"Thiên phú tuyệt đỉnh"
Hành Hỏa lão tổ nhận xét đơn giản một câu.
"Còn gì nữa?"
Hành Hỏa lão tổ chẩn chờ một chút, lại bổ sung thêm: "Trong mười lần triều tịch, trừ Vũ Hoàng ra thì ta cảm thấy hắn là kẻ có thiên phú nhất"
"Trừ thiên phú ra thì sao?"
Tô Vũ tiếp tục truy vấn.
Hành Hỏa lão tổ ngượng ngùng: "Trừ bỏ thiên phú... Vậy thì... Thiện lương?"
"Hả?"
Tô Vũ trừng mắt, Hành Hỏa lão tổ lúng túng: "Rất thiện lương, đối xử với Nhân tộc khá tốt. Dù sao ban đầu tổn hại gần 30 vị Hợp Đạo, phần lớn đều là ngoại tộc, Bách Chiến vương... tính toán khá hay, để ngoại tộc và các tộc khác tiêu hao trước. Khụ khụ, không phải là ta đang mắng hắn, đối với Nhân tộc mà nói thì hắn khá tốt. Dù sao kẻ chết trận ban đầu đều là ngoại tộc, nếu trận chiến cuối cùng đánh thắng, vậy Nhân tộc liền thành công. Bảo tôn lực lượng mạnh nhất, 80% đều là cường giả Nhân tộc. Như vậy cũng có thể phòng ngừa đuôi to khó vẫy... Có thể là đã rút kinh nghiệm từ thời thượng cổ"
Tô Vũ nghiền ngẫm những lời này.
Ban đầu chết trận gần như đều là ngoại tộc, tập trung lực lượng để đánh trận chiến cuối cùng, nếu thắng thì Nhân tộc bảo tồn nhiều sinh lực hơn, tương lai có thể chiếm cứ ưu thế tuyệt đối trong liên minh.
Đúng là một ý tưởng rất hay!
Giờ phút này, Tô Vũ khẽ gật đầu, nếu xét từ góc độ Nhân tộc thì quả thật suy tính của Bách Chiến vương không tồi!
Tô Vũ không còn cảm thấy hắn ta là con heo nữa, hắn ta thông minh hơn con heo một chút.
Lúc bấy giờ Tô Vũ đã hoàn toàn hiểu rõ tâm tư của Bách Chiến vương.
Ý tưởng rất khá!
Để chủng tộc phụ thuộc đi đánh trước, chiến tổn tương đương, dù sao cũng không tiêu hao lực lượng Nhân tộc, cuối cùng quyết thắng thì Nhân tộc sẽ bảo tồn đại lượng Hợp Đạo và cả hắn ta, vậy quả thật có hy vọng khôi phục sự thống trị như thời thượng cổ.
Nhưng... vì sao hắn ta lại thất bại?
Mấu chốt là ban đầu tiêu hao lực lượng ngoại tộc quá lớn, dẫn tới sau này ngoại tộc không muốn tham chiến nữa ư?
Thực Thiết tộc chính là như vậy.
"Duy Nhân độc tôn, phải không?"
Tô Vũ nói một câu, Hành Hỏa lão tổ ngượng ngùng gật đầu: "Đúng. Cho nên Nhân tộc rất ủng hộ vị này, cũng rất kính trọng"
Tô Vũ ngẫm nghĩ, mỉm cười gật đầu.
Đã hiểu vì sao Nhân tộc ủng hộ hắn ta như thế rồi.
Má nó.
Đứng ở góc độ Nhân tộc thì rất sướng, vạn giới chết 50 - 60 vị Hợp Đạo mà Nhân tộc không tổn thất, hoặc có lẽ chỉ chết vài người, trong tình huống như vậy, không ủng hộ Bách Chiến vương chẳng phải là cô phụ sự bảo hộ của Bách Chiến vương đối với Nhân tộc sao?
Kê sĩ chết vì tri kỉ.
Nếu đánh thắng, vậy Bách Chiến vương sẽ là một thế hệ truyền kỳ, đánh thua... Vậy chẳng là cái thá gì cả.
Nghĩ vậy thì hắn ta cũng không vô dụng lắm, còn biết cái gì gọi là căn cơ.
Nhân tộc mới là căn cơ của hắn ta.
