Cùng lúc đó.
Tử Linh giới.
Trong một lãnh thổ cách Đông vương vực vô cùng xa XÔI.
Có ba tòa đại điện khổng lồ, vô số Tử Linh đi lại, vô cùng bận rộn.
Bắc vương vực.
Bắc vương phủ.
Một vị cường giả đầu đội vương miện màu đen, chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía không trung tối tăm, ánh mắt ngưng trọng.
Đông Thiên vương đã chết!
Lão bị giết!
Nhưng là ai đã giết?
Tứ Đại Thiên vương đều là tuyệt thế cường giả.
Năm xưa khi Nhân tộc nhất thống chư thiên, chém giết một vài cường giả không nghe lời, sau đó Tứ vương thần phục.
Hơn nữa bọn họ đều có thực lực cường đại, cho nên Nhân tộc không chém tận giết tuyệt mà là sắc phong bọn họ, cho bọn họ chấp chưởng Tử Linh giới.
Nào ngờ, một Nhân tộc bá quyền lại dần dần suy Sụp xuống suốt mười vạn năm.
Hoàng đình biến mất, nhờ thế mà tứ đại Thiên vương vô cùng tiêu dao, không người khống chế, từ đó mới nảy sinh ra lòng phản bội.
Phản bội Nhân tộc cũng là vì không cho Nhân tộc cơ hội quật khởi lần nữa, bọn họ không muốn làm kẻ dưới quyền, ngày ngày phải nhìn sắc mặt Nhân Hoàng Nhân vương mà hành động.
Đông Thiên vương tọa trấn gần Trấn Linh vực, cũng là địa phương phản kháng rõ ràng nhất.
Nhưng hiện tại lão đã chết.
Tử Linh giới không có động tĩnh đại chiến nào lớn, Hồng Mông đã giết Đông Thiên vương ư?
Hồng Mông có thể giết Đông Thiên vương sao?
Hay xuất hiện biến cố nào khác?
Bắc vương còn đang suy nghĩ, bỗng có một vị Hầu mặc áo giáp bước vào, trầm giọng nói: "Thiên vương, Đông vương vực bên kia có tin tức truyền tới!"
Bắc vương cúi đầu nhìn hắn, đại tướng liền bẩm báo: "Trước đó Đông vương phủ vừa xảy ra đại loạn! Lam Sơn Hầu suất lĩnh Lam Sơn Vệ phản bội Đông vương phủ, đánh chết Nguyệt Minh Hầu, sau đó, toàn bộ cường giả Đông vương phủ đuổi giết, nghe nói Lam Sơn Hầu nói là phụng lệnh Nhân Chủ, thoát ly Đông vương vực, trở về dưới trướng Nhân Chủ!"
"Nhân Chủ?"
Bắc vương cau mày, vội hỏi: "Nhân Chủ nào?"
"Nhân Chủ trong triều tịch lần này!" Đại tướng bổ sung thêm: "Tô Vũ!"
"Tô Vũ?"
Bắc vương lẩm bẩm: "Ta đã từng nghe tới cái tên đó. Nhưng... Nghe nói chỉ là một thiếu niên mới hơn 20 tuổi, cái gọi là Nhân Chủ hình như cũng chỉ là nhờ vài Nhân tộc thấy hắn và trấn thủ có quan hệ không tồi nên đẩy lên, để liên minh với trấn thủ, có phải kẻ này không?"
Ị?
"Đúng vậy Đại tướng trả lời: "Bản thân người này không quá mạnh, nhưng có thể cắn nuốt tỉnh huyết để tang cường thực lực chính mình, chiến lực... Có đôi khi có thể đạt tới Hợp Đạo!"
"Dựa vào ngoại lực đạt tới Hợp Đạo thì chắc chắn không có khả năng đối phó với Đông Thiên vương!"
Bắc vương cau mày, rốt cuộc Đông Thiên vương chết như thế nào?
Thế cục trở nên khó xem thấu!
Đang nghĩ ngợi, ông ta chợt nhíu mày, lạnh lùng nói: "Không mời tự đến, tự tiện xông vào lĩnh vực của bổn vương, muốn chết sao?"
"Bắc vương thật lãnh khốc vô tình..."
Một tiếng cười khẽ vang lên.
Trong nháy mắt, một hắc ảnh hiển hiện, đó là một nữ nhân mặc hắc y, tiếng cười thâm thúy: "Bắc vương, lâu rồi không gặp!"
Bắc vương lãnh đạm nói: "Tây vương phi, ngươi không ở Tây vương phủ, chạy tới chỗ ta làm gì?"
Tây vương phi!
Đại tướng khẽ biến sắc, hơi khom người, nhanh chóng rời đi.
Tứ Đại Thiên vương, lúc trước Nam vương và Tây vương đều ủng hộ Nhân tộc, Bắc vương thái độ không rõ, Đông Thiên vương phản đối Nhân tộc, nhưng sau lân triều tịch trước, thái độ Tây vương liền thay đổi.
