Đại Chu vương nhìn thoáng qua Tô Vũ, nửa ngày sau mới lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hơi hơi khom người khẽ đáp: "Chu Thiên Tề không có dị nghị gì"
Mà Đại Tân vương bên kia đang nửa ngủ nửa tỉnh, bị Đại Hạ vương chọc chọc vào eo mấy cái, mơ hồ tỉnh lại: "Tần Quảng tiếp lệnh!"
Các vị vô địch đều ôm tâm tình phức tạp.
Một mặt nghĩ rằng hai vị này không có ý kiến, vậy thì xem như sắp xếp của Tô Vũ đã thông qua.
Một mặt họ lại hơi không cam tâm, hai vị này đều cúi đầu xưng thần, những người khác... aiii, không có cách nào khác, về sau phải thật sự nghe Tô Vũ định đoạt rồi!
Hắn mới là chủ của Nhân cảnh!
Chỉ nhẹ nhàng như vậy đã hoàn thành chuyển quyền.
Nhưng mà, những kẻ kịch liệt phản đối trước đó đều đã chết.
Đại Nguyên vương, Đại Liêu vương đều chết trận.
Hiện tại, những người khác đúng là không có dũng cảm để nói, cũng không có thực lực đứng ra phản đối.
Tầm mắt Tô Vũ nhìn chung quanh một vòng, sau đó nhìn về phía Đại Thương vương, thản nhiên mỡ lời: "Đại Thương vương có ý kiến gì không?"
Đại Thương vương thấy tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía mình, thậm chí ngàn vạn tướng sĩ bên dưới cũng đều đang nhìn ông, vẻ mặt ông rất phức tạp, rõ ràng lời lúc trước mà ông từng nói, Tô Vũ vẫn còn ghi nhớ.
Lòng dạ Tô Vũ rất hẹp hòi.
Dạng người lòng dạ hẹp hòi như thế mà chấp chưởng Nhân cảnh đúng là không thể không khiến người ta lo lắng, nhưng mà ông biết, lúc này đại thế của Tô Vũ đã thành!
Đại Chu vương và Đại Tân vương không phản đối, chẳng có bất kỳ người nào đủ quyền lực hay tư cách để phản đối.
Đại Thương vương thở dài một tiếng, cung kính khom người: "Thương Vân Triệu không có dị nghị!"
Tô Vũ mỉm cười, cất cao giọng: "Đã không có ý kiến gì nữa thì các phủ mau phái nhân thủ gia tốc kiến tạo Vũ Hoàng phủ đi, tất cả sức người vật lực đều do các phủ chung sức!"
"Vâng"
Bên cạnh, Hạ Hầu gia và Chu Thiên Đạo bỗng nhiên cùng nhau hô lên một tiếng, hai người đối mặt mà cười đầy ẩn ý sâu xa, cười tới nỗi khiến mọi người chung quanh không rét mà run.
Các vị vô địch khác liếc nhau, dồn dập cúi đầu: "Tuân lệnh Thánh Chủ!"
Nhân cảnh đã định toàn cục!
Tô Vũ cười nói: "Trận đại thắng này là để chúc mừng! Đại Chu vương, mệnh ngươi trong vòng ba ngày xây xong Chu Thiên thập phương đại trận, ta muốn tổ chức đại khánh cho Nhân tộc, đổ mưa nguyên khí suốt mười ngày không ngừng, toàn dân cùng chung vuil"
Đại Chu vương thấy lòng quá mệt mồi.
Đệt!
Ngươi có thể nói tiếng người được không?
Muốn Nhân cảnh liên tục đổ mưa nguyên khí trong vòng mười ngày, ngươi còn là người sao?
Lão tử sẽ chết đó!
Dù lão tử là Hợp Đạo thì cũng không chịu được đâu!
Y còn đang suy nghĩ, sau một khắc, thiên địa chợt reo hò.
"Đa tạ Thánh Chủ!"
Hạ Hầu gia và Chu Thiên Đạo lại lần nữa lớn tiếng dẫn dắt, giữa đất trời, tiếng hoan hô vang vọng:
"Đa tạ Thánh Chủ!"
"Đa tạ Thánh Chủ!"
Thanh âm vang ra từ các đại phủ, thiên địa vì đó mả reo hò!
Ngươi không vui thì cũng vô dụng.
Giọng Tô Vũ truyền khắp Nhân cảnh, hàng chục tỷ sinh linh Nhân cảnh đều nghe được, ai nấy đều vô cùng hưng phấn vì sự kiện đổ mưa nguyên khí liên tiếp mười ngày.
Trời ạ, tu giả đều sắp điên lên rồi.
Nhớ ngày đó khi Tô Vũ bắt đầu khai Nguyên khiếu, hắn muốn có một giọt Nguyên Khí dịch đều vất vả khổ cực, chẳng thể nào mua nổi thứ đồ chơi kia!
Hiện tại Tô Vũ lại ra lệnh cho đổ mưa Nguyên khí liên tục trong mười ngày... Mọi người quả thực không thể tưởng tượng nổi!
Tâm Đại Chu vương quá mệt mỏi, y thấp giọng nói: "Thánh Chủ, nguyên khí sẽ không đủ... ' Tô Vũ bình tĩnh ngắt lời: "Sao lại như vậy? Nhiều thi thể vô địch thế kia, có bộ còn nguyên không phá toái, nguyên khí nồng đậm hết sức! Huống chi, nguyên khí ở Nhân cảnh bây giờ nồng đậm hơn trước gấp trăm lần, ta chém 25 tôn vô địch, nguyên khí tràn lan khắp Nhân cảnh, dùng 25 thi thể vô địch để trải đường thì sao lại không đủ?
Đại Chu vương, nhiệm vụ đầu tiên sau khi thành lập Thánh địa, ngài lại muốn đùn đẩy sao?"
