Tô Vũ không quan tâm đến Định Quân Hầu nữa, hắn nhìn về phía Đại Chu vương: "Mục tiêu của chúng ta là giết từ đuôi rồng đến đầu rồng, phải nhanh! Nhanh đến mức đối phương không kịp phòng bị, phải đốc toàn lực, có thể nhanh bao nhiêu thì phải nhanh bấy nhiêu, nhanh chóng chém giết bọn họ, dù bị thương cũng không sao!"
"RØP?
Đại Chu vương nghiêm túc gật đầu: "Vũ Hoàng yên tâm, hai ta đều am hiểu che giấu khí tức, che chắn thiên cơ, giết mấy Hợp Đạo tứ ngũ đẳng mà thôi, khó khăn không lớn!
Tô Vũ mỉm cười.
Hắn vẫn thích hợp tác cùng đám người Đại Chu vương hơn, hợp tác rất thoải mái.
Vũ phu... Thật sự phiền toái!
Cũng chỉ có thể chính diện đối chiến.
Không am hiểu đánh lén, không am hiểu che giấu khí tức, không am hiểu không gian truyền tống, không am hiểu phong ấn... Trừ đánh giết ra thì chẳng được việc gì.
Tô Vũ âm thầm phun tào!
Các ngươi liên thủ hẳn là có thể cầm chân một vị Hợp Đạo nhị đẳng!
"Vậy giờ lập tức đến quay lại Long tộc đạo tràng, Lam Thiên mai phục gần đầu rồng.."
Tô Vũ nhìn thời gian, sau đó nói: "10 phút sau, cùng nhau hành động!"
"Nhớ kỹ, các ngươi phải triển đấu là chính, không yêu câu giết người!"
Tô Vũ nhắc nhở: "Mục đích là giằng co! Còn nữa, Lam Thiên, ngươi mới khai đạo không lâu, chưa chắc đã là đối thủ của tên kia, nếu thật sự không địch lại thì chúng ta sẽ lập tức tới cứu viện, đừng nghĩ là phải kéo dài tới khi chúng ta chém giết xong những Hợp Đạo khác!"
"Đã biết"
Dứt lời, Lam Thiên liền hóa thành bé gái có hai bím tóc xoăn xoăn rất xinh, cười hì hì hô: "Vũ Hoàng ca ca thật tốt!"
Sau đó lại hóa thành thiếu phụ, u oán nói: "Vũ Hoàng bệ hạ không tin ta"
Thần kinh!
Ta đang nói chuyện chính sự đấy.
Tô Vũ lạnh mặt, Lam Thiên liền nhanh chóng hóa thành một vị lão nhân râu bạc, ngưng trọng nói: "Được!"
Nhìn màn biến hóa của y, Định Quân Hầu vừa ngạc nhiên lại vừa âm thầm cảm thấy lợi hại!
Trong triều tịch này, hạ giới đã sinh ra vài kẻ biến thái.
"Giải tán, Đại Minh vương, ngài bày trận che giấu khí tức cho bọn họ!"
"Rõ?
Rất nhanh mọi người liền chia làm 3 hướng, Lam Thiên đi đầu rồng, bọn họ đi cổ rồng, Tô Vũ cùng Đại Chu vương che giấu khí tức, che chắn thiên cơ, bay đến đuôi rồng.
Bên kia là đạo tràng của một vị Hợp Đạo ngũ đẳng.
Ngũ đẳng, chỉ có thể nói là tiêu chuẩn thăng cấp Hợp Đạo bình thường, so với tam thân pháp mới vừa Hợp Đạo thì mạnh hơn một chút.
Đại Chu vương tiếp cận Thiên vương cảnh nhất đẳng, Tô Vũ là Hợp Đạo nhị đẳng.
Đều là chiến lực nghiền áp.
Hai người che giấu khí tức cẩn thận, Tô Vũ phát động thần văn của chính mình, Đại Chu vương cũng phát huy thần văn tới cực hạn, giờ phút này, y còn có thời gian rảnh rỗi truyền âm cho Tô Vũ: "Vũ Hoàng, hình như đây là lần đầu tiên chúng ta đơn độc liên thủ đúng không?"
Tô Vũ cẩn thận ngẫm nghĩ, gật gật đâu.
Đúng là vậy!
Đại Chu vương tươi cười: "Vậy để xem chúng ta phối hợp thế nào, Lam Thiên tuy mạnh nhưng ta cảm thấy gia hỏa ấy quá mức thần kinh, đơn đả độc đấu thì còn được, phối hợp tác chiến thì không mấy ăn ý"
Tô Vũ cười cười, không nói gì.
Lúc này, sắc trời mới vừa tối.
Đương nhiên, đối với đám người Tô Vũ mà nói thì ban ngày hay ban đêm không khác gì nhau.
Dần dần, hai người bay đến gần một tòa Long thành, nhìn từ xa, huyền phù trên cửa thành là hai ý chí chi văn —— Long Diệt!
Tô Vũ bật cười.
Đại Chu vương truyền âm: "Tên này hay lắm, Long Diệt, vậy thì thỏa mãn hắn đi! Nơi „ đây cách hắn khoảng 300 dặm, truyền tống qua đó chỉ cần nháy mắt Tô Vũ gật đầu.
Hắn không nói lời nào, lúc bấy giờ trong tay hắn hiện lên một hòn đá nhỏ, Đại Chu vương nhìn hắn, Tô Vũ không nói gì.
Hợp Đạo ngũ đẳng, hắn vẫn có thể trấn áp.
