Bên ngoài Nhất Tuyến Hạp.
Thiên Mệnh Hầu ngoài mặt không lộ vẻ gì nhưng trong lòng lại khẽ dao động, y biết mình đã bị phát hiện rồi.
Chút lực lượng khí vận y giấu trong đại đạo đã bị bắt giữ quá nhanh.
Nhất định là đối phương đã khai Thiên Môn.
"Đó là vị Vũ Hoàng mà Trường Hà nói sao?"
Thiên Mệnh không quá để ý, y chỉ thử một phen mà thôi, nếu đối phương không thể phát hiện ra truy tung của y và dễ dàng mang đám người Tuyết Lan về tới hang ổ, vậy thì những người này không đủ để khiến y dao động tâm tư mà lựa chọn gia nhập, bởi vì bọn họ có quá ít thủ đoạn.
Hiện giờ thứ y lưu lại đã nhanh chóng bị phát hiện, chứng tỏ bọn họ có thủ đoạn, đồng thời tính cảnh giác cũng rất mạnh.
Nguyệt Thiên Tôn bên cạnh bỗng hỏi: "Thiên Mệnh đạo hữu đang suy nghĩ gì vậy?"
"Không có gì, ta đang nghĩ trong trận chiến sắp tới liệu có lão hữu nào ngã xuống hay không"
Nguyệt Thiên Tôn nghe vậy liền liếc nhìn y, có điều chỉ cười cười chứ không nói gì thêm.
Thông Thiên Hầu tiếp tục truyền tống, lần này Tô Vũ dùng Tinh Vũ ấn trấn áp dao động, không gian dao động cực kỳ mỏng manh.
Một lát sau, trước mắt bọn họ sáng ngời, bọn họ đã tới điểm lưu trú của mình.
Đây là một cái động nhìn khá hẻo lánh, nhưng bên trong lại rất sáng sủa, diện tích cực lớn, đây là đường lui mà Không Gian cổ thú tộc chuẩn bị cho chính mình lúc trước, là nơi có thể ẩn giấu rất nhiều Không Gian cổ thú, cho nên không cần phải bàn tới diện tích lớn tới cỡ nào.
Mấy người Tuyết Lan vừa hạ xuống đất liền nhanh chóng quan sát toàn bộ hang động, trong đây có không ít cường giả khiến bọn họ chấn động.
Ánh mắt Tuyết Lan bỗng nhiên lộ dị sắc nhìn về phía một con chó, Phì Cầu vừa cùng Vạn Thiên Thánh trở về không lâu, cái mũi nó nhúc nhích hít hít ngửi ngửi rồi nhìn thẳng về phía Tuyết Lan.
Nó lộ vẻ nghỉ hoặc, chân chờ nói: "Hình như ta từng gặp ngươi"
Tuyết Lan lẩm bẩm: "Đúng vậy, từ rất lâu rồi. Ngươi là... Phì Cầu đúng không?"
"Đúng vậy"
Phì Cầu vẫy đuôi, hồi tưởng một lúc rồi kích động hỏi: "Ngươi có phải là người hay đi theo Tuyết vương tới nhà chúng ta không?"
Tuyết Lan chấn động: "Thật sự là ngươi! Văn vương đại nhân trở về rồi à?"
"Vẫn chưa"
Phì Cầu lắc đầu, thấy Tô Vũ nhìn mình thì nó liền giải thích: "Nàng ta thường đi theo Tuyết vương đến gặp chủ nhân, chuyện này từ lâu rồi"
Tô Vũ khẽ gật đầu.
Nữ nhi của Nhân vương đến nhà cũ của Văn vương là chuyện bình thường.
Giờ phút này, những người khác nhao nhao đi tới vây quanh.
