Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2623 - Chương 2623: Ngộ Ra Chân Lý Quy Tắc Và Ngọn Nguồn Đại Đạo (1).

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2623: Ngộ Ra Chân Lý Quy Tắc Và Ngọn Nguồn Đại Đạo (1).
 

Trong hư không, hai cỗ lực lượng quy tắc cường đại không ngừng va chạm, Tô Vũ nhìn thoáng qua, chúng không phân trên dưới, ngay cả lực lượng trừng phạt trước đó cũng bị va chạm đến rách nát.

Tô Vũ thấy thế thì nhẹ nhõm thổ phào, đây là chuyện tốt!

Không phải đơn thuần trừng phạt là được.

Rất cường đại!

Giờ phút này, khí tức của hắn đang tăng lên, thân thể cường hóa, biển ý chí cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Trong cơ thể, hai cỗ lực lượng dung hợp lẫn nhau.

Đó là nguyên khí và ý chí lực đang dung hợp đan xen.

Nguyên thần hợp nhất!

Đả thông Thiên Môn, tất cả lực lượng của Tô Vũ đều hợp thành một.

Cùng lúc đó, trong đầu hắn hiện ra bóng dáng từng đạo thiên phú kỹ, dường như chúng đang có xu thế hóa thần văn.

Thân văn chiến kỹ của Tô Vũ cũng đang chấn động.

Tô Vũ lộ vẻ vui mừng!

Hắn đã thấy được hy vọng, hy vọng chiến kỹ hóa thần văn, nhưng vẫn còn thiếu một chút, hắn có thể cảm nhận được hắn lĩnh ngộ chiến kỹ không sâu cho nên không thể trực tiếp biến chiến kỹ hóa thần văn!

Nhưng đây không phải là tất cả.

Đúng lúc này, một thần văn hiện lên.

Đó là thần văn vốn có, chữ "Đao" !

Hắn có thần văn này!

Trong đầu hắn hiện ra bóng dáng chính mình, bóng dáng Tô Vũ cầm đao diễn võ, diễn luyện Khai Thiên đao!

Đây là chiến kỹ mà Tô Vũ thường dùng!

Thần văn chữ "Đao" đang chậm rãi dung hợp cùng hư ảnh chiến kỹ ấy.

Oanh!

Thần văn chữ "Đao" bộc phát ra ánh đao lộng lẫy!

Chiến kỹ hóa thần văn, bởi vì có "Đao" nên chiến kỹ và thần văn dung hợp khá thuận lợi, thần văn chữ "Đao" của Tô Vũ cường đại hơn hẳn trước.

Tuy rằng vẫn là thần văn Nhật Nguyệt nhưng cảm giác lại cường đại hơn thần văn Nhật Nguyệt rất nhiều!

Tô Vũ mừng như điên!

Thật sự có thể!

Hắn lĩnh ngộ Khai Thiên đao sâu nhất, vậy mà nó đã hóa thành thần văn, hợp nhất với thần văn, điều này chứng tỏ hắn thật sự có chút lĩnh ngộ hình thức quy tắc ban đầu của "Đao" đạo!

Như vậy có lẽ các chiến kỹ khác cũng sẽ hóa thành thần văn!

Hoàn thành cấu tạo 99 thần văn!

Từ đó chính thức bước vào Dung Đạo cảnh!

Ngay khi Tô Vũ thành công khai Thiên Môn khiếu.

Tầng 7.

Một khuôn mặt hiện lên, gương mặt kia chính là Võ Hoàng, lão nhìn lên trên, lộ vẻ mờ mịt và ngoài ý muốn.

Thành công rồi!

Nhanh như vậy đã thành công sao?

Lão cảm nhận được lực lượng chu thiên!

Tên nhãi Tô Vũ kia đã thật sự bước vào cảnh giới chu thiên hợp nhất khiếu!

"Chu thiên hợp nhất khiếu... thế hệ Nhân Chủ này vậy mà lại làm được..."

Võ Hoàng vẫn đang tỉnh táo.

Lão nghĩ đến vài người trong thời đại của lão.

