Đại Chu vương vẫn thản nhiên, ánh mắt nhìn hướng Tiên giới, dường như đang nhìn Thiên Cổ ở lối vào Tiên giới: “Tiên giới nên tự lo cho chính mình đi.”
Thanh âm bình tĩnh của Đại Chu vương truyền khắp chư thiên: “Đừng có suốt ngày không ngừng gây chuyện, tiêu hao thực lực chư phương! Trong Hóa Tiên Trì không phải còn cất giấu hơn mười vị đồ cổ nghe đồn là đã hủ bại ngã xuống sao? Có giỏi thì ngươi phái hết bọn họ ra giết Tô Vũ đi, như vậy Nhân tộc sẽ chấp nhận số mệnh!”
Đại Chu vương trầm giọng nói: “Không phải Ngọc vương, Hàm Hương đều đến từ trong đó à? Mấy vị còn lại cũng đi ra nốt đi! Nếu ta là Thiên Cổ ngươi, ta sẽ dốc toàn lực trong một lần, hà tất phải dùng chiến thuật thêm củi này! Ngươi lo rằng Tiên tộc ngươi tổn thất quá thảm trọng ư? Tính kế không tồi, nhưng ngươi nghĩ người trong thiên hạ đều là kẻ ngu sao? Sao Thiên Cổ ngươi không tự mình ra tay?”
“Mấy trăm năm trước, ta và đám người Tần Quảng cùng nhau thâm nhập Tiên giới, không phải là chưa được chứng kiến hiện trạng trong Hóa Tiên Trì, chế tạo một đống quan tài, trong quan tài đều là đồ cổ, lúc trước ta từng suy nghĩ Thiên Cổ ngươi chế tạo quan tài làm chi, sau đó mới hiểu là ngươi thật sự đang chuẩn bị cho chính mình. Ngày nào đó khi ngươi hủ bại, ngươi cũng nằm trong đó, chờ đợi thời khắc mấu chốt để sống lại đúng chứ?”
Đại Chu vương hất cằm, kích thích lão: “Thiên Cổ, ta biết các tộc Thần Ma đều có che giấu! Mà e rằng Tiên tộc ngươi che giấu nhiều nhất! Hiện tại ngươi ra lệnh một tiếng, Tiên giới còn có thể phái ra thêm 50 - 60 tôn Tiên vương đúng không? Chỉ sợ sẽ không có ít hơn 20 vị Vĩnh Hằng cao đoạn... Nếu ngươi phái ra hết, tộc chúng ta nhận mệnh, đám người Tô Vũ cũng nhận mệnh, cớ sao mà không làm?”
Thanh âm Đại Chu vương chấn động chư thiên!
Tiên tộc, Hóa Tiên Trì, vô số quan tài, vô số đồ cổ!
Những từ ngữ mấu chốt này khiến người ta chấn động.
Rốt cuộc Tiên tộc có bao nhiêu Tiên vương?
Rất nhiều người đã chết, hiện tại trên chiến trường Chư Thiên còn ít nhất 20 vị, Thiên Cổ lại phái người đến biên cảnh Nhân Tiên trấn áp, tính cả những kẻ đã chết thì số lượng đã là 40 vị.
Mà Đại Chu vương nói rằng Tiên tộc vẫn có thể tùy ý phái ra 50 - 60 vị Tiên vương nữa!
Hơn trăm ư?
Thanh âm Thiên Cổ mau chóng truyền đến: “Thứ ngươi nhìn thấy chỉ là thứ ta muốn cho các ngươi nhìn thấy, lần trước khi các ngươi tới đây, những gì các ngươi thấy là những thứ ta nguyện ý cho các ngươi phát hiện, ngu xuẩn!”
Nói cách khác, ta đang cố ý hù dọa các ngươi!
