Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2692 - Chương 2692: Khí Thế Đế Vương.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2692: Khí Thế Đế Vương.
 

Tô Vũ thoải mái đáp ứng: "Được, đơn giản thôi"

"Chỉ cần tìm 7 - 8 Hợp Đạo đi vây công một tộc, đám gia hỏa kia chắc chắn sẽ cứu viện, bọn họ ra ngoài thì chúng ta sẽ triển đấu một lát cho các ngươi thời gian"

Đại Chu vương lại nói: "Ta mà không tham chiến sẽ dễ gây chú ý và hoài nghi"

Tô Vũ ngẫm nghĩ, gật đầu: "Cũng đúng. Vậy phải xem kỹ thuật diễn của Đại Chu vương, tạo ra thế thân giằng co với một vị cường giả, hai bên không giao thủ là được, việc này Đại Chu vương hãy tự suy xét, nếu cần trận chiến quy mô nhỏ thì ta có thể an bài"

Đã nói đến nước này, Đại Chu vương cũng bất đắc dĩ, dù muốn hay không thì y cũng phải nhận nhiệm vụ.

Y biết Tô Vũ đã giao cho mình một nan đề, có điều tính ra thì đúng là vai trò của y rất quan trọng!

Nhiệm vụ gian khổ như vậy, trong cả Nhân cảnh, Tô Vũ chỉ yên tâm giao cho y, còn Đại Tần vương và Đại Hạ vương thì sao?

Nực cười!

Bảo hai tên đó động thủ thì dễ, chứ động não thì kế hoạch sẽ lập tức bại lộ!

Đại Chu vương rời đi, mang theo một chút khó xử và một chút tự đắc.

Sau khi ra ngoài, bỗng nhiên y thầm mắng một tiếng.

Mọe nó!

Tô Vũ khốn kiếp! Dám vận dụng thần văn ảnh hưởng đến y! Vậy mà hắn lại dùng thần văn chữ "Thánh", khó trách vừa rồi bỗng nhiên cảm thấy Tô Vũ cực kỳ tín nhiệm chính mình, đúng là không phải người!

Nhưng Đại Chu vương cũng âm thẳm thấy kinh hãi.

Lúc trước Tô Vũ vận dụng thần văn này, y không chịu bất cứ ảnh hưởng gì, bây giờ sau khi Tô Vũ chứng đạo thành công xong, lực lĩnh ngộ đại đạo tăng mạnh, hắn đã có thể quấy nhiễu đến Hợp Đạo đỉnh phong như y.

Nếu tiếp tục như vậy, có lẽ không bao lâu nữa Tô Vũ thật sự có thể ra lệnh cho Hợp Đạo quỳ xuống đất gọi cụ tổ.

Đại Chu vương đi xa, quay đầu nhìn thoáng qua đại điện, dường như vẫn cảm nhận được tầm mắt yên lặng nhìn mình của Tô Vũ, trong lòng càng thêm khó hiểu, hiện giờ thoạt nhìn vị này thông minh hơn Bách Chiến vương nhiều.

Ân uy cùng thi, thu phóng tự nhiên, một khắc trước còn cảm thấy Tô Vũ nhằm vào mình, ngay sau đó lại cảm thấy Tô Vũ tín nhiệm mình.

Có cảm giác lôi đình mưa móc đều là quân ân!

Đế vương... Có lẽ chính là như thế!

Đế vương bị ngươi liếc mắt một cái đã nhìn thấu thì còn tính là đế vương sao?

Đế vương bị ngươi hiểu rõ như lòng bàn tay, đùa bốn sai khiến thì còn tính là đế vương sao?

"Cũng đúng, dù sao cũng là tiểu tử lớn lên từ nơi thôn dã, so với Bách Chiến vương xuôi gió xuôi nước thì đời hắn trắc trở hơn nhiều"

Nếu kế hoạch của Tô Vũ thành công, vậy đúng là không cần trả giá quá lớn liền có thể bắt lấy vạn tộc.

Nghĩ đến Bách Chiến vương... Giờ khắc này, dù y vẫn luôn cảm thấy Bách Chiến vương không tôi thì vẫn cảm thấy hơi ghét bỏ.

Quả thật Bách Chiến vương rất ngốc, vì sao lúc trước mọi người đều cảm thấy không có vấn đề gì, chẳng lẽ là bởi vì mọi người đều ngốc?

Đại Chu vương bất đắc dĩ thở dài, thôi, có lẽ là vì Bách Chiến vương phù hợp tâm ý bọn họ hơn, Nhân tộc độc tôn, mấy lão gia hỏa kia thích loại tư tưởng này!

Bọn họ vẫn còn đắm chìm trong huy hoàng thượng cổ.

Trong tất cả các tộc, ta là cao nhất!

Nhân tộc rất cường đại, cổ tộc giúp Nhân tộc thì cũng chỉ là làm nền, có bọn họ hay không Nhân tộc đều không để ý, như vậy tính ra tư tưởng của Bách Chiến vương cũng là bình thường.

Tô Vũ thì dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, không có một chút duy trì, ủng hộ hay tài nguyên có sẵn nào, tự nhiên sẽ không có tâm tư Nhân tộc độc tôn.