Từ khi Nhân tộc khai thiên tích địa tới nay, thời gian xa xăm hơn thì lão không biết, nhưng nếu tính cả 10 vạn năm qua thì lão đã sống gần 20 vạn năm!

20 vạn năm, kẻ hợp nhất chu thiên khiếu mà lão biết không đến 10 người!

Một hai vạn năm mới có một người!

Hơn nữa sau khi thượng cổ tan biến thì có lẽ không còn kẻ nào xuất hiện.

"Là một tuyệt thế thiên tải..."

Võ Hoàng lẩm bẩm, lần này lão không gọi Tô Vũ là tên nhãi nữa.

Nếu lão vẫn phủ nhận Tô Vũ thì đó chính là phủ định chính mình.

Lão, Văn vương, Võ vương, Nhân Hoàng... Những nhân vật năm xưa có thể trấn áp một thời đại đều là những người từng hợp nhất chu thiên khiếu, mà nay đã có thêm Tô Vũ!

"Đệ nhất nhân của thời đại này sao?"

Võ Hoàng lẩm bẩm, lời nói nhuốm sự hiu quạnh, thời đại thuộc về lão thật sự đã qua rồi à?

Tầng 8.

Thực lực Tô Vũ đang lột xác, Nhật Nguyệt hợp nhất khiếu, đây mới là hợp nhất khiếu chân chính!

Thân thể đang cường hóa, biển ý chí cũng đang cường hóa!

Giờ phút này, tầm nhìn của hắn cũng thay đổi.

Hắn nhìn về phía hư không, đám lực lượng quy tắc vấn đục lúc trước giờ mơ hồ hiện ra thành từng dòng đại đạo.

Hắn thấy được một con sông dài!

Thời gian trường hài Lần này Tô Vũ nhìn vô cùng rõ ràng.

Tô Vũ như nhìn thấy được chân lý trong thiên địa.

Hắn để mặc quy tắc trừng phạt cùng ban thưởng đánh lên chính mình, hắn ngây người nhìn không trung, nhìn một hư không khác, nhìn trời đất này, giống như lần đầu tiên biết cái gì gọi là quy tắc, cái gì gọi là đại đạo!

"Cái gì là quy tắc, cái gì là đại đạo... Cái gì là võng lưới... Hóa ra đều là chỉ nhánh!"

Tô Vũ lầm bẩm một tiếng, chỉ nhánh.

Đúng vậy, khi Thiên Môn mở ra, hắn như có thêm một con mắt.

Hắn thấy được!

Hắn thấy thời không trường hà như có vô số chỉ nhánh phân ra, tựa như một cây đại thụ đang lan tràn rễ ra khắp bốn phương tám hướng.

Hắn đã biết vì sao phải sáng lập thời không trường hà thì mới có thể chứng đạo!

Bởi vì người sáng lập nên thời không trường hà nghĩa là người đó đã tiếp xúc đại đạo.

Hắn đã biết vì sao có người có thời không trường hà rất to, có người lại rất nhỏ, đó là bởi vì sáng lập chi nhánh bất đồng!

Sau khi Tô Vũ hợp nhất Thiên Môn, hắn thật sự đã nhìn thấy được!

Hắn thấy được một thế giới mới!

Hóa ra đại đạo giữa trời đất này đều bắt nguồn từ thời không trường hài Hóa ra khai đạo của mình chính là sáng lập thêm một chi nhánh!

Mà đạo của người khác chính là nhánh vốn có.

"Thời gian trường hà là đạo sao?"

Tô Vũ lẩm bẩm, hắn hoàn toàn kinh ngạc.

Trước đó hắn vẫn luôn suy nghĩ nguồn gốc của đạo là ở đâu, hiện tại hắn đã biết, nguồn gốc chính là thời không trường hà.

Lúc trước hắn từng nghĩ hình như thời không trường hà không có tác dụng gì.

Đi đường nhanh hơn?

Hay là thế nào?

Nhưng hôm nay sau khiThiên Môn hợp nhất, hắn mới nhìn thấu mọi thứ.

Đó là một con sông xỏ xuyên qua thiên địa!

Nước sông cuồn cuộn!

Mà trên con sông này có vô số chi nhánh lan ra, đó chính là võng lưới mà Tô Vũ nói lúc trước, tấm lưới đại đạo!