Đại Chu vương khinh miệt: “Thiên Cổ, đừng đánh giá cao chính mình quá mức, nếu lợi hại như vậy thu hồi quan tài của chính mình trước rồi nói! Có thời gian cãi nhau với ta còn không bằng hạ quyết tâm dùng hết át chủ bài! Mười mấy vị Vĩnh Hằng này thì chấn nhiếp được ai? Ngươi phái ra thêm 30 – 50 vị nữa thì ta lập tức mang Nhân tộc lui lại canh giữ Nhân cảnh! Nếu không... Chỉ là trò cười mà thôi!”
Tới giờ khắc này có người không nhịn được, giọng nói có chút phẫn nộ của Long Hoàng truyền ra: “Thiên Cổ, nếu Tiên tộc còn dư lực thì sao phải lần lượt phái người? Hãy phái ra mấy vị Vĩnh Hằng cao đoạn giết đám người Tô Vũ đi!”
Nếu còn cường giả, Tiên tộc ngươi sẽ không bị dễ dàng công phá, phái người ra đi!
. . .
Tiên giới.
Vẻ mặt Thiên Cổ lạnh nhạt, đương nhiên Tiên giới còn cường giả.
Mấu chốt là chư thiên tranh bá không đơn giản chỉ là vạn tộc diệt Nhân tộc, sau khi Nhân tộc huỷ diệt, đó chính là thời điểm các tộc tranh bá.
Hiện tại phái ra hết át chủ bài thì sau này làm sao bây giờ?
Thần Ma không che giấu thực lực ư?
Long tộc không có ư?
Minh tộc không ư?
Không có khả năng!
Nhưng dù đại chiến vô cùng kịch liệt, thương vong vô số, đến bây giờ các tộc vẫn còn che giấu, đương nhiên Thiên Cổ cũng hiểu tâm tư các tộc.
Thiên Cổ nhẹ nhàng hít vào một hơi, xoay người nhìn Tiên giới.
Phải giết Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh, không thể dựa vào người ngoài, Liệp Thiên các là phế vật, vô địch tiểu tộc bị dọa sợ vỡ mật, bằng mặt không bằng lòng, căn bản không muốn xuất lực, dù đến đây thì cũng chỉ muốn ngắm cảnh.
Trầm mặc một hồi, Thiên Cổ truyền âm nói: “Trí vương, hãy tỉnh lại một lát!”
. . .
Tiên giới.
Trong một lâm viên lớn... Đúng vậy, lâm viên, vô số Thiên Nguyên Quả thụ treo đầy trái cây, dưới mỗi gốc cây đều có một cỗ quan tài.
Vài cái quan tài đã bị mở ra, hiển nhiên người trong đó đã đi ra ngoài.
Tỉ như Hàm Hương, chẳng hạn như Ngọc vương.
Quan tài đều trôi nổi trong nước... thực ra đó không phải nước, mà là Thiên Nguyên khí hoá lỏng.
Đây cũng là Hóa Tiên Trì trong truyền thuyết!
Giờ phút này, lại có thêm một quan tài bạch ngọc dưới gốc cây rung động, một tồn tại cổ xưa nghe thấy thanh âm chấn động bên tai.
Gã mở mắt!
Trong mắt là nhật nguyệt trầm luân, một tồn tại cường đại đã nghe được thanh âm Thiên Cổ.
Trí vương!
Tồn tại cổ xưa này tóc đã hóa thành màu trắng bạc, diện mạo lại trông khá trẻ, làn da non mịn, có vẻ vẫn vô cùng mịn màng.
Giờ phút này, Trí vương có chút hoảng hốt, sau đó gã mở nắp quan tài, rồi biến mất tại chỗ.
Lối vào Tiên giới.
Vị cường giả vừa sống lại này nhìn thấy Thiên Cổ, hơi hơi khom người: “Bái kiến Ngô Hoàng!”
Thiên Cổ nhẹ nhàng thở dài, không nói gì nhiều, dùng tay sờ đầu gã, Trí vương không ngăn cản, sau đó ánh mắt gã tỉnh táo hơn nhiều, dường như đã biết được tất cả, trầm giọng nói: “Ta sẽ đi giết Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh!”
