Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2920 - Chương 2920: Nơi Giam Giữ Bách Chiến.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2920: Nơi Giam Giữ Bách Chiến.
 

Vừa rồi có một đại đạo tàn khuyết xuất hiện, giờ phút này, giữa một hẻm núi lớn, bảy tám tôn cường giả Hợp Đạo đang cướp đoạt, giao chiến, đánh cho trời sụp đất nứt.

Đúng lúc đó, bỗng nhiên trời cao vỡ ra!

Trong nháy mắt, một bóng người hiện lên.

Mấy người đang giao chiến sôi nổi nhìn về phía người nọ.

"Tiên tộc?"

Cường giả Tiên tộc! Đáng chết, người của Tiên tộc lại tới!

Mà nơi đây cũng có hai tôn Hợp Đạo Tiên tộc, thấy thế họ lập tức vui sướng, một người vội vàng hô: "Mau tới đây..."

Roẹt Tô Vũ mới vừa hiện lên, nhìn lướt qua tình huống xong bèn xé rách Nhân Hoàng đại đạo một lần nữa, biến mất ngay tại chỗ.

An tĩnh tột cùng!

Tất cả mọi người đều sửng sốt, một vị cường giả Tiên tộc mới vừa cướp lấy đại đạo kinh ngạc nhìn chằm chằm phương hướng hẳn rời đi, tức khắc chửi ầm lên!

Đệt!

Đây là tên vương bát đản nào?

Không quen!

Đương nhiên, quen hay không quen đều chẳng quan trọng, quan trọng là tên vương bát đản kia vừa ló mặt ra lại chạy ngay.

Có ý gì?

Kể cả chuyện Tô Vũ xuất hiện trong nháy mắt thì họ cũng chỉ tưởng rằng hắn từ thời không trường hà phá không mà đến.

Bất quá đã đến rồi thì còn chạy làm gì?

Mà nơi này còn có mấy tôn cường giả khác, vừa rồi họ đều kinh hãi, khí tức của vị vừa mới hiện lên không yếu, chỉ sợ là Hợp Đạo đỉnh cấp, bọn họ còn lo lắng tên kia tham chiến thì sẽ rất khó đối phó.

Kết quả đối phương lại bỏ chạy ngay lập tức!

Một tôn Hợp Đạo Ma tộc hết sức phấn khích, cười ha hả chế nhạo: "Vũ Sinh Hầu, nhìn dáng về Tiên tộc đồng đạo của ngươi hẳn là không muốn xen vảo việc này, đại đạo này ngươi vẫn nên giao ra thì tốt hơn!"

"Giết!"

Một đám người nhanh chóng lao về phía hai vị Tiên tộc, còn đối với kẻ mới đột nhiên xuất hiện rồi đột nhiên biến mất kia thì chỉ cần để ý cảnh giác một chút là được.

Nếu đối phương đã chạy thì chưa chắc sẽ quay lại.

Đương nhiên, cũng có thể là đi kêu người tới.

Dù sao tốc chiến tốc thắng là được rồi!

Về phần Tô Vũ thì đương nhiên không có ai đuổi theo hắn cả. Đuổi theo hắn làm gì, có bệnh sao?

Đại đạo lại không ở trong tay hắn!

Đại chiến tiếp tục bùng nổ, hai vị cường giả Tiên tộc buồn bực muốn chết, vất vả lắm mới có vận khí tốt, khi đại đạo tàn khuyết vừa xuất hiện thì đã bị bọn họ cướp được.

Kết quả gần đó lại có không ít Hợp Đạo, vốn gia hỏa đột nhiên xuất hiện kia có thực lực cường hãn, bọn họ vừa thấy có hy vọng, nào biết trong chớp mắt người ta lại chạy mất, bộ dáng cũng chưa thấy rõ, chỉ biết đó là cường giả tộc mình.

"Vừa rồi rốt cuộc là tên vương bát đản nào?"

"Lần sau tổ chức hội nghị nhất định phải cho hắn một trận!"

Hai vị cường giả Tiên tộc truyền âm cho nhau, nhất thời nhanh chóng trốn chạy.