"Thì ra là thế!"

Ị?

"Nguyên lai đây chính là chân lý quy tắc Tất cả đều bắt nguồn từ thời không trường hà.

Cùng lúc đó, hình như hắn đã biết đại đạo Tử Linh thiên hà là cái gì.

Đó cũng là một thân cây giống như thời không trường hà, nhưng Tử Linh thiên hà không có chỉ nhánh, vì thế vô số Tử Linh đem đạo của mình bám vào Tử Linh thiên hà, đó là cái mà bọn họ gọi là Tử Linh đại đạo!

"Thời gian trường hà, Tử Linh thiên hà... Võ Hoàng nói Tử Linh đại đạo không viên mãn, có phải nghĩa là có kẻ tới sau tự mình muốn khai thiên tích địa, mở ra một chủ đạo cùng loại với thời không trường hà, đáng tiếc lại thất bại không?

"Vậy rốt cuộc người nọ cường đại đến mức nào?"

Tô Vũ suy nghĩ, cường giả sáng lập Tử Linh giới mạnh mẽ đến mức nào!

Trời đất này có vô số con đường, hóa ra đều từ một chủ đạo lan tràn ra.

"Trong đó có một vài nhánh lớn, hẳn là đạo cường đại, ví dụ như Nhân tộc thân thể đạo, Tiên tộc Tiên Hoàng đạo, Ma tộc Ma Hoàng đạo...

"Đầu tiên là mổ ra thời không trường hà, sau đó từ thời không trường hà khai đạo, sáng lập chỉ nhánh của mình..."

"Ngọn nguồn là thời không trường hà!"

"Vậy thượng giới và vạn giới thì sao? Thượng giới có con sông tương tự không?"

Trong đầu hiện lên vô số ý niệm, Tô Vũ để mặc cho lực lượng quy tắc bao trùm lên người mình.

Thân thể rách nát rồi lại chữa trị.

Hắn không thèm để ý tới quy tắc trừng phạt.

Hắn đang đắm chìm trong suy nghĩ về nguồn gốc của quy tắc.

Tô Vũ dọc theo một quy tắc trừng phạt chính mình, đi đến cuối đường để tìm nguồn gốc, hình như hắn thấy được phía trên thời không trường hà có một đại đạo lớn, trên đó sinh ra từng sợi lực lượng quy tắc trừng phạt hắn!

Tô Vũ lại đi dọc theo lực lượng ban thưởng, tiếp tục đi tìm nguồn gốc!

Ý chí lực của hắn lan tràn, hắn muốn nhìn xem Nhân Hoàng đạo là cái dạng gì?

Hắn đi mãi, đi mãi nhưng vẫn không nhìn thấu nổi điểm cuối, không tìm thấy Nhân Hoàng đại đạo!

Nó đã kéo hắn đi rất xa!

Lúc này thời không trường hà tựa như xỏ xuyên qua thiên địa, không nhìn thấy điểm cuối, không nhìn thấy hai bên bờ.

Hắn không biết Nhân Hoàng đạo ở đâu, nhưng hắn biết đây là một cỗ lực lượng, mà lực lượng trừng phạt lại là tập hợp nhiều phần lực lượng.

Xem ra Nhân Hoàng đạo cường đại hơn hẳn những người này.

"Khi đó bản thân thời không trường hà cũng là một đạo sao?"

"Thời Gian sư rèn thời gian sách, rốt cuộc là để vạn pháp hợp nhất hay là để tái tạo một cái thời không trường hà? Giống như Tử Linh thiên hà, mô phỏng thời không trường hà, tái tạo một đạo khác?"

Hắn suy đoán trong đầu.

Hôm nay hắn đã nhìn thấy quá nhiều điều.

Dĩ vãng đều là suy đoán, nhưng hôm nay thì khác, Tô Vũ đang được tận mắt nhìn thấy!

Hắn không biết những người khác có nhìn thấy không, có thể là không, Tô Vũ nhìn được là nhờ phúc lợi khi Thiên Môn hợp nhất, đợi lát nữa hắn hỏi Võ Hoảng thì có lẽ sẽ biết!

Bình Luận (0)
Comment