"Dừng tay!
Một tiếng hét to truyền đến, mấy đạo thân ảnh phá không lao tới, Nguyên Thánh Hầu vẻ mặt âm trầm quát: "Làm càn"
Cự Trúc Hầu hô to: "Làm càn! Nghe thấy chưa? Ngươi thật to gan, dám khiêu khích năm đại tộc, ngươi không để năm đại tộc vào mắt sao? Loại phế vật như ngươi thì có thể tấn công Hỗn Độn Sơn gì chứ. Mệnh lệnh của năm đại tộc mà còn không nghe thì muốn tạo phản chắc rồi"
"co Sắc mặt Nguyên Thánh Hầu khẽ biến.
Cửu Đầu Điểu bị gõ nát ba cái đầu, lúc này vội lui lại hóa thành hình người, đó là một vị nam tử trung niên ánh mắt âm u, gã nhìn chằm chằm Cự Trúc Hầu, sắc mặt vô cùng khó coi.
"Nguyên Thánh Hầu, Cự Trúc hắn.."
"Đủ rồi!"
Nguyên Thánh Hầu lạnh lùng quát ngắt lời gã, hắn nhìn về phía Cự Trúc Hầu, nghiêm mặt nói: "Cự Trúc, Thực Thiết tộc tới đây rồi thì nhanh tìm chỗ đóng quân đi, hiện nay Vạn Tộc Sơn chia thành 18 tầng, trong 3 tầng trên cùng, tầng thứ nhất là hội nghị vạn tộc, ngươi có thể lựa chọn chỗ đóng quân ở tầng thứ hai và thứ ba"
Cả Nhân Sơn bị chia thành các tầng, đây cũng là kế hoạch năm xưa của Nhân tộc.
Cường giả thực lực khác nhau nên ở các tầng khác nhau, để tránh kẻ yếu và cường giả ở cùng tầng thì không tranh được tài nguyên tu luyện.
Cự Trúc Hầu cười ngây ngô: "Được, đợi lát nữa ta sẽ đi chọn. Nhưng Cửu Điểu Hầu khiêu khích năm đại chủng tộc và hội nghị thì phải luận tội như thế nào? Nếu vạn tộc đã liên hợp thì phải có quy củ, không thể vô phép vô tắc được, không thì có chủng tộc quyết sách làm cái gì? Nguyên Thánh Hầu, ngươi cảm thấy ta nói có lý không?"
Cự Trúc Hầu cầm cây trúc hươ hươ, con gấu béo này rõ ràng không phải người tốt, bằng không thì đã không xúi Tô Vũ đi giết chim.
Giờ phút này, ông mượn đề tài để nói ra ý mình, cho đám Nguyên Thánh Hầu thấy rằng bọn họ không phải đám vô dụng mà gây phiền phức.
Ông muốn xác lập địa vị Thực Thiết tộc là một trong những đại tộc nắm quyền lên tiếng chứ không phải pháo hôi, dù không được làm lão đại thì cũng không thể làm tiểu đệ, bằng không Thực Thiết tộc rất dễ bị mang ra hiến mạng.
Ban nãy Cự Trúc Hầu còn chưa nghĩ ra cách gây sự thế nào, không ngờ Cửu Đầu Điểu ngu xuẩh lại tự đến khiêu khích ông.
Nguyên Thánh Hầu khế nhíu mày, mở miệng hỏi: "Cửu Tuyệt Hầu, sao lại thế này?"
Sắc mặt Cửu Đầu Điểu rất khó coi: "Nguyên Thánh Hầu, là hắn cố ý gây sự"
Cự Trúc Hầu ngớ ra, vội xua cái tay béo múp míp: "Nói bậy, mọi người đều nghe thấy ngươi muốn giết tộc nhân của ta rồi ăn thi thể bọn họ, giờ ngươi dám phủ nhận sao?"
