Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2542 - Chương 2541: Thánh Chủ Khải Hoàn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2541: Thánh Chủ Khải Hoàn.
 

Tô Vũ cất bước, thấy mọi người sau lưng hơi chẳn chờ, quay đầu nhìn mọi người một cái, thản nhiên nói: "Các vị cảm thấy không ổn?"

"Đúng là không ổn!"

Đại Thương vương trầm giọng nói: "Còn chưa xác định mà lại giết Cấm Thiên, nếu như gã bị oan thì chẳng phải là Nhân tộc ta tự giết lẫn nhau, để cho vạn tộc đắc ý sao?"

Cấm Thiên vương đang bị Tô Vũ tóm trong tay cũng giãy giụa kịch liệt.

Gã không nghĩ tới Tô Vũ lại muốn trực tiếp giết người, giết xong mới rút ra trí nhớ!

Chuyện này quá đáng sợ!

Ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không cho!

"Diệt Tằm vương, cho ta mượn một chút huyết dịch!"

Diệt Tằm vương không nói gì, chỉ bắn ra một giọt máu, Tô Vũ tiếp nhận rồi rạch trán Cấm Thiên vương, nhỏ huyết dịch của Diệt Tằm vương vào...

Huyết dịch tự nhiên dung nhập vào trong đó, không hề có dấu hiệu gạt bỏ.

Có người không hiểu, đây là ý gì vậy?

Mà Tô Vũ cũng đã xác định.

Quả nhiên cái tên này chính là huyết mạch của Ngục vương!

Tô Vũ mỉm cười nhìn về phía Cấm Thiên, hắn nói:

"Muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm! Ngươi ngụy trang cũng không tệ, nhưng mà người chết thì vẫn biết nói chuyện, ngươi hiểu không? Ta đã gặp phụ thân ngươi ở Tử Linh giới vực, bằng không thì ngươi cho rằng vì sao ta lại hoài nghi ngươi? Thậm chí còn tự mình thăm dò ngươi? Để ngươi đúc trận chính là vì thăm dò ngươi! Phụ thân ngươi bị Hạ Thần giết chết sau đó cùng thức tỉnh với Hạ Thần. Tử Linh ấy mà, vừa thức tỉnh thì chẳng có tình cảm gì cả!"

"Năm đó phụ thân ngươi đã tìm tới chỗ Diệt Tằm vương, cố ý thay thế huyết mạch của y rồi chuyển đổi thành huyết mạch của Ngục vương, còn ngươi thì biến trở thành Nhân tộc thuần huyết! Tất cả những thứ này, ta đều biết rõ! Cấm Thiên, có muốn ta dẫn ngươi đi gặp phụ thân ngươi, sau đó tiễn ngươi lên đường không? Cũng coi như để ngươi và phụ thân được đoàn tụ, có lẽ ngươi còn có cơ hội hóa thành Tử Linh, lần nữa 'sống' lại"

Cấm Thiên vương tái nhọt, bất giác không giãy giụa nữa, quay đầu nhìn về phía Tô Vũ, trong mắt mang theo về hốt hoảng cùng bất đắc dĩ rõ rệt.

Tô Vũ nói tiếp: "Còn nữa, Hồng Mông Tướng quân là Trấn Linh tướng quân, ngươi đại khái không biết rằng ngài ấy có một khối Tam Sinh thạch, có thể soi sáng quá khứ của Tử Linh, phân rõ thân phận của Tử Linh. Hết thảy những gì phụ thân ngươi từng làm đều hiện rõ trên Tam Sinh thạch, có phải ngươi cảm thấy người đã chết thì trên đời này sẽ không ai biết được bí mật của ngươi?"

Cấm Thiên vương hơi nhíu mày, Tô Vũ bất chợt đánh ra một quyền, một cỗ ý chí lực chấn động, phong cấm của Đại Chu vương bị hắn đánh nát.

Đại Chu vương câm nín, Tô Vũ không bảo y giải trừ mà lại tự mình trực tiếp phá vỡ!

Muốn thị uy với ta à?

