Tầng 8, Tinh Vũ phủ đệ.
Tô Vũ và Lam Thiên nhanh chóng tìm kiếm, dù gặp được vài phủ đệ rất lớn những bọn họ không đi vào tra xét, tầm bảo là thứ yếu, mấu chốt vẫn là tìm được Huyết Hỏa Ma vương.
So về phương diện tìm người, tuy thực lực Tô Vũ và Lam Thiên rất mạnh, nhưng nói thật... bọn họ không hữu dụng bằng Cục lông nhỏ yếu ớt!
Gia hỏa này cực kì mẫn cảm với khí vị hoặc là hương vị thần văn, hoặc có thể nói là mùi vị của biển ý chí.
Trên thực tế, Tô Vũ và Lam Thiên không ngửi được gì, nhưng Cục lông nhỏ lại có thể dễ dàng ngửi được.
Tìm một lúc, trong đầu Tô Vũ, Cục lông nhỏ bỗng nhiên chun mũi lên hít hà, đoạn nói: “Ở phía trước, trong tòa nhà lớn kia kìa...”
Tô Vũ vội nhìn sang hướng nó chỉ.
“Huyết Kỵ tướng quân phủ!”
Tô Vũ quan sát bốn phía, không rõ đây là tướng quân tạp hào phủ hay là tướng quân phong hào phủ.
Tóm lại Huyết Hỏa Ma vương đã trốn vào đó.
“Tìm được ngươi rồi!”
Tô Vũ và Lam Thiên nhìn nhau, hai người nháy mắt biến mất tại chỗ.
Nơi xa, trong phủ đệ, Huyết Hỏa Ma vương đang ở trong này chợt giật nảy mình, sắc mặt gã hết sức khó coi, gã cảm nhận được nguy cơ nổi lên!
Có người đuổi tới!
Đáng chết, hy vọng không phát hiện ra ta, nơi đây có nhiều phủ đệ như vậy, hẳn là không thể phát hiện được.
“Huyết Kỵ tướng quân...”
Huyết Hỏa Ma vương thầm nhủ trong lòng, trong Huyết Hỏa Ma tộc có một vài ghi chép về Huyết Kỵ tướng quân, gã vào phủ đệ này với hy vọng là ở đây có thứ tốt nào đó có thể giúp gã khôi phục thực lực.
. . .
“Huyết Hỏa!”
Thanh âm vang vọng toàn bộ tầng 8.
Đó là giọng của Lam Thiên!
Y không hề che giấu, tới cấp bậc của Huyết Hỏa không phế vật đến mức có người đuổi tới cũng không biết, thậm chí còn để bị người ta đánh lén.
Cho nên y cứ thoải mái quang minh chính đại mà tới, đương nhiên Tô Vũ thì vẫn ẩn nấp đi.
Nếu may mắn thì đối phương sẽ không phát hiện ra hắn.
Huyết Kỵ tướng quân phủ.
Sắc mặt Huyết Hỏa Ma vương rất lạnh lùng.
Lam Thiên!
Trừ Lam Thiên ra thì còn người nào khác không?
Chắc chắn là có, nếu chỉ có mình Lam Thiên, dù gã đã trọng thương nhưng y muốn đối phó với gã cũng không dễ dàng gì!
Huyết Hỏa Ma vương không hé răng, gã đang đứng trước một căn phòng, các phủ đệ cổ xưa đều có cấm chế, gã không biết trong phòng này có bảo vật hay không, vào đã rồi tính.
Gã ép một giọt máu chảy ra, nhỏ xuống.
Đây là địa bàn của cường giả Ma tộc, tại đây thì Ma tộc sẽ được ưu đãi nhiều hơn.
Nhưng dĩ nhiên không có khả năng cấm chế của cường giả thượng cổ sẽ mở ra chỉ bởi vì ngươi là Ma tộc, nếu đơn giản như thế thì nơi đây đã bị người hầu trộm sạch bảo vật từ lâu rồi.
Gã muốn đánh cược một phen!
Dù có mở được cấm chế thì gã vẫn bị xem là tên trộm, quy tắc trong hư không vẫn sẽ trừng phạt gã!
Huyết Hỏa Ma vương cắn răng, đánh cược một lần!
Căn phòng này có tên.
“Dược Hương Điện.”
Nếu đã đặt tên này thì khả năng cao là có bảo dược thượng cổ trong đó, dù không thể giúp gã khôi phục tam thế thân thì cũng có hy vọng cường hóa quá khứ thân, thân thể không yếu ớt như thế này nữa.
Gã nhanh chóng mở ra, dường như Lam Thiên cũng cảm nhận được, tiếng cười quỷ mị của y chợt vang lên, “Ta phát hiện ra ngươi rồi!”
“Bảo bối đáng yêu ơi, đừng chạy!”
Huyết Hỏa cắn răng, trong lòng thầm hận!
Tiểu gia hỏa càn rỡ!
Nếu không phải ta bị thương thảm trọng, ta sẽ lập tức đi ra tát chết ngươi.
“Đại Tần vương có tới không?”
Gã lo rằng Đại Tần vương đã lên đây.
Trừ Đại Tần vương, trong mấy vị vô địch Nhân tộc khác, Chu Thiên Phương xem như kẻ mạnh nhất, nhưng cũng chỉ khoảng Vĩnh Hằng ngũ đoạn, tuy như vậy đã là rất cường đại với gã lúc này, nhưng Đại Tần vương không tới đây, khả năng cao đối phương sẽ đi bảo hộ Đại Tần vương chứ không tách ra hành động, đừng quên trong đám người còn sống có không ít gia hỏa ngoại tộc.
