Định Quân Hầu đang rất sốt ruột.
Bởi vì Ám Ảnh Hầu lại đưa tin đến lần thứ ba.
Mà lần này lại là nhất định phải gặp, tình huống khẩn cấp.
Định Quân Hầu không nhịn được, đứng dậy nhìn về phía mấy người đang mất ăn mất ngủ nghiên cứu, nghiêm mặt nói: "Vũ Hoàng, Ám Ảnh Hầu truyền tin tức lần thứ ba, là tình huống khẩn cấp, hắn muốn gặp ta!"
Tô Vũ đang bận rộn tập hợp tư liệu, nghiêng đầu nhìn gã một cái, thật lâu sau, hắn mới ngơ ngác cất tiếng: "Định Quân Hầu à?"
Má nó!
Định Quân Hầu câm nín, có phải các ngươi đã quên đây là thượng giới rồi không?
Cũng quên ta đã đợi ở đây rất nhiều ngày?
Thực Thiết Thú Cửu Nguyệt còn chán tới mức lăn ra ngủ rồi, chắc chắn các ngươi đã quên chúng ta rồi chứ gì?
Định Quân Hầu bất đắc dĩ, lặp lại lần nữa.
Lúc này Tô Vũ mới tỉnh táo, gật đầu đáp: "Ta biết rồi, bao lâu rồi?"
"8 ngày!"
8 ngày qua, mấy vị này không ngủ không nghỉ, vô số Lam Thiên chưa từng ngừng miệng, Định Quân Hầu nghe mà muốn chết quách đi cho xong, gã bỗng thấy bội phục Cửu Nguyệt khủng khiếp, thế mà y còn có thể ngủ được ngay tại đây.
Quá lợi hại!
Nhưng lúc này gã không quan tâm chuyện đó nữa, Ám Ảnh Hầu đã hẹn gã ba lần liên tục, gã cũng có phần nóng nảy.
Rốt cuộc đám người Tô Vũ xong chưa?
Đã bao lâu rồi hả? !
Tô Vũ đang sửa sang tài liệu, thở dài nói: "Mới 8 ngày thôi à? Ta còn tưởng lâu lắm chứ"
Hắn không vội vã đáp lời, nhìn thoáng qua ghi chép của mình, hắn cười nói: "Có cảm giác được kha khá rồi, có lẽ còn có chút khiếm khuyết, thế nhưng chỉ sợ hiện tại khó mà phân biệt ra được, chỉ có không ngừng thử nghiệm thì mới có thể tìm ra lực lượng thiếu sót"
Vô số Lam Thiên tụ hợp thành một, hóa thành bản tôn là một thiếu niên tuấn tú, à không, có quỷ mới biết đó có phải là bản tôn của y hay không.
Sắc mặt Lam Thiên trắng bệch, y nói: "Coi như đã tìm được toàn bộ lực lượng, nếu muốn tổ hợp, phối trộn, hóa thành lực lượng hỗn độn thì không phải chuyện đơn giản"
Tô Vũ gật đâu: "Ta biết, không vội, chậm rãi thử nghiệm đi! Nếu có thể thành công thì hai ta đều có hi vọng hóa thành lực lượng hỗn độn, tự do hành tẩu trong Hỗn Độn Sơn, thậm chí là giả mạo cổ thú cũng được!"
"Vũ Hoàng..."
Định Quân Hầu gấp gáp, Tô Vũ nghiêng đầu nhìn về phía gã, mãi sau mới nói: "Gấp cái gì? ! Ám Ảnh Hầu còn chưa chết đâu! Nếu có phiền toái lớn thì hắn đã không có thời gian tìm ngươi, sao lại có thời gian hẹn gặp ngươi!"
Tô Vũ day day trán, sau đó lại nói: "Ngày mai đi gặp đi, đêm nay ta sẽ thử suy luận lực lượng hỗn độn"
Hắn căn bản không vội.
Đương nhiên vì đó là việc không liên quan đến hắn.
Có chuyện gì quan trọng hơn việc suy luận lực lượng hỗn độn đâu.
