"Không phải loại lương thiện!"
Giờ phút này, cường giả các đại phủ khác cũng bùi ngùi mãi không thôi.
Từng vị ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhức đầu vô cùng.
Không cần cái khác, chỉ riêng danh sách cường giả đã khiến tất cả mọi người hết sức đau đầu.
Lúc này, bên cạnh Hạ Hổ Vưu cũng tụ tập một đám hậu duệ vô địch, có người truyền âm hỏi: "Ta thấy các đại phủ đều rất thất vọng, tại sao nhỉ, đăng ký danh sách thì có cái gì không tốt?"
Người vừa lên tiếng là Chu Thanh Nghiên, hậu duệ của lão Chu gia.
Hạ Hổ Vưu truyền âm đáp: "Các đại phủ có nhà ai mà không ẩn giấu thực lực? Trước kia các ngươi biết Đại Hạ phủ ta có nhiều Nhật Nguyệt như vậy sao? Lần trước chết trận hơn phân nửa, số lượng Nhật Nguyệt phải hơn 20 vị, tính cả mấy vị như Liễu Văn Ngạn thì đều vượt qua 30, nhưng ở bề ngoài các nhà thì có được mấy Nhật Nguyệt? Không nói những cái khác, chỉ riêng Đại Minh phủ của ngươi thôi, ta không tin Nhật Nguyệt ít hơn con số 30!"
Chu Thanh Nghiên kinh ngạc, truyền âm đáp: "Không thể nào, phủ ta đăng ký Nhật Nguyệt chỉ có 18 người!"
Hạ Hổ Vưu nhún vai, nói nhảm, Đại Minh phủ nhà ngươi mà không có trên 30 Nhật Nguyệt thì ta sẽ bò quỳ dưới đất!
Hạ Hổ Vưu cũng cảm khái, chỉ cần một chiêu này là đủ rồi, không cần làm quá phức tạp, chỉ một chiêu cũng đủ cho các đại phủ ăn đủ.
Rốt cuộc có bàn giao hay không đây?
Bàn giao, Tô Vũ sẽ thăm dò rõ được tình hình Nhân cảnh, không bàn giao. . . Ha, lần sau tự dưng nhô ra một vị Nhật Nguyệt, Tô Vũ sẽ chém chết ngay trước mặt mọi người!
Ngươi nói cái gì?
Có thể nói cái gì?
Không đăng ký thì chính là người ngoài biên chế, không phải Nhân tộc, cho dù là Nhân tộc thì cũng là gian tế do vạn tộc bồi dưỡng!
Hắn còn muốn tuần tra Nhân cảnh kia kìa!
. . .
Mà bên kia, Tô Vũ đánh một gậy xong lại phát một củ cà rốt, "Chư vị không cần thấp thỏm vậy đâu, đăng ký một thoáng mà thôi, nếu là Nhật Nguyệt cửu trọng, tâm tình ta tốt có lẽ sẽ ban thưởng chút vật gánh chịu, giúp người đó chứng đạo! Thực lực ra sao thì tuyệt đối đừng giấu giếm! Nhật Nguyệt cửu trọng nhất định cứ phải khai gian thành Nhật Nguyệt nhất trọng, loại người này khiến chính mình mất đi cơ hội thì cũng đừng trách Tô Vũ này không có nhân tình!"
Một đám người khẽ động dung, Tô Vũ có vật gánh chịu sao?
Khẳng định là có!
Hắn cực kỳ có tiền!
Cái tên này thật sự có tiền tới mức tùy hứng, một bản Văn Minh Chí đem đi đổi mấy chục kiện vật gánh chịu cũng đủ.
Nghe thế, Đại Hạ vương lập tức làm người tiên phong: "Được, ngày mai Đại Hạ phủ sẽ lập danh sách hết thảy cường giả từ Sơn Hải trở lên trong và ngoài phủ giao cho Tô thánh chủ!"
"Đại Tần phủ cũng thế, chuyện này không có gì mà không thể bàn giao, Đại Tần phủ có bao nhiêu thực lực, vừa xem liền hiểu ngay!"
Bên kia, Tần Trấn cũng cất tiếng.
Đại Chu vương cũng chủ động nói: "Đại Chu phủ cũng sẽ bàn giao, thế nhưng một vài danh sách thám tử xếp vào vạn tộc tạm thời sẽ không để lộ, những người này tuy ở vạn tộc nhưng kỳ thật đều tính là Nhân tộc, dù không phải Nhân tộc thì cũng là do Nhân tộc bồi dưỡng."
Lời này vừa nói ra, bốn phía, một vài cường giả vạn tộc tái mét mặt mày.
Có ý gì?
Cái gì gọi là danh sách thám tử?
Lời này mọi người nghe liền cảm thấy giống như là kế phản gián, nhưng mà sự tình ra sao cũng khó mà phản bác.
Rốt cuộc Nhân tộc có sắp xếp thám tử vào hay không?
Phải chăng lại giống như Liệp Thiên các?
Thật đúng là không dễ hoàn toàn phủ định việc này!
Tô Vũ đáp: "Được, danh sách cường giả xếp vào vạn tộc có thể bí mật chuyển giao cho ta, ta có cái để cân nhắc là đủ!"
"Ta biết rồi!"
Đại Chu vương gật gật đầu, Tô Vũ đã tin rằng vị này thật sự sắp xếp người vào vạn tộc.
Đại m vương nói cái gì thì hắn đều tin một phần còn chín phần không tin.
Tam đại cường phủ đều mở miệng, không còn cơ hội cho những người khác cự tuyệt.