Tô Vũ lẩm bẩm: "Thôi, không nhắc đến hắn nữa. Đại Chu vương vừa mới kể chuyện về hắn, các ngươi cũng nói đến hắn, gần đây cái tên Bách Chiến vương nhiều lần vang lên bên tai ta, đây là một dự triệu. Nếu hắn không chết thì là đang bị phong ấn, hoặc là đã phản bội Nhân tộc, sớm hay muộn hắn cũng sẽ xuất hiện. Mọi người không hẹn mà cùng nói đến hắn, đây là do bị quy tắc ảnh hưởng, là dấu hiệu cường giả muốn xuất thế"
Cường giả xuất thế sẽ có vài dấu hiệu dự triệu.
Tô Vũ không nhiều lời, hắn nói thẳng: "8 vị Vĩnh Hằng tộc ngươi âm thẩm tụ tập, chờ ta thông tri. Đợi đúc xong dung binh chủ binh thì toàn bộ đổi sang dung binh pháp chứng đạo một lần nữa"
Kim Linh lão tổ hơi chấn động: "Đổi pháp môn?"
"Đúng"
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Không đổi đạo thì không đủ mạnh, tam thân pháp quá yếu"
Dứt lời, Tô Vũ ngẩng đầu nhìn bầu trời như đang nhìn xuyên qua đại điện, hắn mở miệng nói: "Ta đã hiểu đạo của tộc ngươi. Ngũ Hành đại đạo... Ngũ Hành lão tổ là thiên tài, là một vị tuyệt thế cường giả"
"Rất quyết đoán, một đạo ngũ hành!"
Tô Vũ nhẹ giọng nói: "Ta vốn tưởng rằng là năm đại đạo, nhưng không phải, là một đạo ngũ hành. Năm đạo hòa hợp trong một đạo, e là chiến lực của Ngũ Hành lão tổ mạnh hơn phần lớn chủ nhân quy tắc. Đáng tiếc là đã chết.."
Tô Vũ lắc đâu: "Kẻ có thể giết hắn không nhiều. Không phải Nhân tộc thì chính là lão tổ mấy tộc Tiên Ma Thần làm"
Phù Thổ Linh lúng túng: "Ngươi nói đến Tiên Hoàng à?"
Tô Vũ tùy ý nói: "Đoán bừa mà thôi, ai biết là ai làm, ta không biết chuyện thượng cổ.
Nhưng quả thật xác suất là Tiên tộc rất lớn. Hình như ở thượng cổ, Ngũ Hành tộc ủng hộ Nhân tộc, vậy Nhân tộc không có lý do ra tay"
"Không đề cập tới chuyện này nữa, nhắc đến chuyện cũ cũng chẳng để làm gì"
"Hiện tại tộc ngươi không ai có thể bước vào Hợp Đạo, ta đã hiểu được nguyên do..."
Tô Vũ cười nói: "Con đường này bị một kẻ lợi hại tách ra. Đó là một kẻ tàn nhẫn. Một đạo phân năm, tới Hợp Đạo cần hợp nhất ngũ hành, mấu chốt ở chỗ, lúc trước đã tách ra rồi, sau này có thể hợp nhất ngũ hành sao? Đừng đùa"
Đại đạo phân ra năm đường, đi đến Hợp Đạo cần phải hợp nhất thì mới có thể đi tiếp.
Mấu chốt ở chỗ, người Ngũ Hành tộc đều là đơn hành linh, sao có thể hợp nhất.
Như vậy thì không ai có thể vượt qua.
Tô Vũ nhìn về phía Phù Thổ Linh, bỗng nhiên cười: "Tộc các ngươi ánh mắt không tôi, hy vọng đúng là ở trên người hắn. Hắn vốn là Ngũ Hành lão tổ, kỳ thật nên trời sinh Hợp Đạo, ngũ hành hợp nhất. Chỉ là khi gia hỏa này ra đời, hẳn là toàn bộ lực lượng của Ngũ Hành lão tổ đã mất đi, không còn lại nhiều, nên gia hỏa này chỉ có thể bắt đầu từ nhỏ yếu, nhưng bản chất của hắn là đại đạo thông hành, xem như Hợp Đạo cảnh"
Phù Thổ Linh ngoài ý muốn: "Ta... Hợp Đạo cảnh?"