Sắc mặt Cửu Đầu Điểu tối sầm: "Ngươi cố ý dùng khí tức nhằm vào bổn tọa nên bổn tọa mới nói như thế"
"Nói hươu nói vượn"
Cự Trúc Hâu phủ nhận: "Ta vừa đến đây, chỉ đang quan sát bốn phía thì sao lại thành nhằm vào ngươi? Bốn phía có nhiều chủng tộc như vậy, ta không nhằm vào người khác mà nhằm vào ngươi làm gì? Ngươi là cái thá gì? Nguyên Thánh Hầu, chính hắn đã thừa nhận, ngươi nghe rồi đấy"
Cự Trúc Hầu tỏ vẻ ai oán: "Tộc ta có Thiên Tôn, chủng tộc có Thiên Tôn mà còn bị khiêu khích như thế thì ai sẽ bán mạng vì hội nghị vạn tộc nữa?"
Nguyên Thánh Hầu đã hiểu tình huống, hắn híp mắt nhìn thoáng qua Cự Trúc Hầu, sau một lúc lâu hắn mới bình tĩnh nói: "Cửu Tuyệt Hầu sai trước nhưng Cự Trúc Hầu lại trừng phạt hơi quá"
Hắn không cho Cự Trúc Hầu cơ hội mở miệng, lại giành nói tiếp: "Vậy trong lần hành động kế tiếp, Cửu Tuyệt Hầu sẽ được xếp vào đội quân tiên phong của Thực Thiết tộc, chúng ta đang thương nghị việc năm tộc thành lập năm đội quân tiên phong tiến vào Hỗn Độn Sơn, đông thời tiến vào từ năm khu vực khác nhau. Thực Thiết tộc là một trong năm tộc đứng đầu nên phải thành lập Thực Thiết quân tiên phong, giờ các ngươi đã có thêm cường giả Chuẩn Vương cảnh là Cửu Tuyệt Hầu. Trong tình huống bình thường chúng ta cũng muốn có cường giả như vậy, nhưng hắn đã phạm sai lầm, vậy thì giao cho Cự Trúc Hầu ngươi an bài đi"
Cự Trúc Hầu không hé răng.
Quân tiên phong?
Giao Cửu Tuyệt Hầu cho ta?
Hình như đây không phải tin tức tốt lành gì!
Ánh mắt Cửu Tuyệt Hầu biến ảo một trận, dường như gã nghĩ tới gì đó, gã âm trầm nói: "Ta không có ý kiến, nếu Cự Trúc Hầu cảm thấy ta mạo phạm hắn thì ta đây sẽ lập công chuộc tội, tuyệt đối không làm hỏng đại sự của hội nghị vạn tộc"
Cự Trúc Hầu bĩu môi, tùy ý nói: "Thôi, ta lười quản việc nhỏ này, Tứ Nguyệt, ngươi chưởng quản đi"
Tứ Nguyệt ngáp một cái, uể oải từ chối: "Ta không làm được đâu, ta cũng lười quản, Ngũ Nguyệt, ngươi làm việc đi"
Ngũ Nguyệt cũng chính là Tô Vũ, giờ phút này hắn lộ vẻ mặt không tình nguyện, mở miệng gọi: "Viên Nguyệt."
Lam Thiên vội học theo bọn họ: "Ta không làm được đâu, ta vừa mới đến Hợp Đạo thôi mà, Ngũ Nguyệt, ngươi làm đi"
Vẻ mặt Tô Vũ dại ra, tỏ vẻ ngượng ngùng: "Ta quản ư? Không ổn đâu, ta không muốn làm, huống chỉ ta còn không đánh được Nguyên Thánh Hầu"
Nguyên Thánh Hầu khẽ nhíu mày.
Chủng tộc này đều là kẻ thông minh giả bộ hỏ đô.
Ai sẽ nghĩ chủng tộc bọn họ thật sự ngốc nghếch chứ?
Rất nhiều cổ tộc thân cận với Nhân tộc đều đã diệt vong, nhưng Thực Thiết lại không, bọn họ biết xem xét thời thế, tuyệt đối tỉnh táo ở thời khắc mấu chốt. Trong triều tịch thứ chín, khi chủng tộc khác đều xong đời, Thực Thiết tộc lại cảm thấy Bách Chiến quá kiêu ngạo nên chủ động từ bỏ, kết quả người khác chết hết mà bọn họ vẫn không tổn thất gì.
Triều tịch thứ ba cũng tương tự.
Giờ bọn họ lại đẩy cho Ngũ Nguyệt làm việc.
