Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3059 - Chương 3059: Quyết Định Vội Vàng.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3059: Quyết Định Vội Vàng.
 

Tô Vũ về đến nơi liền lập tức nói: "Mọi người chuẩn bị đi, Đại Minh vương luyện chế xong toàn bộ trận phù thì chúng ta sẽ ra tay!"

Tô Vũ nhấn mạnh: "Địch nhân rất cường đại, có một vị Thiên Tôn, sáu vị Thiên Vương và hơn 30 cường giả Hợp Đạo"

Hắn giấu đi một vị Thiên Tôn là để chuẩn bị cho thất bại sắp tới.

Mọi người đều kinh ngạc.

Đại Chu vương lo lắng hỏi: "Mạnh như vậy? Chúng ta vẫn ra tay sao?"

Quá điên cuồng rồi!

Tô Vũ đã nói mục đích của lần này chỉ là bại lộ chi mạch Hỗn Độn, nhưng đối phương quá mạnh, tốt nhất nên tránh trận chiến như vậy thì hơn.

Tô Vũ xưa nay vẫn luôn bất bại, nhưng lần này chưa chắc hắn đã có thể thắng.

Tô Vũ lạnh lùng nói: "Đành chịu thôi, đối phương mạnh như vậy đấy, hơn nữa có lẽ đối phương đã phát hiện việc bị chúng ta tra xét, chúng ta cần phải nhanh chóng ra tay tránh cho bọn họ phái cường giả tìm đến đây. Chắc đối phương cũng không đoán được rằng nhiều người chúng ta đều đang ở ngay trong nội vây Hỗn Độn Sơn, cũng sẽ không ngờ chúng ta lại dám chủ động khai chiến. Phải đánh bất ngờ khiến đối phương không kịp trở tay để lấy được chiến quả, tốt nhất là phải giết được Thiên Vương!"

Tô Vũ nói: "Nếu đấu không lại thì rút lui, không cần phải tử chiến đến cùng"

Mọi người chấn động liếc nhìn nhau.

Kẻ địch mạnh như thế mà vẫn đánh sao?

Tô Vũ còn nói có khả năng bọn họ đã bị phát hiện, lần này không có đám cường giả ngụy đạo có thể bị khắc chế như trận chiến ở Phong Ấn Sơn lần trước, bọn họ không thể khắc chế chi mạch Hỗn Độn, hơn nữa kê địch còn có rất nhiều thủ đoạn.

Có khả năng đối phương biết cả tra xét, phong ấn và truyền tống, thủ đoạn hoàn toàn không kém gì phe Tô Vũ.

Ở một góc hang động, mấy người Tuyết Lan mới hàn huyên xong với đám Hôa Vân Hầu khẽ nhíu mày, Tuyết Lan mở miệng: "Tô Nhân Chủ, đối phương mạnh như vậy mà chúng ta cường công thì có phải quá mức nóng vội rồi không? Dù đã hợp tác với vạn tộc nhưng hiện tại vạn tộc rõ ràng chỉ muốn chúng ta thăm dò thực lực Hỗn Độn nhất tộc trước, nếu tùy tiện khai chiến toàn diện thì sẽ mất nhiều hơn được"

Tô Vũ híp mắt: "Không, nếu lần này thành công thì có thể giết được Thiên Tôn hoặc hai vị Thiên Vương và hai vị Hợp Đạo đỉnh cấp, như vậy chúng ta có thể cứu được Cự Phủ Hầu. Hiện tại, chúng ta rất cần chiến lực Thiên Tôn. Ta nghĩ chắc các vị ở đây đều đã biết nhất mạch của người truyền lửa chỉ là giả mạo mà thôi, chúng ta cần Thiên Tôn bởi vì chúng ta không có"

Tô Vũ trấn an: "Yên tâm đi, thực lực chúng ta không kém bọn họ. Nếu gặp nguy hiểm thì ta sẽ nghĩ cách mang mọi người rời đi, chỉ cần mọi người tin tưởng ta thì sẽ không sao, ta bảo mọi người làm cái gì thì mọi người phải làm cái đó, như vậy tất cả sẽ sống sót! Còn nếu có kẻ không tin, tùy tiện làm rối đoạn thế cục ta thì ta cũng không có biện pháp"

Tô Vũ quay sang nói với Đại Minh vương: "Ngài cố gắng chế tác nhanh hơn, không đủ thì ta sẽ đi giết thêm cổ thú, tốt nhất là hoàn thành trước ngày mai, không thể cho bọn họ cơ hội cầu cứu viện quân!"

Đại Minh vương gật đầu, bất quá trong lòng ông lại nảy sinh cảm giác bất an, không hiểu sao ông cảm thấy hôm nay Tô Vũ hơi nóng nảy.