Má nó, ngươi nhất định là cố ý nhằm vào ta!
Nhất định!
Đại Chu vương sắp mắng chết Tô Vũ rồi, y cười gượng đáp: "Thánh Chủ hiểu lầm, nếu vậy thì ta cần vài vị Vĩnh Hằng giúp đỡ... "
"Đại Thương vương, Đại Sở vương, Đại Kim vương, Tiểu Chu vương, Chu Phủ chủ, Chu Phủ trưởng, các ngài hãy hỗ trợ Đại Chu vương hoàn thành nhiệm vụ!" (Chu Phủ chủ ở đây là Chu Phá Thiên, không phải Chu Thiên Đạo) Nghe thế, sắc mặt mọi người đều dị dạng.
Ông trời ơi!
Sự chèn ép tới nhanh như vậy sao?
Đều là người của cùng một hệt!
Ngươi có phục hay không?
Đại Chu vương cười khổ, ngoài cười nhưng trong lòng không cười nổi, coi như ngươi lợi hại!
Mấy vị vô địch khác liếc nhìn nhau, đều hơi bất đắc dĩ, dồn dập mở miệng nói: "Tuân lệnh!"
Tô Vũ cười tươi như gió xuân ấm áp, khác hoàn toàn so với vẻ nghiêm túc mới rồi: "Vậy chuyện này làm phiền chư vị!"
Nụ cười của hắn xán lạn mà tươi tắn!
Trong nháy mắt, vài vị vô địch đều cảm thấy như gió xuân ấm áp thổi qua, Tô Vũ thật sự là nhân vật có thể dựa vào, đây chính là người chúng ta tín nhiệm, không hổ là Nhân Chủ của Nhân tộc...
Nhưng rất nhanh họ đều thanh tỉnh, ai nấy đều thầm mắng, thật giỏi, còn dùng thân văn làm ảnh hưởng đến chúng taI Đúng là không phải người!
Mà giờ khắc này, mấy vị Đại Minh vương đều lo lắng nhìn Tô Vũ.
Tô Vũ đang muốn lập uy, vừa đến đã đem Đại Chu vương ra khai đao, cũng không sợ Đại Chu vương chẳng chịu cho ngươi sắc mặt tốt, làm xấu mặt ngươi trước toàn thể mọi người à?
Tô Vũ thật sự không sợ!
Đại Chu vương nghe lệnh là tốt nhất, không nghe... Ha ha ha, ta liên bỏ đi, đi thật luôn!
Đại Chu vương muốn lấy ta làm đao nhưng lại không muốn nghe lệnh của ta, ta còn quản ngươi làm gì, lập tức rời khỏi cho xong. Ô Nhân cảnh, ta đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, giết nhiều Hợp Đạo và vô địch như vậy, chuyện nên làm thì đều làm rồi.
Chi bằng chạy về cổ thành, thỏa sức tiêu dao!
Không được thì tìm tiểu giới để tu dưỡng một thoáng, đại khái cũng không ai có thể tìm ra mình.
Đáng tiếc, Đại Chu vương vẫn rất nghe lời.
Tô Vũ có hơi tiếc nuối!
Vừa rồi đã không thể ném nồi đen cho Đại Chu vương, bằng không hắn cứ bảo hôm nay bị Đại Chu vương chọc tức nên bỏ đi. Đại Chu vương bức đi Thánh Chủ vừa ra sức vì Nhân tộc, có thể thấy rõ lòng lang dạ thú của vị này!
Sở đĩ có tâm tư đó là bởi vì hắn nhìn không thấu Đại Chu vương, trong lòng vẫn giữ mấy phần nghỉ ky cùng lo lắng.
Dù sao biết y không phải người tốt là được rồi!
Đối diện, Đại Chu vương vẫn mỉm cười nhàn nhạt nhìn Tô Vũ.
Cái tên này, ngươi còn có thể nói gì nữa đây?
Ngươi bảo ta làm gì thì ta đều đồng ý. Ngươi muốn bẫy ta sao?
Tô Vũ cũng lười nói gì thêm, chuyển sang việc khác: "Đại Hạ vương, Đại Minh vương suất lĩnh trú quân, đóng quân tại phòng tuyến Đông Liệt cốc, thông cáo cho vạn tộc biết tiếp tục mở ra cuộc chiến dưới vô địch, để Nhân tộc luyện binh!"
Đại Hạ vương ngạc nhiên hỏi: "Sao vạn tộc có thể đáp ứng?"
Tô Vũ lạnh lùng đáp: "Tại sao không thể? Chư Thiên chiến trường còn có hàng loạt tài nguyên, không chiến vậy thì chúng ta bèn xâm lấn tiểu giới, chém giết cường địch, cướp đoạt tài nguyên!
Thần Ma Tiên Long, có tộc nào mà không có thực dân trong tiểu giới? Vô địch xuất chiến cũng giết không tha! Hợp Đạo của Nhân tộc là để trưng à?"
"Không có cuộc chiến vô địch thì Nhân tộc coi như luyện binh, ta muốn có thêm nhiều Nhật Nguyệt xuất hiện, chuẩn bị cho việc chứng đạo vô địch!"
Hắn nhìn tướng sĩ bên dưới, quát lớn: "Chư tướng sợ chết sao? Dám chiến không?"
"Không sợ! Dám chiến!"
Núi kêu biển gầm!
Xúc động vạn phần!
Đương nhiên là họ dám!
Trước đó Tô Vũ đã nói nếu trận chiến này đại thắng thì sẽ là lúc mở ra chiến trường cho quân sĩ Nhân tộc, tiếp theo chính là cuộc chiến của bọn họi Quả nhiên, lúc này Tô Vũ đã thực hiện!