“Gọi lão tử làm gì?”
Tô Vũ cười lạnh, “Một đám phế vật, lần này các ngươi không cảm ơn ta à? Nếu không nhờ ta, sao các ngươi có thể thoải mái chiến đấu mà không cố kỵ gì, ta đã dọn rất nhiều rác rưởi cho các ngươi rồi đấy!”
Nghe vậy, có người biến sắc, Lôi Đình Thần vương giận dữ quát: “Ngươi giết hết đám người Vô Song rồi ư?”
“Không!”
Tô Vũ bình tĩnh đáp: “Chỉ cần Thần tộc rời khỏi, ta bảo đảm sẽ không khó xử Thần tộc, ta và những Nhân tộc khác đều sẽ làm vậy, nếu Nhân tộc không tuân thủ hứa hẹn, Tô Vũ ta liền phản bội Nhân tộc, không bỏ qua cho Nhân tộc! Đây là lời hứa hẹn của Tô Vũ ta, thế nào? Rời khỏi đây đi, ta sẽ thả đám người Chiến Vô Song ra!”
“Đừng hòng!”
Lôi Đình Thần vương gầm lên: “Tô Vũ, ngươi đừng mơ nữa!”
“Gàn bướng hồ đồ!”
Tô Vũ nói: “Lôi Đình, ta muốn xem cuối cùng đám phế vật các ngươi sẽ chết bao nhiêu!”
Còn 16 vị vô địch đối địch!
Không tính Tử Linh, không tính Ngũ Hành tộc.
Không tính cả bộ trưởng Thiên bộ, đến giờ mà lão vẫn không thừa cơ công kích Đại Tần vương, Tô Vũ không biết lão có ý gì, có điều chắc chắn lão ta cũng không phải người tốt!
“Tô Vũ, ngươi chết chắc rồi!”
Lôi Đình Thần vương hét: “Giết!”
Oanh!
Mục tiêu là Đại Tần vương, Đại Tần vương đã trọng thương, không giết ông mà đối chiến với Tô Vũ để bị hắn kiềm chế thì chính là ngu ngốc, giết Đại Tần vương xong, Nhân tộc đừng hòng có ai sống sót, về phần Tô Vũ thì tự khắc sẽ có Tử Linh đối phó!
Bên phía Tô Vũ, quả thật vị Tử Linh quân chủ kia đã chạy tới.
Tô Vũ liền hét: “Hà Đồ, giúp ta đối phó hắn!”
Ngoài Cung Vương phủ, Hà Đồ không khỏi sửng sốt.
Ta biết ngươi là Tô Vũ, nhưng có phải ngươi đang quá kiêu ngạo rồi không?
Vì sao ta phải ra tay giúp ngươi?
Không lẽ là vì ngươi từng đánh nát oán niệm của ta?
Ngược ngạo như vậy?
Vớ vẩn!
Hà Đồ mặc kệ hắn, đúng lúc này, Tô Vũ liền truyền âm qua: “Hà Đồ, không phải ngươi luôn muốn tự do tự tại ra vào sinh linh giới sao? Có phải nơi ngươi truyền tống tới có 360 ngôi sao đang vận chuyển đúng không? Ngươi cảm thấy lần sau ngươi còn tiến vào được không? Không có khả năng! Nhưng ta biết cách tiến vào như thế nào! Còn nữa, chỉ cần chúng ta liên thủ thì có lẽ ta có thể nghĩ ra cách giúp ngươi ra vào Hồng Mông thành...”
Hà Đồ lười để ý.
Ai muốn quan tâm đến ngươi!
