Ngay khi Tô Vũ đang tìm cách định vị Long giới.
Sâu trong Quy Khư Chi Địa.
Phần cuối của Tử Linh giới vực.
Lúc bấy giờ, trong bầu trời tăm tối, hơn mười cột sáng màu đen quán xuyên thiên địa, cột sáng có mạnh có yếu, có cái vô cùng thô to, có cái thì vô cùng suy yếu.
Mà lúc này, Bắc vương đang mang theo một đám thuộc hạ nhìn về phía những cột sáng kia, sắc mặt hết sức nặng nề.
"Phong ấn chi địa!"
Bắc vương đứng nhìn, bên ngoài mười mấy cột sáng là từng đạo bình chướng như sóng nước chặn đường đi của bọn hắn.
Mơ hồ trong đó có vô số xiểng xích cùng chữ viết hiển hiện.
Sau khi Bắc vương tới gần, những cột sáng màu đen kia có mấy cột hơi dậy sóng, một lát sau, trên một cột sáng trung đẳng hiển lộ gương mặt khô héo, nhìn chằm chằm Bắc vương bằng ánh mắt lạnh lẽo.
Nhìn một hồi, bỗng nhiên khuôn mặt kia cười lạnh: "Chó săn! Là ngươi, Minh Đấu Hách!"
Bắc vương ngưng trọng nhìn về phía đối phương, rất nhanh liền nhận ra người vừa lên tiếng là ai: "Địa Chi La! Vậy mà ngươi chưa chết, ta cho là ngươi đã sớm vẫn lạc!"
"Chết ư?"
Khuôn mặt khô héo nồng đậm vẻ trào phúng cùng khinh thường: "Vốn đã chết qua một lần thì sợ gì tử vong nữa! Cũng chỉ có ngươi giống như chó nhà có tang! Thế mà đám chạy tới nơi này, là bị đuổi đúng không?"
Bắc vương cau mày: "Các ngươi đều còn sống à?"
"Ha!"
Khuôn mặt khô héo kia cười lạnh: "Đám Thái Sơn không dám giết bọn ta! Mà giết thì có sao? Chúng cũng không đoạn được Tử Linh đạo, giết bọn ta chỉ khiến nơi đây sinh ra càng nhiều cường giả, cho nên hắn chỉ có thể phong ấn bọn ta mà thôi!"
Tử Linh bị phong ấn đều là người kiệt ngạo, không muốn thần phục.
Quan trọng là không dễ giết!
Giết sạch chỉ khiến Tử Linh giới vực sinh ra càng nhiều cường giả!
Trừ phi chặt đứt Tử Linh đại đạo thì mới có thể ngăn cản Tử Linh giới sinh ra tồn tại chí cường.
Lúc này, ánh mắt Bắc vương nheo lại, hắn ta không quản Địa Chỉ La, người nọ có thực lực tương đương hắn, bất quá đã bị phong ấn nhiều năm nên chưa hẳn đã là đối thủ của Bắc vương. Bắc vương vốn không sợ cái tên này, mà là nhìn về phía chỗ sâu nhất, bên kia có cột sáng màu đen mạnh hơn!
Rốt cuộc Quy Khư Chi Địa phong ấn bao nhiêu cường giả?
Những năm qua, Bắc vương đã phái không ít người tới dò xét nơi đây, kết quả đều là có đi mà không có về. Nhưng rõ ràng đám cường giả này vô pháp rời khỏi phong ấn chỉ địa, vậy người hắn ta phái tới làm sao lại chết?
Hắn còn đang nghĩ ngợi, trong lòng chợt khẽ động, đột nhiên đánh ra một quyền!
Oanh!
Trong hư không bất chợt xuất hiện một vệt bóng đen, bị hắn tung quyền đánh lui, bóng đen kia bay ngược đâm vào bình chướng, phun ra một ngụm máu.
Bóng đen cấp tốc tan biến, Bắc vương vừa định truy sát thì trong bình chướng, Địa Chi La đã lạnh lùng quát: "Minh Đấu Hách, ngươi muốn đối địch với chúng ta?"
Bắc vương hiếu kỳ hỏi: "Các ngươi còn khống chế được Tử Linh sao?"
Đầu Tử Linh mới rồi có thực lực không yếu, so với Tử Linh Hầu thông thường còn cường đại hơn một chút, bất quá lại quá ngu xuẩn, dám cả gan tập kích hắn.
