Đại Chu vương suy nghĩ, rồi nhanh chóng mở miệng nói: “Chờ Tô Vũ tới rồi nói, nếu hắn đã phát thư mời, vậy hắn sẽ đến! Khi hắn đến, hãy nói chuyện này cùng hắn!”
Có lẽ phải cần Tô Vũ phối hợp để tìm được tên kia.
Tìm được rồi, không cần rút dây động rừng, tới Thiên Uyên giới cho tên kia chết trận là được!
Thần không biết quỷ không hay, đây mới là biện pháp xử lý tốt nhất.
Nếu không, lớn chuyện rồi sẽ trở thành một hồi sóng gió lớn!
Đại Tần vương gật đầu, có lẽ việc này thật sự cần Tô Vũ phối hợp, Đại Tần vương ngẫm nghĩ rồi nói: “Mời cả 36 phủ đến chúc mừng, tất cả tụ tập bên nhau, đừng để Nhân tộc hỗn loạn, cũng có thể tùy thời trấn áp!”
Đại Chu vương cười nói: “Ngươi làm vậy chỉ sợ sẽ khiến không ít người sẽ âm thầm mắng ngươi!”
Đại Chu vương cười nói: “Ta đi tìm người đây, yên tâm đi, sẽ làm thỏa đáng!”
Nói đến đây, y chần chờ một chút rồi nói: “Hắn cự tuyệt Hạ đao, có lẽ là không muốn tiếp nhận...”
“Bình thường!”
Đại Tần vương gật đầu: “Quyết định đó là bình thường! Ta không cần hắn lập tức chấp nhận, mà là để hắn chuẩn bị tâm lý, cũng để cường giả Nhân tộc chuẩn bị sẵn tâm lý! Tới thời khắc mấu chốt, hắn trở về, xuất hiện trở lại, mọi người đều sẽ nghĩ... lúc trước Đại Tần vương từng nói rằng sẽ để Tô Vũ chấp chưởng Nhân cảnh! Như vậy có vẻ không đột ngột, sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái!”
Hiện tại không tiếp nhận cũng không sao cả.
Mấu chốt là tương lai!
Không thể đột nhiên xuất hiện một người rồi đẩy người đó lên vị trí trữ quân!
Như vậy mọi người sẽ không phục, cũng không muốn!
Phiền toái rất lớn!
Hiện tại chỉ là đang tạo thế, để Tô Vũ và mọi người chuẩn bị tâm lý dần dần, vài năm sau, bọn họ sẽ cảm thấy việc Tô Vũ trở về làm Nhân vương cũng chẳng phải chuyện gì hiếm lạ!
Khi ấy sẽ có một đám vô địch duy trì Tô Vũ!
Đây là tâm tư của Đại Tần vương.
Còn hiện tại, một mặt là thực lực Tô Vũ không đủ cường đại, một mặt khác là đám người Đại Tần vương vẫn còn ở đây, Nhân cảnh vẫn chưa gặp phải tai họa ngập đầu!
Mạnh mẽ đẩy Tô Vũ thượng vị ở thời điểm này là vô nghĩa.
Như vậy là hại Tô Vũ, cũng dễ khiến lòng người xuất hiện ngăn cách.
Thế nên chỉ cần tạo thế trước là đủ.
Đại Chu vương bật cười, “Lão Tần, giờ ngươi cũng học được ngấm ngầm giở trò rồi!”
Đại Tần vương bình thản nói: “Ngấm ngầm giở trò? m mưu?! Không, đây là dương mưu! Ta đường đường chính chính chuẩn bị cho hắn! Hiện tại hắn không muốn cũng không sao, sớm hay muộn hắn cũng sẽ nguyện ý, những người khác cũng thế, hiện tại không đáp ứng cũng không sao, sau này sẽ đáp ứng! Hiện tại gieo hạt, sau này sẽ thành cây kết quả!”
Đại Chu vương mỉm cười, “Đúng, ngươi có ý nghĩ như vậy là tốt nhất, ta còn nghĩ rằng ngươi thật sự muốn bỏ gánh!”
“Không nhanh như vậy đâu!”
Đại Tần vương ngẫm nghĩ, rồi lại bổ sung thêm: “Nhưng cũng sẽ không lâu!”
