Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3007 - Chương 3007: Mê Cung Truyền Tống Môn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3007: Mê Cung Truyền Tống Môn.
 

Chờ đợi một lát, Tô Vũ cảm ứng được khí tức Cự Trúc Hầu chợt lóe rồi biến mất.

Không đến một hồi, Không Không đã bay tới.

Lúc trước vị này là Hoàng Giáp trưởng lão, về sau thành công chứng đạo ở Tinh Vũ phủ đệ.

Trong thời gian qua, ông tuy có tiến bộ nhưng không quá lớn.

Tô Vũ có cảm giác khí tức của ông đang dừng ở Vĩnh Hằng ngũ đoạn.

Tốc độ cường hóa như vậy đã tính là nhanh, nhưng Không Không vốn thuộc top đầu trên Chứng Đạo bảng, ông vốn đã có chiến lực Vĩnh Hằng, sau khi chứng đạo liền có thực lực Vĩnh Hằng tứ đoạn, nhiều ngày qua mà chỉ tăng lên một chút như vậy thì có về hơi chậm.

Nhìn thấy đám người Tô Vũ, Không Không cả kinh.

Nhiều người như vậy ư?

Vậy là Tô Vũ đã quay về hạ giới mang thêm người lên.

Ông nhìn về phía trước, ánh mắt khẽ động, ông biết đây là đâu.

Nơi đây là lãnh địa của Không Gian Cổ Thú tộc.

"Vũ Hoàng"

"Chư vị đại nhân"

Không Không hơi khom người, người ở đây đều là cường giả, mỗi người đều khiến ông có cảm giác hít thở không thông, so với Thú Hoàng thì còn cường đại hơn.

Không Không kinh hãi, sao ông có cảm giác bọn họ đều mạnh thêm rất nhiều nhỉ?

Sau khi vào Hợp Đạo có thể tăng nhanh như vậy sao?

Tô Vũ nhìn ông, hồi lâu mới nói: "Không Không, chúng ta là người quen cũ đã quen biết từ khi còn ở Liệp Thiên Các. Ta hỏi ngươi, ngươi có chắc chắn rằng mình có thể thuyết phục Liệt Không Hầu không? Nói thẳng đi!"

Không Không nhíu mày, sau một lúc lâu, ông lắc đầu: "Không chắc. Nếu chắc chắn thì chỉ có phương án khuyên Không Gian Cổ Thú nhất tộc tiếp tục bảo trì trung lập"

Không Không trầm giọng nói: "Vũ Hoàng yên tâm, căn cơ Không Gian Cổ Thú nhất tộc vẫn còn ở hạ giới, nếu không thể thuyết phục Liệt Không Hầu gia nhập chúng ta, trừ khi Liệt Không Hầu muốn Không Gian Cổ Thú hạ giới diệt sạch, bằng không thì chí ít sẽ không phản bội, cùng lắm thì bọn họ sẽ giả vờ như không biết gì cả"

"Số lượng tộc nhân Không Gian Cổ Thú tộc không nhiều lắm, ta biết ở thượng giới có bao nhiêu tộc nhân, con số không vượt quá 500, ở hạ giới thì nhiều hơn một chút. Mà Thú Hoàng đại nhân hạ giới có quan hệ rất mật thiết với Liệt Không Hầu, Liệt Không Hầu chắc chắn sẽ không trở mặt!"

"Cha con phải không?"

Tô Vũ thuận miệng hỏi, thượng giới và hạ giới liên hệ chặt chẽ phần lớn là do có quan hệ cha con hoặc truyền thừa dòng dõi.

"Không phải."

Không Không lộ vẻ quỷ dị nhìn hắn, sau một lúc lâu mới nói: "Là... đạo lữ. Liệt Không Hầu là Không Gian Thú giống cái, Vũ Hoàng không biết à?"

Tô Vũ đờ đẫn.

Thật sao?

Ta từng thấy Liệt Không Hầu rồi, nhưng hoàn toàn không nhận ra!

Ngươi nói rằng đối phương là giống cái ư?

Không Không cũng hơi xấu hổ: "Vũ Hoàng không biết cũng bình thường, Không Gian Cổ Thú... kỳ thật các đại chủng tộc hóa thành bản thể thì đều không dễ phân biệt giới tính"

Không Không xem như đang giải vây thay Tô Vũ.

Tô Vũ không còn lời gì để nói.

