Linh Hoàng nhẹ nhàng cất tiếng: "Nhân tộc chủ động mở ra chiến tranh, xâm nhập Thiên Uyên giới vực, ta dường như thấy được thượng cổ đang trở về, thấy được Nhân tộc một lần nữa sát lục chư thiên, nhất thống chư thiên! Ta không thích, cũng không muốn! Thuở thượng cổ, Nhân tộc xâm nhập Linh giới, giết chóc vô số, giết con dân Linh tộc ta để luyện đan luyện dược, rèn đúc binh khí, linh khí cỏ cây núi sông của chúng ta đều là bảo vật trong mắt Nhân tộc... Ngươi nói xem ta nên lựa chọn ra sao?"
Thực Thiết Thú Hoàng thở dài, cũng đúng.
Nói không rõ được ai là người tốt, ai là kẻ xấu.
Linh Hoàng tham chiến có về cũng là chuyện nên làm.
Thời kỳ thượng cổ, Nhân tộc xác thực đã làm qua những chuyện như vậy, điều này không cách nào phủ nhận.
Từ đó xem ra, Nhân cảnh không dễ thủ!
Thực Thiết Thú Hoàng vốn tới để ngăn cản Long Hoàng, hiện tại ông lại bị Linh Hoàng cầm chân.
Không chỉ như vậy, vào lúc này, Linh giới lại có thêm 20 vị vô địch đang trên đường tiến về phía Nhân tộc!
Linh Hoàng tới trước một bước mà thôi!
Nếu tham chiến vậy thì sẽ không có lựa chọn khác!
Thực Thiết Thú Hoàng vùng vẫy một hồi, một lát sau ông đã hạ quyết định. Õ Thực Thiết thú giới, từng tôn cường giả mạnh mẽ phá giới lao đến.
Nếu đã lựa chọn, vậy thì tham chiến đi!
Thực Thiết thú tộc cử không nhiều vô địch ra trận, chỉ hơn mười vị.
Thế nhưng đã nhiều hơn so với số lượng tin đồn rồi!
Nghe nói bộ tộc này đã sắp không còn vô địch.
Hiện tại lại có hơn mười vị xuất hiện.
Bên kia, Ma Hoàng thở dài: "Đến thời khắc vạn tộc phân chia rồi ư? Thực Thiết nhất tộc hãy suy nghĩ cho thật kỹ, hiện tại, dù Nhân tộc thật sự chiếm ưu thế, một khi đến kỳ hạn ngàn năm, quy tắc buông lỏng... Nhân tộc có thể chống cự được sao? Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt! Thực Thiết nhất tộc truyền thừa vô số năm lại muốn chôn vùi trong lần triều tịch này ư?"
Đúng là bây giờ Nhân tộc không tệ.
Nhưng mà cũng chỉ là bây giờ mà thôi.
Một khi quy tắc của chư thiên vạn giới buông lỏng, cường giả thượng giới có khả năng tham chiến, khi đó, Hợp Đạo giáng lâm, Nhân tộc còn có được mấy Hợp Đạo?
Có khi còn chẳng có một ai!
Dù cho còn sót lại mấy vị từ triều tịch thứ chín thì mấu chốt là đã nhiều năm như vậy, thượng giới cũng không phải không có chiến đấu, những Hợp Đạo sót lại của Nhân tộc có lẽ sớm đã bị giết.
Dù cho không chết thì cũng chỉ là kéo dài hơi tản.
Nhân tộc chỉ là một chiếc thuyền lớn sắp chìm!
Các đại tộc Thần Ma Tiên Long Minh, ai mà không có mấy vị Hợp Đạo ở thượng giới?
Thực Thiết Thú Hoàng yên lặng.
Linh Hoàng thì lại nói khẽ: "Thực Thiết, vì một tên Tô Vũ, vì một Nhân tộc biết 72 đúc mà ngươi thật sự không để ý tới sống chết của tộc ngươi? Hiện tại, tiêu dao tự tại không phải tốt lắm à? Nhất định cứ phải khôi phục thượng cổ để Nhân tộc thống nhất chư thiên làm gì? Biến chúng ta thành lương thực cho Nhân tộc ngươi mới vừa lòng?"
Hiện tại không tốt hơn sao?
Lựa chọn Nhân tộc cũng là bởi vì Tô Vũ?
