Tô Vũ thấy quá mệt mỏi, than nhẹ một tiếng: "Vì sao Nhân tộc thượng giới đều ngớ ngẩn như thế?"
Lam Thiên ở bên cạnh hắn cũng hùa vào: "Đúng là rất ngu ngốc"
Đại Chu vương hơi ngượng ngùng, không khỏi lên tiếng nói giúp: "Có thể là hiểu biết quá ít, trải qua quá ít chuyện, dù sao họ cũng một mực bị vây giết, chỉ có thể chuyển động trong một vòng nhỏ, cho nên đại khái là hơi vụng về ngốc ngếch một chút, có thể hiểu được"
Đỗ Binh và Liễu Sơn nghe thế đều phẫn nội!
Có ý gì?
Đại Minh vương liếc nhìn hai người, khẽ nhíu mày. Sợ bọn họ lại ngu xuẩn nói ra những lời khiến Tô Vũ tức giận nên ông đành chủ động giải đáp: "Dù sao cũng là Vĩnh Hằng thất đoạn, thực lực chênh lệch không nhiều so với ta trước đó, nhưng các ngươi lại không có tí trí thông minh nào sao? Còn hỏi có phải Nhân tộc hạ giới hay không? Nếu là vạn tộc thì còn cần đi bằng lối này? Còn phải lén lút mà lên? Thật sự là ngu quá mức!
Nhân tộc thượng giới mạnh lắm à? Nếu không mạnh, vạn tộc đi lên mà còn cần nhờ tai mắt của ngươi chắc? Nếu bọn ta là Tiên Ma thì các ngươi còn có thể sống sót mà ngồi đây ư? Là Tiên Ma thì bọn ta nên nhanh chóng lan truyền tin tức từ lối đi Mệnh giới rồi tới đây tiếp ứng mới phải!"
Ông hừ lạnh một tiếng: "Ở lại đây canh giữ lối đi, nhiệm vụ trọng yếu như vậy, dù thực lực không mạnh thì ít ra cũng phải có đầu óc, kết quả thực lực đã kém mà đầu óc cũng không đủ dùng!"
Bị khinh bỉ thẳng mặt!
Liễu Sơn và Đỗ Binh ngẫm nghĩ lại, cũng đúng nhỉ, hình như đúng là như thế thật.
Hai người nhất thời xấu hổ không chịu nổi!
Quá mất mặt!
Kỳ thật không chỉ bọn hắn mà bên phía Tô Vũ cũng có người chưa nghĩ tới những thứ này, trong nháy mắt bèn dồn dập giả vờ thành bộ dáng chúng ta đã sớm biết hết thảy.
May quá, kém chút thì đã tò mò hỏi vì sao Tô Vũ lại mắng chửi người rồi.
Đại Minh vương nói không sai, nếu không phải phe Nhân tộc, lại có bao nhiêu vị Hợp Đạo cảnh ở đây, vậy thì chỉ có thể là hạ giới đại tộc.
Mà đại tộc đều có căn cơ hùng hậu tại thượng giới, còn có thể trực tiếp thông qua lối đi ở Mệnh tộc để liên hệ với giới cường giả, cần gì phải lén lút đi thông đạo này?
Đỗ Binh xấu hổ muốn chết, thế nhưng vẫn kiên trì chất vấn: "Vậy đại nhân là Nhân tộc sao? Đã là Nhân tộc thì vì sao còn bắt bọn ta?"
Tô Vũ dựa vào ghế, không thèm trả lời.
Lam Thiên thấy vậy liền đáp thay: "Là Nhân tộc thì sao lại không thể bắt các ngươi?
Nhân tộc thượng giới khi thắng khi bại, có bao nhiêu người đầu phục vạn tộc vẫn là ẩn số, các ngươi dám nói Nhân tộc tại thượng giới không có ai là phản đồ không?"
Hai người kia lập tức im miệng.
Không có sao?
Ai biết được!
Dân Sơn Hầu bị giết, liệu có phải là bị kẻ nào bán đứng hay không?
Còn nữa, những năm qua có không ít cường giả Nhân tộc lần lượt bị người vây giết, có nguyên nhân từ phản đỏ không?
Bình thường kỳ thật mọi người cũng nghĩ đến những vấn đề này, đáng tiếc họ lại bất lực, chỉ có thể quản tốt người của chính mình, không đi giải quyết được phiền toái của những người khác.
Liễu Sơn hít sâu một hơi, mở miệng nói: "Các vị đại nhân, nếu các vị biết Triệu Xuyên, vậy hẳn là y đã nói ra hết với mọi người. Thứ bọn ta biết cũng không nhiều hơn y. Nếu mấy vị đại nhân muốn gặp Hầu gia thì để ta trở về thông báo, tìm cơ hội để các vị gặp Hầu gia một lần... "
"Gặp một lần?"
Lam Thiên khinh miệt: "Kiêu ngạo thật. Về kêu Định Quân Hầu tới bái kiến Vũ Hoàng!
Một tôn Hầu bé tí mà cũng dám tự cao tự đại?"
"Vũ Hoàng?"
Hai người chấn động, Vũ Hoàng gì cơ?
Những người này ai nấy đều ôm khẩu khí lớn muốn phá trời.
