"Tần Quảng, chết đi!"
Thiên Uyên Bán Hoàng gầm lên, chấn động thiên địa, một cỗ lực lượng vô hình vượt qua hết thảy, thậm chí vượt qua quy tắc và trở ngại nguyên khí, trong nháy mắt oanh kích vào biển ý chí của Đại Tần vương!
Nguyền rủa chỉ thuật!
Mặt Đại Tân vương không hề đổi sắc, thất khiếu của ông lại chảy máu, nhưng ông chẳng quan tâm, đâu phải là ông không biết nguyên rủa chỉ thuật.
Năm đó ông đã từng chiến đấu với Thiên Uyên tộc rồi!
Ngươi có thể làm khó dễ được ta ư?
Giết!
Lại một thương đâm ra, thẳng tiến không lùi, trong nội tâm của ta chỉ có thương này, không giết ngươi, thương kia quyết không trở về!
Giết Hợp Đạo há còn có thể ôm tâm tình chừa đường lui đề phòng?
Chỉ có thể giết chóc vĩnh viễn không điểm dừng!
Giết tới khi đối phương tránh cũng không thể tránh!
Vốn thực lực của ông đã không bằng đối phương, giờ nếu còn cầu bảo toàn thì đó là điều không có khả năng!
"Giết!"
Chỉ có chém giết!
Một tiếng "Giết" xuyên qua toàn bộ, vẻ mặt Thiên Uyên Bán Hoàng biến hóa, ông ta khẽ hừ lạnh một tiếng, trước người lập tức hiển hiện một bức tường vô hình.
Nơi xa, có vô địch Nhân tộc muốn đến giúp đỡ, Đại Chu vương quát lên: "Trở về, hợp lại giết sạch đám Vĩnh Hằng Thiên Uyên kia, nhanh lên, chúng ta không có thời gian!"
Không cần hỗ trợ!
Mục tiêu của ông và Đại Tần vương là Thiên Uyên Bán Hoàng.
Mà mục tiêu của những người khác là gấp rút đánh giết đối phương.
Nhân số nhiều hơn mới có hi vọng cấp tốc chém giết, bằng không thì chỉ có thể đồng quy vu tận hoặc là bất phân thắng bại, đó không phải là mục tiêu mà Nhân tộc theo đuổi!
Vài vị vô địch muốn tới tiếp viện nhanh chóng rời đi, dồn dập gia nhập chiến đấu.
Ẩm ầm!
Một đám vô địch bây giờ không còn bất kỳ ý nghĩ gì khác, chỉ còn lại giết chóc, đại chiến bùng nổ, đánh đến nỗi thiên băng địa liệt, đại địa hóa thành bụi trần, hóa thành hắc động, dư âm năng lượng lan tràn thiên địa, thế giới đều chấn động.
Gần khu vực trung tâm, vô số cường giả Thiên Uyên tộc bỏ mạng.
Ánh Nhật Nguyệt không ngừng rơi vỡ!
Giờ phút này, Thiên Uyên tộc cũng đều đang liều mạng, một đám chuẩn vô địch dồn dập gào thét, ở phía dưới thiết lập đại trận, bảy tám vị chuẩn vô địch tựa như đang trao đổi với sự tồn tại kinh khủng nào đó.
"Nguyện huyết chú tộc ta giết sạch Nhân tộc!"
Từng tôn cường giả chuẩn vô địch, dồn dập hét to, trong hư không, một cỗ tử khí nồng đậm bùng nổ, thân thể bảy, tám vị chuẩn vô địch lập tức bị ăn mòn, tử khí vô cùng mãnh liệt kia đánh tới một tôn cường giả Nhân tộc giữa hư không!
VùI Tử khí cực kỳ cường hãn, cực kỷ mãnh liệt phù một tiếng đã ăn mòn toàn bộ thân thể vị vô địch Nhân tộc!
Nháy mắt, thân thể hóa thành bột mịn.
Tam thân của vô địch Nhân tộc kia tách rời trong chớp mắt, trong đó có một thân trực tiếp nổ chết!
Mà vị cường giả Nhân tộc này cũng không chút do dự, hai thân còn lại lập tức đánh tới, nháy mắt đột nhiên phá tan hư không, giết sạch bảy, tám vị chuẩn vô địch đối địch.
Ùng ùng ùng!
Sau tiếng nổ vang, phía dưới, bảy, tám tôn chuẩn vô địch ngã xuống toàn bộ, mà vô địch Nhân tộc kia cũng chỉ còn lại một thân duy nhất, toàn thân vị này tắm máu, vẻ mặt hết sức ảm đạm.
Đại chiến ngay từ đầu đã rất quyết liệt.
Hai bên đều biết đây là cuộc chiến diệt tộc!
Không cho phép bất luận một ai chân chừ, không cho phép bất kì ai hạ thủ lưu tình!
Chuẩn vô địch cũng là cường giả đỉnh cấp, có kê thậm chí có thể chiến vô địch, đáng tiếc, chuẩn vô địch mạnh nhất của Thiên Uyên tộc là Thiên Đúc đã bị Tô Vũ chém giết, bằng không nếu tên kia còn ở đây, vô địch bình thường chưa hẳn đã là đối thủ của gã.
Nơi xa, một vị vô địch Thiên Uyên tộc đang bị ba đại vô địch vây giết, tam thân chớp mắt đã bị đánh tách ra, gã ta nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân bùng nổ tử khí: "Ta nguyện dùng thân xác này nguyền rủa Ninh Hồng rơi xuống địa ngục"
Trong nháy mắt, tam thân của gã bị thiêu đốt!
Gã biết mình sẽ không chịu nổi!
