Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2212 - Chương 2212: Ta Cũng Là Kẻ Thiếu Kiên Nhẫn

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2212: Ta Cũng Là Kẻ Thiếu Kiên Nhẫn
 

Tô Vũ thầm thở dài, hắn không biết Đại Tần vương lựa chọn như vậy là đúng hay sai. Còn nữa, vừa rồi Đại Tần vương có thể mặc kệ không ra tay, ông có thể chờ tới khi Cửu Diệp Thiên Liên nở rộ thì mới xuất thủ cướp lấy... Hiện tại, quá sớm!

Cách thời điểm nở rộ còn nửa canh giờ, nửa canh giờ đủ để quyết định thắng bại của cuộc đại chiến.

Quá sớm!

Lãnh tụ của Nhân tộc mà thậm chí chút lòng kiên trì ấy đều không có sao?

Chút mắt nhìn đại cục cũng khuyết thiếu ư?

Đúng là không biết nhẫn nại!

"Ngu ngốc!"

"Ngài chịu đựng một hồi, đợi Cửu Diệp Thiên Liên nở rộ, lấy thực lực của ngài quét ra một thương thì dưới tình huống bất ngờ người nào có thể tranh giành với ngài? Ai mà dám giành?"

Tô Vũ bỗng thấy bực tức!

Ngài đúng là kẻ thiếu kiên nhẫn!

Có điều mắng xong, tâm tình Tô Vũ lại chùng xuống.

Hẳn là Đại Tần vương không đành lòng, hành vi này tuy không phù hợp với tác phong của kẻ lãnh tụ, nhưng làm như vậy thì chứng tỏ ông chính là Nhân tộc điển hình.

Khi Nhân tộc có dấu hiệu rơi vào thế hạ phong, ngay khi Tử Linh xuất hiện, khi các tộc có động tĩnh đuổi tận giết tuyệt, ông liền lựa chọn xuất thủ.

Không chờ tới thời khắc Cửu Diệp Thiên Liên nở ra nữa!

Lựa chọn phát động trước thời hạn đại biểu ông đã từ bỏ Cửu Diệp Thiên Liên mà lựa chọn nhóm Hạ Long Võ, lựa chọn Lam Thiên, không thể chứng đạo Bán Hoàng vậy thì ông sẽ đồng sinh cộng tử với bọn họ, giết cho thật thống khoái!

Quá vọng động rồi!

Oanh!

Một tiếng nổ đùng đùng đánh thức Tô Vũ, hắn nhìn ra ngoài, hiện tại có không ít vô địch đều đang thổ huyết, dĩ nhiên cũng có vô số vị khác đang phẫn nộ gầm thét!

Trước mặt hiện lên một người.

Đại Tần vương!

Phong thái của ông vẫn vô cùng bễ nghễ.

Toàn thân Đại Tần vương đẫm máu, có điều trên mũi thương lại đang treo một người, mũi thương bộc phát ra hào quang óng ánh, một tiếng ầm vang dội xuống.

Đây là thế thân cuối cùng của đối phương!

Tam thân vẫn lạc!

Ầm ầm!

Huyết vân hội tụ, vị vô địch thứ ba bị giết đến từ Thần tộc.

Đến tận lúc này, ba tộc Thần Ma Tiên đều đã bị giết một vị vô địch, vị Tử Linh quân chủ thứ ba cũng xuất hiện ngay tức khắc!

Mà trên trán Đại Tần vương có một vết đao sâu hoắm, huyết dịch giàn giụa, vô pháp khép lại, không biết là người nào đã chém ra một đao này, một đao ấy thiếu chút nữa đã chặt đứt đầu của ông.

"Ba tên!"

Trên mặt Đại Tần vương lộ ra nụ cười cứng ngắc.

Ba tên!

Có thể giết bao nhiêu?

Ông không biết!

Chung quanh ông vẫn còn 14 tôn vô địch và 3 vị Tử Linh quân chủ.

Địch nhân không ít.