Trong lòng Đại Chu vương khẽ động, nhìn ông, không hỏi nhiều, trong lòng lại dâng lên vô số ý niệm.
. . .
Nhân cảnh.
Đại Hạ phủ.
Mấy ngày gần đây, Đại Hạ phủ náo nhiệt sôi trào, ồn ào huyên náo.
Tin tức đại thọ Tô Long truyền khắp chư thiên!
Tô Vũ - bá chủ cổ thành mời thiên tài chư thiên đến Nhân cảnh mừng thọ Tô Long!
Đại thọ 50 tuổi!
Lần này Tô Vũ cũng sẽ trở về.
Hiện tại gần như không ai không biết Tô Vũ là người Đại Hạ phủ.
Lúc trước khi Tô Vũ chạy khỏi Đại Hạ phủ để tiến đến Đại Minh phủ, từng gây ra một trận rung chuyển, khiến vô số bá tánh Đại Hạ vô cùng phẫn nộ, gây rối ở Đại Hạ phủ, cuối cùng khiến Hạ Hầu gia giận dữ, chém giết mấy vị Sơn Hải thì mới có thể kết thúc việc này.
Lần chém giết ấy cũng coi như kết thúc cuộc tranh đấu giữa đơn thần văn và đa thần văn Đại Hạ phủ, từ đó về sau, không còn ai nhắc đến đơn đa chi tranh nữa.
Sau này Tô Vũ dùng thân phận Huyền Cửu trở về, chém giết vô số cường địch, chiến đấu kịch liệt với thiên tài ở Nam Nguyên, chống lại tứ phương, cuối cùng thanh danh vang dội vang vọng Nhân cảnh.
Nhưng hành động Tô Vũ hóa thành hoạt tử nhân, gia nhập thế lực cổ thành cũng khiến không ít người lên án.
Có điều rất nhanh truyền ra tin tức Tô Vũ bị vây giết ở chiến trường Chư Thiên, không thể không hóa thành hoạt tử nhân, khiến người người thổn thức không thôi, vốn là tuyệt thế thiên tài của Nhân tộc, vậy mà lại bị kẻ địch vây giết tới không thể phản kháng, không thể không biến thành cư dân cổ thành, thật đáng tiếc!
Sau đó Tô Vũ chứng minh với chư thiên rằng, không có gì đáng tiếc!
Trong trận đại chiến lần trước, Tô Vũ đã dùng thực lực và thế lực không gì sánh kịp giết chết hơn mười vị vô địch, rung chuyển vạn giới, các tộc Thần Ma Tiên Long đều bị kinh sợ, chân chính trở thành một người có thể khiến chư thiên đều kiêng kỵ.
Hiện tại là lễ mừng thọ phụ thân Tô Vũ, vị cường giả từng giết vạn tộc khiến chư thiên sợ hãi sẽ về Đại Hạ phủ!
Trong lúc nhất thời, Đại Hạ phủ phong vân kích động.
Có hưng phấn, có kích động, cũng có thấp thỏm.
Đương nhiên, đa phần vẫn là tò mò!
Rốt cuộc Tô Vũ mạnh đến mức nào?
Có lời đồn nói hắn giết người như ma, có giết nhiều người hơn Hạ Phủ chủ không?
Bọn họ đều biết Hạ Long Võ được mệnh danh là Huyết Đồ vương, còn Tô Vũ, số lượng cường giả hắn giết có nhiều hơn Hạ Long Võ không?
Đối với rất nhiều người mà nói, bọn họ không thể nào tưởng tượng ra nổi những chuyện vượt ra khỏi tầm cảnh giới Nhật Nguyệt.
. . .
Đại Hạ phủ.
Tô phủ.
Đúng vậy, Tô gia đã có phủ đệ, là Hạ gia tặng.
Giờ phút này, Tô gia.
Tô Long lộ vẻ bất đắc dĩ nhìn về phía Hạ Hầu gia đối diện, nhỏ giọng nói: “Hầu gia, ta không tổ chức sinh nhật, hơn nữa sinh nhật ta cũng không phải ngày đó.”
Hạ Hầu gia cười tủm tỉm: “Sao có thể chứ! Ngươi đã sinh ra vào ngày này mà!”
“Thật sự không phải...”
“Phải!”
