Vạn Thiên Thánh hít một hơi thật sâu, nhìn về phía mấy vị vô địch bao vây ông, không nhìn Tô Vũ, chỉ tươi cười hỏi: “Hiện tại ngươi đang ở cảnh giới nào?”
“Thân thể Lăng Vân, Văn Minh Sư Sơn Hải.”
“Lăng Vân...”
Vạn Thiên Thánh cười khổ: “Lăng Vân chiến Sơn Hải, tiểu tử ngươi bẫy chết ta rồi!”
Tô Vũ hiểu ý ông, mỉm cười, tử khí tràn ngập, chuyện này sao có thể trách ta.
Chính ngài muốn xem tương lai!
Liên quan gì đến ta!
“Thôi, hôm nay phủ trưởng ta sẽ dạy ngươi cách lợi dụng quy tắc!”
Vạn Thiên Thánh cười một tiếng: “Văn Minh Sư chúng ta am hiểu lợi dụng lực lượng quy tắc, ngươi chỉ là đồ giả chất lượng kém mà thôi, nhìn ta đây!”
Dứt lời, Vạn Thiên Thánh khẽ quát một tiếng, trong hư không, vô số ý chí lực ngưng tụ lại.
Ngay sau đó, thời không trường hà bị ông xé rách!
Ngay sau đó, ông mang theo Tô Vũ bước vào trường hà, cười nói: “Lên đi, đừng sợ, giống như lần trước, ta mang ngươi du cổ kim tương lai, đánh tam thân bọn họ! Tam thân pháp là loại rác rưởi nhất, đánh quá khứ tương lai trong thời không trường hà của bọn họ, chúng ta đều không quá khứ tương lai thân, không sợ bị bọn họ đánh!”
Tô Vũ cười một tiếng, lập tức bước vào trong thời không trường hà.
Hắn và Vạn Thiên Thánh hiện lên trong trường hà, giống như thuyền nhỏ giữa biển, phiêu đãng giữa những bọt sóng!
Lúc này, có 22 dòng thời không trường hà áp chế tiến đến, mở ra 22 nhánh nhỏ trong trường hà rộng lớn này.
Vạn Thiên Thánh lôi kéo Tô Vũ nháy mắt biến mất, bước vào một trường hà.
Trên trường hà kia, một con ếch xanh lớn đang huyền phù ở đó.
Thấy bọn họ, nó biến sắc, khiếp sợ lập tức cắt đứt trường hà!
Vạn Thiên Thánh chủ động nối lại, mang theo Tô Vũ đi tấn công, trong trường hà, đối phương không thể né tránh, Tô Vũ toàn lực ứng phó, đánh ra một quyền!
Oanh!
Trường hà đứt gãy, ếch xanh bị Tô Vũ trực tiếp đánh bạo!
Cùng lúc đó, bên ngoài, trong 16 vô địch tiểu tộc, một con ếch xanh bỗng nhiên kêu lên, tam thân phân ly, quá khứ thân mới vừa hiện ra, bỗng nhiên sau lưng hiện ra một nắm tay!
Ầm!
Tiếng vang lớn khiến đám vô địch bốn phía run lên trong lòng.
Oanh!
Quá khứ thân của ếch xanh nổ tung!
Nắm tay cũng biến mất.
Giống như một quyền từ quá khứ đánh bạo quá khứ thân của đối phương!
“Thật can đảm!”
Giờ khắc này, mấy vị cường giả Liệp Thiên các đều chấn động.
Lực lượng thời gian của Vạn Thiên Thánh quá mạnh, thật sự xuyên qua cổ kim tương lai, vậy mà ông có thể nháy mắt xuyên tới quá khứ, trong chớp mắt đánh bạo tam thế thân của một vô địch!
. . .
Ầm ầm ầm!
Thời không trường hà của Vạn Thiên Thánh dao động kịch liệt, Vạn Thiên Thánh mặc kệ, truyền âm với Tô Vũ: “Ta không trụ được lâu, phải uy hiếp bọn họ! Khiến vô địch tiểu tộc không dám tham chiến, để bọn họ tránh đi...”
Chỉ là uy hiếp!
Ông không trông cậy vào việc mình có thể giết chết vô địch trong tình huống này, đánh bạo tam thân đã là cực hạn!
“Ngươi còn hậu chiêu không?”
Vạn Thiên Thánh hỏi, nếu không có, vậy chắc bọn họ chỉ có thể dừng lại ở đây.
Ông không nghĩ nhiều, nếu dừng ở đây thì cũng không tồi, ít nhất bọn họ không thiệt, bọn họ đã giết không ít vô địch!
Người sống một đời để ý quá nhiều cũng vô dụng.
Chỉ cần một chữ, thuận!
Hài lòng, thuận ý, làm theo ý mình, dù bại thì đó cũng là số mệnh.
Dù sao bọn họ quật khởi quá muộn!
“Còn có... thủ đoạn cuối cùng!”
“Đừng sợ, lát nữa mà có phiền toái thì ta mang phủ trưởng chạy!”
Tô Vũ truyền âm, sợ cái gì, ta mang ngươi chạy đến Tử Linh giới, đúng vậy, chạy trốn thôi!
Không chạy thì chẳng lẽ chờ chết sao?
Có đám người Hà Đồ ở đó, hắn vẫn có thể tung hoành ở Tử Linh giới, còn lão Vạn... Cùng lắm thì nhờ Hà Đồ giúp đỡ thay đổi một chút, sợ cái gì!