Thế nhưng ông không quan tâm đến Tử Linh.

Ông cũng không định giết Tử Linh, giết chúng chẳng có chút ý nghĩa nào cả.

Mà giờ khắc này, ở bên ngoài vòng vây, có một vị Tử Linh quân chủ lên tiếng: "Đại Tần vương, đưa ra cái giá hoặc bảo vật tương ứng cho Tử Linh tộc, chúng ta có thể rời đi!"

Đại Tần vương không để ý tới hắn.

Ông không có.

Đừng nói là ông, dù là Tô Vũ thì cũng không có, không. . . Tô Vũ có một viên Sinh Tử quả, đưa cái này ra thì có thể khiến một vị Tử Linh quân chủ rời đi, nhưng mà làm vậy thì cũng không thay đổi được mấy cục diện lúc này.

. . .

Huyết Hỏa Ma vương thân mang đầy vết thương, có điều nhẹ hơn Đại Tần vương nhiều, lúc này gã lạnh lùng kích động: "Tử Linh quân chủ, các ngươi cũng có trí tuệ, phải biết Đại Tần vương rất khó chơi, hãymau liên thủ giết ông ta đi! Các ngươi hoàn thành nhiệm vụ, đạt được quy tắc ban thưởng, bọn ta cũng hoàn thành mục tiêu đánh tan Nhân tộc, hợp tác cùng có lợi!"

Liên thủ!

Bằng không không biết phải chết thêm mấy vị, Đại Tần vương quá mức cương mãnh, thương thế tuy nặng nhưng chiến lực vẫn còn là đỉnh phong, tiếp tục như thế, không chết bảy tám vô địch thì cũng khó mà giết được ông!

Thần Ma cũng không có ý phân tán, vả lại ở đây mà dám chia tách nhau ra thì chắc chắn sẽ bị Đại Tần vương đánh bại từng tên, đó mới là điều nguy hiểm nhất!

Đến cấp độ của vô địch thì chút trí tuệ ấy dĩ nhiên vẫn phải có.

Chỉ có thể giết!

Phân ra sinh tử, phân rõ thắng bại!

. . .

"Bị thương rồi!"

Tô Vũ nhìn chằm chăm Đại Tần vương, tổn thương nặng nhất không phải là vết đao trên trán mà là huyết chưởng hỏa diễm nơi ngực ông.

Đó là do Huyết Hỏa Ma vương lưu lại, nó vẫn đang thiêu cháy khí huyết của Đại Tần vương, thiêu cháy nguyên khí cùng thân thể ông.

Tuy Đại Tần vương rất mạnh nhưng dù sao nơi này cũng có quá nhiều vô địch.

Ở nơi xa xa, tiếng Lam Thiên u oán kêu lên không ngừng, giết cho Thiên Chú rút lui liên hồi, bất quá vẫn không có cách nào triệt để nghiền ép đối phương.

Nhóm Tinh Nguyệt thì bị bộ trưởng Thiên bộ ngăn trở!

Ánh mắt Tô Vũ âm lãnh… Đến lúc rồi.

Bên kia, Tần Trấn đã sắp phát điên, thế nhưng ba đại Tiên vương cũng điên rồi, họ đều đang điên cuồng thiêu đốt tinh huyết, quyết tử với Nhân tộc!

Tô Vũ không nhìn họ nữa, hắn liếc qua chung quanh, bỗng phát hiện một đầu Tử Linh Nhật Nguyệt.

Trên người nó có khí tức của Tinh Nguyệt.

Xem ra tinh huyết vô địch đang nằm ở trên người đầu Tử Linh kia.

Có điều bây giờ hắn có thể nuốt được sao?

"Có lẽ. . . Có thể thừa cơ giết một vị vô địch, lấy được ban thưởng hoàn thành tam biến, sau đó ta lại đi thôn phệ tinh huyết vô địch."

Sau tam biến, lực lượng thân thể đạt tới 580 vạn, mở Dương khiếu ra thì sẽ cao tới trên ngàn vạn!

