"Vậy rốt cuộc thượng cổ đã hủy diệt như thế nào?"
"Không biết"
"Hả?"
Tô Vũ nghiêng đầu nhìn về phía y, không biết ư?
Thông Thiên Hầu vẫn luôn ở đây! Sao có thể không biết?
Thông Thiên Hầu thấy hắn hoài nghi nhìn mình thì nghiêm túc trả lời: "Ta không biết gì cả! Ta chỉ biết là Văn vương biến mất trước, sau đó một thời gian, hình như Võ vương cũng đi truy tra rồi không trở về..."
"Văn vương và Võ vương liên tiếp mất tích, thời kỳ 1?
ấy, toàn bộ Tinh Vũ phủ đệ đều xao động Thông Thiên Hầu thở dài: "Nhân Hoàng, Văn vương, Võ vương, Ngục vương, Minh vương, năm trụ cột lớn của Nhân tộc đột nhiên mất đi hai người... Không, trước đó nữa Ngục vương đã bị Văn vương trừng phạt nên rời đi, khi đó chỉ còn lại Nhân Hoàng và Minh vương! Hội nghị vạn tộc ngo ngoe rục rịch, ban đầu còn dè chừng, nhưng càng về sau thì bọn họ càng hành động không buồn kiêng nể gì nữa..."
Thông Thiên Hầu hồi tưởng: "Ta chỉ biết, thượng cổ biến mất trong thâm lặng! Những năm cuối thượng cổ, hội nghị vạn tộc mở họp, một ngày kia, nghị viên hiệu lệnh tất cả Vĩnh Hằng cảnh trở lên trong Tinh Vũ phủ đệ đều phải đi họp..."
Thông Thiên Hầu lẩm bẩm: "Ngày ấy có vô số Vĩnh Hằng tiến vào đại điện tầng 8 hội nghị, sau đó lại kéo toàn bộ mọi người lên tầng 9 bảo là muốn mỡ họp, theo ta thấy, kỳ thật là muốn ép +:
Nhân Hoàng thoái vị "Thượng cổ biến mất có quan hệ rất lớn đến Nhân 1?
Hoảng Y rụt cổ, không dám nói lớn tiếng: "Tuy Nhân Hoàng hiếm khi lộ diện, cũng ít nói chuyện, nhưng ngài ấy rất khủng bố! Khi đó, hội nghị bức vua thoái vị diễn ra, bọn họ muốn thừa dịp cường giả Nhân tộc không ở đây để phản kháng ách thống trị của Nhân tộc, nào ngờ cuối cùng toàn bộ những người tham dự đều đột ngột biến mất!"
"Toàn bộ biến mất?"
Tô Vũ cau mày: "Cái gì gọi là toàn bộ biến mất?"
Thông Thiên Hầu lặp lại: "Chính là vậy đấy, toàn bộ biến mất! Bọn họ đến tầng 9 xong thì không còn trở ra nữa. Gió êm sóng lặng, thượng cổ biến mất trong tĩnh lặng! Không còn bất kỳ vị nào xuất hiện, không còn âm thanh của bất cứ ai. Trong Tinh Vũ phủ đệ, một lưới bắt hết Vĩnh Hằng!
Không kẻ nào chạy thoát!"
Y thở dài: "Khi đó ở các tầng dưới còn dư lại vài vị dưới Vĩnh Hằng, nhưng rồi phủ đệ đột ngột rung chuyển, thiên địa chấn động, đợi tới khi trời đất an ổn trở lại thì ta mới phát hiện, hầu hết những người dưới Vĩnh Hằng đều đã tử vong. Mà dù có kẻ may mắn thoát chết thì cũng không thể rời đi, bọn họ không biết truyền tống ra ngoài. Kết cục cuối cùng là một đám người bị nhốt đến chết! Tất Ị"
cả đều xong đời, chỉ còn mình ta Thông Thiên Hầu lúng túng nói: "Ta không cần đi họp, cũng là Hợp Đạo duy nhất thoát khôi. Bởi vì ta chỉ là một cái cửa, ta biết canh cửa là được!
Không có đạo lý một cánh cửa cũng tham dự họp hành, huống chỉ khi họp cũng cần người trông cửa... Đó chính là ta!"
Tô Vũ kinh ngạc nhìn y.
Thượng cổ biến mất bình tĩnh như thế?
Trong một ngày, người đi nhà trống, tất cả không còn, chỉ còn lại cánh cửa này?
Đây... xem như người sống sót duy nhất trong toàn bộ Tinh Vũ phủ đệ đúng không?
Không, tính ra thì vẫn còn Võ Hoàng.