Nguyên Thánh Hầu khẽ nhíu mày: "Ngũ Nguyệt, nếu tộc ngươi đã ủy thác công việc cho ngươi thì tiếp theo sẽ do ngươi tham gia hội nghị vạn tộc. Hiện giờ Thiên Sách Thiên Mệnh tộc, Lôi Liệt Cự Nhân tộc cũng đều đã gia nhập hội nghị, hình thành tầng quyết nghị bảy tộc"
5 tộc còn lại chính là Thần Ma Tiên cùng Minh tộc và Thực Thiết.
Tô Vũ xấu hổ: "Hình như mọi người đều là Chuẩn Vương, ta đây là kẻ yếu nhất"
Ngũ Nguyệt chỉ là Hợp Đạo tam đẳng, tiếp cận nhị đẳng mà thôi, Tứ Nguyệt thì cao hơn, đã là Hợp Đạo nhị đẳng.
Thực lực này so với những người khác thì quả thật là hơi yếu, nhưng Cự Trúc Hầu không tham dự, trong Thực Thiết tộc chỉ còn Cự Trúc Hầu là Thiên Vương.
Nguyên Thánh Hầu bình tĩnh nói: "Chỉ là đưa ra vài quyết định thay chư vị Thiên Tôn mà thôi, Thiên Tôn không ý kiến là được, không gây ra ảnh hưởng øì và cũng không cần chúng ta làm gì"
Hắn lại nói: "Nếu Ngũ Nguyệt ngươi thấy không có vấn đề gì thì hãy mau đến tham gia cuộc họp thôi"
Tô Vũ hỏi lại: "Có ổn không đó? Hay là bảo gia gia ta đưa ra vật minh chứng gì đó, không thì ta cứ cảm thấy không chính quy"
Chính quy tổ tông nhà ngươi ấy.
Nguyên Thánh Hầu nhìn hắn rồi lại nhìn Cự Trúc Hầu, Cự Trúc Hầu quát lớn: "Ngũ Nguyệt, bảo ngươi đi thì đi đi, nói nhiều vậy làm cái gì? Ta sẽ báo cho Tam Nguyệt, chúng ta phải về ngủ đây, còn phải tìm địa bàn nữa, ngươi nhanh đi họp đi, đừng để chúng ta bị người ta bán mà còn không biết"
Tô Vũ uể oải gật đầu: "Vậy được rồi"
Dứt lời, hắn trưng vẻ mặt trung hậu đi theo Nguyên Thánh Hầu, trong đôi mắt to tràn đầy nghi hoặc như đang hỏi sao tên kia không đi?
Nguyên Thánh Hầu híp mắt, sau đó hắn cười nói: "Cùng đi nào"
Hắn nhìn quanh bốn phía, bình thản nói: "Các tộc tự đóng quân, nghe theo an bài. Vạn Tộc Sơn rất rộng, đủ chỗ cho tất cả mọi người an vị. Đừng vì nguyên khí hay lực lượng quy tắc không đủ nồng đậm hoặc vì diện tích địa bàn mà xảy ra xung đột. Việc cấp bách bây giờ là đối phó với Hỗn Độn nhất tộc chứ không phải nội chiến. Thực lực vạn tộc tuy cường đại, nhưng tranh phong cùng Nhân tộc thì bại nhiều thắng ít, nếu không phải mấy ngàn năm trước chi mạch Hỗn Độn hãm hại Bách Chiến thì chư vị không có được ngày lành hôm nay đâu"
"Nhân tộc cường đại như vậy mà còn bị một nữ nhân của Hỗn Độn nhất tộc đánh tan, liên minh vạn tộc càng không thể khinh thường đối phương"
"Hy vọng chư vị có thể một lòng, đừng bị kẻ có mưu đồ khiêu khích, rất có thể đối phương chính là gian tế của Hỗn Độn nhất tộc"
Trong lời hắn nói tràn đầy hàm nghĩa. Người có mưu đô và khiêu khích dường như đang ám chỉ ai đó.
Tô Vũ coi như không nghe thấy, ta mặc kệ ngươi thích nói thế nào thì nói.
Rất nhanh, hắn liền đi theo Nguyên Thánh Hầu lên núi.