Lúc này, Cấm Thiên vương đã có thể nói chuyện, gã nhìn Tô Vũ, nhẹ nhàng thở dài rồi hỏi:

"Ngươi... Thật sự gặp cha ta rồi?"

Tô Vũ cười tủm tỉm đáp: "Ngươi cảm thấy sao?"

Cấm Thiên vương lắc đầu: "Quả nhiên, dưới gầm trời này không có bức tường nào mà gió không lọt qua được! Người chết thì cũng có thể mở miệng!"

Thâm tự giễu một câu, Cấm Thiên vương tiếp tục nói: "Ta cũng không tính là phản bội Nhân tộc, giết đa thần văn nhất mạch không phải vì thù riêng, mà đó là mối thù truyền kiếp! Nhất mạch nhà ta chính là kẻ địch của Văn vương nhất mạch."

Bên cạnh, Đại Chu vương bình tĩnh lên tiếng:

"Ngươi đã thả Thiên Uyên Bán Hoàng, đó chính là phản bội!"

Cấm Thiên vương cười khổ: "Ta cũng không muốn đâu, nhưng mà các ngươi lại để cử Tô Vũ làm Thánh Chủ Nhân tộc, nếu hắn thật sự lên ngôi, ta đây biết phải thế nào?"

Nghe thế, những người khác đều thấy chấn động.

Cấm Thiên vương đã thừa nhận!

Đại Hạ vương nghiêm nghị chất vấn: "Hơn năm mươi năm trước, là ngươi giật dây Phần Hải ra tay đánh lén Diệp Bá Thiên sao?"

Cấm Thiên vương nhìn ông: "Ta nói không phải thì liệu ngươi có tin không? Kỷ thật cũng không phải ta giật dây, tình huống của Phân Hải là do tam thân xảy ra vấn đề, gã nói Diệp Bá Thiên làm nhục gã, thực tế chẳng hề có chuyện này. Ta cũng chưa ra tay, chẳng qua là ta chỉ dẫn đường một thoáng, còn lại là do tự gã tưởng tượng ra, các ngươi có tin không?"

Một đám người bất ngờ, thật sự chưa từng xảy ra chuyện đó ư?

Cấm Thiên vương lầm bẩm: "Thật đấy, đều là do gã tưởng tượng ra!"

Tô Vũ nhíu mày: "Ngươi chưa từng ra tay?"

"Ta không ra tay, ta chỉ liên hệ Thiên Uyên tộc, lộ ra tin tức của Diệp Bá Thiên và Vạn Thiên Thánh.

"Liễu gia thì sao?"

Ánh mắt Tô Vũ rét lạnh: "Phần Hải nói gã cũng không định diệt Liễu gia, chỉ là muốn bức bách lão sư của ta trở về!"

Cấm Thiên vương yên lặng một hồi mới đáp: "Văn vương nhất mạch là thứ mà ta nhất định phải giải quyết, Liễu Văn Ngạn không muốn trở về, Đại Hạ vương lại một mực thủ tại Nam Nguyên, ta chỉ có thể làm như thế để ép ông ta, ta không ngờ...

Liễu Văn Ngạn cũng là kẻ nhẫn tâm!"

Tô Vũ thở hắt ra, nhìn về phía những người khác: "Còn có nghi hoặc gì không?"

Mọi người yên lặng.

Cấm Thiên vương nhìn về phía Tô Vũ, khẽ hỏi:

"Phụ thân ta ở đâu? Ta muốn gặp y một lần, có thể không?"

Cấm Thiên vương cười khổ: "Thời gian ta và y Ở chung không nhiều, thời điểm y chết, ta cũng không có cách nào đi bái tế. Ta chết cũng chưa chắc có thể hóa thành Tử Linh, hóa thành Tử Linh thì cũng chưa chắc đã thức tỉnh... Có thể cho ta gặp cha một lần được không?"

Tô Vũ bình tính nói: "Lừa ngươi thôi."

"Cái gì?"

Một đám người dồn dập nhìn về phía Tô Vũ, ngươi có ý gì?

