"Lợi hại!"
Tô Vũ khen ngợi một câu, những người khác hiếu kỳ nhìn hắn.
Bọn họ hoàn toàn không biết Tô Vũ đang nghĩ gì, nhìn gì.
Cũng xem không hiểu!
Anh Vũ tướng quân truyền âm: "Rốt cuộc Nhân Chủ nhìn thấy gì?"
Tô Vũ mỉm cười: "Thấy hùng tâm của Nhân Hoàng thượng cổ, thấy sự cường đại của Nhân Hoàng, thấy được hùng tài vĩ lược của ông ấy. Đáng tiếc, quá đáng tiếc! Văn vương không đáng tin cậy, haiz, nếu y không rời đi, một khi Nhân Hoàng thành công thì toàn bộ thế cuộc đã thay đổi rồi!"
Tô Vũ lắc đầu.
Vân Thủy Hầu phản bác: "Văn vương cũng hùng tài vĩ lược.."
"Ngươi không hiểu!"
Tô Vũ lắc đầu, ngươi thật sự không hiểu!
Những người này chỉ thấy Văn vương cường đại, không thấy được Nhân Hoàng mới thật sự là hùng chủ.
Khai thượng giới, khai đạo, khai thiên, hóa thượng giới thành thế giới của chính mình, thoát ly khôi sự khống chế của thời không trường hà, trở thành bá chủ một phương chân chính, độc lập bên ngoài Nhân cảnh, từ đó về sau, Nhân tộc ở thượng giới liền có thể trấn áp muôn đời!
Nếu Văn vương và Võ vương không rời đi, chỉ cần cho Nhân Hoàng vài năm, ông ấy sẽ hoàn thành được kế hoạch của mình!
Mấy người Vân Thủy Hầu đều lộ vẻ kì quái.
Chúng ta không hiểu ư?
Được rồi, có lẽ thật sự không hiểu.
Giờ phút này, Đại Chu vương cũng thổn thức: "Nhân Hoàng bệ hạ mới thật sự là người vĩ đại nhất"
Y không biết nên nói gì nữa.
Hùng chủ... nhưng cũng đã mất tích 10 vạn năm!
"Ta có liên quan khá nhiều với Văn vương, nhưng hôm nay ta muốn nhìn xem đạo của Nhân Hoàng!"
Tô Vũ hưng phấn: "Ta muốn nhìn xem vị Hoàng giả trở thành chủ nhân chư thiên ấy rốt cuộc có gì cao minh mà có thể áp được Văn vương!"
Thấy hắn muốn đi, Đại Chu vương vội vàng nhắc nhở: "Quầng sáng sẽ dao động.."
"Vớ vẩn!"
Tô Vũ khinh thường, lấy hòn đá nhỏ ra: "Có thứ này ở đây sẽ không thành vấn để! Đại ấn của mình mà còn không trấn áp được lực lượng quy tắc do đại đạo của chính mình tràn ra, vậy thì sống uổng rồi!"
Tô Vũ suy đoán đây chính là đại ấn của Nhân Hoàng.
Đại ấn này chắc chắn có thể trấn áp lực lượng quy tắc lan tràn.
Bởi vì xem như đồng nguyên!
Đại Chu vương khẩn trương: "Nhỡ không được thì sao?"
"Ta đi một mình, sao trăng cái gì? Nếu không được thật thì ta sẽ xông vào, nhanh chóng chui vào thời không trường hà. Yên tâm đi, không ai hiểu thời không trường hà hơn ta!"
Khẩu khí thật lớn!
"Các ngươi đừng đi theo, mang theo các ngươi chỉ là trói buộc, các ngươi rất dễ bại lộ sự tồn tại của ta!"
Một đám cường giả đều nhìn hắn, lời này khiến mọi người có chút hụt hãng.
Tô Vũ cười nói: "Ta đi thăm đò trước, sau đó sẽ đến đón các ngươi!"
Dứt lời hắn liền nhanh chóng biến mất.
Bất chợt bên tai Đại Chu vương và Lam Thiên vang lên thanh âm: "Nhìn chằm chằm đám gia hỏa kia, nếu có dị động thì lập tức công kích bọn họ, đánh xong lập tức rút lui, đến Táng Hồn Sơn chờ ta!"
Thật tàn nhẫn!
Đại Chu vương nghĩ.
Tô Vũ vẫn luôn rất tàn nhẫn, cảnh giác trước sau như một, giờ phút này vẫn chưa xem mấy vị Hầu đây là người một nhà.
Nhưng có vẻ đã xem ta là người một nhà!
Đại Chu vương bỗng nhiên có chút chua xót.
Ta khổ quá mà!
May mà có mấy gia hỏa thượng giới ở đây, cuối cùng ta cũng thoát khỏi định nghĩa phe dư nghiệt Bách Chiến, bởi vì đám gia hỏa thượng giới càng thích hợp với cái danh xưng đó hơn.
Y liếc nhìn vài vị Hầu thượng cổ, trong lòng thầm mắng.
Đám các ngươi đừng lộn xộn!
Nếu có động tĩnh, ta mặc kệ các ngươi thì Lam Thiên cũng sẽ chơi chết các ngươi.
Lúc này Tô Vũ đã gần sát quầng sáng.
Hòn đá nhỏ hiện lên, nhẹ nhàng chui vào trong, quả nhiên lực lượng quy tắc của quầng sáng lập tức an tĩnh, trong lòng Tô Vũ mừng như điên!
Điều này có nghĩa là hắn có thể lặng yên tiến vào, còn chứng tỏ một điều, tại đây, có lẽ hắn có thể trấn áp lực lượng quy tắc của cường giả vạn tộc!
