Lúc này Tô Vũ đang ở trong Tử Linh đại đạo bị đánh cho liên tục bại lui, Tô Vũ âm thâm cảm khái: "Quả nhiên, muốn đánh giết một tôn Hầu ở đây là chuyện cực khó, còn không bằng đi giết trong hiện thực luôn! Đối phương chiếm cứ chủ động, nơi này lại là địa bàn của người ta, trong khi ta chỉ là kê ngoại lai mà thôi!"
Tô Vũ cấp tốc tránh lui, không dễ trêu chọc, không được thì đổi một vị quân chủ khác.
Vừa nghĩ tới đây, hư ảnh Tử Linh trong đại đạo bỗng nhiên vỗ về hướng hắn, dường như người nọ muốn thôn phệ Tô Vũ.
"Phát hiện nên bắt đầu phản kích à?"
Tô Vũ phán đoán một thoáng, vừa muốn tránh đi, bỗng nhiên ánh mắt hắn khế động, sau một khắc, trang sách Tử Linh của hắn hiện ra một cái bóng mờ, đó là do tỉnh huyết của Tô Vũ biến thành.
Lúc bấy giờ, trong tay Tử Linh Tô Vũ chợt hiện ra một đầu Tử Linh trường hà hư ảo nho nhỏ!
Tô Vũ điều khiển trang sách Tử Linh, Tử Linh Tô Vũ cầm lấy Tử Linh trường hà nho nhỏ đánh về phía tôn Hầu, mà đối phương cũng cực kỳ dũng mãnh, há to mồm như muốn nuốt chững hắn.
Tô Vũ không những không phản kích, mà còn cố ý để cho đối phương thôn phệ trang sách và hư ảnh của hắn. Tử Linh thiên hà hư ảo nhanh chóng bị thôn phệ!
Hư ảnh của Long Huyết Hầu lại càng cường đại hơn.
Rất lâu sau, ầm ầm một tiếng, toàn bộ trang sách Tử Linh tan biến.
Tô Vũ mơ hỏ có thể thấy trang sách này bao bọc lấy hư ảnh của Long Huyết Hầu trong nước sông.
Đại đạo hư ảo của Tô Vũ đã bị đối phương nuốt chững!
Tô Vũ cấp tốc rút lui, ánh mắt lấp lánh, cười sung sướng: "Tự mình nuốt rồi à? Ha ha, đứa trẻ ngu ngốc, phải nhớ là không phải cái gì cũng có thể tùy tiện ăn bậy đâu!"
Mà hư ảnh Long Huyết Hầu thôn phê xong lại xoay quanh một hỏi, tựa như không cảm ứng được mối nguy nữa mới hóa thành một giọt nước, rơi vào dòng sông.
Khí tức của hắn ta lại càng ngày càng cường đại.
Quy Khư chi địa.
Long Huyết Hầu bạo phát lực lượng đại đạo một hồi, một lát sau, khí tức của hắn bất chợt mạnh mẽ hơn một chút.
Long Huyết Hầu cực kỳ chấn động!
Phản kích thành công!
Không chỉ thành công mà chính mình còn cắn ngược lại đối phương một ngụm, thôn phệ hàng loạt quy tắc chỉ lực của kê nọ!
Lúc này, thậm chí Long Huyết Hầu còn cảm giác được mình đã chạm tới một thứ không thể tưởng tượng nổi.
Trong đầu của hắn mơ hồ hiện ra một dòng sông nho nhỏ.
"Đây là cái gì?"
Long Huyết Hầu run lên, có phải ta thu được cơ duyên gì rồi không?
Hắn cẩn thận cảm ngộ một thoáng, bỗng nhiên vô số suy nghĩ hiển hiện trong đầu làm hắn kích động khủng khiếp.
"Không thể tưởng tượng nổi, cái này... đây là hạt giống Tử Linh đại đạo!"
Long Huyết Hầu càng nghĩ thì lại càng thấy chấn động. Hình như hắn mới thu được cơ duyên rất lớn từ trong trận đấu ban nãy, hắn đã chạm tới một góc của bản chất Tử Linh đại đạo!
Dựa theo hắn cảm ngộ, dòng sông hư ảo trong đầu hắn chính là hạt giống của Tử Linh đại đạo, hoặc nói đứt khoát thì đây là con của Tử Linh đại đạo, Tử Linh tiểu đạo!
Nắm trong tay cái này, cường hóa lực lượng đại đạo của bản thân, có lẽ một ngày nào đó hắn sẽ có khả năng trở thành Tử Linh chỉ chủ!
Chủ nhân của toàn bộ Tử Linh giới vực!
Long Huyết Hầu khó áp chế nổi sự kích động điên cuồng, rốt cuộc vừa rồi mình đã thôn phệ cái gì?
Là người nào tới phạm vào chính mình rồi lại bị mình thủ tiêu, ngay cả thứ đỏ chơi kia đều bị mình tước đoạt?
Không thể tưởng tượng nổi!
Mà lúc này, Bắc vương trông thấy hắn đã khôi phục bình tĩnh thì vội hỏi: "Sao rồi?"
Long Huyết Hầu đè chấn động trong lòng xuống, khẽ đáp: "Đã đánh lui đối phương, dù đối phương không chết thì ta nghĩ hắn cũng trọng thương, ta còn thôn phệ một phần Tử Linh quy tắc chỉ lực của kẻ này giúp ta mạnh mẽ hơn một chút!"
