Thời gian dần trôi qua.
Bảo vật bên cạnh Tô Vũ càng ngày càng ít, cuối cùng Tô Vũ dùng đến cả Long Huyết quả.
Không chỉ vậy, kể cả Thủy Ngưng châu, Hoàng Tiên dịch... Tô Vũ đều lấy ra hấp thu.
Dùng Thiên Hà cát tinh lọc ý chí lực!
Hiển nhiên, hắn khuyết thiếu ý chí lực, hắn cần rất nhiều, dù những thứ này chỉ có thể cung cấp một chút thì hắn cũng không tiếc tiêu hao hết thảy để bổ sung ý chí lực cho mình.
Người ngoài mà thấy có lẽ sẽ đau lòng phát khóc.
Nhưng Tô Vũ hiểu rõ một đạo lý rằng, khi ngươi cường đại, đồ của ngươi sẽ là của ngươi, nếu ngươi không đủ cường đại, khi ngươi chết, tất cả bảo vật của ngươi sẽ thuộc về kẻ khác.
Thế nên bây giờ tiếc của khư khư giữ trong người làm gì.
Trong biển ý chí, 350 khiếu huyệt đã được thắp sáng!
Còn thiếu 10 cái!
Nhưng Tô Vũ gần như đã dùng hết bảo vật có thể bổ sung ý chí lực.
Hắn bỗng nghĩ tới một chuyện.
Ngay sau đó, một bàn tay hình thành bằng ý chí lực đột ngột tóm lấy Cục lông nhỏ đang say sưa liếm thần văn, Cục lông nhỏ lộ vẻ vô tội mờ mịt, làm gì đấy?
Muốn giết người ta à?
Đại Đại nhà ta đã xuất hiện rồi, lợi hại như vậy mà ngươi còn muốn giết ta?
“Phun chút ý chí lực và lực lượng quy tắc ra cho ta!”
“Hả?”
“Đừng giả vờ!”
Tô Vũ cười tủm tỉm, “Ta biết rõ nhúm lông bé tí nhà ngươi có thể ăn bao nhiêu! Mỗi lần đều cố nhét vào thật nhiều, sau đó tồn trữ lại làm đồ ăn vặt, ngươi nghĩ ta không biết à? Đừng nói nhảm, phun một chút ra đây để ta khai khiếu, ta khai khiếu xong, thực lực cường đại thì mới có thể đánh chết Thiên Cổ cho ngươi ăn. Đại Đại nhà ngươi không thể đánh chết lão, nhưng ta thì có thể, nhanh lên!”
“Ta... chỉ còn một chút...”
Cục lông nhỏ đáng thương hộc ra ít lực lượng quy tắc, Tô Vũ nhanh chóng hấp thu, ầm một tiếng, khiếu thứ 351 khai mở.
Tô Vũ yên lặng nhìn nó.
Cục lông nhỏ bi thương, lại phun ra một chút: “Đây là toàn bộ rồi đó!”
Oanh!
Khiếu huyệt thứ 352 mở ra!
Tô Vũ vẫn tiếp tục yên lặng nhìn nó.
“Thật sự không còn nữa đâu...”
Cục lông nhỏ muốn khóc, lại phun ra một tí xíu, Tô Vũ tiếp tục hấp thu, tiếp tục khai khiếu.
Oanh!
Khiếu huyệt thứ 353 chính thức mở rộng.
Dần dần, của cải mà Cục lông nhỏ lao tâm khổ tứ cất giấu đều đã bị đào rỗng.
Đến khi Tô Vũ khai xong 358 khiếu huyệt thì Cục lông nhỏ bỗng nhiên òa ra khóc lớn.
“Thật sự không còn nữa, chẳng còn chút gì hết, thật đấy, Hương Hương, ta hết sạch rồi...”
Nó khóc rống lên!
Hương Hương đào rỗng nó rồi!
Hắn không phải là người!
Nó từ một Cục lông phú hào biến thành một Cục lông nghèo mạt rệp không có nổi một phân tiền!