Bên trong bình chướng, Địa Chi La cười lạnh: "Dù sao bọn ta cũng là chủ của Tử Linh giới vực, đám chó săn các ngươi chẳng lẽ còn muốn khống chế toàn bộ nơi đây?"
Dứt lời, ông ta lại u lãnh nói: "Vài ngày trước đã chết không ít gia hỏa, hình như chó săn giống như ngươi đều đã chết nhĩ?"
Địa Chi La giễu cợt: "Thượng cổ đã diệt, chó săn các ngươi cũng gặp báo ứng! Nực cười!"
Bắc vương nói thẳng: "Xem ra tin tức của các ngươi cũng không quá linh thông, các ngươi muốn giải phong à?"
"Ngươi cảm thấy thế nào?"
Địa Chi La ngẩng đầu nhìn lên trời: "Chuyện sớm hay muộn mà thôi!"
Nói xong, ông bèn nhìn về phía Bắc vương: "Chó săn, gia nhập với chúng ta không?"
Bắc vương nhíu mày: "Ngoại trừ ngươi thì còn có ai sống sót?"
Trong mấy cột sáng chỉ có cái tên này ló đầu, Bắc vương nhìn vào chỗ sâu, hắn càng muốn biết là còn những ai chưa chết?
Thực lực như thế nào?
Địa Chỉ La nói: "So với ngươi tưởng tượng thì nhiều hơn nhiều! Quan trọng nhất vẫn là Tử Vong Đế Tôn còn sống, Tử Linh giới vực không sớm thì muộn sẽ thuộc về bọn ta!"
Bắc vương chấn động!
Tử Vong Đế Tôn!
Đây chính là một tôn Tử Linh cực kỳ cường hãn năm xưa, Võ vương chỉnh phạt Tử Linh giới vực, sát lục khôn cùng, duy chỉ có một lần bị chặn đánh chính là gặp phải Tử Vong Đế Tôn.
Vị này còn chưa chết, chẳng qua chỉ bị phong ấn?
Địa Chi La u lãnh nói: "Minh Đấu Hách, không cần nhìn nữa! Tử Yên đâu? Nữ nhân kia còn sống không?"
"Tây vương phi ư?"
"Ô, có lẽ là vậy!"
Bắc vương có ngàn vạn ý niệm trong lòng, không ngờ Tây vương phi và bọn gia hỏa này đã sớm cấu kết. Hắn ngẫm nghĩ rồi nói: "Hình như Tây vương phi bị bắt, cũng có thể là đã chết rồi"
Hắn nhìn đám bình chướng lại nghĩ tới Tử Linh mới vừa tập kích mình, bỗng nhiên vỡ lẽ: "Thì ra là ả làm! Có phải ả đã phá vỡ phong ấn này bằng một lỗ hổng nhỏ?"
Tây vương phi rất am hiểu thuật phong tỏa.
Những năm qua, ắt hẳn ả đã đến đây, làm tay chân mở ra tiền lệ mới khiến bọn gia hỏa này có thể liên lạc với bên ngoài, điều khiển được Tử Linh dưới trướng, bằng không, Bắc vương cảm thấy phong ấn mà Võ vương dùng cho đám gia hỏa này sẽ không dễ dàng bị phá võ như thế.
"Khà khà, ngươi cũng là kẻ thông minh!"
Địa Chỉ La nói: "Nữ nhân kia đã hứa hẹn sẽ tiếp tục tới giúp chúng ta giải trừ phong ấn, thế mà lâu rồi lại không thấy ả đâu, đồ ngu xuẩn! Ta đã sớm nói chỉ cần thả chúng ta ra, hết thảy phiền toái đều có thể giải quyết, ả lại không tin, nhất định cứ phải kéo dài!"
Tây vương phi... giải phong...
Mấy dữ kiện ấy lọt vào tai Bắc vương.
Hắn ta đại khái đã đoán được quá trình, xem ra những năm qua Tây vương đã không ít lần tới nơi này, thế nhưng ả không tận lực giúp đám người Địa Chỉ La giải phong, chỉ là cho bọn họ một tia hi vọng nhỏ, tạo nên giao tình mà thôi. Bởi vì giải phong là việc rất nguy hiểm, không cẩn thận coi chừng sẽ bị cắn trả!