"Ta nói là bản chất, không phải thực lực. Về bản chất, Phệ Thần tộc còn là chủ nhân quy tắc kia kìa, nhưng chúng nó có đạt được không?"
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: "Đơn giản mà nói thì đại đạo tộc các ngươi chia ra làm năm, những người khác không thể hợp lại. Ngươi thì có thể. Khi ngươi cường đại, thực lực bước vào Hợp Đạo thậm chí cảnh giới chủ nhân quy tắc, vậy ngươi sẽ có thể hợp nhất năm đạo bị tách ra"
Tô Vũ nhìn về phía vài vị lão tổ, mở miệng nói: "Lực lượng căn nguyên của thế giới này cũng bị đại đạo quấy nhiễu, cái này ta không có biện pháp giải quyết, chỉ khi Phù Thổ Linh khống chế đại đạo thì mới có hy vọng hợp nhất, không ra đời Ngũ Hành linh phân tán nữa"
"Đương nhiên, nếu ta mạnh hơn kẻ tách ra lúc trước thì cũng không thành vấn đề"
Tô Vũ nhẹ nhàng gõ bàn: "Năm vị đều là ngũ hành tách ra, nếu liên thủ thì hoàn toàn tương hợp, còn cường đại hơn Hợp Đạo bình thường rất nhiều"
Tô Vũ vuốt cằm: "Đúng rồi, đạo của tộc ngươi chỉ có các ngươi đi, trên Hợp Đạo không có ai, kỳ thật đây là cơ duyên"
"Cơ duyên?"
Mọi người sửng sốt, lần đầu tiên biết không Hợp Đạo cũng là cơ duyên.
Tô Vũ cười nói: "Đúng vậy, là cơ duyên. Các ngươi không hiểu mà thôi. Nói thế này đi, con đường của các ngươi vốn cường đại, nhưng không có Hợp Đạo, năm người các ngươi liên thủ, nếu có thể bắc cầu trực tiếp đi lên ngã rẽ đối diện độc chiếm một đạo, vậy các ngươi liên thủ đánh Hợp Đạo đỉnh cấp cũng được. Nhưng nó có khuyết điểm là không thể rời nhau. Nếu tách ra, các ngươi chỉ là đám Vĩnh Hằng yếu ớt. Bình thường các ngươi liên thủ chắc cũng có thể chiến Hợp Đạo nhỏ yếu... Chẳng hạn như tên Hợp Đạo rác rưởi Ma Dược kia"
Mọi người lộ về khác thường.
Hợp Đạo rác rưởi?
Ngươi... quá ngông cuồng rồi.
"Nhưng nếu làm theo cách ta nói thì khi thành công, năm người các ngươi ít nhất cũng có thể đánh một trận với cấp bậc Hợp Đạo như Tịch Vô"
Mấy người chấn động.
Thật sao?
Tịch Vô không yếu đâu!
Tịch Vô có thể đánh hai tên Ma Dược đúng không?
Hắn là có thể.
Đừng đùa, chúng ta đánh Ma Dược đã khó.
Tô Vũ phì cười: "Không tin à? Không chỉ như vậy, một khi Phù Thổ Linh Hợp Đạo thành công, đại đạo hợp nhất, mấy người các ngươi cũng có thể thuận lợi bước vào Hợp Đạo"
Phù Thổ Linh không nhịn được, vội vàng hồi: "Thật sao? Tô... Vũ Hoàng, ngươi không thể nói bừa, nếu chúng ta tin ngươi, năm vị lão tổ cũng tin ngươi, rồi chạy đi tìm một vị Hợp Đạo đỉnh cấp khiêu chiến, vậy... Sẽ chết đấy!"
Chuyện này không đùa được đâu.
Gã chẳng muốn nghi ngờ Tô Vũ.
Nhưng nếu năm vị lão tổ tưởng thật, hứng lên đi tìm Thiên Cổ hay Giám Thiên Hầu để khiêu chiến, bởi dù sao Tô Vũ cũng nói rằng bọn họ không kém tồn tại đỉnh cấp bao nhiêu.
Vậy thì khi ấy sẽ toi mạng.
Tô Vũ bình thản chất vất: "Ngươi đang nghi ngờ ta?"
"..."
Phù Thổ Linh bất đắc dĩ, ngươi hiếm khi nói thật, ta lo lắng không phải là chuyện bình thường sao?