Tô Vũ cũng kinh hãi, không ngờ gia hỏa này giấu giếm nhiều đồ tốt như vậy, đủ để giúp hắn mở ra những 8 cái Thần khiếu!
Khó trách lần này vào đây, Cục lông nhỏ tỏ ra không hứng thú với bảo vật!
Hóa ra là đã sớm cất giấu một đống lớn.
Thật sự bị đào rỗng toàn bộ rồi à?
Thấy nó khóc thương tâm như vậy, Tô Vũ lười nhiều lời, nhanh chóng lấy mấy viên thần văn bao bọc xung quanh nó, dỗ dành: “Liếm đi, khóc cái gì!”
“Oa oa...”
Cục lông nhỏ khóc thê thảm, đáng thương nằm sấp lên trên tiểu đệ chữ “Máu”, vừa thút tha thút thít vừa liếm láp chữ “Lực”, chữ “m”, chữ “Lôi” không ngừng, cảm thấy cuộc sống này không còn gì đáng để nó luyến tiếc!
Nó thương tâm quá!
Hương Hương mà không đánh chết Thiên Cổ cho nó ăn, nó sẽ lải nhải chuyện ngày hôm nay cả đời.
Tô Vũ thì hơi phiền lòng, chỉ còn thiếu hai cái!
Chỉ thiếu hai Thần khiếu nữa là đủ. Hắn còn cái gì có thể cung cấp ý chí lực không?
Tô Vũ lật tung số bảo vật mình cất giữ, sau đó nhìn thấy vài thứ, hắn cắn chặt răng, quyết tâm sử dụng!
Đó là vài bản ý chí chi văn của cường giả vô địch Nhân tộc còn dư lại, khi trước Tô Vũ đã dùng tới cạn kiệt, lúc này chỉ còn mấy bức, ngoài ra còn có《 Thời Gian 》của Diệt Tằm vương,《 Khai Thiên Đao 》của Hạ Long Võ...
Đó đều là ý chí chi văn của cường giả, hiện tại thiêu đốt hết sạch hẳn là đủ để giúp mình khai hai Thần khiếu cuối cùng.
Nghĩ là làm, Tô Vũ lập tức thiêu đốt bảo vật, không bao lâu sau, một Thần khiếu đã mở ra.
Lại thêm một quãng thời gian nữa, ngay khi Tô Vũ gần như dùng hết tất cả bảo vật thì Thần khiếu cuối cùng cũng lóe lên quang huy, có dấu hiệu khai mở.
Tô Vũ nhẹ nhõm thở phào một hơi.
Hắn tiêu hao tất cả, cuối cùng cũng thành công!
Thần khiếu thứ 360 sắp hoàn thành.
Không biết Tử Linh giới có bị quy tắc bao trùm hay không, không biết ban thưởng của Nhân Hoàng có xuất hiện hay không, nếu xuất hiện... vậy chứng tỏ Nhân Hoàng đã chân chính nhất thống chư thiên, kể cả Tử Linh giới!
Đây mới là quyền thống trị tuyệt đối!
Sống do ta quản, chết cũng do ta quản!
Giờ khắc này, trong thông đạo màu đen, từng đám mây ánh vàng rực rỡ bắt đầu hiện lên.
Hà Đồ và Tinh Nguyệt đều ngẩn ra, thiên địa ban thưởng?
Xưa nay họ chưa từng nhìn thấy thiên địa ban thưởng xuất hiện ở trong Tử Linh giới. Đây là nói, Tô Vũ sắp thành công rồi ư?
. . .
Cùng lúc đó.
Trong tòa đại điện lúc trước, mấy vị Tử Linh lại mở mắt nhìn, lúc này trên mặt gương, các điểm sáng dao động, một vị Tử Linh nghi hoặc hỏi: “Lực lượng quy tắc dao động rất lớn. Chuyện gì xảy ra vậy? Quy tắc đang lôi kéo sao? Hay là cường giả Tử Linh đang sống lại?”
“Nếu không phái người đi xem đi!”
“Mất quá nhiều thời gian...”