Đám người Thiên Diệt hít sâu một hơi: "Cục sắt, ý ngươi là thượng cổ cứ như vậy đột nhiên biến mất à? Không có khả năng! Hội nghị có bao nhiêu nghị viên, bọn họ đều là cường giả Hợp Đạo! Năm đó Nhân Hoàng cũng phải dựa vào Văn vương Võ vương mới có thể áp chế bọn họ, vậy mà theo lời ngươi kể, chẳng lẽ bọn họ đều bị Nhân Hoàng xử lý ư?"
Thông Thiên Hầu lắc đầu: "Ta không biết, nhưng chắc chắn những người đi họp đã biến mất hết rồi. Từ đó đến nay đã qua mười vạn năm, nào có ai xuất hiện đâu. Vả lại sau cái ngày xảy ra biến cố ấy, có một đoạn thời gian đại đạo thường xuyên chấn động! Kỳ thật ta từng nhìn thấy có một bàn tay khổng lỏ mơ hồ hiện lên từ tầng 9, hủy diệt một vài đại đạo, kẻ dựa vào đại đạo cũng bị hủy diệt! Có thể là Nhân Hoàng bệ hạ ra tay mạt sát đám người không nghe lời, dám cả gan làm phản!"
Y chỉ nghĩ về chuyện xưa thôi mà vẫn thấy hoảng sợ, nắm tay nhất thời run lên: "Khi đó ta rất sợ hãi! May mà hình như mọi người đều nghĩ ta chỉ là một cánh cửa, tầng 8 vẫn cần người thủ vệ, cho nên không ai quản ta, ta cứ dựa theo quy tắc mà làm việc là được, mấy năm qua, ta vẫn luôn hành xử rất cẩn trọng..."
Nói đến đây, y liền chột dạ nhìn Tô Vũ: "Nhân Chủ, ta vẫn luôn cẩn trọng thủ vệ! Lúc trước làm cánh cửa biến mất cũng là vì quy tắc, một khi gặp phải nhân tố không thể khống chế, ta phải đóng cửa để tránh ảnh hưởng tâng 8"
Tô Vũ khẽ cười: "Không sao!"
Sắc mặt Giang Tinh Môn thay đổi!
Giờ khắc này, không biết y nghĩ tới cái gì, hoảng sợ nhìn về phía Tô Vũ.
Xong rồi!
Ta sẽ chết Không sao ư? !
Y hiểu ý nghĩa sâu xa trong đó, xong rồi, đây là muốn ngấm ngầm trừng phạt.
Quả nhiên, ta biết là sẽ xui xẻo mà.
Ban đầu Tô Vũ còn không để ý, nhưng khi không nghe Thông Thiên Hầu nói gì nữa thì mới nghiêng đầu nhìn, thấy Thông Thiên Hầu lộ vẻ mặt hoảng sợ và bất đắc dĩ, còn có chút bi phẫn và bi thương nhìn mình thì hắn liền ngớ ra.
Đã thế, Giang Tinh Môn còn râu rĩ u oán: "Ta hiểu, Nhân Chủ nói thẳng sẽ trừng phạt như thế nào đi, quả nhiên... ta trốn không thoát khỏi vận Ị?
mệnh này "Có lẽ, ta cũng nên đi gặp đám bằng hữu thượng cổ thôi!"
€3.. e.
Tô Vũ nhìn y, những người khác cũng nhìn y, một đám đều cạn lời.
Này... Rốt cuộc ngươi đang nghiêm túc hay đang nói giốn đó?
Lúc trước y nói chuyện với Đông Thiên vương, mọi người còn tưởng rằng y cố ý kích thích lão.
Nhưng xem ra có vẻ những lời Thông Thiên Hầu nói khi đó đều là lời thật lòng.
Vân Tiêu lặng lẽ đá chấn Thiên Diệt, truyền âm hỏi: "Thiên Diệt, ngươi khá thân với gia hỏa này, hắn vẫn luôn như vậy hả?"
Thiên Diệt truyền âm: "Ta nào biết, ta thân gì với hắn đâu, gặp qua vài lần mà thôi, mọi người đều lười nói chuyện với hắn, ai rảnh mà ngày nào cũng nói chuyện cùng một cánh cửa? Bị thần kinh à?"
Tô Vũ liếc mắt nhìn y, sau một lúc lâu, hắn mở miệng: "Phạt ngươi câm miệng! Về sau khi ta hỏi thì ngươi được nói, ta không hỏi, ngươi đừng nói chuyện!"
"Quả nhiên!"
