Bộ xương khô nhìn khí tức cường đại đang phân tán từ điểm cuối Đạo Nguyên chi địa, có khả năng người trẻ tuổi đầu bạc bên cạnh nói đúng, bọn người kia sắp bắt đầu dọn dẹp Đạo Nguyên chi địa rồi.
Bộ xương khô trầm mặc một hỏi, sau đó lại mở miệng: "Các ngươi cho ta ra ngoài là vì muốn biết chuyện gì đó, đúng không?"
Tô Vũ mỉm cười. "Không phải nói rồi sao? Ngươi có biết trong đó còn Nhân tộc nào đang bế quan hay không, chẳng lẽ ngươi nghĩ chúng ta sẽ hỏi ngươi khi nào Nhân Hoàng cùng đám người Văn vương trở về chắc?"
Bộ xương khô không nói gì, dường như hắn đang hỏi tưởng vấn đề gì đấy, hỏi lâu sau mới nói: "Có lẽ là có, lúc ta bế quan đã nghe nói có người bế quan ở sâu bên trong, nhưng khi đó thực lực vạn tộc và Nhân tộc tương đương, dù hai bên biết thì cũng không tra xét để tránh xảy ra biến cố"
Ra tên này đúng là một người không biết gì.
Tô Vũ đang muốn thu hồi đối phương vào trong Văn Minh Chí thì bộ xương khô đã vội lên tiếng: "Có thể cho ta ở bên ngoài xem thêm một lúc không? Nếu các ngươi muốn ra tay thì có thể cho ta tiến vào không gian binh khí"
Bế quan quá lâu rồi, lâu đến mức hắn cảm thấy hoàn toàn xa lạ đối với thế giới này.
Tô Vũ thoải mái đáp ứng.
Được, cho ngươi xem thêm một hồi. Dù sao cũng là một vị Thiên Vương ngụy đạo, rồi ta sẽ xem có thể giúp ngươi khôi phục hay không, khôi phục xong thì phải nghe lời, còn những vấn đề khác thì hắn không trông cậy gì.
Tô Vũ quan sát, trong mắt có một đạo Thiên Môn nho nhỏ như ẩn như hiện, nó không hoàn toàn hiện ra để tránh bị đám gia hỏa bên trong cảm ứng được, hắn muốn nhìn xem bọn người kia có thể tìm ra cường giả Nhân tộc nào hay không.
Tam Nguyệt ở đây nên cũng không quá nguy hiểm.
Hơn nữa khi hai gia hôa bị hắn chôn giấu bùng nổ thì có lẽ sẽ là một trò hay để xem.
Sáu vị Thiên Tôn chia làm ba tổ.
Tam Nguyệt đi cùng Ma Thiên Tôn, Thiên Mệnh đi cùng Hoang Thiên Tôn, Lôi Bạo và Nguyệt Thiên Tôn hợp thành một tổ.
Mỗi tổ mang theo vài vị Hợp Đạo cảnh.
Tam Nguyệt tra xét khắp nơi chán muốn chết, Ma Thiên Tôn bèn nhắc nhở: "Tam Nguyệt đạo huynh đừng bỏ qua bất cứ vị trí nào, tra xét sâu một chút, không cẩn thận thì có khả năng sẽ bỏ lỡ những kẻ đã tự phong bế nhiều năm"
Tam Nguyệt ngu ngơ cười nói: "Yên tâm đi. Chúng ta có nhiều người tra xét như vậy thì ai có thể tránh thoát chứ"
Ma Thiên Tôn không nói gì, từng đạo ma khí xuyên qua đất ngầm, gặp phải vật cản thì đều lập tức phá hủy.
Các vị Thiên Tôn khác cũng thế.
Hoang Thiên Tôn giẫãm chân, trời sập đất lún, chấn động lan tràn rất sâu và xa, nếu gặp vật cản thì sẽ có người chui xuống tra xét.
Đạo Nguyên chi địa tồn tại vô số năm tháng, mọi người đã từng tra xét nơi đây, nếu có cường giả trầm miên thì chỉ có thể là ở dưới mặt đất, bởi vì hiện giờ trên mặt đất đã không còn không gian bế quan nữa.