Thực Thiết Thú Hoàng rầu rĩ nói: "Tộc ta từ thượng cổ đến nay đã có giao hảo với Nhân Hoàng, Nhân tộc và tộc ta giữ quan hệ tốt vô số tháng năm... Đây cũng không phải chỉ bởi vì một mình Tô Vũ!"
Đây là thời khắc phải lựa chọn đội ngũ.
Lựa chọn sai, vạn kiếp sẽ bất phục!
Cuối cùng, Thực Thiết Thú Hoàng vẫn kiên định với lựa chọn của mình, ông nhìn về phía bốn phương, không bày ra dáng vẻ ngu ngơ nữa mà là trầm giọng nói: "Chư vị, từ sau khi triều tịch chỉ biến thứ nhất kết thúc, Nhân tộc đã không còn truy cầu xưng bá chư thiên! Triều tịch thứ hai bắt đầu, Nhân tộc đa phần vẫn là phòng ngự... Là do các vị ép Nhân tộc không thể không nhấc lên cuộc chiến chư thiên! Nếu từ triều tịch thứ hai, các vị đồng ý với Nhân tộc thành lập liên minh chư thiên, chung sống hòa bình với nhau.. "
Long Hoàng cười nhạo ngắt lời: "Ngây thơ! Dã tâm của Nhân tộc chưa từng hủy diệt, cái gọi là liên minh chẳng qua chỉ là kế hoãn binh mà thôi! Nhân tộc từ trong xương cốt chính là bản chất tham lam, mong muốn cướp đoạt hết thảy! Chẳng qua là thực lực của chúng không đủ mà thôi, nếu thực lực mạnh mẽ, chắc chắn chúng sẽ còn làm đến mức độ như thuở thượng cổ!"
Chuyện này không có cách nào nói rõ.
Ai cũng có lý!
Vạn tộc lo lắng Nhân tộc tro tàn lại cháy, nên mới lần lượt bức bách, một khi mở ra Chư Thiên chiến trường sẽ chủ động xâm nhập Nhân cảnh để khai chiến.
Nhân tộc không thể không phản kích!
Nhân tộc đã từng đưa ra ý kiến thành lập liên minh, không chinh chiến nữa, thế nhưng không có một ai tin, về phần Nhân tộc có thật lòng hay không thì người năm đó đều đã chết, ai biết có phải chỉ là kế hoãn binh hay không.
Đến lần triều tịch thứ mười này, mọi chuyện kỳ thật đã thành một loại tín niệm.
Chính là phải đánh Nhân tộc!
Mà Nhân tộc cũng biết rõ bản thân không thể nói rõ lí lẽ, vì vậy chỉ có thể phản kháng.
Tứ đại Hợp Đạo cảnh xuất hiện, Long Hoàng lạnh lùng nói: "Nếu Thực Thiết ngu xuẩn mất khôn...
Vậy cũng chớ chậm trễ thời gian hơn nữa, giết! Để xem đám trấn thủ này khi Tử Linh bạo động, bọn hắn còn có thể chống đỡ bao lâu?"
Ẩm!
Trong nháy mắt, đại chiến bùng nổi Đến bây giờ cũng không cần thiết nói thêm gì nưa.
Đều là Hợp Đạo cảnh, ý chí ai nấy đều rất kiên định.
Đã lựa chọn thì sao có thể dễ dàng buông tha.
Bây giờ, nội bộ Nhân cảnh đang chinh chiến, trong ngoài giáp công, bỏ qua lần này để cho toàn bộ Nhân tộc rút về củng cố phòng ngự của Nhân cảnh, khi đó mới đến đánh thì cái giá phải trả sẽ càng lớn!
Cùng lúc đó.
Bên ngoài Thiên Uyên giới.
Thân Hoàng, Thiên Cổ buông xuống, một lát sau, Giám Thiên Hầu cũng đến, tam đại Hợp Đạo đỉnh cấp đều có mặt!
Cộng thêm Thiên Uyên Bán Hoàng ở bên trong thì có trọn vẹn 4 vị, bên kia cũng 4 vị, cả thảy lên tới 8 vị Hợp Đạo!
Giờ phút này, hư không bị xé nứt.
Một Cục lông lớn lén la lén lút như tên trộm mà theo dõi bọn hắn.