"Nơi này là địa bàn của Nhân Hoàng!"
"Mà địa bàn của Nhân Hoàng chính là địa bàn của ta!"
Tô Vũ đắc ý, má nó, Đạo Nguyên chi địa là địa bàn của ta, các ngươi biết không?
Là sân nhà của ta!
Tuy rằng đây là lần đầu tiên ta tới, nhưng không trở ngại việc nơi này thuộc về ta!
"Nhân Hoàng!"
Bây giờ trong lòng Tô Vũ chỉ có một câu hỏi, rốt cuộc Nhân Hoàng lưu lại tiểu ấn này là vô tình hay là cố ý?
Tinh Nguyệt chôn giấu thạch ấn ở dưới nhà Văn vương có phải là hành động vô tình không?
Tô Vũ không rõ, hắn chỉ biết là nhờ có tiểu ấn mà áp lực từ Đạo Nguyên chi địa đã giảm bớt ba phần, thậm chí còn nhiều hơn thế.
Hòn đá nhỏ chắc chắn có thể trấn áp lực lượng quy tắc nơi đây.
Dù không phải toàn bộ, dù chỉ có thể trấn áp ba phần, nhưng cường giả cấp bậc Thiên vương mà bị trấn áp ba phần lực lượng quy tắc thì sẽ bị rớt cảnh giới, cùng lắm chỉ là Hợp Đạo nhị đẳng, có khi tệ hơn là tam đẳng.
"Thủ đoạn thông thiên!"
Tô Vũ cảm khái.
Đạo Nguyên chi địa, phần lớn cường giả thượng giới đều tập trung tại đây, mà nơi đây lại là địa bàn của Nhân Hoàng, có ai biết không?
Cường giả vạn tộc không sợ Nhân Hoàng có truyền thừa ư? Không cẩn thận thì coi chừng truyền thừa của Nhân Hoàng sẽ ra tay, một lưới bắt hết!
Tô Vũ vừa suy nghĩ, vừa lặng lẽ tiến nhập Đạo Nguyên chi địa, quảng sáng vẫn hệt như trước, không dao động chút nào.
Khoảnh khắc tiến vào, Tô Vũ lập tức cảm nhận được vô số lực lượng quy tắc vô chủ, vô thuộc tính đang tràn lan.
"Bảo địa!"
Tô Vũ kinh ngạc cảm thán, nơi này đúng là bảo địa.
Tô Vũ đã từng gặp loại lực lượng quy tắc vô thuộc tính tương tự ở chiến trường Chư Thiên, trong tình huống vượt cấp giết chóc sẽ nhận được một ít lực lượng quy tắc ban thưởng như vậy.
Muốn nhận được thì rõ ràng các thiên tài đều phải liều mạng chiến đấu.
Trong khi tại đây có thể dễ dàng bắt gặp, tương đương với việc gần như mỗi ngày đều vượt cấp giết người!
"Khó trách rất nhiều Hợp Đạo muốn rời khỏi hạ giới để lên đây, có bảo địa như Đạo Nguyên chi địa thì ta cũng muốn đến!"
Nhớ lúc trước, để kiếm chút lực lượng quy tắc ban thưởng mà Tô Vũ đã phải gian nan đến mức nào.
Mà nay lại có đại lượng lực lượng quy tắc vô chủ, vô thuộc tính tràn lan khắp nơi.
Phải biết rằng nơi này còn có rất nhiều cường giả đang không ngừng hấp thu, vậy mà nó vẫn vô cùng nỏng đậm, điều này chứng tỏ cái gì?
Chứng tỏ loại lực lượng quý giá ấy vẫn đang không ngừng 'sản sinh.
"Nước trong thời không trường hà chính là lực lượng quy tắc, nhưng là một thể kiên cố, không thể dẫn ra... Nơi đây có nhiều lực lượng quy tắc lan tràn như vậy, chẳng lẽ Nhân Hoàng đã rút ra từ thời không trường hà, tiến hành tách ra tinh lọc?"
Tô Vũ tràn ngập tò mò.
Hắn muốn nhìn xem rốt cuộc thời không trường hà nơi đây là cái dạng gì, cũng muốn nhìn xem rốt cuộc Nhân Hoàng đã khai đạo gì.
Còn chuyện giết người... Cái này không vội.
Giết người thượng giới không phải mục đích chủ yếu của Tô Vũ.
Tại đây, tăng kiến thức, cường hóa chính mình, gia tăng lĩnh ngộ đại đạo, tra xét tình báo, đây mới là mục đích Tô Vũ đi lên lần này, còn chuyện giết 8 vị Hợp Đạo kia chỉ là nhân tiện mà thôi.
Đúng vậy, nhân tiện!
Cũng không biết vài vị Hợp Đạo Long tộc đã chết ấy có thể hóa thành Tử Linh hay không, chắc là không thể, bởi vì không có thời không trường hà tiếp dẫn. Còn may, nếu không bọn họ mà biết lý do Tô Vũ giết mình thì chắc sẽ giận đến nỗi chết cũng không nhắm mắt.
"Chết ở nơi khác chắc không thể bị tiếp dẫn đi, nhưng ta cảm thấy chết tại đây thì có khả năng sống lại!
Tô Vũ thầm nghĩ, ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Nơi khác không có thời không trường hà bao trùm, nhưng nơi này được thời không trường hà của Nhân Hoàng bao trùm, có khả năng sẽ hóa thành Tử Linh.
Tô Vũ nhìn bốn phía, nơi này thuộc về khu vực giáp ranh, vẫn chưa nhìn thấy người.
Hắn không vội thâm nhập tra xét Đạo Nguyên chi địa, hắn phải đến thời không trường hà trước.