Không chỉ như vậy, những người này còn dùng đến một tòa tháp cao, tòa tháp chiếu xuống mặt đất giống như đèn pha.
Đây là Vạn Pháp Tháp có tác dụng tương tự kính cảm ứng của Đại Minh phủ, một khi phát hiện lực lượng quy tắc hoặc nguyên khí hội tụ thì đều có thể tra ra.
Vạn Pháp Tháp chiếu rọi tứ phương, không buông tha bất cứ địa phương nào.
Lần này vạn tộc nghiêm túc dọn dẹp thượng giới.
Không bao lâu sau, Vạn Pháp Tháp đã sáng lên ánh đỏ, Ma Thiên Tôn lập tức đánh một chưởng xuống đất, cao giọng quát: "Ta là Ma Thiên thuộc hội nghị vạn tộc, phía dưới là kẻ nào?"
Mặt đất võ nát, ngay sau đó một đạo khí tức yếu ớt dần mạnh lên rồi dừng lại ở lực lượng Hợp Đạo nhị đẳng, một vị Viên Hầu thật lớn phi thân lao ra, trên người có chút khí tức hủ bại, trong mắt thoáng có vẻ kinh hãi và mê mang nhìn khắp nơi xung quanh, y hoảng sợ.
Ở đây có quá nhiều cường giả. Y thấy Ma Thiên Tôn sát khí nghiêm nghị, dù không rõ tình huống nhưng y vẫn vội vàng trả lời: "Ma Thiên Hầu, là ta"
Ma Thiên Tôn nhìn kỹ, hơi nhíu mày: "Đấu Linh Hầu, ngươi còn sống à?"
Viên Hầu nhẹ nhàng thở phào, nhận ra là tốt rồi: "Ta đang bế quan. Các ngươi đây là.."
"Hội nghị vạn tộc tái lập, vạn tộc tề tụ Vạn Tộc Sơn"
Ma Thiên Tôn giải thích vài câu đơn giản rồi nói: "Ngươi đi theo chúng ta tiếp tục dọn đẹp đi, hiện giờ Vượn tộc cũng đang ở Vạn Tộc Sơn, ngươi mới xuất quan nên không hiểu gì cả, đừng gây rối"
Viên Hầu gật đầu nhìn khắp nơi, trong lòng khó nén sự hoảng sợ.
Vì sao tam đại tộc lại khống chế chỗ này?
Nhân tộc đâu?
Y bế quan đã hơn vạn năm, khi đó Nhân tộc vẫn là chúa tể nơi đây.
Dù không hiểu rõ tình huống thì y cũng không dám phản kháng.
Hình như quanh đây có rất nhiều cường giả.
Tô Vũ nhướng mày: "Tìm ra một vị Hợp Đạo nhị đẳng rồi. Mới bao lâu cơ chứ, có vẻ đúng là có không ít người giả chết"
Lam Thiên tủm tỉm cười: "Bình thường thôi, nhiều năm trôi qua, kiểu gì chẳng có người sắp chết lựa chọn trầm miên"
Đạo Nguyên chi địa là nơi thích hợp để trầm miên.
Nơi khác không thích hợp vì không có đủ lực lượng quy tắc bổ sung.
Lam Thiên lại nói: "Chúng ta cứ đứng nhìn thôi à? Bọn họ muốn lục soát hết Đạo Nguyên chi địa thì ít nhất cũng phải tốn 5 - 6 ngày"
Sáu vị Thiên Tôn điều tra Đạo Nguyên chi địa mà cần ít nhất 5 ngày thì đúng là rất cẩn thận, bình thường dùng thần thức đảo qua thì nửa giờ là đủ rồi.
Tô Vũ nhìn y, cười hồi: "Ngươi muốn đi đâu sao?"
Lam Thiên nheo mắt: "Nhân lúc hiện tại cường giả đều đang di tản về phía Tây, vô số chủng tộc di chuyển sẽ xảy ra hỗn loạn, ta muốn thử xem có thể tìm thêm vài người nhà hay không"
Tức là y muốn đi chế tạo phân thân.
Tô Vũ gật đâu: "Ngươi đi đi"
Nếu Lam Thiên thật sự có thể nhét người vào các tộc thì đúng là chuyện tốt.