Nghe nói có quan hệ không nhỏ với vị Tây vương phi này!
Tây vương trở thành người kiên định chống lại, phản đối Nhân tộc quật khởi!
Đại tướng vừa rời đi, trong đại điện chỉ còn lại hai người.
Đều rất cường đại!
Tây vương phi cười thâm sâu: "Bắc vương, Đông Thiên vương đã chết, ngươi biết không?"
Bắc vương lạnh lùng nói: "Bổn vương không mù!"
"Có thể là bị Nhân tộc giết chết"
Tây vương phi nhẹ giọng nói: "Bắc vương, hiện giờ Đông Thiên vương đã chết, tiếp tục như vậy thì sẽ xảy ra vài chuyện phiền toái, lần này ta tới tìm Bắc vương là để thương lượng xem có nên liên thủ giết chết Nam vương hay không!"
"Giết Nam vương?"
Bắc vương nhìn ả, hờ hững đáp: "Dã tâm của ngươi không nhỏ, giết Nam vương xong, ngươi lại liên thủ cùng Tây vương giết ta để nhất thống Tử Linh giới này?"
"Sao có thể chứ!"
Tây vương phi u oán: "Ta chỉ là nữ tử yếu đuối, Bắc vương lại rất cường đại, huống chỉ chúng ta liên minh mới có thể trấn áp Tử Linh giới vực, sao lại nội chiến với nhau, khiến Tử Linh giới rối loạn làm gì. Đông Thiên vương đã chết, ta lo rằng Nhân tộc sẽ đối phó với Bắc vương, mà Nam vương vẫn luôn cứng đầu ương ngạnh... Tự mình làm bá chủ không tốt sao? Sao cứ phải làm chó cho Nhân tộc?"
Bắc vương lạnh lùng nói: "Được rồi! Yên tâm đi!
Đông Thiên vương chết cũng tốt, hắn chết rồi, chúng ta tự nhiên sẽ cường đại hơn! Kẻ có thể giết Đông Thiên vương không có nghĩa là có thể giết chúng ta! Cứ xem thế cục đã rồi tính!"
"Bắc vương, sao ngươi cứ do dự không quyết đoán như vậy?"
Tây vương phi tiếc hận: "Nếu không phải thái độ ngươi vẫn luôn không rõ ràng, đáng lẽ phải sớm liên hệ Đông Thiên vương chém giết Nam vương, vậy thì Tử Linh giới đã thái bình từ lâu rồi! Khi đó, nếu ngươi kiêng kị ta và Tây vương, ngươi cùng Đông Thiên vương liên thủ cũng có thể áp chế chúng ta... Sao phải biến thành thế cục hiện tại?"
Dứt lời, Tây vương phi lại nói: "Bắc vương, ta biết ngươi lo lắng ta và Tây vương liên thủ bẫy ngươi, kỳ thật bọn ta không cần thiết làm thế, nói thẳng ra thì ta cũng không chịu nổi nữa, ta cần phải rời khỏi Tử Linh giới vực. Nếu không, ta sẽ hoản toàn hóa thành Tử Linh, chỉ sợ ta phải đến Tử Linh thiên hà một chuyến!"
Bắc vương lạnh lùng nhìn ả: "Đi ư? Ngươi nói đi mà có thấy ngươi rời đi đâu! Nếu thật sự muốn đi thì cũng phải chờ thượng giới mở ra! Ngươi ngủ đông ở nơi đây nhiều năm, không phải là đang chờ thượng giới mổ ra sao?"
"Bắc vương thật tỉnh ý, nhưng đó là lúc trước, hiện tại thế cục đã khác rồi!"
Tây vương phi thở dài: "Nhân tộc chiếm cứ ưu thế ở sinh linh giới! Đám phế vật Thiên Cổ trơ mắt nhìn Nhân tộc quật khởi, hiện giờ bị bắt co đầu rút cổ trong bổn giới, tiếp tục như vậy, Nhân tộc sẽ càng mạnh hơn, ta cần phải rời đi! Đến sinh linh giới, ít nhất có thể nghĩ cách áp chế Hồng Mông, tốt nhất là nghĩ cách trong ngoài giáp công, giết chết lão."
Tây vương phi lầm bẩm: "Trong phe liên minh Nhân tộc, kẻ mạnh nhất là Hồng Mông! Hiện giờ, Nam vương và Hồng Mông đả thông Đông vương vực, vậy một khi liên thủ... Phiên toái rất lớn, cho nên chúng ta cần phải giải quyết Hồng Mông!"
Bắc vương nhướng mày: "Giết Hồng Mông? Gia hỏa này không dễ giết, thực lực hắn chỉ yếu hơn chúng ta một chút, nhưng hắn có thể hành tấu ở hai giới sinh tử, hơn nữa Trấn Linh vực còn có quy tắc của hắn áp chế, đó là quy tắc hoàng đình giao cho hắn, ở Trấn Linh vực, thực lực hắn không hề yếu hơn chúng ta!"
