Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2970 - Chương 2970: Hợp Tác Đôi Bên Cùng Có Lợi.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2970: Hợp Tác Đôi Bên Cùng Có Lợi.
 

"Cổng Địa Ngục?"

Sắc mặt Võ Hoàng hơi phức tạp, hồi lâu sau mới mở miệng: "Ai nói cho ngươi biết?"

"Nghe nói năm xưa Ngục vương từng tọa trấn nơi này nên ta mới hỏi ngươi một chút thôi"

Võ Hoàng lên tiếng: "Cổng Địa Ngục... Ta từng nghe nói qua chứ chưa từng đến! Cổng Địa Ngục, tên như ý nghĩa, cánh cổng thông đến địa ngục! Hoặc nói đúng hơn đó là ranh giới giữa Hỗn Độn và vạn giới hiện tại!"

Lão chậm rãi giải thích: "Từ sau Khai Thiên, Hỗn Độn cùng vạn giới phân chia, nhưng mà theo thời gian, lực lượng Hỗn Độn vẫn đang không ngừng ăn mòn vạn giới. Truyền thuyết nói rằng để giải quyết vấn đề này, để không cho lực lượng Hỗn Độn tiếp tục lấn sân, vị cường giả khai thiên bèn tạo ra cổng Địa Ngục để ngăn cản Hỗn Độn ăn mòn.

Đương nhiên, đây là loại thuyết pháp thứ nhất. Loại thuyết pháp thứ hai là từ khi bắt đầu Thái Cổ, vạn tộc quật khởi, cổ thú hoành hành, một nhóm cường giả Thái Cổ đã xua đuổi cổ thú ra ngoài vạn giới, chế tạo nên cổng Địa Ngục để không cho cổ thú vào được giới vực chúng ta đang ở bấy giờ!"

"Dù là để chống cự lực lượng Hỗn Độn hay là chống cự cổ thú thì đều nguy hiểm như nhau. Sở dĩ gọi nó là cổng Địa Ngục vì chỉ cần cường giả vạn tộc bước ra khỏi cánh cửa này đều sẽ gặp phải nguy cơ chí mạng!"

Tô Vũ im lặng lắng nghe, nhớ kỹ hai loại thuyết pháp ấy, chính như Võ Hoàng vừa nói, vô luận là loại nào thì đều rất nguy hiểm.

Năm đó Ngục vương tọa trấn nơi này, nghe nói là thân mang vết thương chồng chất, có lẽ là từng chiến đấu với cổ thú bên kia, nói như vậy, phía sau cửa là thế giới của cổ thú hoặc chỉ thuần túy là chốn Hỗn Độn?

Biết những điều này xong, Tô Vũ đã không có gì cần hỏi nữa.

Không cần thiết!

Nhưng Võ Hoàng lại vội vàng hỏi tiếp: "Vậy ta cũng hỏi ngươi một vấn đề cuối cùng, ngươi đã chưởng khống Bút đạo được bao nhiêu rồi?"

Tô Vũ ra vẻ thần bí: "Đây là vấn đề cá nhân!"

Võ Hoàng gần giọng: "Ngươi đã bảo rồi, biết gì nói nấy!"

Tô Vũ cười ha hả: "Võ Hoàng quả là biết tranh thủ cơ hội, cũng được, kỳ thật chẳng có gì phải giấu giếm, đại khái ta đã nắm giữ tám phần!"

Võ Hoàng kinh ngạc: "Ngươi cảm thấy còn bao lâu nữa thì có thể hoàn toàn chưởng khống Bút đạo?"

Tô Vũ cười tủm tỉm đáp: "Vấn đề này không nằm trong phạm vi trả lời của ta, ta đã hỏi ngươi gì đâu"

Võ Hoàng nhíu mày, suy tư một chút bèn nói: "Ngươi trả lời ta, ta sẽ cho ngươi biết một bí mật!"

"Bí mật?"

Tô Vũ cười khẩy: "Không có hứng thú"

Võ Hoàng nhìn hắn, lòng lão đã hơi nổi nóng!

Ngươi hỏi ta, ta đều trả lời.

Ta hỏi ngươi, ngươi liền nói rằng không có hứng thú!

Lão cắn răng: "Ngươi đừng vội cự tuyệt, ta biết một chỗ, chỗ kia cất giấu một kiện Thần Binh"

"ôm Tô Vũ ra vẻ hùa theo: "Quả là nơi tốt, chính Võ Hoàng giữ lại đi, giải phong xong thì Võ Hoàng liền ra ngoài lấy nó để giúp thực lực tăng cường hơn"

Mẹ nó!

Võ Hoàng điên cuồng mắng, Thần Binh đó, ngươi cũng không để ý sao?

Gia hỏa cuồng vọng!

Tô Vũ thấy lão phẫn nộ thì hơi buồn cười, không thể làm gì khác hơn là nói: "Thế này đi, Võ Hoàng giúp ta làm một chuyện, ta sẽ nói cho ngươi biết"

"Không có khả năng!"

Võ Hoàng hừ lạnh, muốn lấy ta làm đao ư?

Người sỉ nói mộng!

Tô Vũ cũng không nóng nảy, chậm rãi nói: "Không phải việc lớn gì, chỉ là một chuyện nhỏ thôi. Ta muốn dẫn Thông Thiên Hầu rời đi, y mà đi thì lối vào từ tầng bảy đến tầng tám sẽ bị chặt đứt, lần sau ta đến đây cũng không tiện, trừ phi mỗi lần đều đi qua thân thể của Võ Hoàng"

Võ Hoàng lạnh lùng nhìn hắn, có ý gì?