Tô Vũ thản nhiên nói: "Lừa ngươi thôi, nghe không hiểu à? Ta chỉ tùy tiện nói một chút liền tin, hiện tại vô địch đều ngu xuẩn thế hả? Lúc ta nói thật thì chẳng ai tin, khi ta nói láo thì người người đều tin sái cổi"

Ánh mắt Cấm Thiên vương lộ ra vẻ phẫn nộ: "Ngươi... Gạt ta?"

Gã đã tưởng là thật!

Đâu chỉ Cấm Thiên vương, ngoại trừ vài người thì hầu như ai cũng tin là thật, Tô Vũ nói có bài bản hẳn hoi, nói cứ như mọi chuyện đã từng diễn ra, cộng thêm việc hắn có khả năng thông hành Tử Linh giới vực khiến mọi người đúng là không nghĩ gì nhiều!

Tô Vũ lộ vẻ khinh thường: "Lừa gạt ngươi thì thế nào? Ta lừa gạt nhiều người lắm, ai có thể làm khó dễ được ta?"

Cấm Thiên vương phẫn nộ gầm lên: "Tô Vũ, ta đã nói rõ hết rồi, ta chỉ muốn gặp phụ thân trước khi chết, ngươi....

"Dựa vào cái gì mà ta phải thỏa mãn ngươi?"

Tô Vũ cười lạnh: "Ngươi là ai? Phản đồ! Ta cần phải thỏa mãn nguyện vọng trước khi chết của một tên phản đồ sao? Nực cười! Phụ thân ngươi... Đừng nói là không hóa thành Tử Linh, dù cho y thật sự thức tỉnh, ta mà gặp phải thì sẽ xử lý ngươi trước tiên, ai hơi đầu mà còn lắm lời vô nghĩa? Đầu óc ở đâu hết rồi? Ta sẽ nói nhảm với một tên phản đồ à?"

"Yên tâm, oán khí của ngươi khá lớn, có lẽ rất nhanh thôi là sẽ thức tỉnh, tự ngươi vào Tử Linh thiên hà tìm phụ thân đi! Tìm được thì báo cho ta một tiếng, ta sẽ vào đó tiễn hai ngươi lên đường cùng lúc luôn!"

Dứt lời, Tô Vũ xuyên qua giới bích, tiến vào Nhân cảnh.

Lúc bấy giờ, ở Chư Thiên phủ, ngàn vạn tướng sĩ đang đứng thành hàng ngay ngắn, mong mồi trông chờ.

Thấy Tô Vũ xuất hiện thì cả đội quân đều nhảy cẵng hoan hô.

"Cung nghênh Thánh Chủ khải hoàn!"

Thắng rồi!

Chúng ta thắng rồi!

Nhân tộc thắng rồi!

Đương nhiên, cũng có người thấy trong tay hắn tóm theo Cấm Thiên vương!

Sau một khắc, từng tôn vô địch lần lượt truyền tống trở về.

Tô Vũ không thèm nhìn bọn họ, hắn cũng lười hỏi thăm cái gì, nhìn về phía bốn phương rồi lớn tiếng nói: "Trận chiến này, Nhân tộc đại thắng! Trảm bảy tôn Bán Hoàng, hơn trăm vị vô địch"

"Thánh Chủ uy vũ!"

Toàn bộ Nhân cảnh bạo phát trong nháy mắt!

Tô Vũ chờ đợi tiếng reo hò kết thúc, thanh âm của hắn lại vang vọng tứ phương: "Trận chiến này, các cường giả Nhân tộc dục huyết phấn chiến, Đại Nguyên vương, Đại Lương vương, Đại Việt vương... Chư vương chết trận, Nhân tộc cùng chia buồn!"

Thiên hạ yên tĩnh.

8 vị vô địch chết trận!

"Ngoài ra, Cấm Thiên vương cấu kết vạn tộc, phản bội Nhân tộc, cấu kết với Thiên Uyên Bán Hoàng tàn sát đồng bào, việc ác bất tận! Gã còn tàn sát cả nhà Liễu gia ở Liễu Thành, ám sát Ngũ đại Diệp Bá Thiên... Tội ác tày trời, đáng chém!"

Nhân cảnh triệt để an tĩnh hoàn toàn.

Phản đồ?

Lại có một vị vô địch là phản đồ?

Bình Luận (0)
Comment