Bắc vương nghe vậy thì thổ hắt ra: "Chuyện thường tình thôi, cuộc chiến đại đạo là hung hiểm nhất! Đối phương thế mà dám xâm chiếm khu vực đại đạo của Tử Linh Hầu còn sống, trừ phi hắn là chủ nhân quy tắc, bằng không rất khó toàn thân trở ra! Cho nên, tại Tử Linh giới vực tốt nhất đừng tiến hành cuộc chiến đại đạo, tất cả mọi người đều đi một con đường, rất khó xuất hiện chuyện đạo tắc áp chế!"
Long Huyết Hầu gật gật đâu, cười nói: "Có thể là cường giả vừa thức tỉnh trong Tử Linh thiên hà nên đầu óc mới không tỉnh táo như vậy"
Lời này vừa nói ra, những người khác đều tán đồng.
Có người hùa vào: "Vận khí của Long Huyết Hầu không tệ, còn chiếm tiện nghỉ nữa, lần sau mà có đỏ đần vừa thức tỉnh thì mau tới thôn phệ ta một thoáng, ta cũng thử cắn trả đại đạo xem sao!"
Nghe thế, mọi người trong phòng đều bật cười.
Mà Long Huyết Hầu thì ngoài mặt cười cười nói nói vui về, nhưng trong lòng hắn lúc bấy giờ lại đang kích động tới nỗi tim đập thình thịch dữ dội.
Không lẽ ta đã trở thành đứa con của Tử Linh giới vực, Tử Linh đại đạo lưu lại hạt giống này là chờ ta đi kế thừa sao?
"Đúng thế, ta hiểu rỏi, ta phải cố gắng thôn phệ lực lượng đại đạo của kẻ khác mới được!"
Long Huyết Hầu càng nghĩ thì lại càng khó đè nén được cơn xúc động, thật sự rất muốn giết chết hết bọn gia hỏa xung quanh để làm viên mãn Tử Linh tiểu đạo của hắn.
"Có lẽ ta có khả năng trở thành cường giả cấp Thiên vương, thậm chí là Chuẩn vương, hoặc là... chủ nhân quy tắc!"
"Trời ban cơ duyên, không... Ta biết rồi!"
Long Huyết Hầu điên cuồng suy nghĩ, ta đã hiểu rõ, có thể là sau khi Nhân tộc lần nữa xâm lấn, Tử Linh đại đạo muốn phản kích cho nên giới vực này mới sinh ra đứa con của giới vực, đứa con của Thiên Mệnh!
"Đại đạo có linh, vốn dĩ Tử Linh đại đạo đang bồi dưỡng ra người có thực lực đối đầu được với Tô Vũ, đúng không?"
Từng suy nghĩ nảy lên trong đầu, lúc này Long Huyết Hầu chỉ còn lại xúc động.
Xem ra hắn đã được tuyển chọn trở thành người phát ngôn của Tử Linh đại đạo!
Thiên vương, chủ nhân quy tắc,... vô số suy đoán không ngừng hiển hiện, dư quang của hắn liếc qua những người khác. Long Huyết Hầu đang âm thầm tính toán tìm một cơ hội ra ngoài đánh giết một ít cường giả, thôn phệ lực lượng đại đạo của đối phương.
Phải làm vậy thì ta mới nhanh chóng trưởng thành!
"Còn có phong ấn chi địa nữa, nếu ta có thể thôn phệ hết đám cường giả ở đó, xong xuôi lại thôn phệ bọn gia hỏa này thì sức mạnh to lớn sẽ quy về một mình ta!"
Dã tâm của Long Huyết Hầu bành trướng đến cực hạn!
Mà tại nơi hắn không thấy được, trên đỉnh đầu đại đạo của hắn có một dòng sông nhỏ như ẩn như hiện, giữa dòng sông mơ hồ hiển hiện một bóng người ngồi xếp bằng ở trong đó.
Bóng người này liên tục lẩm bẩm: "Thôn phệ hết thảy, ta là Thiên Mệnh! Nhất thống chư thiên, vạn tộc độc tôn!"
Dựa theo lời lẩm bẩm tẩy não ấy, Long Huyết Hầu cứ thế bất tri bất giác đã bị ảnh hưởng nặng nề!
Đây cũng là kết quả mà Tô Vũ mong muốn, hắn muốn thử nghiệm một lần xem sao.
Thử xem liệu hắn có thể mượn gà đề trứng, để vị Tử Linh nuốt trang sách của hắn thay mình đi ám sát những người khác, thôn phệ những người khác, cuối cùng lại dâng hết lên cho mình hay không!
Nếu thành công, Tô Vũ có thể trông bầu vẽ gáo, làm ra động tác tương tự cho những trang sách còn lại.
Việc này so với chính hắn không ngừng đi cường hóa thì đỡ tốn thời gian và công sức hơn nhiều!
Lúc bấy giờ, trong Tử Linh đại đạo, Tô Vũ đã thụ thương không nhẹ, hắn có lòng muốn tiếp tục tiến lên nhìn một chút nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn từ bỏ.
Về trước đãi Hắn cũng muốn tìm hiểu xem xem gia hỏa chiếm lấy trang sách của hắn có thể tạo ra động tĩnh gì tiếp theo hay không.
Qua chuyện mới rồi, Tô Vũ đã nghĩ đến nhiều thứ hơn.
Có điều những phông đoán này đều hết sức đáng sợ, nhất thời hắn không dám nghĩ sâu thêm nữa.