Tô Vũ lại nói: "Ta có một ý tưởng như vậy, ta chuẩn bị mượn đường dùng một chút, Võ Hoàng mở cho ta một thông đạo đặc thù trong thân thể đi, để lực lượng cánh cửa của Thông Thiên Hầu có thể xuyên thấu từ tầng một đến tầng bảy. Như vậy, ta mang Thông Thiên Hầu đi thì vẫn có thể tùy thời truyền tống vào tầng tám, không cần thông qua tầng một đến tầng bảy nữa"

"Khốn kiếp!" Võ Hoàng phẫn nộ quát: "Ngươi muốn mở đường trong thân thể bản Hoàng?"

Tô Vũ thản nhiên đáp: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi, chẳng lẽ Võ Hoàng muốn mỗi lần ta đến đều phải đi từ tầng một đến tầng bảy sao? Nhất định mỗi lần đều phải đối mặt cùng ta mới vui lòng à? Chỉ cần ngươi buông ra hạn chế để Thông Thiên Hầu lan tỏa lực lượng, có thể trực tiếp xuyên đến tầng tám từ bên ngoài, về sau nếu ta lại đến, tự nhiên sẽ trực tiếp tiến vào tầng tám, không đi lòng vòng trong cơ thể ngươi nữa!"

"Là tự mình mở đường hay là muốn mỗi lần ta đều đi xuyên qua cơ thể ngươi, Võ Hoàng tự cân nhắc đi!"

Võ Hoàng biệt khuất muốn chết!

Hai lựa chọn này lão đều không muốn.

Nhưng chính như Tô Vũ nói, nếu lão không đáp ứng thì mỗi lần Tô Vũ truyền tống vào đều phải đi thông qua cơ thể lão.

Hồi lâu sau, Võ Hoàng cắn răng nói: "Được, ta có thể chừa ra một thông đạo, về sau nếu ngươi đến thì không cho phép đi qua khiếu huyệt của ta nữa!"

Tô Vũ cười đáp: "Đương nhiên! Đỡ tốn thời gian công sức, ta phí tâm tư đi vào thân thể của Võ Hoàng làm gì? Đây là hợp tác đôi bên cùng có lợi!"

Tâm tình Tô Vũ rất tốt.

Như vậy, khi lực lượng của Thông Thiên Hầu xuyên qua thì hắn sẽ có hi vọng đả thông liên hệ giữa Tử Linh giới vực, vạn giới và cả thượng giới.

Đương nhiên, Thông Thiên Hầu còn hơi yếu.

Nghĩ đến đây, Tô Vũ bèn quay sang hỏi y: "Nếu ngươi không chịu lực lượng hạn chế từ tâng một tới tầng bảy thì có thể truyền tống từ vạn giới đến tầng tám không?"

Thông Thiên Hầu vỗ ngực đáp: "Có thể"

"Tử Linh giới vực thì sao?"

Thông Thiên Hầu nhe răng: "Khá là khó, bất quá thân thể Võ Hoàng liên thông Tử Linh giới vực, trung chuyển trong cơ thể lão thì cũng có hi vọng"

Tô Vũ gật đầu, lại hỏi: "Còn thượng giới thì thế nào?"

"Không thể!"

Thông Thiên Hầu trực tiếp lắc đâu: "Thân thể Võ Hoàng không xuyên qua thượng giới, trừ phi đào đùi của lão lên để thử xuyên thấu thượng giới xem thế nào, bất quá độ khó hẳn sẽ rất lớn!"

Thông Thiên Hầu không thấy vẻ mặt lạnh lùng của Võ Hoàng nên tiếp tục lẩm bẩm:

"Võ Hoàng đã bị bẻ gây hai chân rồi, kéo nó ra rồi nghĩ biện pháp dựng thẳng lên, đâm thủng hàng rào thượng giới thì sẽ có hi vọng trực tiếp liên thông tam giới! Không phải là không được.. "

Võ Hoàng u lãnh xen vào: "Ngươi muốn chết đúng không?"

Thông Thiên Hầu nhún nhún vai, ta nói lời thật thôi mà.

Thật là...

Những người này vì sao không thích nghe lời thật lòng nhỉ?

Thôi thôi, ta không nói nữa là được chứ gì?

Tô Vũ nói: "Ta đã biết, bất kể như thế nào thì mang ngươi ra ngoài cũng tốt, về sau có lẽ sẽ nhiều thêm một ít thủ đoạn! Ngươi phải cố gắng mạnh mẽ hơn một chút, ngươi là cửa thành linh, nếu ngươi cường đại thì trên thế giới này, hàng rào hay phòng ngự gì đó đều chỉ là trò cười, ngươi đi đến đâu cũng đều có thể mở cửa!"

Cửa thành linh, kỳ thật tiềm lực rất lớn.

Tô Vũ nghĩ đến rất nhiều thứ, cuối cùng hắn cười nói: "Nếu ngươi có thể trở thành chủ nhân quy tắc, bắc một cánh cửa có khi cũng có thể chặn đường thời không trường hà!"

Thông Thiên Hầu ngứa miệng muốn phản bác một câu: Làm sao ngài biết? Ngài đâu phải là ta!

Thôi, nghĩ trong lòng là được rồi.

Vị này không đễ chọc.

Phản bác nhiều khiến đối phương khó chịu, giận lên đánh nát mình thì biết làm sao.

Y lựa chọn ngậm miệng vậy.

Bình Luận (0)
Comment