Bọn họ du đãng trong thời không trường hà, ầm một tiếng, Vạn Thiên Thánh lại mở ra một đạo trường hà...
Kết quả mới vừa mở ra, kẻ kia vừa thấy bóng người đã lập tức phong bế thời không trường hà, 22 trường hà bao trùm hư không mất đi một cái.
Đó là một vị vô địch tiểu tộc, giờ phút này kẻ đó sắc mặt trắng bệch, y trực tiếp rút thời không trường hà về, không hề chần chờ, lập tức lùi lại một khoảng cách, thấy có người nhìn mình thì y cắn răng, không hé răng.
Ta không muốn chết tại đây!
Tộc của ta chỉ có ta có thể gánh vác, tuy rằng Tiên tộc đã đáp ứng sẽ che chở bọn họ, nhưng đại biến sắp bùng nổ, Tiên tộc còn dư sức để che chở bọn họ sao?
Còn không bằng tự mình tìm đường sống!
Mình còn sống, dù Tiên tộc muốn đi vào tiểu giới giết y thì ít nhất cũng phải xuất động 6 – 7 vị vô địch, thậm chí là nhiều hơn!
“Ta... Không thể chết được!”
Mang theo tâm tư này, y chần chờ một chút, nếu đợi ở đây thì cũng sẽ bị Tiên tộc ghi hận, vậy nên y quyết đoán độn không rời đi!
Chạy!
Các vô địch khác khẽ biến sắc, chạy rồi!
Vậy mà y lại chạy trốn!
Lá gan quá lớn, y không sợ Tiên tộc sẽ đối phó với y ư?
Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh cũng kinh ngạc, hiện tại vạn tộc bị mấy đại tộc thống trị, không tính Nhân tộc, Nhân tộc gần như không kết giao bách cường chủng tộc, bọn họ bị Tiên Ma Thần thống trị nhiều năm, vậy mà còn dám phản kháng ư?
Lá gan không nhỏ!
Hai người không quan tâm đến y nữa.
Cũng tốt!
Còn tốt hơn mong muốn, tuy rằng không giết được tam thế thân của đối phương, nhưng đối phương chạy trốn là một dấu hiệu tốt.
Vừa nghĩ vậy, bỗng nhiên, thời không trường hà của lão Vạn rung động kịch liệt, ầm một tiếng, 6 đạo thời không trường hà thô to mạnh mẽ cắm vào, ngay sau đó, sáu vô địch xuất hiện!
“Tiểu kỹ vô dụng!”
Sáu đại cường giả vây quanh hai người.
Tô Vũ nhe răng mỉm cười, chỉ vào kẻ vừa nói chuyện: “Chấp pháp đại trưởng lão Liệp Thiên các, ngươi nói nhảm quá nhiều, hôm nay dù Tô Vũ ta chết tại đây thì ta cũng muốn giết ngươi!”
“Giết!”
Hắn và lão Vạn phối hợp ăn ý, lập tức lao đi, hai người đều vô cùng liều mạng.
Sáu người ra tay, hai người không thèm ngăn cản, không thèm phòng thủ, cũng không thèm nhìn!
Bọn họ thật sự không để ý sinh tử!
Lão Vạn cắt đứt thời không trường hà, Tô Vũ toàn lực ứng phó chấp pháp đại trưởng lão, hắn không quan tâm công kích của những người khác, dùng một quyền toàn lực, vô cùng điên cuồng nện về phía chấp pháp đại trưởng lão kia!
Ta đã nói sẽ giết ngươi, ta phải giết ngươi!
Một Vĩnh Hằng trung đoạn như ngươi lải nhải cái gì, dù ta trọng thương, tàn phế thì ta cũng muốn đánh chết ngươi!
Giờ khắc này, đại trưởng lão cũng không nhịn được mà muốn mắng người!
Má nó!
Kẻ điên!
Hai ngươi không muốn sống nữa ư?
“Giết bọn họ...”
Lão hét lên một tiếng, hai kẻ điên này, các ngươi chỉ có một cái mạng, các chủ Tây các và lâu chủ Nam lâu đều là Vĩnh Hằng cao đoạn, trong tình huống như vậy, hai ngươi không phòng ngự ư?
Thế không phải là kẻ điên sao?
Hoàn toàn điên rồi!
Lão hét lên, cất bước chạy trốn, thời không trường hà bị lão Vạn cắt đứt, của lão Vạn cũng bị chặt đứt, giờ phút này, một đám người đều đứng trong không gian hiện thực, lão trực tiếp chạy trốn, không hề suy nghĩ nhiều, lão không phải là kẻ điên!
Lão không muốn trở thành vong hồn trong tay hai gia hỏa này!
Nếu bị hai người vây giết, lão sẽ không có cơ hội sống sót.
Đại trưởng lão thầm mắng, các ngươi cũng không có cơ hội đâu!
Vừa nghĩ vậy, nắm tay Tô Vũ đã đánh tới!
Đại trưởng lão sửng sốt, nhanh như vậy, không ai ngăn cản ư?
Trong lòng lão run lên, đúng lúc này, các chủ Tây các bỗng nhiên cầm kiếm ngăn cản một chưởng của lâu chủ Nam lâu, đó vốn là một chưởng đánh thẳng về hướng Tô Vũ!