“Nhưng vẫn phải phái người đi xem. Hà Đồ ở bên đó, năm xưa gia hỏa này trực tiếp tiến vào Tử Linh giới, không chịu khống chế, nên tra xét hành tung của y thì hơn!”
“Không dễ tra xét, Trấn Linh tướng quân vẫn luôn quấy nhiễu chúng ta!”
“Lão quỷ kia...”
Nhắc đến Trấn Linh tướng quân, mấy vị Tử Linh này đều cảm thấy bất lực, tuy danh xưng của lão là tướng quân, nhưng thực lực chân chính thì có thể xem như Trấn Linh Hầu!
Cường giả phong Hầu, tại thời thượng cổ đều là bá chủ một phương!
Hà Đồ được lão Quy che chở!
Đúng vậy, che chở!
Hà Đồ ở trong địa bàn của lão, các Tử Linh quân chủ khác đều phải suy xét xem có thể đối phó với lão Quy hay không!
Lão là tồn tại có thể phong Hầu tại thượng cổ, nếu thượng cổ không hủy diệt, sau khi lão Quy kết thúc nhiệm vụ thì Cung vương đã thỉnh chỉ sắc phong cho lão!
Hiện giờ hậu duệ Hà Đồ của Cung vương đang ở trong địa bàn của lão, ai dám tùy tiện đi gây sự?
“Haizz!”
Một đám Tử Linh thở dài, đành chịu thôi, nên tra xét thì vẫn phải tra xét, nhưng cố gắng cẩn thận, tránh mạo phạm tới lão Quy là được!
. . .
Trong hư không, đám mây vàng óng cực lớn hiện lên.
“Chu Thiên tinh tú, Nhân Hoàng đưa chúc!”
Tô Vũ mở mắt nhìn thoáng qua, không nói gì.
Đây là cấp dưới của Nhân Hoàng thiết kế cho có à?
Lần trước khi hắn hoàn thành khai 360 Nguyên khiếu, câu chúc phúc là “Chu Thiên đúc thân, Nhân Hoàng đưa chúc!”
Hiện giờ chỉ sửa lại có mỗi hai chữ là xong?
Hà Đồ và Tinh Nguyệt đều dại ra, nhìn sao trời, Hà Đồ lẩm bẩm: “Tử Linh giới cũng có thiên chúc sao?”
Đây là lần đầu y được chứng kiến!
Tô Vũ thì đã thành thói quen, đây không phải lần đầu tiên hắn nhận được, lần này thông suốt có liên quan đến ý chí lực, vậy thì ban thưởng không phải ý chí lực thì chính là thần văn, nếu không thì cũng là lực lượng quy tắc.
Lực lượng quy tắc, thiên phạt và thiên chúc cùng xuất hiện thì mới có thể kéo dài một chút, bằng không trong tình huống bình thường thì chỉ có thể hấp thu đồ được tặng.
Vài giây sau, đám mây màu kia giáng xuống người Tô Vũ!
360 Thần khiếu lộng lẫy sáng rọi, đáng tiếc vẫn mạnh yếu không đồng nhất!
Thế nhưng vấn đề này rất nhanh đã được giải quyết.
Khi đám mây đầu tiên rơi xuống, Tô Vũ thoáng ngẩn ra, lực lượng này có cảm giác khá giống Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, nhưng hình như tốt hơn Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch một chút!
Ánh mắt Tô Vũ khẽ động!
Hiện tại hắn có hai lựa chọn, thứ nhất là cường hóa thần văn, thứ hai là cường hóa khiếu huyệt, tiến vào Sơn Hải, Sơn Hải hợp nhất, kéo theo thần văn thăng cấp, nhưng nếu không thể hoàn thành hợp khiếu thì thần văn muốn thăng cấp sẽ rất khó khăn.
Chỉ chần chờ trong nháy mắt, sau đó Tô Vũ quyết định lựa chọn cường hóa khiếu huyệt!
Thần khiếu cường đại tự nhiên sẽ có thể hợp khiếu, bước vào Sơn Hải cửu trọng, sau đó kéo thần văn thăng cấp, phương án này có lẽ thích hợp với hắn hơn!