Thiên Cổ khẽ gật đầu, lão nói: “Hãy cẩn thận, hắn có thể mở thông đạo Tử Linh nhưng đến giờ vẫn chưa mở ra! Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ mở ra thông đạo, phái đám Tử Linh công kích kẻ địch... Kết quả nhiều lần bị quấy rầy! Có khả năng dưới thông đạo có Tử Linh quân chủ, còn không chỉ một vị, có lẽ là mấy vị, thậm chí càng nhiều hơn...”
Lão biết!
Đúng vậy, Thiên Cổ biết.
Lão là đồ cổ, không có khả năng không biết.
Bởi vì từng có tiền lệ!
Có lẽ những gia hỏa sinh ra sau lần triều tịch đầu tiên không có ấn tượng gì với chiến tích của Hà Đồ, cũng không nhớ rõ, nhưng Thiên Cổ biết, cho nên lão kết luận là Tô Vũ vẫn còn đường lui.
Tử Linh giới!
Thậm chí, Thiên Cổ có thể đoán được Tô Vũ đã ra khỏi Tinh Vũ phủ đệ như thế nào từ, đó chính là thông qua thông đạo Tử Linh!
Nếu đã như vậy, Tô Vũ chắc chắn vẫn còn hậu chiêu.
Tử Linh giới!
Mở thông đạo Tử Linh, lôi kéo Tử Linh ra ngoài!
Hoặc là trốn vào Tử Linh giới giữ mạng sống!
Nghe vậy, Trí vương hiểu rõ: “Học theo Hà Đồ?”
“Đúng!”
Hiển nhiên Trí vương biết chuyện về Hà Đồ.
Giờ phút này, Trí vương cười nói: “Hà Đồ thành nhờ Tử Linh, bại cũng vì Tử Linh! Tử Linh giới không dễ khống chế! Tử Linh quân chủ cũng không thể! Tô Vũ lôi kéo Tử Linh quân chủ ra ngoài cũng tốt, loại người mang đại khí vận như hắn không dễ giết, nhưng... Chúng ta có thể dịch chuyển Tử Linh quân chủ, cho nó giết chóc, tử khí lan tràn, để Hồng Mông tự mình ra tay giết Tô Vũ! Nếu không, quy tắc đại kiếp nạn buông xuống, các trấn thủ sẽ không có kết cục tốt!”
“Nếu Tô Vũ không lôi kéo Tử Linh ra ngoài, vậy chắc chắn sẽ trốn vào Tử Linh giới để sinh tồn...”
Gã nhìn Thiên Cổ: “Vậy khi ấy có đuổi theo không?”
Thiên Cổ nhìn về phía gã: “Ngươi cảm thấy thế nào? Tử Linh giới nguy hiểm, nếu đuổi theo, dù là chúng ta thì vẫn sẽ gặp nguy hiểm.”
“Vậy phải tiến hành thật nhanh, nhanh chóng vào đó giết Tô Vũ, rồi mau chóng ra ngoài là được, hiện tại đám trấn thủ đã ra ngoài giao chiến, đi ra sẽ không có bất cứ cản trở nào, dù bọn họ ở đó thì cũng sẽ không ngăn cản, đây là quy tắc!”
Trí vương ngẫm nghĩ rồi nói: “Nếu hắn mở thông đạo Tử Linh thì đuổi giết đúng không?”
Dứt lời, gã lại nói: “Ta sẽ cố gắng không cho hắn mở ra thông đạo thời gian!”
Thiên Cổ im lặng, tính toán một chút, bấm đốt tay, sau một lúc lâu, lão trầm giọng nói: “Chỉ sợ là sẽ có chút nguy hiểm.”
Dứt lời, một khối lệnh bài xuất hiện trong tay lão, lão giao cho Trí vương: “Nếu ngươi tiến vào trong đó, gặp phải nguy hiểm, hãy đưa ra lệnh bài này, hẳn là có thể hóa giải một lần nguy cơ!”
“Đa tạ Ngô Hoàng!”
Trí vương cảm tạ, tươi cười nhàn nhạt, sau đó bước ra khỏi Tiên giới, nháy mắt biến mất tại chỗ, gã không mở ra thời gian thông đạo, mà là lặng yên biến mất!