Thiên Cổ đạm mạc nói: "Bánh Nhân Đậu, nếu ngươi nhúng tay thì hôm nay chúng ta sẽ chém ngươi trước!"
Ba vị Hợp Đạo chỉ phút chốc đã hiện lên ở ba phương, đều là cường giả nên một mình Bánh Nhân Đậu cũng khó lòng hơn được Giám Thiên Hầu cùng Thiên Cổ, huống chỉ còn có Thần Hoàng không hề yếu ở đây.
Giờ phút này, y chỉ có một mình, Bánh Hấp đã đi Nhân cảnh rồi.
"Không bằng giết y trước?"
Thân Hoàng đề nghị: "Bánh Nhân Đậu tiền bối chính là đồng minh kiên định của Nhân tộc, thừa dịp hiện tại một vị khác không có ở đây, giết y đi cũng coi như giải quyết phiền toái lớn!"
Lời này vừa nói ra, ba vị Hợp Đạo xích lại gần hơn.
Hiện tại thật ra là thời cơ giết Bánh Nhân Đậu tốt nhất!
Dù Thiên Uyên Bán Hoàng thật sự bị giết thì chỉ cần giết được Bánh Nhân Đậu cũng xem như không lỗ.
Trong cái khe, Bánh Nhân Đậu hơi rút lui.
Y đã cảm nhận được mối nguy!
Mối nguy cực kỳ mãnh liệt!
Y rất mạnh, rất cổ lão, nhưng dù y mạnh hơn thì cũng không thể là đối thủ của ba vị Hợp Đạo đỉnh cấp.
Mà những vô địch bọn họ mang tới, giờ phút này đang cưỡng ép tiến đánh giới vực.
Mong muốn đánh võ một lỗ hổng giúp Thiên Uyên Bán Hoàng thoát ra.
Không có ngăn trở, một khi giới vực bị phá vỡ, Thiên Uyên Bán Hoàng thoát ra được thì lần này Nhân tộc sẽ hoàn toàn thất bại, giết nhiều vô địch cũng vô dụng, Hợp Đạo mới là uy hiếp lớn nhất.
Bánh Nhân Đậu lâm vào trong khó khăn!
Làm sao bây giờ?
Mình nên đi sao?
Không đi, ba vị Hợp Đạo ở đây sẽ có thể hợp lại phá vỡ Thiên Uyên giới.
Bánh Nhân Đậu trầm giọng nói: "Đừng đánh ta...
Các ngươi không thể phá Thiên Uyên giới được, Tử Linh sẽ tràn ra ngoài, một khi đánh vỡ Thiên Uyên giới thì tất cả mọi người đều sẽ bị quy tắc trừng phạt.
Thiên Cổ khẽ cười: "Không sao, Nghị Viên lệnh vẫn có thể vận dụng mấy lần! Áp chế một thoáng, đánh giết Nhân tộc, ép Tử Linh chạy về rồi phong tỏa lại, hết thảy đều sẽ bình phục!"
Bánh Nhân Đậu hơi xoắn xuýt.
Cũng đúng nhai Chẳng phải là lần này Nhân tộc quá vọng động rồi?
Tiếp tục như thế thì sẽ hết sức phiền toái.
Đám Đại Tân vương sẽ bị vây khốn, thậm chí là bị giết!
Không ra ngoài, ai cũng có thể cảm nhận được Tử Linh bạo động trong Thiên Uyên giới, không sớm thì muộn sẽ bị Tử Linh giới và quy tắc chỉ lực giết chết. Mà nếu ra, bên ngoài có một đống Hợp Đạo và rất nhiều vô địch bao vây thì họ cũng phải xong đời.
Một khi mình rút đi, Thiên Uyên Bán Hoàng lại chạy ra được, tứ đại Hợp Đạo chung sức, Nhân tộc sẽ thật sự bước vào đường cùng!
Chủ động xuất kích đúng là rất tốt nhưng cũng phải xem thực lực mới được.
Bánh Nhân Đậu hết sức xoắn xuýt.
Mắt thấy tam đại Hợp Đạo vây tới, muốn cản đường lui của y, y đang chuẩn bị rời đi, đù có ở lại đây rồi bị vây giết thì cũng không thể thay đổi cái gì.
Mà ngay một khắc này, hư không khẽ rung động.
Một sự tồn tại mạnh mẽ xé rách hư không lao tới.
Cực kỳ cao lớn!