"Vũ Hoàng"
"Bệ hạ"
Mọi người đều thăm hỏi, Tô Vũ gật đầu, hắn thấy mấy người Tuyết Lan tướng quân vẫn lộ vẻ cảnh giác thì nói thẳng: "Đừng nói đến cảm tình hay giao tình. Ta đã chuộc các ngươi từ trong tay vạn tộc với cái giá là đánh chết hai vị Chuẩn Vương và hai vị Hợp Đạo đỉnh cấp, chia sẻ trận pháp tránh bị Hỗn Độn Sơn bài xích, đồng thời không được đối phó cường giả ngụy đạo của bọn họ"
Tô Vũ nghiêm nghị: "Ta trả giá lớn như vậy nhưng cũng không trông chờ việc các ngươi thần phục ta, cũng không có thời gian để lôi kéo lòng trung thành của các ngươi, các ngươi đã khiến ta mất nhiều như vậy thì chỉ cần tạo ra ích lợi tương đương cho ta là được. Sau đó các ngươi thích đi hay ở thì tùy"
Tô Vũ không đợi bọn họ mở miệng đã nhanh chóng nói tiếp: "Tự giới thiệu mình đi, thuận tiện nói xem mỗi người am hiểu cái gì"
Mấy người Tuyết Lan không khỏi nhìn về phía đám người Hỏa Vân Hầu, bọn họ đều biết những người này.
Không ngờ ở đây còn có không ít người quen.
Nhưng lúc này Hỏa Vân Hầu hay Anh Vũ tướng quân đều tỏ vẻ lãnh đạm, không nhiệt tình tiến lên chào hỏi bọn họ.
Tuyết Lan tướng quân âm thầm suy đoán, nàng nhanh chóng đáp: "Ta là Tuyết Lan, con gái của Tuyết vương, Chuẩn Vương cảnh, am hiểu băng tuyết chỉ đạo"
Nam Khê Hầu thấy thế thì cũng nói: "Ta là Nam Khê, Chuẩn Vương cảnh, am hiểu truy tung, năm xưa là thống lĩnh do thám dưới trướng Minh vương"
"Ta là Vụ Sơn, thuộc hạ dưới trướng Vân vương, am hiểu sương mù chi đạo, Hợp Đạo đỉnh phong"
"Ta là Giang Hải, thuộc hạ dưới trướng Đấu vương, ta theo Thân thể đạo, am hiểu thương pháp, cũng là Hợp Đạo đỉnh phong"
Bốn vị cường giả là thuộc hạ của các vị Nhân vương khác nhau.
Nghe thấy Giang Hải là chiến tướng dưới trướng Đấu vương, Tô Vũ nhíu mày nhìn về phía vị nam tử trung niên vạm võ này, trên mặt gã tràn đầy tang thương, Tô Vũ nhíu mày: "Thuộc hạ của Đấu vương ư?"
"Đúng"
Giang Hải cảm thấy khác thường, sao phải nhìn ta như vậy làm gì?
Không chỉ Tô Vũ, những người xung quanh cũng đều đang nhìn gã.
Tô Vũ trầm giọng hỏi: "Bách Chiến là hậu duệ Đấu vương, ngươi biết Bách Chiến không?
Giang Hải hơi ngạc nhiên, có điều vẫn thành thật đáp: "Nguyệt Thực Hầu từng nhắc đến, đó là vị Nhân Chủ đã chôn vùi hơn trăm Hợp Đạo trong triều tịch thứ chín"
Hắn ta là hậu duệ của Đấu vương sao?
Khó trách mọi người đều nhìn gã như vậy.
Giang Hải còn muốn nói gì đó, Tô Vũ đã giơ tay ngắt lời: "Thôi, không nói chuyện này nữa"
Hắn nói: "Các ngươi có gì không biết thì hãy hỏi những người khác, ta rất bận, sẽ không nhiều lời với các ngươi"
Tô Vũ quay sang nói với đám người Vạn Thiên Thánh: "Hiện giờ vạn tộc còn đang chuẩn bị, chờ bọn họ đánh Hỗn Độn Sơn thì không biết phải mất bao lâu. Nếu kéo dài mấy năm thì khi đó thông đạo hạ giới đã mở ra"
Tô Vũ hít sâu một hơi: "Hỗn Độn Sơn cũng biết đến sự tồn tại của chúng ta, nếu trì hoãn thì bọn họ sẽ rất vui, vì có lẽ càng trì hoãn thì càng có lợi cho bọn họ, ta đoán có lẽ bọn họ đã móc nối quan hệ với đám người bị phong ấn trong Quy Khư Chi Địa ở Tử Linh giới vực, như vậy rất dễ gây phiền toái cho chúng ta"
Tô Vũ phân tích: "Cho nên chúng ta phải chủ động khai chiến, thứ nhất là để đẩy nhanh tiến độ chiến tranh, thứ hai là khiến chỉ mạch Ngục vương bại lộ thực lực, thứ ba là chuộc Cự Phủ Hầu. Chưa biết sẽ thắng hay thua, nhưng dù thắng thì chúng ta cũng phải biểu hiện chiến thắng này vô cùng gian nan, tuyệt đối không thể thắng quá nhẹ nhàng, như vậy sẽ khiến vạn tộc khinh thường chỉ mạch Ngục vương, đồng thời cảnh giác chúng ta nhiều hơn"
Vạn Thiên Thánh nhíu mày: "Ý Vũ Hoàng là chúng ta phải chiến ư?"