“Hà Đồ, ngươi muốn sống lại không? Trở thành người sống chân chính, ta cho ngươi cơ hội! Ngươi có thể nghịch chuyển tử khí đúng không? Nếu ngươi còn ký ức, vậy ngươi phải biết rằng khi ta cường đại đến một cảnh giới nhất định, ta có khả năng nghịch chuyển sinh tử, hồi sinh ngươi! Năm xưa có lẽ ngươi chưa từng suy xét chuyện này. Mà nay, trong chư thiên vạn giới, kẻ mở được 360 nguyên khiếu chỉ có Tô Vũ ta, chỉ một mình ta biết phương pháp nghịch chuyển nguyên khiếu, có lẽ ngươi cũng biết, nhưng hiện tại ngươi đã chết, ngươi còn có thể nghịch chuyển sinh khí được sao?”
Hà Đồ chấn động.
Người ngoài không hiểu, người ngoài không biết!
Nhưng y biết!
Đúng vậy, y biết.
Y biết phương pháp nghịch chuyển nguyên khiếu, đây là điểm mấu chốt để năm xưa y mở ra thông đạo Tử Linh, dẫn dắt Tử Linh chinh chiến chư thiên.
Y khai 360 nguyên khiếu, cho nên y biết.
Trừ y ra thì không còn ai biết cả.
Nhưng hiện tại đã có!
Tô Vũ!
Sống lại ư?
Đúng vậy, y biết điều này có thể, kỳ thật năm xưa y đã từng thử nghiệm, nhưng việc này rất nguy hiểm, y đã thất bại vài lần, nhưng thất bại không có nghĩa là không thể, Hà Đồ có ký ức về phương diện này.
“Hà Đồ, trong chư thiên vạn giới này chỉ có ngươi là hiểu ta nhất, những người khác không hiểu, chúng ta là đồng loại, ta nói ngươi có thể sống lại, người khác không tin, ngươi có tin không?”
Tô Vũ không quan tâm vị Tử Linh quân chủ phía sau, hắn vừa tránh né vừa tiếp tục truyền âm cho Hà Đồ.
Hắn đang đánh cược, cược rằng Hà Đồ vẫn muốn sống lại!
Còn Tinh Nguyệt... Cứ để nàng giữ chân bộ trưởng Thiên bộ đi, cũng là để mê hoặc Thiên Uyên tộc, có lẽ hiện tại đối phương đã hoài nghi, nhưng Hà Đồ không ký kết minh ước cùng bọn họ, không cần bảo Tinh Nguyệt làm gì, huống chi hiện tại hắn đang cần hấp thu đại lượng tử khí, Tinh Nguyệt dù muốn cũng chẳng làm được gì.
Sắc mặt Hà Đồ biến đổi liên tục!
Sống lại!
Ánh mắt y cực kỳ phức tạp.
Hồi sinh ta... Tô Vũ có làm được không?
Hắn có thể, đúng không?
Y biết nguy hiểm rất lớn bởi vì y đã từng thử nghiệm, kết quả không tốt lắm, y khiến kẻ bị thay đổi ấy nổ tung.
Nhưng Hà Đồ vẫn tin là có hy vọng.
Bởi vì y chính là đương sự, y biết tất cả, cho nên... y tin!
Lúc trước y không biết Tô Vũ cũng biết phương pháp nghịch chuyển, hiện giờ nghĩ lại mới thấy rõ ràng là Tô Vũ đã nắm rõ phương thức này, bằng không hắn không thể ngụy trang hoàn hảo như vậy.
Ong!
Hư không rung động, Tử Linh phía sau vừa muốn đánh tới, Tô Vũ đã chuẩn bị tùy thời lấy ra Sinh Tử quả bất cứ lúc nào, bỗng nhiên Hà Đồ xuất hiện!
“Dừng tay!”
Hà Đồ hiện thân trước mặt vị Tử Linh kia, lạnh nhạt nói: “Phục Lai, đây là người của ta!”
Đúng vậy, người của y.
Nghe thế, Tô Vũ nhẹ nhàng thở hắt ra, hy vọng có thể mê hoặc Thiên Uyên tộc, khiến bọn họ hiểu lầm rằng đám Tử Linh ra tay là vì Hà Đồ!