Tưởng tượng đến chuyện gia hỏa kia vừa xuất hiện đã đem đến cho họ hy vọng, tiếp theo lại không có trách nhiệm mà bỏ chạy mất, hai người đều rất hậm hực.

Tô Vũ hiển nhiên lười đi quản đám Tiên tộc đó nghĩ gì.

Bầy tám Hợp Đạo tuy rằng không nhiều lắm, nhưng Tô Vũ cũng không muốn dây dưa.

Nếu thật sự giao đấu, bọn họ liên thủ để đối phó với Tô Vũ thì một mình hắn cũng chịu không nổi.

Hắn đâu phải là Thiên Vương cảnh!

Giờ phút này Tô Vũ lại xé rách thời không trường hà, tiến vào trong đó, dĩ nhiên hắn không xuất hiện ở dưới thác nước mới rồi nữa.

Tô Vũ không xuôi dòng đi xuống, mà là ngược dòng đi lên.

Có hòn đá nhỏ trấn áp, tốc độ của hắn rất nhanh.

Một đường bay lên thượng nguồn!

Hai bên đại đạo vẫn có một ít nhánh sông rải rác, chỉ sợ đó đều là ngụy đạo do Nhân Hoàng đại đạo tạo ra, hẳn là hiện tại đều đang có người tu luyện.

Mà lần này, hạch tâm đại đạo "Trách nhiệm" trước đó cũng không hiển hiện nữa.

Có thể là vừa rồi Tô Vũ không chịu gánh vác mà lại quay đầu chạy trốn, nên đã khiến đại đạo kia cảm thấy hắn không quá đáng tin cậy, thế là lại mở ra trạng thái khảo hạch.

Tô Vũ quyết định mặc kệ nó, không hiện ra là tốt nhất.

Đại đạo của Nhân Hoàng quá mạnh, một khi kế thừa, hắn chỉ sợ sẽ không thoát khỏi được, tự mình tiếp tục chơi với Bút đạo đi thôi, Bút đạo yếu hơn cái này nhiều.

"Cũng đâu nhất định phải thừa kế. Không được thì tìm cơ hội trộm lực lượng từ đại đạo của Nhân Hoàng đi!"

Tô Vũ bất chợt sinh ra tâm tư như vậy.

Văn Minh Chí nuôi đạo kỳ thật vẫn rất thiếu quy tắc chỉ lực, nhất là khi Tô Vũ muốn nuôi vạn đạo, Nhân Hoàng có cơ cấu rút ra, lại còn là loại vô chủ, mà đại đạo của Nhân Hoàng thì chẳng có ai quản.

"Đúng vậy!"

Ánh mắt Tô Vũ lóe sáng, chỉ bằng ta cứ trực tiếp trộm Nhân Hoàng đại đạo cho rồi.

"Đáng tiếc, trang sách của ta không đủ, những trang khác đều đang phải nuôi đạo, nếu không thì ngày nào ta cũng sẽ rút ra, đi trộm lực lượng nuôi đại đạo giả lập của mình!"

Càng nghĩ, Tô Vũ càng kích động.

Đúng thết Cứ làm như vậy, Nhân Hoàng đại đạo là đạo vô chủ mà.

Mình cứ thỏa thích mà trộm, dù sao Nhân Hoàng cũng không về được.

Nhân Hoàng trộm thời không trường hà, ta lại đi trộm của Nhân Hoàng.

Nếu thật sự trộm đến mức Nhân Hoàng trở về thì Tô Vũ còn phải cười lớn. Nhân Hoàng trở về thì hắn còn quản Nhân tộc làm gì, cũng chẳng cần hắn đến quản!

Trong lòng thầm có tính toán, Tô Vũ cấp tốc bay về phía trước.

Hắn muốn đi tiếp để nhìn xem chỗ nào thích hợp để hắn tự cường hóa Bút đạo.

Trước hết cần làm bản thân mạnh lên! Dù không tới được hạ giới thì cũng phải xem xem nó cách mình bao xa.

Càng bay về phía trước, Tô Vũ càng có thể cảm ứng rõ ràng.