Có điều, hắn không nhịn được mở miệng hỏi: "Ngũ Nguyệt, Không Không, ở trong mắt các ngươi, giới tính Nhân tộc dễ phân biệt không? Hay là đều như nhau?"

Ngũ Nguyệt ngượng ngùng không trả lời, Không Không thì cười đáp: "Có thể phân biệt Nhân tộc bởi vì vạn tộc đều coi việc hóa thành hình người là vinh quang. Nhân tộc được trời ưu ái, Thần Ma Tiên Nhân Minh... gần như mọi cường tộc đều là hình người, kể cả Cự Nhân tộc, Mệnh tộc..."

Không Không cảm khái: "Cho nên hình người rất phổ biến trong vạn giới, dù là ở các đại chủng tộc thì cũng thường xuyên nhìn thấy cường giả hóa thành hình người, thậm chí luôn bảo trì hình người để sinh tôn tu luyện. Vậy nên các đặc điểm đặc thù của Nhân tộc rất dễ nhìn ra"

Bởi vì vạn tộc đều lấy hình người làm tiêu chuẩn. Nguyên nhân cũng vì cường tộc đều là hình người.

Tô Vũ trầm tư, hồi lâu hắn mới nói: "Thật ra ta vẫn luôn có một nghi hoặc, chẳng lẽ Nhân Thần Ma Tiên đều đồng nguyên?"

Không ai biết chân tướng, chuyện này phải quay ngược lại thời kỳ thái cổ hoặc thậm chí là khai thiên.

Dù sao thời kỳ thái cổ đã có việc phân biệt chủng tộc, có Thần Ma Tiên Nhân.

Tô Vũ không để ý, dù là đồng nguyên thì thế nào?

Nghe nói Thái Cổ Cự Nhân tộc chính là một chi của Nhân tộc.

Thiên Mệnh tộc và Thiên Uyên tộc tại thượng cổ cũng là một tộc.

Chi mạch Ngục vương còn là Nhân tộc chân chính, vậy thì sao?

Nên đối địch thì vẫn sẽ đối địch.

Tô Vũ không rối rắm chuyện này nữa, hắn nói: "Vậy ngươi đi gặp Liệt Không Hầu đi, ta sẽ không đến Không Gian Cổ Thú nhất tộc, ta chờ bà ấy ở đây"

Không Không liền đáp: "Được, lần này lên thượng giới ta đã mang tín vật của Thú Hoàng đại nhân đến. Vũ Hoàng đại nhân chờ ở đây là được, ta nghĩ hẳn là Liệt Không Hầu sẽ nguyện ý tới gặp"

Tô Vũ khẽ gật đầu.

Rất nhanh, Không Không đã biến mất.

Trong đạo tràng Không Gian Cổ Thú nhất tộc.

Giờ phút này, Liệt Không Hầu đang an bài công việc di chuyển.

Sau khi phân phó xong, Liệt Không Hầu đuổi các vị Hợp Đạo khác đi, đánh ra từng đạo lực lượng quy tắc. Phía sau bảo tọa bất chợt hiện ra một cánh cửa không gian nho nhỏ.

Liệt Không Hầu đi vào trong, nếu Tô Vũ nhìn thấy thì e là hắn sẽ vô cùng kinh ngạc.

Trong không gian nho nhỏ ấy được bố trí giống hệt mê cung, trong mê cung này có rất nhiều cánh cửa.

Liệt Không Hầu hóa thành hình người, đúng là một nữ nhân, thoạt nhìn sắc mặt bà có chút mồi mệt, nhìn khắp nơi một vòng, bà thở dài một tiếng, tâm tình phức tạp nhìn không gian truyền tống môn tràn đầy nơi đây.

Đây là nội tình tích lũy vô số năm qua của Không Gian Cổ Thú nhất tộc.

Mỗi cánh cửa đều đi thông tới bí cảnh và hiểm địa, đại biểu cho một con đường sống.

Đương nhiên tốt nhất là không cần dùng tới.

Mà nay tộc đàn phải di chuyển đến Nhân Sơn, mấy thứ này có nên mang theo hay không?

Nếu mang theo thì rất dễ bị phát hiện.

Những không gian thông đạo này phần lớn đều được cố định tại đây, dịch chuyển không gian thông đạo cân trả cái giá rất lớn, không phải tất cả cánh cửa không gian đều có thể hoạt động.