Mà không phải vì Tinh Nguyệt!
Nếu Tinh Nguyệt bại lộ, Thiên Uyên tộc có kế sách khác thì rất khó đối phó.
Mà Hà Đồ xuất hiện chính là biện pháp giải quyết tốt nhất.
Bởi vì Hà Đồ đã cùng Tô Vũ giết từ tầng 1 lên đến tầng 7, mà Tinh Nguyệt lại đi ra từ Tử Linh chi môn, mọi người sẽ không nghĩ rằng Tinh Nguyệt từ Tinh Hồng cổ thành vượt qua thiên sơn vạn thủy tới tìm Tô Vũ.
Nơi xa, tâm tình Tinh Nguyệt dao động.
Quả nhiên!
Quả nhiên!
Tô Vũ, tên khốn kiếp! Hắn dám phản bội bổn tọa, thông đồng với Hà Đồ.
Quả nhiên hắn ghét bỏ thực lực bổn tọa không mạnh bằng Hà Đồ, không ngờ hắn đã thành công thông đồng với đối phương.
Không thể thương lượng với Tử Linh.
Bởi vì dù có bảo vật tốt đến thế nào thì cũng không có tác dụng với Tử Linh, giết chóc mới là điều bọn họ thích nhất.
Mà nay Tô Vũ dùng cơ hội sống lại thuyết phục Hà Đồ.
Bởi vì bọn họ là đồng loại!
Khai 360 nguyên khiếu, biết phương pháp nghịch chuyển nguyên khiếu.
Đối với Hà Đồ mà nói, không ai hiểu hơn y rằng Tô Vũ thật sự có khả năng hồi sinh Tử Linh, dù sẽ có vô số điều ngoài ý muốn và nguy cơ.
Tô Vũ không thể chết được, hắn mà chết thì trong chư thiên vạn giới này sẽ không còn ai có thể hồi sinh Tử Linh được nữa.
Ít nhất hiện tại y còn chưa thấy được kẻ khai 360 nguyên khiếu thứ hai.
Vả lại khai 360 nguyên khiếu cũng chưa chắc đã biết nghịch chuyển nguyên khiếu pháp.
Còn Hà Đồ... y đã chết, cho nên y vô phương truyền thụ.
“Hà Đồ?”
Tử Linh đang hưng phấn lao tới bỗng nhiên ngây ngẩn, thực lực gã không bằng Hà Đồ, Hà Đồ rất mạnh.
Gã kinh ngạc, “Hà Đồ, ngươi... Ngươi cản ta?”
“Ta hành xử theo quy tắc, vậy mà ngươi lại cản ta?”
Gã đến đây vì quy tắc, không ngờ Hà Đồ lại dám cản gã!
Hà Đồ âm lãnh nói: “Cút! Dù ngươi giết được hắn, hiện tại ngươi làm theo quy tắc cho nên bổn tọa không làm gì được ngươi, nhưng chờ ngươi trở về Tử Linh giới vực, bổn tọa nhất định sẽ tấn công biên giới của ngươi, đích thân giết ngươi, khiến ngươi vĩnh thế trầm luân! Vi phạm quy tắc chỉ chịu trừng phạt nho nhỏ mà thôi, trái lời bổn tọa thì... Ngươi chờ chết đi!”
“...”
An tĩnh!
Tử Linh quân chủ cực kỳ nghẹn khuất, cực kỳ phẫn nộ. Gã rất muốn giết Hà Đồ, nhưng chính gã biết rằng mình không phải đối thủ của y.
Gã không thèm để ý đến sinh linh vô địch.
Cùng lắm thì từ bỏ nhiệm vụ, Tử Linh quân chủ muốn bảo vệ Tô Vũ, gã không dám cường công, sợ bị Hà Đồ truy sát, Hà Đồ có căn cơ ở Tử Linh giới, vả lại y còn có rất nhiều minh hữu!