Đột ngột trấn áp, lại thêm Đại Chu vương bùng nổ nhẫn đạo, khi đó muốn chém giết đối phương không khó.
Tô Vũ bỗng hỏi: "Ngươi không có lực lượng đại đạo có tính công kích nào sao?"
Đại Chu vương không thiện công kích à?
Đại Chu vương trầm mặc một hỏi, cuối cùng vẫn truyền âm đáp: "Có, nhưng không tới Hợp Đạo, Hợp Đạo... không đơn giản!"
Y có bản lĩnh công kích, nhưng còn chưa tới cảnh giới Hợp Đạo.
Tô Vũ tặc lưỡi: "Vậy thì khuyết điểm của ngươi cũng không nhỏ"
"Ta không cầu toàn năng!"
Đại Chu vương nói: "Dù sao một người cũng có tinh lực hữu hạn, không phải ai ai cũng là Vũ Hoàng, từ thượng cổ đến nay, ta vẫn luôn chuyên tu hai đạo, một nhẫn, một tĩnh!
Nhẫn đạo đột phá Hợp Đạo, tĩnh đạo còn kém một chút, mục tiêu tiếp theo của ta là đột phá Tĩnh đạo, như vậy Hợp Đạo không phát hiện được ta, phát hiện ra ta thì cũng phải nhịn.."
Tô Vũ bổ sung: "Đạo thứ ba là Không gian đạo! Kể cả Thiên vương mà phát hiện ra ngươi, muốn giết ngươi, ngươi cũng có thể lập tức chạy thoát, nhẫn nại, che giấu khí tức, truyền tống rời đi... Đạo của Đại Chu vương rất thú vị"
Nguyên bộ đạo âm thầm hại người!
Dù sao cũng không có lực lượng đại đạo có tính cường công.
Mà lực lượng đại đạo đều rất mạnh, tuy rằng Đại Chu vương nói mình không am hiểu, nhưng không có nghĩa lực lượng đại đạo khác không thể công kích, chỉ là so với cường giả cùng cấp bậc sẽ yếu hơn một chút mà thôi.
Đại Chu vương mỉm cười không lên tiếng.
Sống lâu mới là thắng lợi.
Nhìn xem, ta sống lâu, không phải đã thấy được hy vọng sao?
Thời gian từng chút một trôi qua.
10 phút đã hẹn sắp đến.
Không có gào thét, không có bạo rống, chỉ có bình tĩnh, một khe hở không gian đột nhiên hiện ra, hai người bước vào, tức khắc biến mất.
Dù truyền tống tới trên không trung Long thành thì cũng vô cùng an tĩnh.
Trong Long thành, một vị Hợp Đạo đột nhiên trợn mắt.
Thân hình to lớn nháy mắt bay lên, kẻ đó cực kỳ kinh sợ, có chuyện gì vậy?
Bỗng nhiên cảm thấy có nguy cơ dâng lên.
Đúng lúc đó, không gian phía trên bỗng xuất hiện hai người, dù vậy vẫn là vô thanh vô tức, Tô Vũ im lặng, Đại Chu vương cũng cực kì an tĩnh.
Rất nhanh, phía cổ rồng bỗng truyền đến một trận rung chuyển của lực lượng đại đạo.
Long Diệt nhìn qua bên kia, lộ vẻ kinh ngạc, chỗ Kim Long Hầu đã xảy ra chuyện ư?
Làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng rằng chỗ ta có vấn đề!
Kim Long Hầu rất mạnh, cách Huyết Long Hầu cũng gần, gã không quá lo lắng, chỉ nghỉ hoặc không biết là ai chạy tới trêu chọc Kim Long Hầu.
Điên rồi à? !
Lúc này, phía trên cao, cục đá trong tay Tô Vũ bằng tốc độ nhanh nhất, mạnh nhất bay thẳng về phía cự long bên dưới.
Nhẫn đạo của Đại Chu vương phát huy tới cực hạn.
Tiểu gia hỏa, chịu đựng đừng nhúc nhích cho ta!
Lần này y không lên tiếng.
Muốn đánh lén thì phải lén lút.
Kêu một tiếng, lõ bị người khác nghe thấy thì làm sao?
Long Diệt cảm ứng được phía trên có động tĩnh, gã muốn nhìn lên, nhưng trong đầu bỗng có một ý niệm, chịu đựng, đừng nhúc nhích, đừng nhìn, cứ đợi đi.
"Bất động?"
Long Diệt hoảng hốt, vì sao phải bất động?
Hình như phía trên có nguy hiểm, vì sao ta phải đứng im chịu trận?
Ta bất động, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Ẩm!
Một tiếng vang lớn truyền ra, đầu cự long bị hòn đá nhỏ đập nứt, đại đạo bị hòn đá nhỏ trấn áp, trên nắm tay Tô Vũ hiện ra khí tức hỗn độn, hắn mạnh mẽ giáng xuống một quyền!
Oanh!
Đại đạo bị hắn đấm đứt đoạn, Tô Vũ im lặng, một quyền đánh gãy lực lượng đại đạo của đối phương, ngón tay chạm vào phần bị đập võ trên đầu rỏng, đó là biển ý chí, sau đó ngón tay lập tức chọc thủng biển ý chí của Long Diệt!
Văn Minh Chí hiện lên đảo qua.
Không gian thông đạo khai mở, trên trần Đại Chu vương rịn một lớp mồ hôi, trong nháy mắt mang theo Tô Vũ truyền tống rời đi, đi đến tòa thành thứ hai.