Địa Chi La không buồn nói về Tây vương phi nữa, không chết thì là bị bắt, nói về ả làm gì, ông ta cười thăm thẳm, cất tiếng: "Minh Đấu Hách, chắc chắn ngươi đã gặp phải kẻ địch, bị đánh cho thảm bại nên mới phải trốn tới đây. Ngươi không thể đấu được với Nhân tộc! Giúp chúng ta giải phong thì thế nào? Chúng ta ra ngoài thì ngươi vẫn sẽ là Bắc vương...
"Ta ư?"
Bắc vương đang suy nghĩ, chợt có thanh âm yếu ớt hiển hiện trong đầu hắn: "Giết hết đám Tử Linh Hầu dưới trướng ngươi đi, giết toàn bộ! Chúng ta có thể hấp thu càng nhiều lực lượng đại đạo, Minh Đấu Hách, giữ lại đám phế vật này để làm gì? Giết bọn hắn thì chúng ta sẽ giống như năm đó, đuổi hết những kẻ ngoại lai, tiếp tục làm bá chủ Tử Linh giới! Thậm chí thừa cơ đánh vào Sinh Linh giới vực cũng không phải là không được!"
Đúng vậy, một vị Tử Linh Hầu ngã xuống thì bọn họ sẽ hấp thu được càng nhiều lực lượng đại đạo.
Bây giờ, Địa Chỉ La có thể thuận lợi hiện ra ý chí cũng là vì gần đây có không ít cường giả bị giết, chết càng nhiều thì bọn hắn càng hấp thu được nhiều lực lượng.
Lòng Bắc vương hơi dao động.
Giết Tử Linh Hầu, thả tự do cho bọn gia hỏa đang bị giam giữ?
Quả nhiên ở triều tịch này, tình huống gì cũng có thể phát sinh, từng vị cường giả thượng cổ bị phong ấn đều lần lượt xuất hiện.
Bắc vương nhìn thoáng qua nội bộ phong cấm, ngoại trừ Địa Chỉ La thì những người khác cũng đều đang hấp thu lực lượng đại đạo, không có tâm tư quản hắn.
Bắc vương qua loa đáp: "Để ta suy nghĩ thêm!"
Dứt lời, hắn cấp tốc lui ra khỏi địa phương hắc ám ấy.
Nơi đây không thể ở lại lâu.
Bọn gia hỏa này chưa chắc đã có thiện ý với mình, cẩn thận kẻo bị bọn chúng hố.
Hắn nhanh chóng mang theo một đám Tử Linh Hầu rời đi.
Chờ bọn họ đi rồi, cuối vùng phong cấm, một cột sáng màu đen mới hiện ra khuôn mặt người, không khác người bình thường cho lắm, khuôn mặt người nọ nhìn về hướng Bắc vương rời đi rồi lại nhìn về một phía, đó là vị trí của đám người Tô Vũ.
Khuôn mặt người lộ ra nụ cười nhàn nhạt: "Nội tình Nhân tộc đã triệt để hao tổn sạch sẽ, thời đại này ai nên ra thì đều sẽ ra ngoài! Hết thảy đều sẽ bắt đầu lại từ đầu!"
"Địa Chi La, không nên quá cuống cuồng! Mối thù bị Nhân tộc trấn áp, không sớm thì muộn ta cũng sẽ báo!"
"Đế Tôn, ta biết"
Địa Chỉ La hào hứng: "Ta chỉ trêu chọc Minh Đấu Hách tí thôi, tên chó săn kia cũng có ngày bị chủ nhân đuổi chạy khắp nơi, thật thảm thương! Đợi đến khi phong cấm được giải trừ, với lực lượng của Đế Tôn thì chúng ta sẽ nhất thống chư thiên!"
Khuôn mặt phía sau hơi có vẻ thổn thức, nói khẽ: "Không, chuyện đó không có ý nghĩa.
Chưởng khống Từ Linh giới vực thì được, Sinh Linh giới vực chưa chắc đã đơn giản như vậy, chuyện chúng ta cần làm chính là đuổi hết những kẻ ngoại lai, phong tỏa Trấn Linh giới vực, Tử Linh thuộc về Tử Linh, sinh linh về với sinh linh"
"Vậy thì tối thiểu cũng phải tiêu diệt Nhân tộc để báo thù!"
Địa Chi La oán độc nói: "Nếu đám Thái Sơn đã chết thì cũng phải diệt hậu duệ của tộc chúng!"
Tử Vong Đế Tôn không đáp, rất nhanh khuôn mặt người đã tan biến.