Lần này, Nhân tộc mang theo quyết tâm diệt tộc mà tới.
Cho nên, gã chắc chắn phải chết, thậm chí Thiên Uyên tộc có mối nguy bị tận diệt, cho nên ngay khi tam thân bị đánh tách rời, gã biết mình sẽ chết chắc. Nếu đã phải chết, đến mức độ này lại đều là vô địch, gã còn sợ cái gì?
Ta chết, các ngươi cũng đừng hòng dễ chịu!
Nơi xa, trên đỉnh đầu vị vô địch Nhân tộc vừa chém giết đám chuẩn vô địch bỗng nhiên xuất hiện một cỗ tử khí tà ác mạnh mẽ, nháy mắt đã bao trùm y, thiêu đốt y!
"Ninh Hồng!"
Có vô địch Nhân tộc kinh hô!
Đó là một vị vô địch mới của Nhân tộc, y tấn cấp trong tiểu giới cho nên thực lực không quá mạnh, bằng không cũng sẽ không bị một nhóm chuẩn vô địch giết chết hai thần. Bây giờ y lại bị gã vô địch kia dùng tam thân đốt cháy làm cái giá để nguyền rủa, trong nháy mắt, thân thứ ba của Ninh Hồng liền bị thiêu đốt!
Vô địch tên là Ninh Hồng kia lộ ra ánh mắt thống khổ, toàn thân y đều là tử khí, một tên vô địch Thiên Uyên tộc dùng tính mệnh làm đại giá, nguyền rủa thân thứ ba của y, y tuyệt đối ngăn không được.
Mắt thấy có người muốn tới cứu mình, y cắn răng, quát lớn: "Cứu không được đâu, biển ý chí của ta sắp sụp đổ! Là do ta quá yếu, cũng do ta quá nhát gan, năm đó chỉ dám chứng đạo trong tiểu giới, không dám đến chư thiên chứng đạo, chậm chạp vô pháp tấn cấp. Ta đã làm Nhân tộc mất mặt!
Khiến chư vị mất mặt rồi!"
Cười to một tiếng, Ninh Hồng gầm lên: "Đại Đường vương, giết người!"
Nơi xa, hai mắt Đại Đường vương bùng nổ hỏa khí, một quyền điên cuồng đánh về phía tên vô địch đối diện mình!
Cùng lúc đó, Ninh Hồng hóa thành một đạo tử khí, trong nháy mắt cũng xuất hiện bên người vô địch Thiên Uyên tộc, trong vẻ mặt kinh hoảng của tên kia, y hóa thành một đạo ánh sáng bén nhọn, phập, đánh xuyên lớp phòng thủ của đối phương!
Mà nắm đấm của Đại Đường vương cũng tới ngay sau đó, một quyền đánh nổ thân thể kẻ địch.
Thời không trường hà của đối phương rung chuyển, trong phút chốc, thân thể vừa khôi phục lại bị Đại Đường vương tung thêm một quyền, nổ tan tác!
Liên tục ba lần!
Ẩm!
Thời không trường hà đứt gãy!
Trên không trung mây đen giăng đây!
Nháy mắt, thật sự chỉ là trong nháy mắt, Nhân tộc đã chết đi một tôn vô địch, Thiên Uyên tộc chết trận hai tôn vô địch và bảy, tám vị chuẩn vô địch.
Giết chóc chính là nhanh như vậy!
Nhân tộc và Thiên Uyên tộc cũng không kịp bi thương!
Vào lúc này nào có thời gian để họ có thể bi thương, hai bên đều mang theo phẫn nộ, sát khí và tâm tử chiến đến cùng, liều mạng tranh đấu trong thiên địa!
Bên phía Đại Tân vương bên kia, Đại Chu vương vẫn một mực không ra tay, nhưng mà y không ra tay mới càng đáng sợ.
Không ra tay, uy hiếp thậm chí còn mạnh hơn!
Bởi vì Thiên Uyên Bán Hoàng không biết thực lực sâu cạn của y ra sao, không biết y sẽ ra tay từ lúc nào, chỉ biết là Đại Chu vương từ đầu tới cuối đều dùng sát khí cực kỳ cường hãn khóa chặt lấy mình!
Chỉ cần Thiên Uyên Bán Hoàng có sơ hở, bất cứ lúc nào cũng sẽ nghênh đón một kích trí mạng!
Vĩnh Hằng muốn giết Hợp Đạo!
Khó, khó như lên trời!
Nhưng mà, khi hai vị Vĩnh Hằng này đều cực kỳ cường đại thì chưa hẳn đã không có khả năng.
Ẩm!
Một tiếng nổ vang thật lớn, trong tay Thiên Uyên Bán Hoàng hiện ra một thanh tế kiếm, đây cũng là lần đầu tiên ông ta lấy ra tế kiếm, một kiếm bỗng nhiên giết ra, roẹt, chặt đứt thời không trường hà của Đại Tần vương, một kiếm xuyên thủng cánh tay của ông!
Trên thanh tế kiếm kia lan tràn tử khí.
Thiên Uyên tộc và Tử Linh giới có liên quan chặt chẽ.
Bộ tộc này trước kia cũng thuộc về Thiên Mệnh nhất tộc, sau đó lại tiến nhập Tử Linh giới vực, trở nên sa đọa.
Tử khí vẫn luôn có tác dụng ăn mòn.
Một kiếm giết ra, Đại Tần vương chỉ cảm thấy cánh tay của ông phảng phất như đã biến mất, không còn thuộc về chính mình!
Trường thương khẽ rung lên nhưng vẫn thẳng tiến không lùi, một thương quét tới, bịch, quét cho trên cổ Thiên Uyên Bán Hoàng hiện ra một vệt máu.