Đối phương rất cường đại, tùy tiện tấn công thì dù chiến thắng cũng sẽ có tổn thất!

Mà thôi, ông chỉ có thể mong rằng lần này Tô Vũ vẫn nắm chắc như mọi lần trước.

Tô Vũ phân phó vài câu rồi không nói gì nữa, hắn nhìn về phía sâu trong Hỗn Độn Sơn.

Không phải Bách Chiến và Nguyệt La đánh đến đây ư? Người đâu rồi?

Hiện tại rốt cuộc hai người đang liều chết giết nhau hay là đang hâm nóng tình cảm chờ xem diễn?

Tô Vũ không biết, hắn chỉ cần biết có lẽ Bách Chiến không phải phế vật là đủ rồi!

"Bách Chiến phế vật!"

Tô Vũ thấp giọng mắng! Đám người xung quanh nghe vậy thì đều im lặng, vị này đang nghĩ đến Bách Chiến ư? Sao đột nhiên lại mắng hắn ta nữa rồi?

Mấy người Tuyết Lan nhíu mày nhưng không nói gì, chỉ cảm thấy vị tân Nhân Chủ này quá mức nhỏ mọn, bọn họ đã đò hỏi về thất bại của Bách Chiến, có một số việc cũng không phải là Bách Chiến mong muốn. Không cân thiết phải so đo mãi việc đó, làm thế chỉ tổ khiến Tô Vũ có về lòng dạ hẹp hòi!

Tô Vũ thở dài: "Hy vọng Bách Chiến có thể giết chết Nguyệt La rồi sớm trở về, dù hắn ta chỉ làm tay đấm cũng được. Có hắn ở đây, đối phó Thiên Tôn sẽ không quá khó nữa"

Mọi người tiếp tục coi như không nghe thấy, Tô Vũ muốn người ta giết người giúp mình mà lại mắng chửi đối phương, có đôi khi Tô Vũ... ừm, quá kiêu ngạo!

Tô Vũ nhìn về phía Thông Thiên Hầu: "Đưa ta trở về Thực Thiết tộc một chuyến, mọi người chuẩn bị xong thì ta sẽ quay lại, đó là thời điểm tiến công"

"RõØP?

Mọi người kích động đáp!

Chỉ là chiến một trận mà thôi, bọn họ đã tham chiến rất nhiều lần, kết quả luôn là trăm trận trăm thắng. Lần này ắt hẳn cũng sẽ không ngoại lệ!

Từ trước đến nay Tô Vũ không bao giờ khai chiến mà không có chuẩn bị cẩn thận, lần này cũng thế, nhất định bọn họ sẽ thắng!

Tô Vũ không nói gì nữa.

Nếu mọi người đều nghe lời ta thì hy vọng sẽ không xảy ra chuyện, cũng không có tổn thất gì, còn nếu lòng ôm hai chủ thì tùy vào số mạng của các ngươi đi.

Tuy chỉ là phỏng đoán về Bách Chiến dựa trên nghi ngờ của bản thân, nhưng Tô Vũ vẫn lựa chọn hành động như thể nghi ngờ đó hoàn toàn là sự thật.

Lần này để phe hắn bại lộ cũng là chuyện tốt, trước khi đạt tới đỉnh cao, trận quyết chiến cuối cùng còn chưa bắt đầu, bại một hồi chưa chắc đã là chuyện xấu.

Mà lúc này tất cả mọi người trong động vẫn tin rằng phe mình trăm trận trăm thắng!

Không suy xét đến việc thực lực mạnh hay yếu, không tự hỏi rằng có bẫy hay không, rõ ràng đây không phải là chuyện tốt!

Tuy rằng Tô Vũ bá đạo nhưng không có nghĩa là hắn không tiếp thu bất kỳ nhắc nhở nào.

Không ai nhắc nhở hắn về sự tồn tại của Bách Chiến, dù là Đại Chu vương hay Vạn Thiên Thánh hay kể cả Lam Thiên thì đều như thế.

Tô Vũ không biết bọn họ có nghĩ tới không, hay là cảm thấy không sao cả, nhưng dù sao thì Tô Vũ vẫn lấn cấn vướng mắc đó.

Trên thực tế, trước đây Tô Vũ cũng không tự hỏi đến vấn đề này.

Kỳ Dung và Giang Hải lần lượt xuất hiện mới khiến Tô Vũ biết một vài đầu mối về triều tịch trước, từ đó bất giác nảy sinh lòng nghỉ ky.

Nhân Chủ đời thứ ba chỉ là một con rối mà còn để lại hậu chiêu cho mình, huống chỉ là Nhân Chủ đời thứ chín cường đại nhất!

Bình Luận (0)
Comment