Đây quả thật là người hạ giới sao?
Tô Vũ thở hắt ra: "Thôi thôi, lời này của ngươi nghe cứ như nhân vật phản diện ấy, ít gây phiền toái cho ta đi!"
Lam Thiên không tô vẻ u lãnh nữa mà hóa thành bộ dáng xinh đẹp, vui vẻ đáp: "Ta biết rồi, chẳng qua là thấy hai vị tiểu bằng hữu đáng yêu quá nên trêu chọc bọn hắn xíu thôi"
Tiểu bằng hữu?
Ngươi mới bao nhiêu tuổi chứ?
Tô Vũ cũng rất bất đắc dĩ, cái tên này... thôi được rồi, dù sao hắn cũng không định quản Lam Thiên.
Tô Vũ ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng mở miệng: "Đại Chu vương, ngươi nói xem bắt đầu từ đâu thì tốt? Nên nắm giữ quân của Định Quân Hầu trước, mượn lực lượng nhất hệ này làm việc, hay là trực tiếp đơn độc hành động?"
Đại Chu vương yên lặng suy tính, hỏi lâu sau mới đáp: "Có một vị lão nhân cũng rất tốt, chắc chắn tình báo của Định Quân Hầu nhiều hơn người bình thường, thậm chí có khả năng liên hệ với các Hợp Đạo Nhân tộc khác. Thượng giới đột ngột thêm ra một cỗ lực lượng, dù cho ngụy trang thành người của Thiên Dương Hầu thì thực ra còn không bằng thay mận đổi đào, trộn lẫn vào quân của Định Quân Hầu bên này"
"Nói như vậy, ý của ngươi là nên bắt Định Quân Hầu trước?"
Đại Chu vương gật đầu: "Vâng, ý của ta là vậy! Mà bây giờ chúng ta bắt hai người này, Định Quân Hầu không sớm thì muộn cũng sẽ phát hiện! Thay vì để gã làm hỏng sự tình, không bằng nắm giữ luôn nhất hệ của gã!"
Bên cạnh, Đại Minh vương lên tiếng: "Vũ Hoàng, ta cũng cảm thấy nên nắm giữ Định Quân Hầu trước! Không vì cái gì khác, chỉ vì một điểm, gã biết rõ về thông đạo liên thông giữa hạ giới và thượng giới!"
Đại Minh vương trầm giọng: "Một khi gã có vấn đề, lại phát hiện ra sự có mặt của chúng ta thì chắc chắn gã sẽ liên tưởng đến việc chúng ta xuất hiện thông qua lối đi, tới lúc đó ắt sẽ đoạn đường lui của chúng ta! Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết gã phải là phản đỏ! Thế nhưng hết thảy đều có khả năng, cho nên, bắt giữ Định Quân Hầu là chuyện cực kỳ cần thiết!"
Tô Vũ khẽ gật đầu.
Trước lúc này, ý nghĩ của hắn là đơn độc hành động.
Bất quá đi lên rồi thì hắn lại thay đổi ý tưởng.
Đại Minh vương lo lắng hết sức có lý, Tô Vũ không có khả năng đột nhiên xuất hiện, Định Quân Hầu biết về lối đi, lại từng phái người xuống dưới, một khi thật sự có vấn đề thì rất có thể gã sẽ đánh giá ra bọn họ lên đây nhờ lối đi kia. Khi đó, gã mà liên hệ vạn tộc đoạn đường lui của Tô Vũ thì sẽ không dễ chịu gì!
Lúc này, Liễu Sơn cũng đang lắng nghe, nghe thấy Đại Minh vương nói vậy thì không khỏi phẫn nộ: "Hầu gia không phải phần đỏ! Các ngươi... Các ngươi.. "
Gã hết sức lo lắng!
Bởi vì có cảm giác đám người này không giống người tốt.
Đúng vậy, không hề giống!
So với người hạ giới trong tưởng tượng của họ thì tuyệt đối không giống.
Hạ giới trong tưởng tượng rất thê thảm, Vĩnh Hằng khả năng đã là sự tồn tại chí cao vô thượng, biết thượng giới tồn tại thì sẽ xem thượng giới như cây cỏ cứu mạng, dù cho thượng giới cũng rất khó khăn thế nhưng ít nhất Nhân tộc trên đây có Hợp Đạo!
Nếu là người hạ giới như trong tưởng tượng, sau khi ra khỏi thông đạo thì chắc chắn sẽ tất cung tất kính với Liễu Sơn bọn họ, sau đó khẩn cầu bọn họ dẫn đi gặp Định Quân Hầu.
Nhưng dáng vẻ của đám người đối diện lại hoàn toàn khác biệt.
Những người này rất mạnh, Hợp Đạo nhiều, người không phải Hợp Đạo cảnh thì cũng là Vĩnh Hằng cao đoạn.
Quan trọng hơn là họ lại rất ngông cuồng!
Hạ giới ư?
Liễu Sơn cho rằng đây là sự tồn tại cao hơn bọn họ, bởi vì khi để cập đến Hợp Đạo thượng giới thì đám người kia đều bày ra dáng vẻ miệt thị rõ rệt.
Những người này thật sự là Nhân tộc hạ giới sao?
Không thể nào tin nổi!