chuyện không nên nghe theo Tinh Nguyệt như vậy!
Hà Đồ rất khó chịu!
Luôn cảm giác mình vất vả lao động nhiều ngày, cuối cùng lại thả ra một đám sói mắt trắng, công lao của y đều bị người nào đó cướp đi cả rồi.
Đúng vậy, hiện tại tất cả mọi người đều cảm thấy công lao là của Tinh Nguyệt.
Hà Đồ là do nàng truyền tống tới, Hà Đồ có thể lên trên tầng bảy cũng là do Tinh Nguyệt đang xuất lực, hết thảy đều có liên quan tới Tinh Nguyệt.
Hà Đồ bất quá chỉ là tay chân mà thôi.
. . .
Ầm ầm!
Tầng bảy vẫn không ngừng chấn động kịch liệt.
Rất nhanh, giọng nói của Băng Phong Thần vương truyền vào Huyễn Thiên Kính: "Tiên tộc luôn gây phiền toái, không nghĩ tới bọn chúng lại trở thành tấm bia đầu tiên, quả là thú vị!"
Trong lời Băng Phong Thần vương mang theo một chút tiếu ý.
Tử Linh đi ra thì sẽ giết người.
Đây cũng là một vấn đề mà mọi người đang đánh cuộc!
Tử Linh sẽ nhằm vào người nào hay là sẽ giết lung tung?
Sự thật chứng minh Tử Linh đang nhắm vào Tiên tộc, lúc này Tử Linh và Tiên vương đã tiếp xúc với nhau, chuẩn bị bộc phát đại chiến.
Băng Phong Thần vương nhẹ nhàng thở ra, nhưng sâu thẳm trong lòng lại có chút tiếc nuối.
Kỳ thật ông càng muốn Tử Linh nhằm vào Ma tộc hơn!
Bởi vì Ma tộc có nhiều cường giả ở đây nhất.
Bọn họ có tới 7 vị Ma vương, trong đó còn có cả kẻ sở hữu thực lực cực mạnh là Huyết Hỏa Ma vương, nhất tộc này mới nên là đối tượng bị nhằm vào.
Thế nhưng kẻ xui xẻo lại là Tiên tộc!
. . .
Các tộc đều đang ẩn núp chờ đợi cơ hội.
Trong khi đó, mấy vị Tiên vương chỉ muốn lật trời lên mà chửi bậy.
Trên một ngọn núi, Huyền Hách Tiên vương cả giận mắng: "Hà Đồ, ngươi muốn đối địch với Tiên tộc ta sao?"
Hà Đồ không trả lời.
Ngươi cút luôn đi!
Cũng không phải lão tử nói muốn giết các ngươi, huống chi, đối địch thì đối địch thôi.
Thác Phạt cười ha hả, "Tiên tộc chó má gì chứ, có năng lực thì Tiên tộc các ngươi sát nhập Tử Linh giới vực xem!"
Tử Linh thực sự không sợ bọn họ.
Có năng lực thì ngươi tới giết đi!
Ai tiêu diệt ai, còn phải hỏi sao?
Tiên tộc càn rỡ ở vạn giới, ở Tử Linh giới thì dám càn rỡ cái gì!
Huyền Hách Tiên vương thầm mắng một tiếng, ông ta nhanh chóng trốn chạy, căn bản không có tâm tư đấu với đám Tử Linh này, mà thực tế ông ta cũng đấu không lại.
Có điều ông đang hết sức tức giận, thật sự xui xẻo, cảm giác như vận rủi gì cũng đổ hết lên đầu Tiên tộc.
Người đã chết một nhóm lớn còn chưa nói, bây giờ Tử Linh vừa xuất hiện thì mục tiêu đuổi giết hàng đầu lại chính là Tiên tộc, đây không phải xui xẻo thì là cái gì?
Tử Linh giết lung tung không quản là ai thì mới đúng.
Nào có chuyện kết đội mà đi, 11 tôn Tử Linh đều chỉ nhăm nhe tới giết Tiên tộc!
Trong đây nhất định là có uẩn khúc gì đó!
Cho dù trong lòng ông ta ôm vô số nghi hoặc nhưng cũng không kịp nghĩ nhiều nữa rồi.
Lần này Tiên tộc gặp phiền toái lớn, Tử Linh không buông bỏ thì hiển nhiên Tiên tộc phải lui khỏi tranh đấu, chỉ riêng chuyện bảo vệ tính mạng cũng đã cực kỳ khó khăn.