"Mười mấy vạn năm... Để có được những thứ này, các vị Hợp Đạo đã trả giá thật lớn, bất chấp tất cả, có người đã ngã xuống. Chẳng lẽ hiện giờ ta phải từ bỏ sao?"

Bà không nỡ!

Những cánh cửa trước mặt chính là vốn liếng của chủng tộc!

Để tra xét hiểm địa, để tìm kiếm một nơi ẩn thân an toàn, Không Gian Cổ Thú nhất tộc đã trả giá rất lớn.

Thực Thiết nhất tộc không có nhiều Hợp Đạo là bởi vì bọn họ bị chèn ép.

Không Gian Cổ Thú nhất tộc cũng không có nhiều Hợp Đạo là bởi vì không ít người đã chết, dù ở phe trung lập nhưng bọn họ lại ngã xuống vì quyết tâm sáng lập những thông đạo này.

Liệt Không Hầu nhìn về phía một cánh cửa thật lớn trong số đó.

Để có được cánh cửa ấy, cái giá phải trả lớn hơn tất cả.

Nó nối thẳng đến nội vây Hỗn Độn Sơn, do một vị cường giả Chuẩn Vương của Không Gian Cổ Thú nhất tộc đã nhiều lần âm thầm đột nhập vào Hỗn Độn Sơn sáng lập ra.

Liệt Không Hầu không nói cho bất luận kẻ nào, dù vạn tộc muốn vây công Hỗn Độn Sơn thì bà cũng không nói.

Không thì vạn tộc hoàn toàn có thể tránh hung hiểm bên ngoài để trực tiếp tấn công vào nội vây, thậm chí tiền hậu giáp công bao vây chi mạch Hỗn Độn, tấn công từ phía sau ở thời khắc mấu chốt.

"Tam đại tộc không phải thứ tốt, Hỗn Độn nhất tộc cũng vậy.."

Liệt Không Hầu lẩm bẩm, chẳng kẻ nào tốt đẹp cả, hà cớ gì bà phải bại lộ nội tình của tộc mình cho bọn họ?

Ngày sau nếu có đại tộc muốn đối phó với Không Gian Cổ Thú nhất tộc, nếu bà không có chuẩn bị gì thì chẳng phải là chặt đứt đường lui của chính mình?

Giờ phút này Liệt Không Hầu đang rối rắm tự hỏi một việc, bà có nên âm thầm tiễn tộc nhân trẻ tuổi đi không, nhưng không có người bảo hộ, Vĩnh Hằng có thể đi cùng, nhưng nếu Hợp Đạo biến mất thì vạn tộc chắc chắn sẽ phát hiện. Mà trong một vài hiểm địa trong thượng giới, nếu kẻ yếu không có Hợp Đạo bảo hộ thì chắc chắn phải chết.

"Không biết tình huống hạ giới thế nào"

Liệt Không Hầu thở dài lần nữa, cũng không biết lão gia hỏa ở hạ giới có đẩy tộc đàn đến tuyệt lộ hay không.

"Hạ giới có nhất mạch của người truyền lửa thực lực cường đại, lão gia hỏa còn chưa đến Hợp Đạo đỉnh cấp, thực lực không mạnh, nếu đứng ở mặt đối lập với Nhân tộc thì rất nguy hiểm. Nhưng đi theo Nhân tộc, đối nghịch với đám người Thiên Cổ thì cũng sẽ tràn ngập nguy cơ"

Liệt Không Hầu thầm nghĩ trong lòng, lại nhớ lại năm xưa chủng tộc mình vì muốn sáng lập không gian truyền tống môn đến hạ giới mà đã phải trả giá rất nhiều, gần chục vị Hợp Đạo đã hy sinh nhưng đều thất bại, nghĩ tới đây, bà lại thổn thức muốn rơi lệ.

Nếu khi xưa thành công thì nay muốn liên hệ với hạ giới sẽ không gian nan thế này.

Tất cả chỉ có thể dựa vào suy đoán.

Liệt Không Hầu còn đang nghĩ ngợi mông lung, chợt sắc mặt khẽ biến, bà nhanh chóng rời khỏi mê cung, vội vàng đánh ra từng đạo lực lượng quy tắc phong ấn mê cung ấy lại.

Không gian dao động một hỏi, toàn bộ mê cung biến mất không còn bóng dáng.

Ánh mắt Liệt Không Hầu lãnh lệ, nhanh chóng xuyên qua không gian, trong chớp mắt đã biến mất, không gây nên chút gợn sóng nào.

Bình Luận (0)
Comment