Tô Long bất lực, y nói: “Hầu gia, hiện giờ động tĩnh quá lớn! Cùng lắm thì ta gọi Tô Vũ trở về, ngầm tụ họp là được...”
“Không được!”
Hạ Hầu gia cười nói: “Tô Long, ngươi phải biết rằng hiện tại Tô Vũ không phải người bình thường! Hắn là chủ nhân cổ thành, bá chủ của 36 thành, phía sau hắn là hơn 30 vị vô địch, thậm chí có cả Bán Hoàng! Hắn có thể vụng trộm trở về sao? Phú quý không về làng như mặc cẩm y trong đêm tối! Nếu phú quý, vậy phải gióng trống khua chiêng, quang minh chính đại trở về, ngươi thấy đúng không?”
Vẻ mặt Tô Long rối rắm.
Một mặt, khoa trương một tí sẽ làm rạng rỡ mặt mũi Tô gia!
Quả thực không dám tưởng tượng!
Nhưng về phương diện khác, Tô Long vẫn cảm thấy chần chờ: “Giờ hắn về thì có bị ám sát không? Ta biết hiện tại vạn tộc đều muốn giết hắn!”
“Sẽ không, cũng không dám!”
Hạ Hầu gia cười nói: “Phụ thân ta và Đại Minh vương tự mình bảo hộ hắn, chính hắn cũng có thực lực vô cùng cường đại, không vấn đề gì!”
“Nhưng...”
“Đừng nhưng nhị gì nữa!”
Hạ Hầu gia cười nói: “Ngươi muốn làm tiệc mừng thọ ở đây hay là ở Nam Nguyên? Giờ Nam Nguyên còn đang trùng kiến, nếu làm ở Nam Nguyên thì ta sẽ thúc bên kia nhanh chóng xây dựng, nhanh chóng hoàn thành...”
Tô Long lúng túng: “Nếu phải làm, vậy làm ở Nam Nguyên đi, ta không quen ở đây, cũng không có mấy người quen, ở Nam Nguyên thì có không ít bằng hữu.”
Hạ Hầu gia cười gật đầu: “Việc nhỏ! Trừ bằng hữu ở Nam Nguyên, ngươi có bằng hữu trong quân nào muốn mời không?”
“Có thích hợp không?”
“Đương nhiên là thích hợp! Hiện tại Đại Hạ phủ và cả Trấn Ma quân đều rời khỏi tiền tuyến, hạ trại tại hậu phương, đang nhàn rỗi đây!”
“Vậy... đám đệ huynh của ta có thể tới không?”
“Mấy người Trần Long ấy à?”
“Đúng vậy.”
“Có thể!”
Tô Long đại hỉ, nhanh chóng nói: “Còn có đám huynh đệ sau khi ta trở về tòng quân. Đặc biệt là lão Lưu, Lưu Bách Phu Trưởng, người khác không tới thì hắn cũng phải tới!”
Hạ Hầu gia không biết, nghi hoặc hỏi: “Bạn tốt của ngươi ư?”
Tô Long nhe răng: “Đúng vậy, bạn tốt! Hảo bằng hữu suýt nữa thành thông gia!”
Hạ Hầu gia buồn cười, còn có việc này à?
Tô Long không nói nhiều, trong lòng thầm mắng, trước kia lão tử nói gì lão Lưu cũng không tin, lúc trước bảo giới thiệu con gái hắn cho Tô Vũ, kết quả lão Lưu từ chối luôn, vô cùng càn rỡ.
Giờ ngươi chối tiếp đi!
Hạ Hầu gia lười hỏi nhiều, cười nói: “Còn gì nữa không? Cần gì thì cứ nói!”
Tô Long ngẫm nghĩ mới nói: “Còn một việc, có thể xây lại tiểu khu ta từng ở không? Ta vẫn muốn ở nơi quen thuộc...”
“Đương nhiên không thành vấn đề!”
Đây chỉ là việc nhỏ!
Nhưng hiện tại ở đó đang có một cái di tích, đến bây giờ còn chưa đóng lại, phải nghĩ cách di chuyển nó đi mới được.
Hạ Hầu gia thầm nghĩ, bỗng nhiên hỏi: “Tô Long, thiên phú của Tô Vũ mạnh như thế, ngươi... Ta xem xét một chút, cảm thấy thiên phú của ngươi hình như...”