Vả lại thái độ đối phương vội vã như vậy thì phải cẩn thận đó là bẫy.
Trùng hợp như vậy ư?
Chúng ta không đến thì không sao, chúng ta vừa đến, các ngươi liền gấp gáp hẹn gặp mặt à?
Tô Vũ cảm thấy khả năng cao là bẫy, hoặc là chuyện gì đó nhằm vào mình.
6000 năm đã vượt qua được, hiện tại chỉ có mấy ngày mà không chờ nổi thì thật kỳ quặc.
Định Quân Hầu quan tâm nên mới bị loạn, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nhất định chuyện này có quan hệ với đám bọn họ.
Nếu nắm giữ lực lượng hỗn độn, trở lại nguyên bản...
Tô Vũ suy nghĩ, rồi nở nụ cười nhàn nhạt.
Lực lượng hỗn độn, người chỉ mạch Ngục vương có biết không?
Khẳng định có người biết!
Không phải loại suy luận từ vạn đạo, mà đơn thuần là tu luyện lực lượng hỗn độn, giống như cổ thú.
Học xong lực lượng hỗn độn, thấy nó vạn tộc sẽ liên tưởng đến Hỗn Độn Sơn.
Không cần mình làm quá nhiều động tĩnh, chỉ cần triển lộ lực lượng này, Hỗn Độn Sơn sẽ nhanh chóng bị vạn tộc chú ý tới!
Đây mới là việc lớn!
"Cũng tốt, chỉ mới suy luận được đến đây, vừa vặn ngày mai đi gặp Ám Ảnh Hầu... Nếu có bẫy thì chính mình cẩn thận một chút là được, cùng lắm thì chạy đến Hỗn Độn Sơn!"
Tô Vũ thầm nghĩ, bắt đầu không ngừng điều chỉnh lực lượng, trước mặt, từng đạo lực lượng quy tắc không ngừng sụp đổ.
Mấy người Đại Chu vương cũng đang yên lặng quan sát, đều không nóng nảy.
Dục tốc bất đạt, Định Quân Hầu cao tuổi rồi, vậy mà vẫn nhìn không thấu.
Đêm nay, Tô Vũ thử vô số lần.
Ngày hôm sau, sắc mặt Tô Vũ trắng bệch, dáng về yếu ớt.
Dưới ánh mắt lo lắng của Định Quân Hầu, hắn mang theo vài vị Hợp Đạo di chuyển đến bên ngoài Hỗn Độn Sơn.
Bay được nửa đường thì Lam Thiên biến mất.
Qua một lát sau, mấy người Đại Chu vương cũng biến mất theo.
Cuối cùng, chỉ còn lại Tô Vũ và Định Quân Hầu cùng hạ xuống bên ngoài Hỗn Độn Sơn, Định Quân Hầu nhanh chóng bóp nát ngọc bội, chờ đợi Ám Ảnh Hầu đến đây.
"Vũ Hoàng, ngài không tránh đi à?"
Định Quân Hầu kinh ngạc, Tô Vũ không định nấp đi ư?
Tô Vũ liếc mắt nhìn gã, mỉm cười hỏi ngược lại: "Vì sao phải trốn? Hắn không biết ngươi bị người mang đi sao? Sao phải giấu đầu lòi đuôi?"
Có vẻ rất có lý.
Định Quân Hầu không có lời nào để nói, Tô Vũ nhắc nhở: "Đừng giới thiệu ta là được"
"Ta hiểu rồi"
Định Quân Hầu gật đầu.
Sau đó Tô Vũ tiếp tục thưởng thức một sợi lực lượng màu xám nhàn nhạt trên ngón tay, hắn hơi nhíu mi, sắc mặt vẫn trắng bệch, hắn đang cau mày tự hỏi.
Đêm qua hắn liên tục mô phỏng lực lượng hỗn độn. Đáng tiếc nó không đủ ổn định, hơn nữa có cảm giác uy lực yếu hơn lực lượng hỗn độn bình thường, như vậy không đúng, trong tình huống bình thường, hắn lấy ra lực lượng hỗn độn từ lực lượng vạn đạo thì phải mạnh hơn mới phải.