Tô Vũ gật đâu: "Phải chiến! Ta chắc chắn rằng thực lực chỉ mạch Hỗn Độn rất mạnh. Ta còn đang suy xét xem nên đánh như thế nào, một mặt là không thể bại lộ toàn bộ thực lực của chúng ta, một mặt là phải cho vài người chết"
Mấy người hít sâu một hơi.
Tô Vũ nhìn Đại Chu vương, cười nói: "Việc này không phải Đại Chu vương có thể làm được sao?"
Đại Chu vương nói: "Ý bệ hạ là dù không ai chết thì cũng phải ngụy trang thành có người chết, dùng thần văn giả gây ra quy tắc bạo động ư?"
Tô Vũ đáp: "Không sai. Lúc trước chỉ ngụy trang Vĩnh Hằng, giờ có thể ngụy trang Hợp Đạo không?"
"Hơi khó"
"Không sao, từ từ nghiên cứu, nhất định phải làm được. Vạn phủ trưởng, ngài có phát hiện gì không"
Vạn Thiên Thánh liền đáp: "Ta đã phát hiện ra căn cứ của chi mạch Ngục vương, nhưng chỗ đó cực kỳ nguy hiểm"
Vạn Thiên Thánh kể lại: "Ta đi cùng Phì Cầu tiền bối, đã cắt đứt liên hệ đại đạo và mang theo Khinh thiên phù, chỉ nhìn vài lần từ khoảng cách rất xa nhưng vẫn bị đối phương cảm ứng được, có khả năng trong căn cứ kia có cường giả cấp bậc Thiên Tôn. Không ít người nơi đó đều là cường giả đỉnh cấp. Ta lo rằng tập kích sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa đối phương cũng am hiểu phương pháp ẩn nấp và nhìn trộm, có khi bọn chúng cũng có thể thấy rõ đại đạo dao động"
Tô Vũ gật gù, nhìn thấy đại đạo dao động mới là điều đáng sợ nhất.
Tựa như Tô Vũ, hiếm có kẻ nào có thể mai phục hắn, tập kích hắn cũng chỉ là trò cười.
Thiên Môn mở ra thì hắn có thể nhìn thấy rõ ràng cường giả quanh đó, trừ khi đối phương cắt đứt liên hệ đại đạo, nhưng thời gian kết nối lại với đại đạo đã đủ để giết kẻ địch.
"Tạm thời không rõ thuật nhìn trộm của bọn họ rốt cuộc đạt tới tình trạng gì"
Tô Vũ nhớ lại, ngày Tử Yên chết hắn đã góp nhặt được một ít tinh huyết, tuy rằng không chắc lưu giữ được toàn bộ ký ức nhưng hẳn là có một ít ký ức tàn lưu.
Không biết có thể xem xét được gì không?
Trước đây không tra là vì quá bận, hơn nữa tinh huyết Tử Yên còn hỗn tạp với hai vị Thiên Vương khác, Tô Vũ lo rằng sẽ xuất hiện tình trạng ký ức hỗn loạn.
Nhưng bây giờ dù nó hỗn loạn thì hắn vẫn phải xem, đây cũng là một cơ hội để hiểu biết thêm về thực lực chi mạch Hỗn Độn.