Trong Trấn Linh vực, thực lực lão Quy có thể so với tứ đại Thiên vương.
Ra khỏi Trấn Linh vực, lão Quy sẽ yếu hơn một bậc, dù chênh lệch không lớn nhưng yếu hơn thì sẽ bị áp chế.
Tây vương phi cười thâm sâu: "Đó là bởi vì ngoại giới không gây áp lực cho hắn, nội ngoại không liên thủ, cho hắn cơ hội sinh tồn, lần này nếu ta ra ngoài, ta sẽ tìm cơ hội giết hắn! Hắn mà chết, Tử Linh sẽ có thể phá võ thông đạo để lao ra ngoài!"
"Ra ngoài..."
Bắc vương nhìn không trung, còn có cơ hội ra ngoài sao?
Lao ra ngoài, thật sự có thể sống lại sao?
Sống thêm một đời nữa ư?
Hắn ta không biết!
Tây vương phi tươi cười thuyết phục: "Bắc vương suy xét cho kĩ đi, Đông Thiên vương đã chết, có lẽ đây là cơ hội của chúng ta. Bắc vương có thời gian thì tu luyện một phen, thực lực mạnh hơn, tới khi đó dù tiến vào Trấn Linh vực, lão Quy có quy tắc áp chế thì cũng không áp được Bắc vương!"
3 vị Thiên vương đều sẽ mạnh hơn lão.
Đông Thiên vương đã chết, Tử Linh đại đạo sẽ giao cho bọn họ nhiều lực lượng quy tắc, nhiều quyền hạn sử dụng quy tắc hơn.
Bắc vương không nói gì, mà Tây vương phi nói xong thì đã nhanh chóng biến mất.
Bắc vương cau mày, gia hỏa Tây vương trêu chọc nữ nhân như vậy chưa chắc đã là chuyện tốt, đương nhiên với mình cũng không phải là chuyện tốt, nữ nhân này rất mạnh!
Mấy năm qua, ả vẫn luôn ở trong Tây vương phủ, giúp Tây vương trấn áp tất cả dị động, kể cả Tử Linh Hầu trong Tây vương phủ, Tử Linh Hầu Nhân tộc đều vô thanh vô tức biến mất toàn bội!
Toản bộ Tây vương phủ đã trở thành thiên hạ trong tay nữ nhân này!
Chưởng quản 1⁄4 quyền lực Tử Linh giới!
Tây vương nghĩ thế nào?
Bắc vương thầm nghĩ, cảm thấy có chút nguy cơ.
Có điều nữ nhân đó nói không sai, hắn ta nên tranh thủ tu luyện để trở nên cường đại hơn, tốt nhất là đạt tới trình độ Nhân vương thượng cổ chân chính.
Giờ phút này, bọn họ còn cách cảnh giới Nhân vương một chút.
Đương nhiên, một vài Nhân vương đi theo thân thể đạo tới Hợp Đạo thì dù có mạnh hơn bọn họ thì chênh lệch cũng rất hữu hạn.
Tỉ như Bách Chiến vương, thân thể đạo tu luyện tới cực hạn, được xưng có thể sánh với Nhân vương, nhưng tình huống chân chính là có lẽ so được với những Nhân vương Hợp Đạo bằng thân thể đạo, so với Nhân vương nắm giữ đại đạo của chính mình thì kém hơn một khoảng.
Đương nhiên Bách Chiến vương vẫn mạnh hơn bọn họ hiện tại.
"Đông Thiên vương đã chết... Tây vương... Hồng Mông... Nhân Chủ?"
Nghĩ tới Tô Vũ, hắn ta không khỏi nghi hoặc, một người mới hơn 20 tuổi mà có thể khống chế tất cả mọi chuyện thật sao?
Hay hắn chỉ là con rối, sau lưng còn có kẻ khác?
Tây vương không thể không nghi ngờ, bởi vì Tô Vũ thật sự còn quá trẻ!
Trẻ đến mức, việc hắn lên ngôi Nhân Chủ vẫn khiến mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, không có thế hệ Nhân Chủ nào trẻ tuổi như vậy đã kế vị.
Bách Chiến vương phải hơn 300 tuổi mới chính thức trở thành Nhân Chủ, trước đó, Nhân tộc đều do một vài đồ cổ sống từ triều tịch thứ tám chấp chưởng.
Sau khi Bách Chiến vương bước vào Hợp Đạo, đám đồ cổ đó mới giao ra quyền hạn, cho Bách Chiến vương trở thành Nhân Chủ của Nhân tộc.
"Triều tịch lần thứ 10.."
Bắc vương lầm bẩm, chốc lát sau hắn ta đã biến mất trong đại điện.