Lực lượng hỗn độn trải qua chải vuốt sao lại yếu hơn lực lượng hỗn độn nguyên thủy?
"Còn một vài thành phần chưa phân tích ra"
Trong lòng Tô Vũ đã có phán đoán, có thể hắn và mọi người chưa phân tích ra được một vài lực lượng.
Giờ phút này Tô Vũ che lấp lực lượng đại đạo, chỉ đơn thuần thay đổi một ít lực lượng hỗn độn.
Không phải thông qua chính hắn, mà là thông qua Văn Minh Chí.
Trải qua chữ "Vũ" thay đổi, biến lực lượng bản thân Tô Vũ thành lực lượng hỗn độn.
Tô Vũ vốn có lực lượng Hợp Đạo nhị đẳng.
Nhưng lúc này, sau khi thay đổi, chẳng những hắn không mạnh hơn mà lại còn suy yếu đi, Tô Vũ phán đoán, nếu mình dùng lực lượng hỗn độn toàn lực ứng phó thì cùng lắm là có lực lượng Hợp Đạo tam đẳng.
Nào có đạo lý càng lúc càng yếu.
Vậy chứng tỏ trong quá trình thay đổi đã xảy ra vấn đề.
"Lực lượng chưa thay đổi toàn bộ, đại đạo vẫn chưa phác hoạ thành công, chứng tỏ ta còn chưa đủ hiểu đạo hỗn độn này, hiện tại mới chỉ mô phỏng thuần túy chứ không phải là hiểu được nó"
Cho nên lực lượng bị xói mòn không ít.
Lực lượng Hợp Đạo tam đẳng chỉ có thể nói là tạm được.
Có lẽ tương đương với Định Quân Hầu.
Định Quân Hầu thấy hắn không chút để ý thì hơi lo lắng, truyền âm hỏi: "Vũ Hoàng, Ám Ảnh Hầu còn chưa tới, có phải vì ngài ở đây nên hắn không dám tới không?"
Tô Vũ ngẩng đầu nhìn gã, sau một lúc lâu mới đáp: "Nếu sốt ruột, dù nguy hiểm thế nào thì cũng sẽ tới, đừng vội, chậm rãi chờ đi!"
Đối phương không biết ngươi bị người khác mang đi sao?
Biết chứ!
Vậy thì còn gì mà không đám?
Hắn nhìn Định Quân Hầu, khẽ nhíu mày: "Hình như ngươi không muốn ta ở cạnh ngươi"
Định Quân Hầu cười khổ, không phải đâu... à mà thực ra là có một chút.
Sống một đống tuổi, từng phong quang, từng chật vật, từng gặp Nhân Hoàng, từng đấu vạn tộc, đối với người trẻ tuổi như Tô Vũ, đáng lẽ gã không cần kiêng kị mới phải, cùng lắm thì mất mạng thôi.
Nhưng nói thật, khi đối mặt Tô Vũ, tuy không hẳn là cảm thấy kiêng kị, nhưng gã cứ cảm thấy Tô Vũ khiến gã không tự tại nổi, có mấy lời khó mà nói ra.
Những lúc như vậy, gã không thể ngừng so sánh hắn với Bách Chiến vương, đi theo Bách Chiến vương tự tại hơn, thoải mái hơn rất nhiều.
Triều tịch trước, gã cùng Bách Chiến vương ở riêng thì tuyệt đối không có loại cảm giác bức bách như thế.
Định Quân Hầu thầm thở dài, chỉ có thể nói là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Gã thấy đám người Đại Chu vương ở cùng Tô Vũ rất vui vẻ.
Quả nhiên, những kẻ chỉ biết đánh đánh giết giết đều là không có tiền đỏ.
Đang nghĩ ngợi, ánh mắt Định Quân Hầu vừa động, một bóng người màu đen chậm rãi hiện lên ở nơi xa.