"Bách Chiến vương chôn vùi căn cơ Nhân tộc, Tô Vũ lại là kẻ phục hưng, nhờ vậy cũng thoát khỏi một vài chế ước"

Đại Chu vương yên lặng ngẫm nghĩ, kỳ thật đây cũng coi như chuyện tốt, ít nhất hiện tại là như vậy, bằng không ngay từ ban đầu Nhân tộc đã có mấy vị Hợp Đạo đứng ra bảo hộ Tô Vũ thì chưa chắc Nhân tộc đã có một vị quân chủ lợi hại như Tô Vũ bây giờ.

Trong đại điện.

Nhìn Đại Chu vương rời đi, Tô Vũ mỉm cười, lão gia hỏa này không nhịn được đúng không?

Lúc nào cũng áp chế y, chèn ép y, nhằm vào y, hiện tại cho chút ngon ngọt còn không phải y liền nhanh chóng rơi vào bẫy sao?

Nhưng quả thật để Đại Chu vương làm việc thì hắn yên tâm hơn hẳn!

Trông cậy vào những người khác đúng là chưa chắc đã thành công.

"Bắc vương..."

Tô Vũ lẩm bẩm, phải giải quyết vấn đề trong Tử Linh giới vực, bằng không có Bắc vương ở đó, hắn không tiện triển khai kế hoạch.

"Cũng phải gặp Nam vương một lần, sau khi Tây vương và Đông vương chết đi, có lẽ thực lực đối phương đã mạnh hơn trước, còn mạnh hơn cả Tây vương phi... tính ra thì có lẽ là chiến lực mạnh nhất dưới trướng ta"

Tiểu Bạch Cẩu có thể đánh chết Nam vương hiện tại hay không cũng khó nói.

Lần này mình đến Tử Linh giới vực thì phải chuẩn bị kĩ một chút, tránh bị người bẫy giết.

Nhưng lại không thể mang quá nhiều sinh linh, tránh kích thích Tử Linh thiên hà, Tô Vũ thì không sao, hắn có thể hóa thành hoạt tử nhân.

"Thực lực Lam Sơn không đủ, tốt nhất là trong Tử Linh giới vực cần có một vị cường giả có thể chế ước Nam vương..."

Tô Vũ nhắm mắt lại cảm ngộ đại đạo, sắp tới chỉ chờ tất cả binh khí của trấn thủ đúc xong nữa là ổn.

Về phần tìm người chế ước Nam vương, thu phục Bắc vương... Khó!

Tô Vũ nghĩ đến một cái tên.

"Lưu Hồng"

"Mực đạo"

Tô Vũ lẩm bẩm.

Lưu Hồng đã chạy tới Tử Linh giới vực một thời gian, không biết đã kế thừa được mực đạo hay chưa, nếu kế thừa, thực lực của gã nhất định sẽ tiến bộ rất nhanh!

Tuy Tô Vũ luôn nhằm vào tên kia và Đại Chu vương, nhưng thú thật sử dụng hạng Nhân tộc gian trá lại khiến người ta yên tâm hơn nhiều.

"Ta đã hiểu vì sao các đời đế hoàng đều thích dùng gian thần... Tuy rằng nhiều khuyết điểm, nhưng làm việc lại đáng tin cậy hơn đám đại thần ngay thẳng như Đại Hạ vương"

Lời này chỉ có thể nghĩ trong lòng, tuyệt đối không thể nói ra ngoài!

Nhân cảnh đã vào thu.

Gió thu lạnh run.

Đây có thể là khoảng thời gian bình tĩnh cuối cùng trước đại chiến, cả Nhân cảnh đều biết chư thiên đang khai chiến.

Không có đại chiến, nhưng hơn một ngàn vạn quân sĩ đang không ngừng tấn công tiểu giới, ở chiến khu phía Đông, tiểu giới không đầu hàng thì đều sẽ bị hủy diệt.

Hạ Long Võ và vài vị tướng lãnh suất lĩnh đại quân giống như châu chấu càn quét.

Không đầu hàng, diệt tộc.

Đầu hàng, cũng phải cung cấp đại lượng tài nguyên.

Đám người Hạ Long Võ đang dùng vô số tài nguyên, dùng vạn giới để nuôi dưỡng Nhân tộc.

Đây là chiến tranh, không có đúng sai!

Tiểu tộc cảm thấy Nhân tộc là người xấu, Nhân tộc cảm thấy do vạn tộc bức bách trước, Tiên Ma lại cảm thấy dã tâm của Nhân tộc quá lớn, nói chung đây chính là vòng tuân hoàn chết.

Tô Vũ không quan tâm những chuyện này.

Đó chỉ là chiến tranh dưới Vĩnh Hằng, nghe nói trong hai tháng ngắn ngủi trong quân đã xuất hiện thêm mấy chục vị Nhật Nguyệt, gần ngàn Sơn Hải, đều là dùng vô số tài nguyên và thiên địa ban thưởng để tăng lên.

Tình cảnh đại chiến vạn tộc như vậy chỉ từng xảy ra ở thời kỳ hơn bốn trăm năm trước, hơn nữa còn không kịch liệt như hiện tại.

Bình Luận (0)
Comment