Khi đó ta có thể thôn phệ tinh huyết vô địch rồi đúng không?

Dù không thể thì ít nhất cũng có đủ thực lực chuẩn vô địch!

"Giết vô địch, tam biến hoàn thành. Bất quá chỉ phụ trợ đánh giết thì ban thưởng không đủ, đúng rồi, vô địch Thiên Uyên tộc. . . Giết gã đi thì ta có thể lấy được được phần thưởng hoàn chỉnh!"

Ban thưởng nguyên vẹn chỉ cần đáng tin cậy chút thì tuyệt đối có thể giúp hắn hoàn thành tam biến.

Mặt khác, còn có lão Chu.

"Đúng, lão Chu!"

"Băng Phong Thần vương đang lo ác chiến, căn bản không có thời gian để ý đến ta, trước tiên ta sẽ cướp lấy quyền khống chế Huyễn Thiên Kính, lừa gạt cảm giác của ông ta, bắt Vũ Thánh làm con tin, tùy thời chuẩn bị cho việc đánh giết ra ngoài. . ."

Tô Vũ nhanh chóng tính toán kế hoạch!

Đáng giá không?

Không biết, mặc kệ nó!

Nhân tộc. . . Ta không có cảm tình với Nhân tộc, thế nhưng ta hy vọng cha ta có một hậu phương an ổn, ta hy vọng các sư phụ của ta có người che chở, ta hy vọng ở Đông Liệt Cốc còn có thể chứng kiến trường thương của Tần gia!

Có lẽ hôm nay ta đã quyết định sai lầm.

Thế nhưng ta cảm thấy đây là việc mình nên làm, người sống cả đời chỉ cần không thẹn với lòng, nếu hôm nay ta bàng quan mặc kệ, không làm gì cả, lòng ta sẽ an ổn nổi sao?

Giờ khắc này, Tô Vũ đã hạ quyết tâm.

Hắn lặng yên không một tiếng động nuốt một giọt tinh huyết chuẩn vô địch xuống.

Đạo kim văn thứ 109 trên Huyễn Thiên Kính bị ý chí lực của hắn nhanh chóng bao trùm.

Cách đó không xa, ý chí lực của Băng Phong Thần vương trong Thiên binh bị Tô Vũ che đậy lại, bình thường hắn tuyệt đối không dám làm thế, bởi vì chắc chắn đối phương sẽ cảm nhận được, nhưng hiện tại. . . Băng Phong Thần vương đang hết sức chú tâm vào cuộc chiến với Đại Tần vương, ông ta nào dám phân tâm đi quản mấy chuyện này.

Đây chính là cơ hội!

Có lẽ sự xuất hiện của mình cũng chẳng thay đổi được gì, thế nhưng, có một số việc Tô Vũ nhất định phải làm!

Trong nháy mắt, Tô Vũ đã che đậy lại khí tức của Băng Phong Thần vương.

Mà Vũ Thánh vẫn hoàn toàn không biết gì cả.

Ông ta không phải Đúc binh sư, ông không nghĩ tới hoặc là nói, ông chưa từng cân nhắc qua khả năng khi Băng Phong Thần vương còn sống mà binh khí lại bị người khác cướp mất.

Chiến Vô Song đang quan chiến cũng chợt nhìn quanh bốn phía, biểu tình của hắn hơi khác thường nhưng cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Mà Tô Vũ thì vẫn đang chờ.

Hắn đang chế tạo cơ hội!

Vào thời khắc này, Băng Phong Thần vương đang bị công kích, một tiếng nổ ầm vang, toàn bộ Huyễn Thiên Kính cũng chấn động một cái, những người khác dù đã phong bế giác quan thì rung động kịch liệt như vậy vẫn khiến họ bừng tỉnh.

Có người mờ mịt trợn mắt, có người thì kinh hô!

Mà Tô Vũ cũng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, đột nhiên thét to: "Xem kìa, đó là cái gì. . ."

Bình Luận (0)
Comment