Bút đạo cách mình ngày càng gần!

Hiển nhiên, lỗ hổng không nhỏ, Bút đạo chỉ lực có thể diệu bắn tới.

Bay lên một hỏi, Tô Vũ bỗng cảm thấy hơi xao động. Hắn cũng không biết mình đã bay đến bao xa, vấn đề nằm ở chỗ, hắn không thấy được lỗ hổng Bút đạo nhưng hắn lại thấy được một bóng người mơ hồ trong Nhân Hoàng trường hà!

Người nọ đang bị giam cầm.

Có vẻ chỉ là hình chiếu, là hư ảnh.

Lúc bấy giờ, vị kia đang kịch liệt giãy giụa.

Hư ảnh tựa hồ cũng cảm nhận được cái gì đó, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về hướng Tô VũI Hư ảnh ở trong một đầu nhánh sông to lớn, vừa vặn nằm ở giữa nhánh sông cùng với đại đạo chủ lưu này.

Mà Tô Vũ cũng nhìn thấy dòng sông cuồn cuộn phía trước, tựa như nơi đây cách lỗ hổng thời không trường hà không xa, có lẽ chỉ ở ngay phụ cận.

Mà nhánh sông chỗ bóng người kia, Tô Vũ nhìn kỹ lại, hắn thấy có mấy đầu nhánh sông giao nhau tạo thành, gắt gao khóa chặt kẻ kia bên trong.

Đơn giản mà nói, đối phương đang bị một số ngụy đạo khóa lại!

Bóng người giãy giụa điên cuồng, vừa giãy giụa vừa nhìn về phía Tô Vũ, rất rõ ràng là hắn ta đã cảm ứng được có người đến, thanh âm đầy phẫn nộ và không cam lòng hệt như truyền tới từ một thời không khác: "Là ai?"

"Thả bản vương ra!"

Âm ảm!

Mấy nhánh sông đại đạo không ngừng chấn động, bóng người kia kịch liệt gào thét.

"Bản vương mà ra được thì nhất định sẽ giết sạch các ngươi!"

Âm ảm!

Bóng người kia rất điên cuồng, có lẽ đã rất nhiều năm chưa từng nói chuyện với ai, cũng chưa từng nhìn thấy người nào tới.

Dù là cách không thì hắn ta cũng có thể cảm nhận được một chút khí tức, thế nên mới kích động gầm thét như thế.

Hắn ta bị nhánh sông đại đạo khóa tại nơi này!

Tô Vũ thấy thế liền thả chậm bước chân, về mặt dị dạng.

Bách Chiến?

Thì ra Bách Chiến bị giam ở nơi này!

"Bị đại đạo khóa lại, mà còn không chỉ là một đạo"

Ánh mắt Tô Vũ biến ảo, thú vị lắm!

Đây hẳn là do mấy vị cường giả cùng nhau hợp sức giam giữ Bách Chiến, ngay tại nơi phụ cận giao giới này.

"Là đánh nhau ở hạ giới, sau đó đánh xuyên qua thời không trường hà, vừa vặn từ bên trong lỗ hổng bị đánh tới bên này sao?"

"Không đúng... cửa vào hạ giới!"

Lòng Tô Vũ khẽ động, cửa vào hạ giới cũng nằm ngay tại khu vực này.

Vậy tức là trong Nhân Hoàng trường hà khả năng còn có cửa vào hạ giới.

Bách Chiến từ dưới kia bị đánh lên sao?

Cho nên mới bị khóa lại ở cửa vào hạ giới, ngay phụ cận khu vực giao giữa hai giới vực?

"Khó trách Bách Chiến không cách nào tự đào thoát"

Tô Vũ cách không quan sát một lượt, bóng người kia chỉ là hình chiếu, cũng không phải là chân nhân ở đây.

Bách Chiến nhất định là bị trấn áp tại nơi nào đó trong Đạo Nguyên chi địa.

Có người đang trông giữ hắn chứ không phải là không ai quản.

Hơn nữa người canh giữ hắn có thể là mấy vị cường giả ngụy đạo!

Bình Luận (0)
Comment