Lam Thiên liếc nhìn bộ xương khô, cười nói: "Ta đi đây, ngươi hãy cẩn thận với gia hỏa này một chút, tuy rằng là Nhân tộc nhưng ai biết tình huống thế nào, đừng cho hắn quá nhiều nguyên khí khôi phục"
Tô Vũ hiểu rõ, thân ảnh Lam Thiên chợt lóe lên rồi biến mất.
Y thấy những Thiên Tôn đó tìm tòi quá chậm, hơn nữa hiện tại các tộc đều đang di chuyển, là điều kiện thích hợp cho y ra tay.
Lam Thiên đi rồi.
Nơi đây chỉ còn lại Tô Vũ và bộ xương khô, trên thực tế Bánh Nhân Đậu cùng Bánh Hấp đang ngủ say trong Văn Minh Chí, đôi vợ chồng này đến chỗ nào cũng đều có thể ngủ, hơn nữa còn ngũ rất ngon.
Bộ xương khô nhìn thoáng qua phương hướng Lam Thiên rời đi rồi lại nhìn Tô Vũ, khàn khàn nói: "Đạo của hắn hình như có điểm đặc thù"
Tô Vũ qua loa đáp: "Bình thường"
"Thân phận ngươi không thấp, y vẫn luôn nghe lời ngươi" Ánh mắt vẩn đục của bộ xương khô nhìn Tô Vũ: "Ngươi chưa từng hỏi tên họ ta là gì, chẳng lẽ các ngươi không thèm để ý ta là ai sao?"
Bộ xương khô rất tò mò.
Trong tình huống bình thường, khi đào ra một tên đỏ cổ, tuy hắn trầm miên quá lâu, thậm chí đã có dấu hiệu sắp ngã xuống, nhưng chẳng lẽ không nên tò mò thân phận đối phương là gì sao?
Hơn nữa, nếu khôi phục thì thực lực hắn cũng không yếu, nhưng mà hai người bọn họ lại chưa từng hỏi đến vấn đề này.
Tô Vũ tương đối dễ tính, nghe vậy liền chiều lòng bộ xương khô: "Vậy tên ngươi là gì?"
Bộ xương khô trầm ngâm nhìn hắn, sau một lúc lâu mới đáp: "Có thể cho ta biết hiện tại Nhân tộc thế nào không?"
"Thượng giới sắp diệt sạch, hạ giới còn không ít"
Tô Vũ lại hồi: "Vì sao ngươi muốn tu luyện ngụy đạo?"
"Ngụy đạo?"
Hình như bộ xương khô nghe hiểu, thanh âm khô khốc nói: "Ngụy đạo ư? Ta không cảm thấy như vậy. Ta từng đề nghị tất cả mọi người hãy tu luyện cái ngươi gọi là ngụy đạo, như vậy có lẽ có thể triệu hồi Nhân Hoàng"
Tô Vũ nhướng mày: "Triệu hồi Nhân Hoàng?"
"Không sai"
Bộ xương khô khô khốc nói: "Nếu ngươi biết đây là ngụy đạo thì có khả năng cũng biết nhiều chuyện hơn, khi tất cả mọi người tu luyện ngụy đạo, hoặc nên nói là nỗ lực làm nó lớn mạnh hơn, cung cấp cho nó đủ lực lượng quy tắc thì sẽ có thể cường hóa đại đạo, giúp Nhân Hoàng bệ hạ trở về"
Tô Vũ hơi ngạc nhiên, yên lặng nghiền ngẫm lời đối phương vừa nói.
Tất cả mọi người tu luyện ngụy đạo thì Nhân Hoàng có khả năng trở về không?
Đại đạo nơi đây là do Nhân Hoàng sáng lập.
Nếu có thể giúp Nhân Hoàng tiếp tục kéo dài và cường hóa đại đạo, Nhân Hoàng có thể nối liền đại đạo này ư?
Không thể đoán trước.
Tô Vũ không biết kết quả sẽ như thế nào, ý nghĩ ấy có chút hão huyền, nhưng nếu làm thật thì biết đâu sẽ có cơ hội.