Nhất thời, một đám người đều đang suy tư rốt cuộc là có nên giao ra toàn bộ danh sách cường giả hay không?
Tô Vũ không quan tâm những chuyện đó, hắn truyền âm cho mấy vị Đại Chu vương nói: "Ta muốn cả danh sách của tất cả những vô địch ẩn giấu!"
Đại Chu vương không lên tiếng.
Đại Hạ vương thì truyền âm lại: "Kỳ thật không có bao nhiêu vị đâu, đều là những người thụ thương trong mấy năm qua, tam thân phá toái, hiện tại có vị đang khôi phục, có vị đã an bài vào trong tiểu giới."
"Ta vẫn cần!"
Đại Hạ vương không thể làm gì khác hơn là đồng ý: "Được!"
Đều cho ngươi hết!
Cái tên này, ngươi nói hắn không quản sự, vừa đến hắn đã muốn đòi đủ thứ, là một vị chủ nhân không hề dễ trêu chọc.
Nếu nói hắn quản sự, hắn còn chẳng thèm lấy tên thánh luôn!
Ngày mai, hắn muốn đúc Thánh Chủ lệnh, đăng ký danh sách cường giả các phủ, một khi thành công, mọi người đều biết tên này được công nhận là chủ nhân Thánh Địa!
Mà Tô Vũ cũng không khách khí, truyền âm cho Hạ Hầu gia dặn dò: "Hầu gia, ngài hãy đem ý nghĩa, quyền lợi và hết thảy về Thánh Địa truyền bá ra bên ngoài, nói cho toàn bộ Nhân tộc biết, về sau mọi chuyện trong Nhân cảnh là do ta quyết định!"
Phải làm cho mọi người biết, về sau ta chính là lão đại của các ngươi.
Còn việc các ngươi có phục hay không thì chẳng quan trọng.
Không cần ngươi tâm phục khẩu phục, ngươi phục ở mặt ngoài là được, không nghe lời liền giết!
Hạ Hầu gia mỉm cười khẽ gật đầu, việc nhỏ thôi!
. . .
Chu Thiên Nguyên bắt đầu gia tốc cho đại trận, Đại Minh vương thì mau chóng chế tạo đại trận.
Mà bên phía Đại Hạ phủ cũng cấp tốc sắp xếp người đến Nam Nguyên để chuẩn bị.
Chiêu đãi vạn tộc, chiêu đãi các phủ.
. . .
Tin tức cũng nhanh chóng được truyền vang.
Không chỉ ở Nhân cảnh, mà ở chư thiên cũng nhận được tin tức.
Chuyện của Tô Vũ thật sự xong xuôi rồi!
Không có gì gợn sóng!
Chỉ nhẹ nhàng đơn giản mà thành, Nhân tộc không hề có sự phản đối.
. . .
Tiên giới.
Thiên Cổ cảm khái một tiếng: "Đại Chu vương!"
. . .
Thần giới.
Thần Hoàng thổn thức lẩm bẩm: "Đại Chu vương!"
. . .
Ma giới.
Ma Hoàng bình tĩnh nói: "Xem ra Đại Chu vương đồng ý rồi, cái gọi là Nhân cảnh bất hòa, tranh chấp nội bộ, kỳ thật vẫn luôn có người ở trong bóng tối khống chế, thậm chí là điều khiển! Giảm xuống lòng đề phòng của vạn tộc!"
"Đại Chu vương, Chu Thiên Tề, sánh ngang với trời (Tề: sánh ngang, Thiên: trời), đây là muốn cao bằng trời sao?"
Ma Hoàng khẽ cười, "Xem ra, phái chủ hòa ở Nhân cảnh vẫn luôn nằm trong túi ông ta! Nhân cảnh Vĩnh Hằng, kẻ nào chủ hòa, thậm chí chủ hàng, Đại Tần vương không biết nhưng ông ta chắc chắn biết hết!"
"Nhân tộc, đầu tiên phải giết Đại Chu vương, sau đó giết Đại Tần vương, bằng không rất khó bình định Nhân tộc!"
Bên cạnh, lão Ma vương nói khẽ: "Hoàng, tên oắt Tô Vũ kia trèo lên đỉnh, đã trở thành chủ của Nhân cảnh."
"Chủ của Nhân cảnh?"
Ma Hoàng lắc đầu, "Không, hiện tại Tô Vũ chỉ là chiêu bài, hắn chưởng khống không được bất luận vị Vĩnh Hằng nào! Đại Chu vương và Đại Tần vương lập ra tấm bia Tô Vũ chẳng qua là phòng ngừa ngộ nhỡ, phòng ngừa sau khi họ chết, Nhân cảnh quần long vô thủ! Mà thứ Tô Vũ muốn kỳ thật cũng không phải thân phận địa vị ấy, hắn muốn nắm giữ thực lực có khả năng đánh giết hết thảy kẻ địch của hắn! Hắn muốn một cơ hội quang minh chính đại!"
"Cho nên hai bên mới ăn nhịp với nhau!"
"Các đại cường giả Nhân cảnh đều là quân cờ của bọn họ mà thôi, là vật trong bàn tay!"
"Mấy vị này tiến hành trao đổi, hoàn thành lần trao đổi này thì dù Tô Vũ chết, cũng không ảnh hưởng tới thế cục Nhân tộc, mà đồng dạng, lỡ Đại Chu vương và Đại Tần vương chết thì cũng không ảnh hưởng tới thế cục cổ thành!"
Cái gọi là liên minh, chủ yếu đều xây dựng ở trên cơ sở của ba người bọn họ.
Trừ phi giết cả ba người, bằng không giết ai thì đều không ảnh hưởng tới một bên khác.