Giang Tinh Môn lại thở dài: "Nhân Chủ thật giống Văn vương, Văn vương cũng từng phạt ta câm miệng! Võ vương thì không, Võ vương trực tiếp đánh ta một trận...
"..).. e Một đám người câm lặng.
Giang Tinh Môn lại nói: "Kỳ thật hiện tại ta đã nói rất ít, Nhân Chủ cũng thấy đấy, đến bây giờ ta cũng chưa nói được mấy câu, vẫn luôn rất khắc chế, ta nói chuyện rất cẩn thận, ta biết mọi người không thích nghe ta nói chuyện, haizz!"
Một đám người tiếp tục câm nín.
Giang Tinh Môn vẫn chưa chịu thôi, vẫn còn lải nhải: "Yên tâm đi, ta hiểu mà, về sau khi gặp Nhân Chủ, ta sẽ ít lời lại!"
"Sao mọi người không nói gì?"
Tô Vũ đau đầu, gia hỏa này bẩm sinh đã nói nhiều như thế sao?
Đây mà gọi là nãy giờ chưa nói được mấy câu sao?
Suốt ngày tự mình não bổ không mệt sao?
Thôi, lười so đo với ngươi.
Quả nhiên, Thông Thiên Hầu nói chuyện như khai Thông Thiên khiếu, Tô Vũ rất hoài nghi, có khả năng lai lịch danh hiệu của y không đơn giản, không phải ý tứ là Thông Thiên Hầu đơn thuần, Tô Vũ tò mò hỏi: "Ai ban cho ngươi danh hiệu này?"
* A, cái này lai lịch lắm nha!"
Giang Tinh Môn lập tức hứng thú: "Vĩnh An năm 369, ta khai trí, hóa thân làm linh! Ban đầu ta còn chưa được phong Hầu, nhưng đến Vĩnh An năm 380, trong lúc phong Hầu lần thứ hai, có người nói ta vất vả, công lao cũng lớn, nên được phong Hầu, sau đó nhanh chóng được cho phép, không lâu sau liền có tin tức, Văn vương tự mình điểm danh ta, phong ta làm Thông Thiên Hầu, nói cánh cửa ta thủ vệ chính là Thông Thiên Môn!"
Thông Thiên Hầu!
Văn vương!
Tô Vũ nhướng mày, ý vị thâm trường nói: "Văn vương nói không sai, cánh cửa của ngươi quả thật là Thông Thiên Môn!"
Nó có rất nhiều hàm nghĩa!
Nói chuyện như đánh rắm không dứt.
Ngoài ra, khu vực trấn thủ ở ngay trong Cung vương phủ, một người là Cung vương, một người là Thông Thiên Hầu, ta cứ cảm thấy Văn vương đang ngầm chửi các ngươi.
Tô Vũ lại hỏi: "Danh hào Cung vương do ai sắc phong?"
"Mấy vị Nhân vương thôi!"
Thông Thiên Hầu giải thích: "Nhân vương cùng mấy người Văn vương thương lượng định ra việc sắc phong, một vài vị Hầu cũng do bọn họ quyết định, ngoài ra có thể tự xin hoặc là hội nghị quyết định?
Dứt lời, y đắc chí nói: "Ta nằm trong số ít Hầu Ị?
được Văn vương tự mình sắc phong danh hào Tô Vũ lại hỏi: "Thượng cổ kéo dài bao nhiêu năm?
Vĩnh An là niên hiệu của Nhân Hoàng đúng không?"
"Đúng, thượng cổ kéo dài hơn 3 vạn năm, vào khoảng năm 35000 Vĩnh An, mấy người Văn vương biến mất, không đến ngàn năm sau, toàn bộ thượng cổ huỷ diệt!"
Hơn 3 vạn năm!
Nghe thật lâu dài!
Nhưng đối với những người đó mà nói, hơn 3 vạn năm có lẽ không tính là lâu lắm, hoàng đình thống nhất chư thiên của Nhân tộc sụp đổ, sau đó vạn tộc diệt Nhân, mười lần triều tịch, mỗi lần vạn năm, nhiều lần đại bại!
Không còn huy hoàng thời thượng cổi Tô Vũ lại nghĩ tới gì đó, hình như lão Quy rất cổ xưa, có khả năng lão Quy còn tồn tại từ trước khi thượng cổ ra đời, quả nhiên lão rất già!
Có lẽ còn đã trải qua thời kỳ thái cổi Cổ xưa như vậy mà vẫn chỉ là Hợp Đạo cảnh... Khụ khụ, khó mà nói gì được.
Quả nhiên, có đôi khi hạn mức cao nhất là không có giới hạn.