Huyết Hỏa Ma vương phán đoán, ánh mắt lãnh lệ, có khả năng chỉ có một vị vô địch tới đây, hoặc là... Tô Vũ.
Tô Vũ!
Huyết Hỏa Ma vương thầm thở dài, gặp phải loại thiên tài trẻ tuổi lại cường đại thế này mới khiến bọn họ kiêng kị nhất.
Yêu nghiệt trẻ tuổi là thứ không dễ chọc.
Khi còn trẻ, bọn họ cũng từng chém giết lớp cường giả đi trước, từ đó quật khởi, hiện tại đến phiên bọn họ già rồi, già rồi thì sẽ kiêng kị nhiều, dẫn tới tâm lý liều chết cũng mất đi.
Ngoài miệng kêu không sợ chết, nhưng bọn họ không sợ chết thật sao?
Thuở còn niên thiếu, Huyết Hỏa Ma vương một mình xông pha chư thiên, trong lần triều tịch chi biến thứ 9, gã đã đơn độc lang bạt Nhân cảnh, tranh phong chém giết đám lão gia hỏa Nhân tộc!
Trong triều tịch chi biến lần trước, Huyết Hỏa nhất tộc cũng nhờ thế mà chậm rãi quật khởi trong tay gã.
Bởi vì gã dám đánh dám giết!
Cuối cùng Huyết Hỏa Ma tộc trở thành chủng tộc chỉ đứng sau đại tộc Thủy Ma tộc, trở thành tồn tại đỉnh cấp trong Ma tộc.
Một đám ý niệm dâng lên, Huyết Hỏa Ma vương áp xuống rung động trong lòng.
Lần triều tịch chi biến khi trước nguy hiểm như vậy mà gã vẫn sống sót, chẳng lẽ bây giờ gã lại sắp đi đến điểm cuối cuộc đời?
Gã không muốn vậy.
Gã mà chết thì Ma Hoàng sẽ thâu tóm Huyết Hỏa Ma tộc, những gì gã tích lũy bấy lâu đều sẽ thuộc về lão già đó.
Từ trước đến nay, Huyết Hỏa Ma vương chưa từng phục gia hỏa kia.
Thực lực không quá mạnh, kế sách không cao minh, không mạnh bằng Thiên Cổ, không gian hoạt bằng Thần Hoàng, không dám chiến bằng Đại Tần vương, không thần bí bằng Mệnh Hoàng, không bằng... Rất nhiều người!
Dưới sự dẫn dắt của một kẻ như Ma Hoàng, Ma tộc có thể vượt qua triều tịch chi biến lần thứ 10 sao?
Đáng tiếc... có vẻ gã cũng không có cơ hội, kế sách của gã cũng không đủ cao minh, cuối cùng thua tại địa phương quỷ quái này.
Oanh!
Phía sau, một bàn tay quy tắc đánh một chưởng về phía gã, Huyết Hỏa Ma vương không khỏi phun ra một ngụm máu tươi, cấm chế nháy mắt bị xé ra một cái khe.
Gã lập tức hóa thành một đạo huyết quang chui vào bên trong.
Ngoài cửa, Lam Thiên đã định vị được gã, Tô Vũ hóa thành phân thân trực tiếp tiến vào Huyết Kỵ tướng quân phủ, Lam Thiên vừa định tiến vào thì bỗng ầm một tiếng, y bị cấm chế cản trở!
Quyền hạn không đủ!
Y và Huyết Hỏa Ma vương có quyền hạn tương đương, nhưng đây là tướng quân phủ của Ma tộc!
Y không thể tự tiện xông vào, Huyết Hỏa Ma vương thì có thể.
Ngoài cửa lớn, Lam Thiên bị đâm tới vỡ đầu chảy máu, cấm chế này rất mạnh, không chỉ thế, giờ phút này lực lượng quy tắc cũng đang hội tụ như muốn tiêu diệt y.
Lam Thiên tức đến khó thở!
Má nó!
Vì sao ta không thể đi vào?
Tô Vũ vốn đang lẩn trốn trong đám phân thân đột nhiên trở thành tồn tại đặc biệt, có thể nhìn ra đặc quyền của quyền hạn cao.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Lam Thiên, lại nhìn lỗ hổng nhanh chóng khép lại, nhìn thấy biển hiệu “Dược Hương Điện”, hắn nhíu mày, Huyết Hỏa Ma vương muốn tìm bảo vật khôi phục ư?
Rốt cuộc đối phương còn bảo tồn bao nhiêu thực lực?
Tô Vũ không xác định Huyết Hỏa Ma vương còn bao nhiêu thực lực, nhưng Vĩnh Hằng cửu đoạn rất đáng sợ, Đại Tần vương trọng thương thế kia mà vẫn còn đánh bại được không ít vị vô địch.
Thật ra Tô Vũ cũng khá lo lắng.
Thực lực Lam Thiên không yếu, hai người liên thủ thì có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Hiện tại thấy Lam Thiên không vào được khiến Tô Vũ hơi chần chờ một chút, bất quá nếu để Huyết Hỏa Ma vương khôi phục thì càng khó xử lý hơn. Ngẫm lại thì gã không dám giao chiến với Lam Thiên, có vẻ thực lực đã giảm sút rất nhiều.
Cuối cùng Tô Vũ dứt khoát truyền âm: “Lam Thiên tiền bối phong tỏa bốn phía, cẩn thận bị người mai phục, ta đi vào trước, tiền bối nghĩ cách vào sau!”
Dứt lời, Tô Vũ hóa thành một cơn gió nhanh chóng biến mất qua cái khe hở.